Trên con đường võ đạo, binh khí của Sở Hưu vẫn luôn là đao, có điều những sát pháp cận chiến khác lại Sở Hưu cũng có nhiều sở học hỗn tạp, quyền chưởng chỉ ấn, không cự tuyệt thứ gì.
Nhưng tương tự trong số những sát pháp cận chiến này, Sở Hưu đều không lĩnh ngộ được tới mức tỉnh túy.
Có điều sau lăn trước bị đuổi giết, tinh thần lực Sở Hưu bị phế, ma đao quá nổi bật cũng không thể vận dụng, phần lớn thời gian y đều dùng sát pháp cận chiến đối địch, quyền ý của y cũng được tăng cường trong trận chiến đó, ngộ ra vài thứ khá với trước kia.
Lúc này mặc dù Sở Hưu vẫn vận dụng Thiên Tuyệt Địa Diệt Vong Ngã Sát Quyền, có điều trên sát quyền của Sở Hưu đã có một chút ý vị bất đồng.
Phật quang kim sắc ôm sát cánh tay Sở Hưu, ma khí cùng sát khí mãnh liệt kết hợp, phát ra từng tiếng ma âm kinh người.
Đồng thời tu luyện hai môn công pháp luyện thể Phật Ma là Đại Kim Cương Thần Lực và Cửu Tiêu Luyện Ma Kim Thân, hiện tại Sở Hưu hoàn toàn không sợ tông sư võ đạo như Phương Sát.
Nhưng đây còn chưa phải đặc biệt nhất, điểm khiến chiêu Thiên Tuyệt Địa Diệt Vong Ngã Sát Quyền của Sở Hưu trở nên khác biệt là quyền ý!
Đó là quyền ý cường đại đánh đâu thắng đó, bễ nghễ thiên hạ!
Một quyền ầm ầm đánh ra, quyền ý cường đại nhập thể, phật quang ma khí huyết khí, ba hợp một, đột nhiên bốc phát!
Hai quyền giao nhau, lấy Sở Hưu và Phương Sát làm trung tâm, mặt đất bên dưới cho dù có trận pháp bảo hộ cũng từ từ nứt vỡ, uy năng đó khiến đám người Tiêu Tập cũng phải biến sắc.
Giờ mặc dù Sở Hưu vẫn là Thiên Nhân Hợp Nhất nhưng bọn họ đã không cùng một cấp bậc.
Còn trong mắt Quan Tư Vũ lại lóe lên ánh sáng lạ, chậm rãi phun ra ba chữ: “Trần Thanh Đế!"
Mai Khinh Liên ngồi bên cạnh Quan Tư Vũ không lên tiếng, thực chất nàng cũng nhận ra quyền này của không ngờ lại giống với Trần Thanh Đế tới ba phần!
Quan Tư Vũ cùng Mai Khinh Liên đều từng chứng kiến Trần Thanh Đế xuất thủ cho nên suy đoán của bọn họ cũng không sai so với thực tế. Sở Hưu có thể dùng ra quyền ý hiện tại chính là do lúc ở Cao Lăng Đổng gia chứng kiến chiêu quyền của Trần Thanh Đế, nó khiến Sở Hưu có thêm ý tưởng và tham khảo.
Một quyền đơn giản hoàn toàn là phát huy lực lượng tới cực hạn không thêm vào bất cứ biến hóa lực lượng nào nhưng uy lực lại bá đạo vô song.
Sở Hưu không phải Tạ Tiểu Lâu, hẳn không phải đệ tử chân truyền của Trần Thanh Đế, đương nhiên không được truyền thụ quyền ý chân chính. Có điều có thể dựa vào kinh nghiệm người khác dùng lên người mình, so với những võ giả tán tu cũng không có sư phụ khác, ưu điểm lớn nhất của Sở Hưu chính là chịu suy nghĩ.
Phần lớn võ giả tán tu khi quan sát cường giả giao thủ chỉ thấy chấn động cộng với tâm tư đứng ngoài xem trò hay, chỉ ở bên cạnh hô hào cổ vũ, cảm thần một vị cường giả nào đó thực lực cao siêu cỡ nào, võ thuật mạnh bao nhiêu. Tất cả chỉ là để sau này bọn họ thêm vốn liếng bốc phét.
Nhưng Sở Hưu lại bất đồng, y sẽ suy nghĩ, nghĩ xem vì sao những cường giả này lại mạnh như vậy, mạnh ở đâu? Mình phải làm sao mới có thể trở nên cường đại như vậy?
Thới quen này khiến cho Sở Hưu mỗi khi giao thủ hay chứng kiến những cường giả khác giao thủ đều có một số lĩnh ngộ, đều tiến bộ một chút.
Mặc dù chỉ là một chút bé nhỏ nhưng góp gió sẽ thành bão. Những cảm ngộ này có thể mang tới lợi ích khó tưởng cho Sở Hưu.
Lúc này ánh mắt Phương Sát lóe lên vẻ kinh sợ, mới qua bao lâu sao lực lượng tên Sở Hưu này lại tăng. cường tới mức như vậy?
Trong lòng Phương Sát chợt trầm xuống.
Trước đó hẳn cho rằng Sở Hưu hống hách, có điều giờ xem ra không phải Sở Hưu hống hách mà là y thật sự có lòng tin đối chọi với mình!
Nghĩ tới đây Phương Sát không lùi mà tiến, một quyền không thành, quanh ng hẳn lại ngưng tụ sát ý. Quanh song chưởng từng luồng cương khí đỏ thẫm bùn lên, vô số lực lượng thiên địa bị hẳn dẫn dắt, hóa thành một cái lưới lớn bao phủ lấy người Sở Hưu.
Sợi tơ tràn ngập cương khí kia không đâu không có, phong tỏa tất cả đường né tránh xung quanh Sở Hưu, chỉ cần chạm phải một chút thôi sợi tơ cương khí cũng sẽ quấn chặt lấy, cuối cùng trực tiếp vây giết Sở Hưu bên trong.
Đương nhiên lúc này đang trước mặt Quan Tư Vũ, Phương Sát sẽ không hạ tử thủ. Nhưng đao kiếm không mắt quyền cước vô tâm, hẳn sẽ cho Sở Hưu một giáo huấn cả đời khó quên.
Đón lấy tấm lưới khổng lồ đâu đâu cũng có kia, trong mắt Sở Hưu nhật nguyệt tỉnh thần luân chuyển, Thiên Tử Vọng Khí Thuật được y thi triển tới cực hạn, không lùi mà tiến. Thân hình y như con cá bơi trong lưới lớn, nhưng mỗi lần đều tránh khỏi tấm lưới bao phủ.
Thấy thân hình Sở Hưu càng lúc càng gần, trong mắt Phương Sát đã có chút vội vàng xao động.
Sở Hưu này rốt cuộc dùng chiêu số quỷ quái gì mà như nhìn thấu suy nghĩ của mình, né tránh trước như vậy?
Ánh mắt Phương Sát lóe lên vẻ lạnh lùng, hai tay kết ấn. Chỉ trong chốc lát thiên địa nguyên khí vô biên vô tận đã tràn vào sợi tơ cương khí kia.
Quá nhiều lực lượng tràn vào chỉ trong chớp mắt, những sợi tơ cương khí kia đã không chịu nổi, ầm ầm nổ tung. Sở Hưu ở trung tâm có muốn tránh cũng chẳng tránh được!
Có điều ngay lúc cương khí bùng nổ, Sở Hưu đã xuất thủ.
Sở Hưu tay nắm Võ Úy ấn, quanh người phật quang rực rỡ, ngưng tụ thành một hư ảnh Đại Nhật Như Lai sau lưng.
Phật quang chiếu rọi thiên cố, sừng sững bất động giữa vụ nổ của những sợi tơ cương khí kia.
Hoán Nhật Đại Pháp!
Đây là võ công của Đàm Uyên đại sư, rất ít khi lộ diện tại võ lâm Trung Nguyên, nhưng lực bộc phát mạnh mẽ của nó có thể khiến Sở Hưu thoải mái chống đỡ một đòn toàn lực của tông sư võ đạo.
Trong ánh sáng phật quang bao phủ, thân hình Sở Hưu đã lao thẳng tới trước mặt Phương Sát, một quyền đánh ra, phật quang ma khí bùng lên, uy thế vô song.
Phương Sát hù lạnh một tiếng, thi triển Thiên Tuyệt Địa Diệt Vong Ngã Sát Quyền. So với Thiên Tuyệt Địa Diệt Vong Ngã Sát Quyền đã có biến hóa của Sở Hưu, quyền này của Phương Sát lại càng thuần túy.
Một quyền đánh ra, cương khí bùng nổ, nhưng Sở Hưu lại như chưa hề phát giác, tiếp tục xuất từng quyền từng quyền, rõ ràng là đang đấu cứng với Phương Sát.
Có điều điểm khiến mọi người cau mày là Sở Hưu làm vậy dường như có ý lấy sở đoản của mình tấn công sở trường của đối phương.
Mặc dù bọn họ thừa nhận lục bộc phát của Sở Hưu rất mạnh nhưng dù sao y cũng chưa phải tông sư võ đạo, còn chưa ngưng tụ Võ Đạo Chân Đan. Đấu. cứng như vậy tiếp, cuối cùng người tiêu hao không chịu nổi vẫn là Sở Hưu.
Tương tự bên Phương Sát cũng đã nhận ra điểm này. Hắn không hề lui bước chọi cứng với Sở Hưu. Mặc dù dưới lực lượng mạnh mẽ đó Phương Sát cũng bị chấn cho khí huyết sôi trào nhưng bên phía Sở Hưu cũng chẳng khá hơn.
Có điều đúng lúc này Sở Hưu lại đột nhiên thu quyền, lui lại vài bước, hai tay kết ấn, ma khí vô biên bộc phát, dẫn dắt huyết khí trong cơ thể Phương Sát!
Khoảnh khắc này Phương Sát lập tức thầm hô không ổn.