Tại Việt Nam
- Thằng này lại nghỉ nữa rồi.... - David đảo mắt khắp lớp một lượt - Hazz.....
....
- Hơn một tuần rồi thằng Win không đi học. - Ji hỏi nhỏ Jin - Anh biết rồi. Thằng này nó đang nhốt mình ở nhà ấy.
- Chị Sam nữa, chị ấy đi đâu rồi????? - Ji cắn môi lo lắng
- Chị Sam chắc đi đâu có việc thôi. Còn thằng Win thì....... để lát anh sang nhà nó. - Jin xoa đầu trấn an cô bạn - Đừng lo nữa
--------------
- Đi học đi.... - Jin xông cửa bước vào
- Không..... - Hắn lắc đầu
- Điên rồi sao????? - Jin nhìn căn phòng tối không lấy một ánh sáng - Làm cái gì phải ủ rũ thể. Con Wen nhìn mày thế này nó không thích đâu...
- THÍCH CÁI GÌ MÀ KHÔNG THÍCH CÁI GÌ HẢ?????? - Hắn đập bàn hét lớn - THÌ SAO???? CÔ ẤY GIỜ BỎ ĐI RỒI, CÓ CÒN Ở ĐÂY ĐÂU...
- CHỈ VÌ MỘT NGƯỜI CON GÁI MÀ CẬU NỠ HỦY HOẠI BẢN THÂN THẾ NÀY SAO????? - Jin kéo tay hắn - Cậu nói đi....
- Cậu cũng thế thôi. Suốt năm vị hôn phu cậu đi, cậu cũng điên cuồng như vậy. GIỜ TRÁCH TỚ SAO?????
- Tớ..... - Jin cắn răng - Nhưng mà lúc tớ cô đơn nhất, cậu ở bên kéo tớ lên. Bây giờ tớ cũng không thể nhìn cậu thế này. Cả bọn kia cũng ủ rũ vì Wen đi, cậu cũng thế, tớ biết. Nhưng đừng có giam mình trong nhà suốt ngày uống rượu nữa. Cậu coi chừng bệnh dạ dày lại tái phát bây giờ....
- Cảm ơn, thằng bạn tốt.... - Hắn đứng dậy ôm chầm lấy Jin - Tớ tự biết đường lo bệnh mà..... Nhưng tớ chỉ có say mới quên được cái đêm hôm ấy, cái cảm giác tội lỗi trong lòng tớ.... Vì tớ, mà cô ấy mới bỏ đi như vậy....
----------
Nhốt mình trong phòng thêm ngày nữa, nó đã hoàn thành xong bộ sưu tập
- Chị Sam, xong rồi nhé! - Nó thở phò nhẹ nhõm - Chị thông báo với giới báo chí và gửi thư mời giúp em
- Hai ngày nữa, em có chắc chắn không? - Sam hỏi với vẻ nghi hoặc - Một mình em có giải quyết được hết không???? Còn bộ sưu tập....
- Yên tâm yên tâm, em giải quyết được rồi mà...... - Nó phẩy tay - Việc của chị giờ là gửi thư mời cho mọi người giúp em. Nhưng nhớ gửi luôn cho Trịnh Nhật luôn. Còn chúng nó thì em sẽ thông báo đây... Vậy chị nhé...
-------
h tối
Biệt thự Hoa Lan
Có ánh nắng ấm thắp sáng những hy vọng
Của một con người mỗi đêm lang thang tìm những lối ra
Khi đôi chân đi hoài không nghĩ đã bao ngày
Cứ mong chờ về bờ vai ai sẽ cứu lấy
Trong tâm tư tôi hoài ham muốn bao ngày
Sáng như là một vì sao trong bao đêm soi con đường tôi đi
Để rồi một ngày thật không xa. Tôi đây sẽ sáng hơn cả vì sao
Nhiều lần lệ rơi ướt một bờ vai
Từng đêm về mong ước thêm một ngày được thấy tương lai
Tôi được tươi sáng một ngày mai
Một ngày mai cơn mưa nào đi qua cho tôi nơi đây một niềm tin
Cuộc đời ơi, đưa tôi bước đến với bao ngày yên vui
Nào bạn thân ơi, hãy về đây
Rồi lại theo đôi chân tôi, ta cùng chơi thâu đêm
Follow me all night, hãy quên bao âu lo lo lo
Mọi cảm xúc ở trong đời, Let"s go party all night alright
Follow me all night, night, night
Bạn thân yêu tôi ơi. Hãy theo chân tôi đi muôn nơi vì cuộc sống sẽ nhanh tàn
Đừng để hoang phí cuộc đời tươi sáng
Follow me, Follow me all night”
(Quên đi âu lo - daband)
Tiếng điện thoại nhà reo làm cả bọn giật mình quay lại nhìn
- Ai gọi vậy? - Jin nhíu mày
- Con Wen.... - Kull bắt máy
- GIỜ MỚI CHỊU GỌI ĐIỆN THOẠI VỀ THÔNG BÁO CÒN SỐNG À????? - Ji giật mạnh điện thoại
- Hì hì.... - Nó cười trừ - Do nội ép thôi mà.....
- Cháu ngoan thế.... - Ji nghiến răng - Cậu không phải kiểu người nhất nhất nghe lời ông....
- Ừ thì..... - Nó đánh lảng sang chuyện khác - Ngay trong ngày mai các câu phải bay sang Hàn đi nhé.
- WHY????? - Cả bọn đồng thanh
- đứa thôi, Jin thì miễn giùm. - Nó hất hàm - Bộ sưu tập mới, các cậu không nhớ à?
- Nhớ chứ. Nhưng.... Cậu đang ở Hàn sao???? Tớ cứ nghĩ chị Sam. - Kull hỏi
- Chị ấy đang ở Mỹ. - Nó nói - Các cậu sang đây nhanh cho tớ nhé. Mai chị ấy cũng sẽ sang đây.... Vậy nhé, có gì thì tớ sẽ gặp câu sau...
--------
Ngày hôm sau
- Sao ở đây????? - Hắn thấy Jin kệ nệ ôm quần áo sang nhà liền hỏi - Đi bụi à??????
- Ừ. - Jin cười - Hì hì....
- Biến mau!!!!!! - Hắn tiện tay cầm gối ném thẳng lên mặt Jin
- Đuổi đi cậu sẽ biết hậu quả. - Jin điềm nhiên mở tủ lạnh lấy đồ ăn - Tớ đây có một vài thông tin quan trọng, có lẽ cậu sẽ thích.
- Gì?
- Về Wen....
- Nói mau!
- Ừ, tóm lại là bọn này biết chỗ của Wen rồi.
- Nói thẳng ra, khi nào cô ấy về?
- Không biết.
- Vậy mày nói đi, cô ấy ở đâu, tớ đến.
- Không thể nói cho cậu biết được. Vậy đi. Nhưng cô ấy sẽ về sớm thôi.
- Thằng quỷ!!!!!! - Chiếc gối thứ hai được ném vào mặt Jin - Đi chết đi!!!!!!
- Xùy..... Tớ sống dai lắm nhé!!!!! - Jin cười rồi “phản công” - Cậu chết đi, bỏ rơi anh em để khóc vì gái. Có đáng không????
- Có! - Hắn vừa nghe tin nó sắp trở về liền phấn khởi hẳn ra - Đi bar đi. Lâu ngày chưa đi!!!!
- Giờ mới thèm bar à?????? Đi bar đi, rủ thêm mấy em cho cậu vơi nỗi sầu
- Chết đi thằng khỉ!!!! - Hắn gầm lên vật Jin xuống đất - Có tin tớ đâp chết cậu không????
-Không. HAHA!!!!