Con Đường Bá Chủ

chương 1975 - dị biến liên tục

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Ngày này rốt cuộc cũng đến, Trảm Thiên Môn Chủ - Trầm Ưng tuyên bố phong bế toàn bộ Trảm Thiên Môn có đại sự quan trọng, nội bất xuất, ngoại bất nhập.

Đối với mệnh lệnh này của Môn Chủ không ai cảm thấy nghi ngờ gì, dù sao thì bất kỳ thế lực nào đôi lúc cũng sẽ có một vài hành động không muốn để người ngoài biết được, nhất là thế lực có nhiều đối thủ như Trảm Thiên Môn.

Vậy nên chẳng những không nghi ngờ, các đệ tử và cường giả vừa mới nhập môn còn cố gắng tuân thủ mệnh lệnh của Môn Chủ.

Một tòa Cửu Tinh Thánh Trận được kích hoạt phong tỏa toàn bộ tông môn, đem hai ngọn núi khổng lồ là Kiếm Sơn và Đao Sơn bao phủ vào bên trong, dù là người sống tại Trảm Thiên Thành cũng không thể cảm nhận được động tĩnh bên trong.

Nhưng không ai biết rằng, ngay khi tông môn phong bế, một trận tai kiếp lập tức hàng lâm mà xuống, trở thành cơn ác mộng của vô số đệ tử và những cường giả đang ôm hy vọng đổi đời nhờ gia nhập Trảm Thiên Môn.

Chỉ thấy cường giả và đệ tử tinh anh của Trảm Thiên Môn bất ngờ bạo phát thế công, ra tay công kích tất cả đệ tử và cường giả vừa mới gia nhập.

Đích thân Trảm Thiên Môn Chủ và Phó Môn Chủ hai vị Thiên Đế Viên Mãn cầm đầu, cùng với chúng trưởng lão, hộ pháp và đệ tử tinh anh toàn diện xuất thủ, lại thêm yếu tố bất ngờ, hầu như không ai tưởng tượng nổi viễn cảnh như vậy sẽ phát sinh, vì vậy chẳng kịp phản kháng.

Ngay cả những nhân vật Thánh Tôn, Thánh Hoàng vừa gia nhập chưa lâu, bổng lộc hàng năm còn chưa kịp nhận đã bị chúng trưởng lão Trảm Thiên Môn liên thủ vây công, đánh cho trọng thương, mất khả năng chống trả.

Chỉ trong vòng ba ngày ngắn ngũi khi thi triển lôi đình thủ đoạn, vài chục vạn sinh mệnh đã hôn mê bất tỉnh, bị vận chuyển xuống dưới lòng đất của Trảm Thiên Môn.

Lòng đất của Trảm Thiên Môn là một vùng không gian cự đại ngày thường tối đen như mực do đích thân Đại Trưởng Lão là một vị Thánh Đế Hậu Kỳ trông coi.

Ngày hôm nay, vùng không gian vốn tăm tối này đã bị vô số Trận Văn đỏ ngầu như máu thắp sáng, tạo thành một bầu không khí âm u như địa ngục.

Chỉ thấy Lạc Nam trong vai Trầm Lang đang tọa lạc trên một bệ đá cao, đứng vây dưới chân hắn là một nhóm 17 vị Thánh Tôn đang tập trung đến cực điểm, từng đôi tay liên tục huy động thành tàn ảnh ở trước mặt, cùng nhau kết thành một loại pháp quyết đặc thù.

17 vị Thánh Tôn này đều là Hộ Pháp, nhi tử của các trưởng lão, đệ tinh tinh anh, tất cả đều trung thành với Trảm Thiên Môn, bên trong đó có cả Ngũ Hộ Pháp.

Theo động tác của bọn hắn, lực lượng trong cơ thể bọn hắn đồng loạt cuồn cuộn tiến về phía Lạc Nam, để hắn làm chủ đạo kết ra tầng tầng Trận Văn quỷ dị.

Ở một phương vị khác, một nhóm chín vị Thánh Hoàng cũng đang làm ra hành vi tương tự, do Tứ Trưởng Lão là Thánh Hoàng Viên Mãn cầm đầu 8 vị Thánh Hoàng khác cũng đang tập hợp kết ra hàng loạt Trận Văn cao cấp.

Cuối cùng là một tổ đội ba vị Thánh Đế, gồm có môn chủ Trầm Ưng, phó môn chủ Trầm Hùng cùng trưởng lão Thủy Triều Tịch cũng đang vận sức, Thánh Đế Lực từ cơ thể Thủy Triều Tịch và Trầm Hùng điên cuồng tiến về phía Trầm Ưng, số lượng người tuy ít nhưng Trận Văn được đánh ra nhiều nhất.

Nhìn từ trên xuống dưới sẽ thấy ba tổ này đứng thành ba điểm của một hình tam giác khổng lồ.

Vô số Trận Văn do bọn hắn tạo ra đang kết thành một tòa trận pháp đỏ rực hình tam giác xoay tròn, bên trong ẩn chứa sát cơ và mùi vị huyết tinh cực kỳ nồng đậm.

Đây chính là Thôn Sinh Luyện Huyết Trận.

Các vị Trưởng Lão, Hộ Pháp và đệ tử nồng cốt còn lại của Trảm Thiên Môn đang phụ trách vận chuyển những nạn nhân xấu số hôn mê bất tỉnh ném vào trong đại trận.

Mà khi vừa bị ném vào, cơ thể, xương cốt, máu huyết và cả lực lượng của bọn hắn liền bị Thôn Sinh Luyện Huyết Trận hòa tan thành chất lỏng, ra đi vô cùng thanh thản, hầu như ngay cả thời gian cảm nhận đau đớn cũng không có.

Lạc Nam thấy cảnh này mà âm thầm tiếc nuối, bởi vì số lượng lớn Linh Hồn của những người này cũng bị Thôn Sinh Luyện Huyết Trận hấp thụ sạch sẽ, không còn sót lại chút nào để hắn tìm cơ hội Đoạt Hồn.

Có một điều khác khiến hắn cũng đang bứt rứt, đó là Rương Đặc Biệt vậy mà nằm ở ngay trung tâm của Thôn Sinh Luyện Huyết Trận, nằm ở tại giữa hình tam giác khổng lồ, hắn làm sao dám đặt chân vào?

Về phần những người vô tội này bị Trảm Thiên Môn hại cho chết thảm, Lạc Nam cũng không có tâm tình thương xót.

Con đường tu luyện vốn là tàn khốc như vậy, mọi cơ duyên đều đi kèm với nguy hiểm.

Những người này cũng vì bị lợi ích to lớn Trảm Thiên Môn ném ra dẫn dụ, tham lam nên mới chuốc lấy kết cục như thế này, xem như tự làm tự chịu.

Huống hồ dù có muốn thì Lạc Nam cũng không đủ năng lực để giải cứu những người này.

Thôn Sinh Luyện Huyết Trận còn chưa vận hành đến giai đoạn mấu chốt, lúc này dù có quấy rối cũng không đủ làm trọng thương Trầm Hùng và Trầm Ưng, ngược lại còn đưa mình vào thế hiểm.

Phải kiên nhẫn chờ đợi.

Thời gian dần trôi, không gian dưới lòng đất Trảm Thiên Môn hiện tại chẳng khác nào nhân gian luyện ngục.

Đầu tiên là hàng nghìn người, kế đến là hàng vạn, cho đến hàng chục vạn sinh linh bị ném vào đại trận.

Khi số lượng sinh mệnh bị hiến tế càng nhiều, Lạc Nam và tất cả những người đang vận hành Trận Pháp như Thủy Triều Tịch đều cảm thấy được áp lực trầm trọng đang đề nặng lên cơ thể.

Bởi vì tất cả đều phải cố gắng điều động toàn bộ sức mạnh trong cơ thể mình để Trận Pháp hoạt động, gánh chịu nguồn năng lượng khổng lồ đang tích lũy trong Thôn Sinh Luyện Huyết Trận.

“Tất cả tập trung, số lượng vật hiến tế sẽ lên đến 30 vạn.” Thanh âm uy nghiêm của Môn Chủ Trầm Ưng truyền thẳng vào đầu Lạc Nam.

Trầm Ưng là một lão già tráng kiện, có diện mạo giống Trầm Hùng đến tận bảy phần, điểm khác biệt dễ nhận diện nhất là đầu tóc đã bạc trắng.

Theo mệnh lệnh của hắn, số lượng vật phẩm bị hiến tế chất chồng như núi liên tục bị ném vào trong trận, chỉ thoáng chốc đã gia tăng lên gấp ba lần so với trước đó.

“Hự…” Lạc Nam rên lên một tiếng, mồ hôi đầm đìa, khóe miệng rỉ cả một chút máu.

Bởi vì hắn chỉ là một Tiểu Thánh mà không phải là Thánh Tôn như suy nghĩ của đám người Trầm Hùng, nên áp lực mà hắn phải gánh chịu nặng nề hơn rất nhiều so với những người khác.

Một tháng thời gian nhanh chóng trôi đi.

Chỉ thấy Thôn Sinh Luyện Huyết Trận ngày càng đỏ rực, tất cả những gì mà nó hòa tan được từ vô số vật phẩm hiến tế đang luân chuyển theo một quỷ đạo không quá phức tạp.

Dọc theo tầng tầng lớp lớp Trận Văn, chất dinh dưỡng phân tán khắp tam giác tập trung vào dưới đáy, sau đó bắt đầu luân chuyển và ngưng tụ lên trên đỉnh.

“Hahaha, sắp thành công…nguyên liệu cần thiết để đúc nên Chí Tôn Pháp Tướng mạnh mẽ sẽ được ngưng tụ và hiện thế ngay tại đỉnh tam giác của Thôn Sinh Luyện Huyết Trận!” Trầm Hùng và Trầm Ưng trong lòng hưng phấn rít gào.

“Ném tất cả vật hiến tế vào, cả những Thánh Tôn và Thánh Hoàng!” Trầm Ưng cùng Trầm Hùng điên cuồng gầm thét.

XOẸT XOẸT XOẸT…

Lại có vô số sinh mệnh chết thảm.

ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…

Toàn bộ Thôn Sinh Luyện Huyết Trận chấn động kịch liệt, phần đỉnh tam giác ngày càng sáng lên dữ dội, tất cả lực lượng và chất dinh dưỡng mà nó thôn phệ được đã tập trung tại nơi đó.

Chúng nó đang ngưng tụ thành một kiện đồ vật bị huyết quang đỏ thẳm bao trùm không nhìn rõ hình dáng.

Nụ cười trên mặt Trầm Hùng, Trầm Ưng càng đậm.

Ngay tại khoảnh khắc này, Lạc Nam và Thủy Triều Tịch ăn ý nhìn nhau gật đầu.

Đôi tay đang kết pháp quyết của hai người bất chợt đổi nghịch phương hướng, đánh ra vô số Trận Văn xằng bậy vào trong Thôn Sinh Luyện Huyết Trận.

Chưa dừng lại ở đó, Lạc Nam còn lấy ra vài cái lò luyện đan kích nổ, ném thẳng vào 17 tên Thánh Tôn dưới chân.

Trong cùng thời điểm, Thủy Triều Tịch ngưng tụ Hồn Kỹ, hung hăng oanh tạc đầu não Trầm Hùng và Trầm Ưng.

“BÙM!”

“AAAAAAAAAAA”

RĂNG RẮC.

Thanh âm nổ tung, đau đớn hét thảm và nát vỡ cùng lúc vang lên.

Thôn Sinh Luyện Huyết Trận cấp tốc bạo loạn, vô số vết rạn nứt hiện ra, ầm ầm nghiêng ngã.

Lòng đất Trảm Thiên Môn băng liệt, Kiếm Sơn và Đao Sơn lung lay sắp đổ, cảnh tượng như ngày tận thế.

Dư ba đại trận nổ tung quét ngang toàn trường, chấn cho hàng loạt cường giả, đệ tử nồng cốt của Trảm Thiên Môn thê thảm đến cực điểm.

Mọi thứ diễn ra quá mức đột ngột.

“PHỐC…PHỐC…PHỐC…PHỐC…”

Phản phệ từ Trận Pháp cao cấp đánh bậc trở về thân thể của tất cả những người đang vận hành.

17 vị Thánh Tôn dưới chân Lạc Nam vừa gánh chịu lò luyện đan phát nổ, vừa gánh chịu Trận Pháp phản phệ, toàn bộ như diều đứt dây bay ngược, kẻ chết người trọng thương.

Lạc Nam dù đã chuẩn bị trước đó, kích hoạt Vạn Cổ Bất Hủ Thân nhưng vô số Bất Hủ Kinh Văn cũng ảm đạm ngay trong khoảnh khắc, Linh Hồn thốn tận trời xanh, toàn thân đau nhứt dữ dội, đành nuốt vội một ngụm Bất Tử Dịch Thủy đã ngậm sẳn từ trước vào trong bụng.

Tổ đội Thánh Hoàng gồm 9 người đều hấp hối, không rõ sống chết.

Ở phía đối diện Thủy Triều Tịch cũng không khá hơn là bao, bờ môi tuyệt mỹ của nàng đầy máu, cố gắng bay về phía Lạc Nam đứng cùng chiến tuyến, thân thể lung lay sắp đổ.

Lạc Nam vội vàng đút Bất Tử Dịch Thủy và Hồn Thạch Nhũ cho nàng nuốt vào.

“AAAAAAAAAAAAAAAAA, MẸ KIẾP CHUYỆN GÌ THẾ HẢ?”

Trầm Ưng và Trầm Hùng rốt cuộc phản ứng kịp thời trước biến cố đột ngột, cả hai ôm đầu gào rống như phát điên, hai đôi mắt mắt đỏ ngầu như địa ngục, thở hổn hển, lồng ngực phập phồng, tức đến nổ phổi.

Hai bọn hắn có lẽ là hai người còn đủ sức đứng vững duy nhất ngoài Lạc Nam và Thủy Triều Tịch lúc này.

Mặc dù Lạc Nam và Thủy Triều Tịch bị phản phệ đầu tiên, nhưng hai người là kẻ chủ mưu, đã chuẩn bị từ trước nên né tránh được trận pháp bạo nổ, lại thêm có Bất Tử Dịch Thủy bổ sung kịp lúc nên cũng không đến mức gục ngã.

“SÚC SINH, SÚC SINH…HAI NGƯƠI LÀ SÚC SINH!”

Trầm Ưng lão lệ tung hoành, ngửa đầu như dã thú lên cơn, hận không thể lập tức ăn tươi nuốt sống Lạc Nam và Thủy Triều Tịch.

“KHỐN NẠN, KHỐN NẠN…Các ngươi rốt cuộc là ai? Tiểu súc sinh ngươi chắc chắn không phải Trầm Lang!” Trầm Hùng bạo tẩu.

Hiện tại nếu hắn còn cho rằng Lạc Nam là Trầm Lang thì hắn chính là kẻ ngu xuẩn.

Bởi lẽ việc hắn đột phá Chí Tôn đối với Trầm Lang chỉ có lợi mà không hề có hại, Trầm Lang không có lý do gì để phá hoại cả.

Chỉ có một nguyên nhân duy nhất, kẻ trước mặt này không phải Trầm Lang mà thôi.

“Nói nhảm làm gì, diệt chúng!” Trầm Ưng điên cuồng rống lớn, Thánh Đế Viên Mãn bạo phát lực lượng, như chim ưng vồ mồi điên cuồng vồ đến Lạc Nam và Thủy Triều Tịch.

PHỐC!

Đột nhiên hắn phun ra một ngụm máu, khí tức suy yếu đến tận mấy phần, hiển nhiên là di chứng phản phệ kéo đến.

Nhưng cơn oán hận trong lòng của Trầm Ưng lúc này đã tăng đến tột đỉnh, bất chấp thương thế, vẫn cắn răng lao đến, lấy ra Đại Đao chém thẳng.

Ở bên cạnh Trầm Hùng cũng biểu hiện không khác gì hắn, móc ra một thanh Cự Kiếm, Thánh Đế Uy và hàng trăm luồng Kiếm Vực dung nhập vào, thô bạo trảm xuống Lạc Nam.

Thù hận này không đội trời chung, không chết không thôi.

“Móa nó!” Lạc Nam nhịn không được chửi thề, có câu lạc đầy gầy còn béo hơn ngựa, mặc dù Trầm Ưng và Trầm Hùng đều đã bị thương nhưng đẳng cấp của bọn hắn không phải là thứ mà hắn có thể đối kháng.

Khí thế Thánh Đế Viên Mãn của hai bọn hắn khóa chặt, hàng trăm tầng Kiếm Vực ngưng tụ thành Kiếm Thế quá mức bá đạo, Lạc Nam phát hiện mình không thể động đậy.

“Sẽ chết sao?” Thủy Triều Tịch cũng hít sâu một hơi, nàng cảm thấy thực lực của hai tên này vượt xa mình.

“Không chết!” Lạc Nam gầm lên, hắn muốn trốn vào Bá Đỉnh, về phần Bá Đỉnh có bị đánh nát không thì hắn không dám chắc.

Đúng lúc này, một cảnh tượng khiến người ta trợn mắt há hốc mồm diễn ra, đặc biệt là Lạc Nam càng là không dám tin tưởng.

Chỉ thấy trong hàng đám 17 tên Thánh Tôn đang nằm la liệt, vị thuộc hạ trung thành của hắn – Ngũ Hộ Pháp thản nhiên đứng lên.

Ngũ Hộ Pháp từ trong cơ thể móc ra Ký Sinh Tiểu Ma ném xuống đất, dùng ánh mắt trêu tức hướng Lạc Nam liếc qua.

Theo sau đó thân thể tung bay, Ngũ Hộ Pháp đã khoác lên một lớp áo bào màu đỏ như máu, nhìn qua cực kỳ âm tà quỷ dị.

Tóc dài màu đỏ tung bay, dung mạo của Ngũ Hộ Pháp biến hóa thành một kiện mặt nạ màu đỏ như trăng máu, che hai phần ba bên trên khuôn mặt, chỉ để lộ khuôn miệng tuyệt mỹ của nữ nhân như liệt diễm và đôi mắt với đồng tử đỏ lóe sáng mà thôi.

Tất cả đều là màu đỏ, một màu đỏ của máu, một màu đỏ diễm lệ nhưng đầy sát cơ trí mạng…

Tóc, áo bào, mặt nạ, ánh mắt…đều thuần huyết sắc.

Rõ ràng đây là một nữ nhân ưa thích huyết sắc, cực chuộng màu đỏ.

Bàn tay trắng nõn như ngọc duỗi ra, một thanh vũ khí giống y đúc Lưỡi Hái Tử Thần xuất hiện.

Đối mặt với thế công hùng mạnh của Trầm Ưng và Trầm Hùng…tất cả máu huyết trong không gian như có được linh tính, cuồn cuộn tiến vào Lưỡi Hái Tử Thần trong tay nữ nhân.

Trăm tầng Sát Vực, trăm tầng Chiến Vực bạo phát ngưng tụ thành hai loại Thế.

Khí tức Thánh Đế Viên Mãn bá đạo, Lưỡi Hái Tử Thần đơn giản mà thô bạo quét ngang.

XOẸT!

Một luồng huyết liềm như trăng khuyết bay vọt ra, nghiền nát thời không.

PHỐC!

Kiếm khí hùng mạnh của Trầm Hùng bị nghiền nát, mà Trầm Ưng đang lao cầm Đao lao đến cũng như diều đứt dây bay ngược trở về.

“Lại là kẻ nào?” Phụ tử hai người không dám tin chứng kiến tất cả.

Trầm Lang, Thủy Triều Tịch là nội gián thì cũng thôi.

Không nghĩ đến nhân vật đáng gờm nhất, chủ mưu nhất lại là Ngũ Hộ Pháp ngoan ngoãn trung thành.

Đừng nói là Trầm Hùng và Trầm Ưng bất ngờ, ngay cả Lạc Nam lúc này nhịp tim cũng đang cuồng loạn, trong lòng dâng lên sóng to gió lớn.

Phải biết rằng Ngũ Hộ Pháp một mực bị hắn xem như thuộc hạ sai khiến, tưởng chừng Ký Sinh Tiểu Ma có thể làm nên chuyện, nào ngờ từ đầu đến cuối vẫn bị đối phương đùa bỡn trong lòng bàn tay, Ký Sinh Tiểu Ma bị ném ra lúc nào thì ném.

Chưa kể hắn từng sưu hồn Ngũ Hộ Pháp nhưng không phát hiện điểm đáng ngờ nào, chứng tỏ Ngũ Hộ Pháp cũng có một thủ đoạn cao minh để lừa gạt hắn tương tự như Ngụy Hồn Hư Trí Pháp.

Nguy hiểm, quá nguy hiểm…nữ nhân này rốt cuộc là ai?

Như nhận ra thắc mắc trong lòng Lạc Nam và những kẻ có mặt ở hiện trường, nữ nhân tay gác Lưỡi Hái Tử Thân lên vai, thanh âm lạnh lẽo không chút cảm xúc:

“Hân hạnh giới thiệu, các ngươi có thể gọi ta là…”

“Tu La Huyết Thánh Nữ!”

P/S: Ở CHÁP 1973 ĐAN THÁNH TƯỚNG VÀ KHÍ THÁNH TƯỚNG E CÓ CHÚT NHẦM LẪN, THÁNH TƯỚNG ĐÃ TƯƠNG ỨNG VỚI HÀNG CẤP NGŨ TINH, ĐÃ SỬA LẠI NHÉ ANH EM, 3000 THANH HUYẾT DIỆP VIỆT KIẾM HIỆN TẠI LÀ LỤC TINH THÁNH KHÍ.

Chúc cả nhà ngủ ngon

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio