Suất chiếu h của «Định luật » vừa chấm dứt, kết quả công tác thống kê phòng bán vé suất đầu đã có, danh tiếng bùng nổ!
Trước có nói qua, trong ba bốn tháng trước khi phim chiếu, độ chờ mong của các fan điện ảnh đối với bộ phim này tương đối cao. Mỗi ngày ở trong các trang web điện ảnh lớn, diễn đàn, weibo, đều có thể nhìn thấy thảo luận về «Định luật ». Nhưng cố tình đến lúc sắp chiếu phim, độ chú ý của «Định luật » lại có chút giảm xuống, điều này cũng khiến rất nhiều truyền thông hoài nghi: chẳng lẽ «Định luật » sẽ sụp hố?
Nhưng mà, hết thảy giống như Clemens đã nói, khán giả chỉ là đang tích tụ nhiệt tình, chờ đợi sau khi phim chiếu thì đồng loạt bùng nổ.
Phim mới vừa chấm dứt mười phút, lão Hult liền nhận được điện thoại của người sản xuất: “Phòng bán vé toàn cầu suất đầu .. USD!”
.. USD, đổi thành tiền Hoa Hạ, chính là gần bảy mươi triệu!
«Định luật » chiếm cỡ hai mươi lăm ngàn suất chiếu trên toàn thế giới, nếu mỗi suất đều có thể ngồi đầy, dự tính có thể mang đến phòng bán vé mười lăm triệu USD cho phim. Nhưng mà, bây giờ là suất h, ở lục địa Bắc Mĩ mặc dù là ban ngày, nhưng châu Á có nhân số nhiều nhất lại là rạng sáng. Phần lớn mọi người đều đang ngủ, làm sao có thể vào rạp chiếu phim hết được.
Phòng bán vé lần đầu chín triệu đã đủ làm cho người ta sợ hãi, khi người sản xuất nói ra con số này, ngay cả Dung Hủ bên cạnh cũng sửng sốt một chốc.
Lão Hult lại xác nhận thêm một lần, chờ người sản xuất như đinh đóng cột nói ra con số kia, vị đại đạo diễn ấy mới cười ha ha, hào phóng nói: “Đi, mở tiệc khánh công!”
Lễ khởi chiếu phim vừa mới chấm dứt, chỉ mới biết phòng bán vé suất đầu, lúc này mở tiệc khánh công, ở trong giới giải trí tuyệt đối là có một không hai. Lúc này mới là suất đầu, ai biết tiếp theo phim có thể sụp hố hay không, phòng bán vé có thể giảm mạnh hay không.
Cũng không phải chưa từng xuất hiện kiểu phim phòng bán vé ngày đầu bùng nổ, phòng bán vé ngày kế chỉ được số lẻ của hôm trước. Loại phim này thường là phim do minh tinh nổi tiếng tập hợp, các fan vì đạo diễn hoặc là diễn viên mới đến xem, căn bản không quan tâm nội dung. Kết quả chất lượng phim quá kém, bọn họ không thể nhịn được nữa, vì thế liền tạo thành tình huống ngáy đầu bùng nổ, tiếp đó hiu hắt.
Clemens là phó đạo diễn «Định luật », nhưng đồng thời phim của chính hắn cũng sẽ chiếu vào tháng sau, có quan hệ cạnh tranh nhất định với «Định luật ». Giờ phút này, hắn cũng không ngại tưới một chậu nước lạnh cho cha mình: “Lance thân mến, con rất thích ý nhắc nhở cha, còn nhớ rõ «Van Golden» sáu năm trước không?”
«Van Golden» là một bộ phim thương nghiệp Clemens quay sáu năm trước, bộ phim đó có thể nói là vết nhơ lớn nhất trong lịch sử đạo diễn của hắn. Nam chính phim là nam minh tinh hành động hạng một Hollywood Strauss Fitt, nữ chính là ảnh hậu Ôn Tuyền của Hoa Hạ. Theo lý thuyết đội hình phim thương nghiệp như vậy tuyệt đối sẽ có phòng bán vé nóng bỏng, trở thành phim mang tính hiện tượng, nhưng cố tình… bộ phim này lại là phim có phòng bán vé thấp nhất trong tất cả tác phẩm của Clemens, Strauss Fitt và Ôn Tuyền, tổng cộng chỉ có phòng bán vé chín trăm triệu.
Thực rõ ràng, hiện giờ Clemens muốn nói với cha mình: giờ đã làm tiệc khánh công, ông không sợ «Định luật » trở thành «Van Golden» kế tiếp hả?
Lúc trước phòng bán vé suất đầu của «Van Golden» có hơn bốn triệu USD, kết quả thế nào? Tổng phòng bán vé chỉ một trăm triệu USD.
Nghe con trai nói xong, lão Hult quét mắt nhìn hắn một cái, lộ ra một nụ cười cảm khái: “Cle, con sợ «Định luật » đến vậy hả? Sợ hãi đến độ không tiếc bóc vết sẹo của mình?”
Clemens mãnh liệt sửng sốt.
Lão Hult vỗ vỗ vai con trai: “Bạch tuộc nhỏ thân mến của ta, thân là cha của con, ta cũng phải hơi quan tâm đến con một chút, thông cảm cho cảm xúc của con một chút. Như vậy đi, cha cho con một đề nghị, con có thể hoãn phim của con lại một tuần, triệt để tách biệt với «Định luật ». Cứ như vậy, có lẽ con còn có thể bảo vệ mặt mũi đó.”
Clemens: “!!!”
Ai là bạch tuộc nhỏ!!!
Dung Hủ ở bên cạnh nhịn không được cười trộm. Quả nhiên là vỏ quýt dày có móng tay nhọn, người cao ngạo, mắt mọc trên đỉnh đầu như Clemens, gặp cha hắn thì cũng chỉ có thể cam bái hạ phong, ngoan ngoãn nghe Hult tiên sinh nói. Dáng vẻ không giống như người đàn ông nào đó, còn nói bậy sau lưng cha mình, nói chú Tần hiền hoà thân cận người ta là cáo già.
Giống như đã nhận ra ánh mắt của thiếu niên nhà mình, Tần Trình hạ mắt nhìn về phía cậu: “?”
Dung Hủ gật gật đầu, sâu xa nói rằng: “Chờ có cơ hội em cũng hỏi dì Tần một chút xem, nói không chừng anh cũng có biệt danh thú vị gì đó.” Nói đến đây, Dung Hủ thoáng khựng lại, “A, nữ thần quả cam? Hình như đây cũng là một biệt danh nhỉ? Lần sau em sẽ chia sẻ với dì Tần, nhất định dì ấy sẽ nói cho em biết biệt danh của anh.”
Tần Trình: “…”
Lão Hult nói muốn chuẩn bị tiệc khánh công, liền thật sự tụ tập tất cả nhân viên ở đây, mọi người vô cùng náo nhiệt đến tiệm ăn nổi tiếng nhất thành phố B Hoa Hạ ăn một bữa. Hoàn toàn không sợ tốn tiền, đều gọi món đắt nhất, tất cả mọi người đều ăn đồ ăn Trung Quốc, cự tuyệt beafsteak và soup, nếm một bữa ăn mỹ vị Hoa Hạ chính tông nhất.
Trên bàn cơm, Dung Hủ vô cùng “vô tình” nhắc tới biệt danh bạch tuộc nhỏ của Clemens, lão Hult uống say liền cười ha ha, bắt đầu ở trên bàn cơm tiết lộ chuyện xấu hồi còn bé của con trai.
Cả đoàn phim «Định luật » đều vui vui vẻ vẻ, ngoại trừ Clemens vẻ mặt đen sì, hận không thể lập tức phất tay áo rời đi, ngay cả Tần Trình cũng lặng lẽ kéo tay người yêu nhà mình, đầy hứng thú nghe lão Hult tiết lộ. Mà bên ngoài tiệm ăn, ở các nơi trên toàn cầu, các fan xem phim xong nào có thể ngờ nhân viên đoàn phim vạn ác này lại còn cười được, còn cười đến vui vẻ như vậy!
Khán giả xem xong «Định luật » còn chưa kịp ra khỏi rạp chiếu phim, đa số đã nước mắt giàn dụa.
Thứ cảm động nhất trên đời này không gì ngoài quốc gia đại nghĩa cùng với sinh ly tử biệt.
Thật ra fan đến xem bộ phim này đã sớm chuẩn bị tâm lý, lão Hult khác với con của ông, vị đại đạo Hollywood này am hiểu nhất là quay phim drama, chứ không phải phim thương nghiệp đơn thuần.
Đả động tình người, luôn chọt trúng tâm khảm nhất.
Trong «Định luật », khán giả căn bản không trách được bất cứ người nào.
Thất yêu Sở Văn, bạn có thể nói đó căn bản không phải yêu, nhưng cậu ấy lại trả giá hết thảy. Dẫu linh kiện vỡ tan, dù đã sớm thành một đống sắt vụn, nhưng khi cậu ấy chạm đến hơi thở của người kia, vẫn như trước dùng hết toàn bộ sức lực, nghiêm nghiêm túc túc, đơn thuần khờ dại nói ra chữ “yêu”.
Mà Sở Văn cũng không có làm sai bất cứ chuyện gì. Trong toàn bộ thế giới tương lai, tình cảm nhân loại vô cùng nhạt, hắn yêu Thất, dù hắn biết tình yêu của đối phương với mình có khả năng chỉ là kết quả do một đống số liệu tính ra, nhưng hắn vẫn yêu không quay đầu lại.
Vậy chẳng lẽ là hiệp hội người máy sai? Hay là những người quyết định tiêu hủy người máy? Trên thực tế, bọn họ cũng không có sai.
Người máy giết người, vốn đã vi phạm ước nguyện ban đầu khi nhân loại sáng tạo người máy, người máy xen lẫn các nhân tố không biết rõ như thế, nếu không tiêu hủy, có lẽ nhân loại sẽ bởi vậy mà hủy diệt.
Cho nên trong tình yêu này, không có bất cứ ai sai, sai chính là vận mệnh.
Chính loại cảm giác vô lực này, loại tuyệt vọng ngay cả trách cứ cũng không cách nào tìm được một đối tượng thù hận này, mới có thể làm cho mỗi khán giả sau khi xem xong, bị tình cảm vô vọng đó đè chặt trên trái tim, khó có thể hô hấp.
[ Mười điểm, không muốn nhiều lời, tôi còn muốn xem lại một lần. ]
[ Chín điểm, chỉ cho chín điểm thôi, mị khóc đến trang điểm nhòe hết cả. May mà bạn trai của mị cũng đắm chìm trong phim không có chú ý trang điểm của mị, bằng không hắn nhất định sẽ cười chết mị. Sao có thể ngược như vậy! Vì sao không thể cho một kết cục tốt? Vì sao lại không thể ở bên nhau! Rõ ràng là yêu nhau mà, rõ ràng yêu đến như vậy! Vì sao hả!!! ]
[ Tôi mặc kệ tôi mặc kệ tôi mặc kệ, bọn họ nhất định có thể ở bên nhau đúng không? Sở Văn cũng tìm được linh kiện của Thất rồi, họ khẳng định có thể ở bên nhau! Tôi mới mặc kệ cái linh kiện kia chỉ tìm được một mảnh, cái linh kiện kia có vỡ nát hay không, dù sao thì cũng có thể ở bên nhau, huhuhuhuhuhu… ]
Đối với khán giả bình thường, thứ họ xem chủ yếu chỉ là một câu chuyện, là hai nhân vật chính. Bọn họ bị loại tình yêu vô vọng rồi lại sâu đậm này đả động, vì thế họ rơi nước mắt, họ vừa tức vừa bất đắc dĩ, tức chính là vì sao đạo diễn lại quay bi kịch như vậy, bất đắc dĩ chính là mình vừa mới bị ngược đến khóc rống, khóc đến tâm can tỳ phế thận đều đau đớn, nhưng vẫn nhịn không được…
“Tôi còn muốn mua thêm một vé, rạng sáng hai giờ rưỡi… hu hu suất chiếu lúc hai giờ rưỡi, hu hu hu…”
“Tui cũng muốn! Suất hai giờ rưỡi… Cái gì? Chỉ có hàng cuối cùng còn vé? Tui suy nghĩ lại đã… A? Triệt để hết vé rồi hả?!!!”
Rất nhiều người vốn định xem phim xong rồi trở về nhà ngủ ngon, nhưng xem xong suất đầu, có ít nhất một nửa người xem đều chạy vội đến cửa sổ bán vé của rạp chiếu phim, lo lắng mua vé của suất chiếu tiếp theo.
Rất nhiều người mới vừa vào cửa rạp chiếu phim xem suất tiếp theo, đã bị cái hàng người đông nghìn nghịt này dọa sợ.
“Từ từ, suất h không phải là đã tan cuộc hai mươi phút rồi sao? Sao mấy người đó còn ở chỗ này không đi?”
“Đúng thế, để tránh giờ cao điểm nên tôi mới đến xem suất thứ hai, sao còn nhiều người như vậy?”
Hai bạn fan này cũng thật bất ngờ, chờ họ vào phòng chiếu phim, chuẩn bị xem, ở phía trước phía sau, bên trái bên phải họ, ngay cả hàng thứ nhất và trong góc hàng cuối cùng, đều ngồi đầy người!
“Vì sao có nhiều người như vậy? Rốt cuộc tôi đang xem suất hai giờ rưỡi sáng, hay là suất hoàng kim hai giờ rưỡi chiều vậy!”
Trên internet, rất nhiều người bởi vì trực tiếp xem suất thứ hai, nên không có lên trang web điện ảnh cho điểm «Định luật ». Mà một vài người bởi vì ngày hôm sau phải đi làm đi học, không thể không về nhà đi ngủ, sau khi chân chính trở về nhà, cũng không có ngủ. Họ nằm ở trên giường, cắn chăn, hức hức hức hức bắt đầu viết bình luận ——
[QAQ tôi chỉ muốn nói, tất cả những người xem phim, nhớ mang theo khăn giấy. Một bịch không đủ, chỉ lúc kết cục thôi tôi đã khóc hết một bịch rồi, ít nhất phải đem hai bịch khăn giấy. ]
[ Trong đây chứa spoil, cẩn thận cẩn thận. Cả phim có tất cả ba điểm rơi nước mắt, thứ nhất là người máy nhỏ ngồi ở cửa nghe âm thanh trong phòng, cậu ấy thật ngoan, bị phát hiện lại chỉ biết không ngừng xin lỗi, gấp đến độ sắp khóc, khẳng định cậu ấy cho rằng Sở Văn muốn vứt bỏ cậu ấy; sau đó chỗ thứ ba là kết cục, chỗ đó tôi liền không nói, rất nhiều người đều nói rồi. Nhưng lúc tôi khóc thảm nhất không giống mọi người cho lắm, chỗ thứ hai là chỗ tôi khóc thảm nhất. Lúc Thất của chúng ta đỡ đạn cho Sở Văn, tôi đau khổ đến tim cũng sắp nát. Tuy rằng cậu ấy chỉ là người máy, cậu ấy sẽ không bị đạn bắn chết, nhưng nhìn cậu ấy cứ luôn cố gắng chắn đạn, liều mạng che chở trước mặt Sở Văn, tôi thật là đau khổ, sao cậu ấy cứ thích Sở Văn như vậy chứ! Cậu ấy mắc gì lại thích hắn như vậy! Đừng có thích hắn có được không! Oa oa oa… ]
Đủ loại bình luận không ngừng xuất hiện trên các trang web điện ảnh lớn trên thế giới, khán giả Hoa Hạ, khán giả Mỹ, khán giả Nhật, khán giả Anh… «Định luật » đồng bộ chiếu phim trên mười hai quốc gia toàn cầu, fan điện ảnh của mười hai quốc gia ấy đều phát biểu đánh giá của mình ở trên mạng.
Vào một khắc ngày đầu tiên khởi chiếu «Định luật » chấm dứt, phòng bán vé toàn cầu một phẩy ba tỷ!
Ngoại trừ điểm của khán giả bình thường, nhà phê bình điện ảnh chuyên nghiệp cũng phát biểu bình luận chuyên nghiệp của mình đối với «Định luật » trên các tạp chí lớn toàn cầu.
«Báo Thames»: “Kể về tình yêu, cũng là nói về tình người. Theo khoa học kỹ thuật phát triển, nhân loại bắt đầu khuyết thiếu tình cảm, nhưng họ lại giao tình cảm tốt đẹp cho những vật mình sáng tạo —— người máy. Người máy biết mỉm cười, biết quan tâm, biết bi thương và đau khổ, biết yêu một người, dẫu rằng yêu đến tan xương nát thịt, cũng sẽ không hối tiếc.”
«Thế giới lớn Hollywood»: “Tình cảm của mgười máy Thất, cũng là tình yêu, không cần bàn cãi, đây tuyệt đối là tình yêu, không thể nghi ngờ. Tình yêu này đúng là từ một chuỗi số liệu viết thành, mỗi một động tác cử chỉ cũng là đang làm chuyện mà mệnh lệnh yêu cầu. Nhưng mà, phương thức biểu đạt tình yêu của nhân loại là nương tựa lẫn nhau, là săn sóc quan tâm, còn phương thức biểu đạt tình yêu của động vật có lẽ là tìm đồ ăn cho đối phương, cùng vượt qua mùa đông rét lạnh. Vậy thì đối với người máy mà nói, đây chính là tình yêu của cậu ấy, cậu ấy yêu nhân loại này, tình yêu của cậu ấy có lẽ không thuộc về nhân loại, nhưng mà thuộc về người máy, thuộc về bản thân cậu ấy.”
«Giải trí Hoa Hạ»: “Trong bối cảnh khoa học viễn tưởng to lớn bao la hùng vĩ, kể lại một câu chuyện tình yêu nhỏ bé đơn giản. Lance Hult dùng thủ pháp ông ấy am hiểu nhất, lấy nhỏ để thấy lớn, dùng tình yêu của hai nhân vật chính để biểu hiện xung đột giữa nhân loại và người máy tại thế giới tương lai. Nhân loại giao tình cảm cho vật mình sáng tạo, lại từ từ mất đi tình cảm trong sự phát triển của khoa học kỹ thuật. Làm thế nào nắm chắc quan hệ giữa nhân loại và người máy, vào thời đại hiện giờ, đã cần chúng ta suy xét.”
Ba ngày qua, tổng hợp điểm của khán giả cho «Định luật » trên toàn cầu: . điểm!
Còn điểm mà các nhà phê bình điện ảnh chuyên nghiệp cho bộ phim này thế mà cũng cao tới .!
Nếu như nói, đa số phim thương nghiệp đều có thể dễ dàng có được điểm khán giả cao hơn ., đó là bởi vì bản thân những phim đó đã có tính thương nghiệp rất nặng, có thể làm cho khán giả xem sảng khoái, xem thư thái. Nhưng đồng thời với việc có được điểm khán giả cao, còn có thêm đánh giá chuyên nghiệp cao, vậy thì chứng minh đây tuyệt đối là một bộ phim điện ảnh kinh điển xuất chúng.
Vào bất cứ lúc nào «Định luật » chiếu, chỉ cần bạn đi đến gần rạp chiếu phim, đều có thể nhìn thấy khán giả hốc mắt đỏ bừng. Có người là vừa mới xem xong «Định luật », có người lại đã xem ba lần bốn lần, thậm chí càng nhiều hơn. Nhưng bất luận xem bao nhiêu lần, bọn họ đều sẽ bị tình cảm chân thành tha thiết hồn nhiên trong phim đả động, sẽ phát hiện càng nhiều thứ khác biệt.
Khi phóng viên kênh điện ảnh Hoa Hạ phỏng vấn hiện trường quanh rạp chiếu phim, một khán giả nói như thế này: “Lần đầu tiên xem «Định luật », thứ tôi xem chính là tình yêu. Tình cảm giữa Sở Văn và Thất thật sự rất sạch sẽ, đặc biệt là Thất, tôi vì cậu ấy mà khóc nhiều lần. Sau nữa đến lần thứ ba tôi xem, tôi dần cảm thấy đạo diễn không chỉ muốn kể cho chúng ta về một câu chuyện tình yêu. Hôm trước sau khi xem phim xong, tôi liền trở về gọi một cú điện thoại cho mẹ tôi, tôi đã lâu không liên hệ với bà ấy… Đột nhiên có chút nhớ bà ấy.”
Cơn gió lốc «Định luật » trực tiếp thổi quét toàn cầu, phòng bán vé siêu cao cùng với điểm gần max, khiến rất nhiều người qua đường vốn dĩ không có hứng thú với bộ phim này cũng vào rạp chiếu phim, xem xem bộ phim này rốt cuộc hay ở chỗ nào.
Đối với phim điện ảnh mà nói, phòng bán vé từng ngày giảm xuống đã thành một định luật thép.
Từ thế kỷ trước đến giữa thế kỷ này, gần như phòng bán vé mỗi bộ phim cao nhất đều ở ba ngày đầu, sau đó phòng bán vé sẽ có một đoạn giảm mạnh theo hình thác nước, cuối cùng chiếu được hai ba chục ngày liền xuống rạp, phòng bán vé dừng lại.
Nhưng mà không phải là không có ngoại lệ.
Thế kỷ trước có một bộ phim tên là «Thuyền lớn», phòng bán vé tuần đầu tiên của nó thực chất cũng không cao, khi so sánh với chi phí chế tác quả thực là chín trâu mất sợi lông, bị không ít người trong nghề cười nhạo, nhận định nó tuyệt đối sẽ lỗ nặng. Nhưng mà ai cũng không ngờ, sau đó, phòng bán vé bộ phim ấy lại căn bản không có giảm bớt, ngược lại vẫn luôn duy trì thành tích như tuần đầu tiên, một đường hát vang tiến mạnh, cuối cùng vượt xa tất cả các phim điện ảnh kinh điển trong lịch sử, trở thành hạng nhất phòng bán vé trong lịch sử phim điện ảnh một trăm năm đó.
Mà hiện tại, lại thêm một bộ «Định luật ».
Phòng bán vé ngày đầu của «Định luật » . tỷ, ngày kế tỷ, ngày thứ ba cao tới . tỷ!
Theo sát mà đến, là sự kéo dài cực kỳ ổn định. Ngày thứ tư, phòng bán vé triệu, ngày thứ năm triệu, ngày thứ sáu triệu, ngày thứ bảy lại là cuối tuần, phòng bán vé một tỷ!
«Định luật » chiếu phim mười ngày, tổng phòng bán vé mười ba tỷ hai trăm triệu, trực tiếp vượt qua «Ba nghìn hai trăm dặm», trở thành tác phẩm có phòng bán vé cao nhất trong tất cả các phim điện ảnh thủ vai chính của Dung Hủ. Đến ngày thứ mười lăm, phòng bán vé «Định luật » mười sáu tỷ, vượt qua «Mộ thanh», trở thành tác phẩm thủ vai chính có phòng bán vé cao nhất của Tần Trình.
Phòng bán vé và danh tiếng gặt hái tốt đẹp, khiến bộ phim này thành buổi cuồng hoan cuối cùng năm .
Mà đối với fan điện ảnh, bọn họ sôi nổi thành fan của hai diễn viên chính, toàn bộ cuối năm , giới giải trí toàn cầu nơi nơi đều có thể nghe được tên của «Định luật », Lance Hult, cùng với Dung Hủ Tần Trình.
Trước khi bộ phim này chiếu, bất luận là fan Dung Hủ hay là fan Tần Trình, đều tràn ngập chờ mong với nó. Mà sau khi nó chân chính khởi chiếu, nhóm fan lại khóc rống không thôi, vừa kích động vì mình có thể xem được một bộ phim xuất sắc như vậy, đặc biệt còn là do hai diễn viên mình thích nhất hợp tác; nhưng lại vừa đau khổ, vì sao bộ phim này lại ngược như vậy!
[ Bộ thứ nhất «Tầng mây màu đen», Cố Minh Tu tai nạn xe cộ qua đời, không quá vài năm, Lăng Tiêu cũng chết bệnh, chúng ta có thể an ủi mình, đây là cải biên hiện thực, không có cách nào; bộ thứ hai «Trang hoa la», Khổng Triều tự tay đâm xuyên qua tim Thái tử điện hạ, chúng ta có thể nói đây là vì hận nước thù nhà, không có cách nào. «Định luật » hiện giờ… «Định luật » hiện giờ… nói cho tụi tui biết đi! Vì sao lại thảm như vậy! Họ ở bên nhau không tốt sao!! Huhuhuhu… ]
[ Nửa phần đầu phim tôi thật vui vẻ, Tần thần và Dung Dung thật sự rất ngọt, tuy rằng Tần thần có hơi khốn nạn, cả ngày lạnh như băng, nhưng mà vẫn rất ngọt. Bọn họ cả ngày hôn hôn ôm ôm, một chút cũng không e lệ, hơn nữa diễn xuất của Tần thần và Dung Dung đều cực tốt, tôi thật sự cảm thấy là họ đang yêu nhau. Nhưng đến phần sau phim… lúc trước có bao nhiêu đường, cuối cùng liền có bấy nhiêu vụn thủy tinh! Xin hỏi biên kịch, ngài có ý kiến gì với Trình Dung của bọn tui, ngài nói thẳng không được sao! Vì sao muốn cho Thất chết, vì sao muốn cho Sở Văn đau khổ như vậy, ngài nói đi! ]
[ Mị không nói lời nào, mị gửi dao, mị gửi dao!!! ]
[ Vốn dĩ tôi không phải là đảng Trình Dung, nhưng sau khi xem phim, tôi thật sự rất hy vọng họ ở bên nhau. Lần đầu tiên họ hôn môi, tôi đã cảm thấy thật đẹp. Tôi là fan Tần thần, trước kia nam thần hợp tác với nữ diễn viên khác, tôi chưa từng cảm thấy ngọt như vậy, nhưng lúc anh ấy ở chung với Dung Hủ, dù chỉ là cùng khung hình, tôi cũng cảm thấy trong không khí đều là bong bóng phấn hồng. Trình Dung thật sự quá tuyệt, nếu như là thật, vậy thì thật tốt biết bao. ]
[ Tôi vốn dĩ cũng là thuần fan của Dung Dung, nhưng nếu họ thật sự ở bên nhau… Tôi tuyệt đối sẽ chúc phúc! Thất của chúng ta yêu Sở Văn sâu sắc như vậy, cậu ấy thương hắn như vậy, sau khi tan xương nát thịt, tình yêu đó cũng không hề thay đổi một chút nào. Lời tuyên truyền mà đoàn phim in trên poster bây giờ tôi thật sự đã hiểu: tình yêu của em đối với anh, viết ở nơi sâu nhất của con chip, nó là định luật của em T^T]
[ Định luật vượt trên tất cả các nguyên tắc QAQ! Không được, tôi chịu không nổi, tôi lại đi xem lần năm đây!!! ]
Để bắt kịp giải Kim Phượng năm tiếp theo, tháng mười và tháng mười một năm , trên toàn cầu có tất cả bảy bộ phim điện ảnh lớn đồng bộ khởi chiếu.
Trước khi mấy bộ phim này khởi chiếu, đạo diễn cũng đã nghĩ tới việc, có lẽ họ không thể so nổi với «Định luật » chiếu cuối tháng mười, vì thế thi nhau thay đổi ngày chiếu, tránh khỏi giai đoạn cao điểm của bộ phim đó.
Nhưng không một ai ngờ được, dù bộ phim đó đã chiếu được một tuần, hai tuần thậm chí là một tháng, thì thế tiến công phòng bán vé mạnh mẽ của nó vẫn không hề yếu bớt. Một đường gặp thần giết thần, gặp phật giết phật! Rõ ràng đã chiếu lâu như vậy, nhưng đụng phải phim mới chiếu, «Định luật » đều lấy phòng bán vé đáng sợ ngăn chặn mấy bộ phim đó, khiến cho chúng không thể xoay người.
Bởi vì phòng bán vé siêu cao của «Định luật », rạp chiếu phim cũng không có giảm bớt suất chiếu, điều này làm cho những phim khác lại càng họa vô đơn chí: vốn dĩ khán giả đã bị đoạt đi, hiện tại ngay cả suất chiếu cũng bị chém rất nhiều, vầy còn để cho người ta sống hay không.
Mà bộ «Thất tông tội» khởi chiếu vào cuối tháng mười một, cũng bị «Định luật » sắp xuống rạp đoạt đi chức quán quân phòng bán vé cùng ngày. Nghe nói đạo diễn Clemens Hult tức giận đến độ cả nói cũng không nói ra được, sau lễ công chiếu còn vả cho mình một bạt tai, chửi mình: “Làm gì phải đi tuyên truyền cho lão già thúi kia! Để ổng sụp hố, nên để ổng lỗ thảm mới đúng!!!”
Một năm , kết thúc ngay trong một đợt triều dâng điện ảnh như vậy.
«Định luật » quả thật trở thành người thắng lớn nhất năm nay, nhưng vậy cũng không có nghĩa là những phim khác không xuất sắc.
Một tác phẩm kinh điển có thể kéo tính tích cực của người yêu điện ảnh, vả lại năm xuất hiện rất nhiều phim điện ảnh kinh điển đủ để truyền lưu mấy chục năm, vì thế khi một năm này chính thức chấm dứt, nhóm fan điện ảnh nhìn lại năm qua, lúc này mới phát hiện, một năm này giới điện ảnh toàn cầu đã xuất hiện nhiều tác phẩm ưu tú như vậy.
«Định luật », «Nước mắt bươm bướm», «Thất tông tội», «Bình minh của Havrekin»…
Trong đó, «Định luật » dựa vào tổng phòng bán vé hai mươi mốt tỷ chín trăm triệu làm mới kỷ lục lịch sử, vượt xa bộ phim hạng hai chừng hai trăm chín mươi triệu, đăng cai hạng nhất phòng bán vé trong lịch sử phim điện ảnh. Nhưng ngoài nó, «Nước mắt bươm bướm» do Lưu lão làm đạo diễn, Ôn Tuyền làm diễn viên chính cũng đột phá kỷ lục phòng bán vé phim văn nghệ thế giới, tổng phòng bán vé mười tỷ một trăm triệu, trở thành bộ phim văn nghệ đầu tiên có phòng bán vé hơn mười tỷ.
Năm là một năm huy hoàng nhất trong lĩnh sử điện ảnh thế giới, khi năm này kết thúc, Dung Hủ tham gia tiệc khánh công «Định luật ». Truyền thông toàn cầu đều chúc mừng cho bộ phim, cuối cùng, diễn viên trẻ tuổi dùng diễn xuất lấy đi nước mắt của phái nữ toàn cầu cười cầm lấy micro, dùng một câu, vẽ ra dấu chấm tròn cho bộ phim điện ảnh này trên danh sách tác phẩm của mình ——
“Tôi thật sự yêu hắn.”
Ngắn ngủn năm chữ, đã nói ra ý nghĩa tồn tại duy nhất cuộc đời Thất.
Chỉ vì yêu người này, nên cậu mới sinh ra. Từ giây đầu tiên cậu mở to mắt đến một giây cuối cùng bị tiêu hủy, cuộc đời cậu không có hối hận đau khổ, không có khổ sở bi thương, chỉ có yêu, từ đầu tới đuôi chỉ có yêu, tình yêu viết ở nơi sâu nhất của con chip, khắc vào linh hồn vào trên đầu quả tim, tên của cậu là Thất.
Đến đây, năm chính thức từ giã. Đầu năm sau, Dung Hủ hợp tác với đại đạo diễn Tề lão của Hoa Hạ, quay một bộ phim điện ảnh võ hiệp cổ trang.
Từ lúc vào nghề này tới bây giờ, Dung Hủ còn chưa từng đóng vai chính một bộ phim cổ trang nào, nhất là phim cổ trang hành động. Vừa mới qua năm, cậu liền vào đoàn phim, tiến hành ngày tháng quay phim gian khổ.
Bởi vì «Định luật » bùng nổ, gian tình giữa Dung Hủ và Tần Trình cũng nhiều lần bị các truyền thông lớn trêu chọc. Dù là những chương trình không có mặt hai người, MC cũng sẽ lấy hai người ra làm mánh lới, thường xuyên tán gẫu về mấy cảnh hôn và cảnh giường chiếu kinh điển trong «Định luật », chế tạo hiệu quả chương trình.
Fan điện ảnh toàn cầu dường như cũng đã tiếp nhận cái định luận “Tần Trình và Dung Hủ chính là bạn gei tốt, bọn họ không kết hôn thiên lý không dung”. Tuy rằng đa số mọi người cũng không có thật sự xem lời trêu chọc này là thật, thậm chí có vài người còn cho rằng đây là hai bên đang lăng xê PR, nhưng hiện giờ bất cứ anti fan nào muốn dùng việc này để bôi đen hai người, đều sẽ bị nước miếng của người qua đường phun chết.
[ Họ ở bên nhau thì làm sao? Chẳng lẽ không nên ở bên nhau sao? ]
Đám anti: [… ]
Cái này không giống kịch bản nha!!!
Tháng hai rét lạnh đúng hạn tràn tới, khiến các phim điện ảnh một năm trước đó hạ xuống màn che. Mà hiện giờ, bắt đầu từ tháng hai, liền tới mùa thu hoạch cúp. Kim thứ nhất trong tam kim toàn cầu, giải Kim Tượng Oscar cử hành ngay ở tháng hai hàng năm.
Đầu tháng hai, Oscar chính thức công bố danh sách đề cử.
Giải phim nhựa xuất sắc nhất tổng cộng tám bộ, phân biệt là «Định luật », «Nước mắt bươm bướm», «Thất tông tội»…
Danh sách đề cử đạo diễn xuất sắc nhất cũng không khiến fan cảm thấy kinh ngạc, tuy rằng năm trước xuất hiện rất nhiều tác phẩm ưu tú, nhưng đạo diễn đạt được đề cử đều được công nhận là người nổi bật trong đó.
Trên danh sách đề cử ảnh hậu, áp lực cạnh tranh cũng không quá lớn, trong đó xác suất đoạt thưởng lớn nhất chính là diễn viên chính Ôn Tuyền của «Nước mắt bươm bướm».
Từ năm kia một lần nữa đạt được cúp Kim Hùng, sự nghiệp của Ôn Tuyền lại nghênh đón một kỳ cao trào mới. Vị ảnh hậu độc thân ấy lấy phong thái yểu điệu lượn quanh các lễ trao giải lớn toàn cầu, dùng thành tích điện ảnh ưu tú củng cố địa vị nữ diễn viên Hoa Hạ hạng nhất của mình.
Mà ở giải ảnh đế, thế cục cạnh tranh lại tương đối kịch liệt. Ngoại trừ «Nước mắt bươm bướm», mấy bộ phim nổi bật nhất năm trước gần như đều là phim nam chính.
«Lâu đài Vanress» kể lại câu chuyện về một lãnh chúa trẻ tuổi thời Trung cổ, diễn viên chính Cody Finland là người đạt được giải ảnh đế Kim Phượng năm trước; «Bình minh của Havrekin» là một bộ phim chiến tranh, nam chính Spielt Carlo dựa vào bộ phim này một phát nổi tiếng, vượt lên hạng một Hollywood.
Lại càng không cần nói tới «Định luật » và «Thất tông tội», hai bộ phim này đều là phim hai nam chính, khiến giám khảo hao nát óc trên việc quyết định đề cử ảnh đế.
Khi danh sách chính thức công bố, Dung Hủ đang quay một cảnh treo dây thép. Mới từ trên không trung xuống dưới, La Thiến liền vui mừng nói với cậu tin tức này. Dung Hủ cũng cười gật gật đầu, tâm tình tương đối sung sướng, nhưng khi cậu vừa mới mở di động chuẩn bị tự mình xem danh sách đề cử, còn chưa kịp mở trang web ra đã nhận được rất nhiều tin tức.
[ Ôn Tuyền: nói! Dung Dung, rốt cuộc cậu có phản bội nhóm chúng ta hay không! Nói mau!!! ]
[ Sở Kỳ: danh sách đề cử Oscar lần này, chúc mừng tiểu Tuyền và Dung Dung. Có điều tôi cũng rất ngạc nhiên nha, Dung Dung lần này không cho giả chết, nói nhanh lên, cậu và Tần Trình rốt cuộc là quan hệ như thế nào? ]
[ Jennifer: tôi cảm thấy hẳn là thật. ]
[ Hughes: James đang tán gái, có điều vừa rồi hắn nói với tôi, hắn cũng thấy là thật. ]
[ Lâm Huyên: Dung Dung, cậu thật khiến tôi thất vọng, thế mà cậu lại là phản đồ QAQ! Thế giới này không có tình yêu, tôi nói cậu nghe, lưu diễn toàn cầu của cậu năm nay tôi không đi, hừ! Cậu lại thật sự là một đôi với Tần Phong Phong, quá đáng! ]
Dung Hủ ra mắt năm năm, tuy cũng không thật sự hoàn toàn theo con đường ca hát, nhưng mà cũng ra ba CD, tổng cộng hơn mười ca khúc. Từ sáu tháng cuối năm trước, La Chấn Đào đã đề xuất việc tổ chức concert lưu diễn toàn cầu, Dung Hủ cũng không có cự tuyệt, hơn nữa tính toán quyên toàn bộ doanh thu của concert cho quỹ Lời Dung.
Thân là diễn viên, cơ hội cậu và fan tiếp xúc thật sự kém xa ca sĩ. Ra mắt nhiều năm, vẫn không có cơ hội ở chung nhiều hơn với nhóm fan, không thể giao lưu với họ, concert chính là một cơ hội.
Nhìn thấy trong nhóm đã chấp nhận quan hệ giữa mình và Tần Trình, còn từ Lâm Huyên dẫn đầu bắt đầu công khai lên án mình, Dung Hủ nhẹ nhàng thở dài. Suy tư một chốc, thiếu niên bất đắc dĩ đánh chữ lên tiếng: [ tôi có từng nói, tôi với Tần Trình đang yêu đương hả? ]
Những lời này vừa xuất hiện, trong nhóm yên tĩnh một lát.
[ Lâm Huyên: à… hóa ra hai người thật sự không có yêu đương à? ]
[ Ôn Tuyền: không phải chứ? ]
[ Lâm Huyên: truyền thông giờ thật sự quá đáng! Hôm trước tôi mới vừa thấy một tờ báo, nói cậu với Tần Trình tuyệt đối là đang hẹn hò, cái video năm trước căn bản không phải đối diễn trong đoàn phim. Thật ra tôi cũng thấy không giống đối diễn cho lắm, nhưng nếu hai người thật sự không có hẹn hò, vậy đám papparazi đó cũng thật quá đáng, bọn họ còn bắt gió bắt bóng nói hai người đã ở bên nhau nhiều năm rồi. ]
[ Dung Hủ: tôi cũng có từng nói… chúng tôi không có yêu đương sao ^_^? ]
[ Lâm Huyên: đúng không, yên tâm đi Dung Dung, tôi tìm cơ hội đi giáo huấn đám papparazi kia một chút. ]
[ Ôn Tuyền:… ]
[ Jennifer:… ]
[ Sở Kỳ:… ]
[ Hughes: tôi đại diện chính mình với James tỏ vẻ khiếp sợ, hắn bị Dung dọa tới mức cả tán gái cũng không có tâm trạng. ]
[ Hạ Mộ Nhan: tôi vừa lúc quay phim được nghỉ, vừa online liền nhìn thấy tin tức bùng nổ như vậy… ]
[ Lâm Huyên: quá đáng! Dung Hủ! Tôi tuyệt giao với cậu! Thế mà cậu lại yêu đương với Tần Phong Phong, hẹn gặp lại!!! ]
[ Dung Hủ: đi thong thả không tiễn ^_^]
[ Lâm Huyên:… cậu cũng không giữ tôi lại một chút QAQ! ]
[ Dung Hủ: tôi vốn muốn nói, tôi là thành viên trong nhóm, hiện nay đang xâm nhập trong lòng địch, giúp mọi người tìm hiểu tin tức. Nhưng nếu anh thật sự tuyệt giao với tôi, vậy tôi cũng hết cách ^_^]
[ Lâm Huyên: Dung Dung tôi sai rồi, tôi chỉ đùa với cậu một chút thôi. Ai bảo cậu không sớm nói cho chúng tôi biết cậu đang yêu đương với Tần Phong Phong chứ, tôi cũng cần mặt mũi có được không, tôi nói bậy về Tần Phong Phong trước mặt cậu nhiều như vậy, cậu nói đi, có phải cậu luôn lén xem trò cười của tôi không? ]
[ Ôn Tuyền: tuy rằng chuyện này tôi cảm thấy rất khiếp sợ, nhưng tôi đặc biệt muốn nói… Dung Dung, cậu xác định là cậu xâm nhập trong lòng địch, mà không phải Tần Trình thâm nhập bên trong cậu hả? ]
[ Dung Hủ:… ]
Gừng càng già càng cay, có Ôn Tuyền mở đầu, ba tên già đời khác trong nhóm cũng bắt đầu trêu chọc Dung Hủ.
Trong nhóm Tần Phong Phong, Lâm Huyên hoàn toàn chính là tên ngốc, chỉ số thông minh đại khái có chút vấn đề, căn bản không phải đối thủ của Dung Hủ. Hạ Mộ Nhan luôn không tranh với đời, tính tình dịu dàng, rất nhiều chuyện sẽ không xen vào. Về phần Jennifer, tiếng Trung của cô thật sự quá kém, đôi khi cả đọc cũng đọc không hiểu, lại càng không cần nói gia nhập trong đó.
Như vậy, cũng chỉ còn lại có bốn tên già đời Ôn Tuyền, James, Sở Kỳ và Hughes.
Chốc thì bọn họ nói “Dung Dung à, tiến hành đến bước nào với Tần Trình rồi, có làm chuyện xấu hổ xấu hổ không”, chốc lại nói “Tôi nhìn ra, Tần có cái gương mặt hàng to xài tốt, Dung à cậu thật có tính phúc“.
Thậm chí hoa hoa công tử James tương đối thoáng còn trực tiếp hỏi: [ rốt cuộc Tần bao lớn? Tôi rất hiếu kì. Dung, cậu không biết đó, trong giới Hollywood chúng tôi, rất nhiều nữ minh tinh đều cực kỳ muốn một đêm tình với Tần, tôi còn không được hoan nghênh như hắn đâu. Các cô ấy đều nói, Tần có cái mặt hàng to xài tốt, tôi đây không phục. Tuy rằng Tần có thể xem như con lai, nhưng người phương đông các cậu thật sự không lớn bằng người phương tây chúng tôi đâu, bọn họ dựa vào cái gì nói tôi không bằng Tần? Tôi không phục! ]
Dung Hủ: “!!!” Có ai hỏi như anh sao!!!
[ James: cậu nói mau, rốt cuộc hắn bao lớn, có bao nhiêu, hắn dám so với tôi một lần không? Tôi chính là… ]
[ Ôn Tuyền: trong nhóm còn có con nít đó, James câm miệng! ]
[ James: a, trong nhóm còn có con nít hả? Ai? Sao tôi không biết. ]
[ Ôn Tuyền: @Lâm Huyên ]
[ Lâm Huyên: Ôn Tuyền, tôi liều mạng với cô! ]
[ Ôn Tuyền: có điều tôi cũng muốn biết… rốt cuộc Tần Trình thế nào? Há há, Dung Dung, nếu không thì cậu lén nói cho tôi biết đi? Ha ha ha ha ha ha ha… ]
Dung Hủ: “…” Quả nhiên là nên rời nhóm bảo bình an.
Có lẽ lúc đầu nguyên nhân nhóm Tần Phong Phong thành lập là vì cái gọi là đối phó Tần Phong Phong, nhưng nhiều năm như vậy, đây càng giống một nhóm bạn. Mọi người thường xuyên nói chuyện phiếm, nói một chút chuyện bên lề, đôi khi đi ra tụ hội, cùng đi du lịch. Bọn họ càng như là bạn, cũng chỉ có người hiểu rõ mới có tư cách gia nhập vào.
Cho nên chuyện Dung Hủ và Tần Trình đang yêu nhau, cũng không có khiến những người khác trong nhóm phản cảm. Ngoại trừ Lâm Huyên dường như rất bất mãn vì Dung Hủ vẫn luôn giấu hắn, thì những người khác đều miệng đầy +, giới hạn thảo luận rộng, ngay cả Dung Hủ cũng không nỡ nhìn thẳng, lựa chọn che chắn đám người đáng khinh đó.
Mấy người dám lộ ra bản mặt này cho fan mấy người thấy không?
Chỉ hỏi mấy người có dám không!
Cớ nào lại công khai thảo luận độ lớn của người khác… khụ khụ, thảo luận chuyện ở phương diện kia, còn thảo luận về cuộc sống tính phúc… hạnh phúc của người khác! Mấy người tự nói xem, vầy có thích hợp không. Chẳng lẽ cậu không cần mặt mũi sao!!!
Dung Hủ còn thật sự không làm gì được cái đám già đời kia, nhưng cậu có thể giận cá chém thớt, buổi tối lúc gọi điện thoại, cậu không chút khách khí nói với người đàn ông nào đó: “Gần mực thì đen gần đèn thì sáng! Anh xem bạn của anh kìa, quá bậy bạ, khẳng định anh cũng rất bậy bạ!”
Tần Trình chỉ vừa mới mở miệng nói một câu “tiểu Hủ”: “…”
Rất tủi thân, lúc này thật sự là rất tủi thân!
Thật vất vả an ủi xong thiếu niên da mặt mỏng nhà mình, xác định hai ngày nữa đến Mỹ Los Angeles gặp mặt, Tần Trình cúp điện thoại, trực tiếp gửi tin nhắn cho Jennifer. Không tới một tiếng, Jennifer tâm cơ không sâu đã tuôn ra hết những chuyện mình biết.
Vì thế, mười phút sau.
[ James: tôi @%@$%@$!!! Tần, làm sao ông biết mấy thứ này, làm sao ông có thể biết… ]
[ Tần Trình: tháng trước Luci đụng mặt tôi trên buổi trình diễn thời trang, cô ấy nói với tôi, gần đây tinh lực của ông hình như không bằng trước kia nhỉ? Cô ấy vô cùng thất vọng về ông. ]
[ James: ông câm miệng!!! ]
[ Tần Trình: a đúng, mấy ngày hôm trước tôi cũng đụng phải Lena, cô ấy cũng nói, hình như ông lớn tuổi rồi, có chút lực bất tòng tâm… ]
[ James: tôi sai rồi, tôi sai còn không được sao! Van cầu ông đừng nói nữa!!! ] Thiệt đau tim QAQ
Mà bên kia, Sở Kỳ vừa mới tắm rửa xong, liền nhận được một tin nhắn.
[ Tần Trình: đùa giỡn em ấy không vui đâu, không bằng đến đùa giỡn tôi nè? ]
[ Sở Kỳ:… A? ]
[ Tần Trình: hiện tại tôi cũng ở thành phố B, ngày mai gặp. ]
[ Sở Kỳ:…!!! ]
Tiếp theo là Hughes.
[ Hughes: tôi sai rồi, Tần! Tôi hoàn toàn là bị James làm hư, ông nhanh đi tìm hắn, tôi không có ăn hiếp Dung nhà ông đâu. ]
James:… đau tim lần thứ hai!
Cuối cùng là Ôn Tuyền.
[ Tần Trình: ngày mai gặp. ]
[ Ôn Tuyền: á? ]
[ Tần Trình: nếu hiếu kỳ như vậy, không bằng giáp mặt hỏi tôi một câu, xem đáp án rốt cuộc là gì nhé ^_^ ]
[ Ôn Tuyền:… ]
James & Sở Kỳ & Hughes & Ôn Tuyền: “Rốt cuộc là ai! Bán đứng chúng ta!!!”
Jennifer đang cần cù và thật thà đóng phim: “Ắt xì!”
Dung Hủ không hề biết rằng, vào ban đêm, bốn tên già đời nhóm Tần Phong Phong đã gặp đủ loại đau tim; cậu cũng không biết, ngày hôm sau, Sở Kỳ và Ôn Tuyền xa tại thành phố B bị ép bất đắc dĩ gặp người đàn ông nào đó một lần, ăn một bữa Hồng Môn yến.
Ba ngày sau, Dung Hủ từ tỉnh Y xuất phát, bay đến Los Angeles. Cùng lúc đó, một chuyến bay cũng xuất phát từ thành phố B, hướng về Los Angeles.
Fan điện ảnh toàn thế giới đều biết, ngày hôm sau chính là lễ trao giải Oscar, những bộ phim xuất sắc nhất năm , sẽ quyết một trận sống mái ở nơi này.