Cự Tinh Vấn Đỉnh

chương 165

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Ngày đông băng hàn giá rét, gió lạnh không thể ngăn cản nhiệt tình của nhân dân toàn cầu, cũng không ngăn cản được các nữ minh tinh bày ra dáng người yểu điệu của mình. Bắt đầu từ buổi chiều, trên các quốc gia toàn cầu đã có đài truyền hình, trang web video tiến hành trực tiếp lễ trao giải Oscar, khi vị minh tinh đầu tiên đi lên thảm đỏ trước hội trường, lễ trao giải được toàn thế giới chú ý này cũng chính thức kéo mở bức màn che.

Khách mời tiến hành mở màn lễ trao giải Oscar là Ôn Tuyền đạt được đề cử ảnh hậu, làm tuyển thủ hạt giống cực mạnh của cúp ảnh hậu, Ôn Tuyền mặc chiếc đầm dài đuôi cá vàng kim, đường cong dịu dàng lả lướt từ bả vai thon gầy của cô lướt qua, lộ ra tấm lưng trắng nõn.

Theo sát mà đến chính là danh nhân minh tinh của giới giải trí toàn cầu.

Đạo diễn, minh tinh nổi tiếng, đại sư camera và êkip trang điểm nổi tiếng, cùng với êkip chế tác hiệu ứng cao cấp…

Cameras của các phóng viên vang tách tách, toàn bộ thảm đỏ được chiếu rọi sáng lóa như ban ngày. Thảm đỏ là nơi tụ tập ánh sao lấp lánh nhất thế giới, rất nhiều phóng viên đều xông lên đặt câu hỏi, mà nơi này cũng là sân khấu để nhóm nữ minh tinh phô bày sự xinh đẹp.

Nhưng mà mãi từ khi thảm đỏ bắt đầu cho đến cuối cùng, hai nam diễn viên được chú ý nhất lễ Oscar lần này vẫn chưa xuất hiện. Lúc đầu các phóng viên còn có thể kiên nhẫn chờ đợi, nhưng chờ đến khi thảm đỏ sắp chấm dứt, lễ trao giải sắp chính thức bắt đầu, bọn họ cũng không đợi được bóng dáng hai người kia.

“Chẳng lẽ lần này Tần và Dung đi thảm đỏ cuối cùng?”

“Có lẽ họ sẽ tiếp tục nắm tay đi thảm đỏ, tựa như liên hoan phim Berlin năm kia vậy, hai người cùng đi!”

Lời này vừa nói ra, ngay đầu kia thảm đỏ, liền xuất hiện hai chàng trai cao ngất tuấn mỹ. Trong phút chốc, các phóng viên bắt đầu điên cuồng, đua nhau giơ cao cameras, quay lại cảnh tượng này. Cùng lúc đó, khán giả xem trực tiếp ở các nơi trên toàn cầu cũng kích động không nói nên lời, chỉ có thể liên tục bình luận.

[ A a a a a a a a mị chết đây! Dung Dung! Tần thần! Lại cùng đi thảm đỏ! Lại cùng đi!!! ]

Không sai, thảm đỏ Oscar kỳ này do Ôn Tuyền mở đầu, do Tần Trình và Dung Hủ kết thúc.

Khi hai người này sóng vai đi trên thảm đỏ, thời gian giống như dừng lại, ngay cả gió lạnh rét buốt cũng có vẻ dịu dàng hơn vài phần. Hai người mặc âu phục màu đen vô cùng tương tự, lễ phục phẳng phiu tao nhã hoàn mỹ tôn lên dáng người nam tính, rất có khí độ cao quý.

Thân là người Hoa Hạ, tuy chiều cao của Dung Hủ tới , nhưng cũng không cường tráng giống người phương tây. Cậu không có cơ bắp mạnh mẽ thành kết, nhưng cũng không gầy giống như da bọc xương, trên áo sơ mi màu trắng thắt một chiếc caravat đen, khi cậu ngẩng đầu nhẹ giọng nói đùa với người bạn bên cạnh, khóe môi khẽ cong, xinh đẹp tinh xảo.

Tiếng màn trập của các phóng viên chưa từng gián đoạn. Hai người đi đến tường kí tên viết tên của mình, rất nhanh liền có phóng viên hỏi Dung Hủ: “Xin hỏi Dung, đầu tiên chúc mừng ngài và Tần tiên sinh cùng chiếm được đề cử nam diễn viên chính xuất sắc nhất. Với chiếc cúp lần này, ngài có ôm tâm trạng nhất định phải có hay không?”

Dung Hủ mỉm cười, hỏi ngược lại: “Nếu tôi nói tôi muốn, tổ ủy sẽ cho tôi sao?”

Không chờ phóng viên kia trả lời, Tần Trình liền cong môi, hết sức tự nhiên vươn tay ôm vai thiếu niên, bình tĩnh nói với phóng viên: “Tổng cộng sáu người đề cử, tôi nghĩ tỷ lệ nhận được cúp của em ấy là một phần ba. Hy vọng dường như còn rất lớn nhỉ?”

Nghe vậy, phóng viên lập tức sửng sốt, nhưng Dung Hủ và Tần Trình đã nâng bước rời đi. Từ rất xa còn có thể nhìn thấy vẻ mặt Dung Hủ bất đắc dĩ nói gì đó, Tần Trình liền hạ mắt, trấn định tự nhiên trả lời.

Tuy rằng phóng viên không hiểu ý Tần Trình, nhưng người xem trước TV lại hoàn toàn hiểu rõ.

[ Tui biết ngay là hôm nay có đường! Tui biết ngay! Không uổng phí tui cố ý xin nghỉ phép ở nhà xem trực tiếp! Ý của Tần thần là, nếu như là hắn đoạt giải, vậy cúp chẳng khác nào là của Dung Dung, cho nên cơ hội Dung Dung đạt được cúp chính là một phần ba. Tần thần thật cưng Dung Dung, cục đường này tui ăn! ]

[ Ngao ngao ngao hóa ra là ý này, Trình Dung cũng quá ngọt, rải đường trước mặt toàn thế giới! ]

Sau khi phát hiện cục đường này, fan toàn cầu đều kích động hận không thể lập tức xuống lầu chạy vòng. Nhưng mà bọn họ lại không biết, đây chỉ là một bắt đầu của lễ trao giải Oscar có thể nói là kinh điển lần này.

Quan hệ bạn gay của Tần Trình với Dung Hủ, trên liên hoan phim Berlin hai năm trước, đã bị trêu chọc vô số. Tới hiện tại, toàn thế giới đều biết bọn họ là bạn tốt, thậm chí đôi bạn này còn diễn một bộ phim đồng tính đánh vỡ kỷ lục lịch sử phòng bán vé —— trọng điểm là trong đó có thiệt nhiều cảnh hôn và cảnh giường chiếu, tình thế tương đối mờ ám.

Thường thì MC lễ trao giải Oscar đều lựa chọn MC talk show tương đối hài hước, Oscar lần này cũng không ngoại lệ, thậm chí không biết có phải tổ ủy cố ý hay không, MC Oscar lần này lại là MC Đại Vệ đã từng trêu chọc Dung Hủ và Tần Trình trên liên hoan phim Berlin.

Vì thế giống như mỗi một khán giả dự đoán, từ đầu lễ trao giải, CP Trình Dung liền thành đối tượng trêu chọc chủ yếu của Đại Vệ.

Chẳng hạn như giải nam diễn viên phụ xuất sắc nhất vừa mới công bố, Đại Vệ liền cầm micro cảm khái nói: “Nam diễn viên làm vai phụ cho nhau thật ra rất thông thường, chẳng hạn như hai nam diễn viên tôi biết, hai người đều từng làm vai phụ cho đối phương. Khi đó fan điện ảnh toàn thế giới đều nói, nếu họ có thể hợp tác một bộ phim thì thật tốt. Hiện tại tốt rồi, bọn họ thật sự hợp tác rồi, vừa hợp tác còn không cẩn thận phá vỡ kỷ lục phòng bán vé toàn cầu… Nói thật, bộ phim này tôi có xem, cũng chỉ như vậy thôi, thật không biết vì sao phòng bán vé cao dữ thế. Rõ ràng rất bình thường, tôi chỉ xem có năm lần thôi hà.”

Lại chẳng hạn như «Định luật » đạt được giải camera xuất sắc nhất, Đại Vệ chủ động phỏng vấn đạo diễn camera của đoàn phim, rằng hắn cảm thấy lúc quay phim, gian nan nhất là cảnh nào, đối phương tỏ vẻ có một vài cảnh hiệu ứng vô cùng khó quay. Vì thế Đại Vệ kinh ngạc hỏi: “Không phải là cảnh giường chiếu sao?”

Màn hình lập tức cho Dung Hủ và Tần Trình dưới sân khấu, chỉ thấy người đầu tiên cười cười vươn tay che mặt, người thứ hai thì nhướn mi.

Không thể không thừa nhận, «Định luật » chính là bộ phim được chú ý nhất năm . Chẳng sợ trên lễ trao giải MC luôn nhắc tới bộ phim này, luôn lấy hai nhân vật chính của phim làm mánh trêu chọc, cho đoàn phim đầy đủ cảm giác tồn tại, thì những minh tinh khác ở đây cũng không thể nói gì hơn.

Đối với minh tinh có giao hảo với nhân viên đoàn phim «Định luật », bọn họ vô cùng vui lòng ở bên cạnh xem trò cười của Dung Hủ và Tần Trình. Mà những người không có thiện cảm với đoàn phim này lại khổ nói không nên lời: ai bảo phim của họ kém xa người ta chứ?

Phòng bán vé chính là vốn liếng, danh tiếng chính là đạo lý cứng.

Lễ trao giải dần dần đi về hướng kết thúc dưới bầu không khí vui vẻ (ít nhất ở mặt ngoài rất vui vẻ) này, lúc này đây khi người trao giải lớn tiếng hô lên tên Ôn Tuyền, ảnh hậu ấy thong dong hào phóng đi lên sân khấu, bù lại tiếc nuối của vài năm qua vẫn luôn lỡ mất chiếc cúp người vàng này.

Bộ phim văn nghệ duy nhất có phòng bán vé vượt mười tỷ trên toàn cầu, «Nước mắt bươm bướm», nữ chính Ôn Tuyền của nó đáng có được tiếng vỗ tay và vinh dự như thế.

Giải nữ chính xuất sắc nhất trao xong, kế tiếp chính là nam diễn viên chính xuất sắc nhất. Lúc này đây, khi hai khách mởi trao giải đi lên trên sân khấu, không nói Dung Hủ, mà ngay cả Tần Trình cũng sâu xa nhìn bọn họ tận vài lần.

Chỉ thấy Hughes và James cùng nâng bước đến giữa sân khấu, hai người nhìn nhau mỉm cười, phất phất tay với dưới sân khấu.

Hughes tiến đến trước micro: “James, tôi nghe nói tên tuổi ‘bạn gay tốt đệ nhất giới giải trí’ của hai chúng ta, hai năm nay bị người khác đoạt mất hả?”

James ra vẻ kinh ngạc hỏi: “Chúng ta lớn lên cùng nhau từ nhỏ, ai có thể có quan hệ thân thiết như chúng ta? Nói thật, Hughes, năm nay nhìn thấy tin tức cậu ly hôn, tôi thiếu chút nữa tưởng cậu sẽ thổ lộ với tôi đó. Ở nơi này tôi nhất định phải nói trước với cậu một câu, cám ơn, cậu là người tốt.”

Hughes cười ha ha: “Cậu thật tự mình đa tình, James, ai cần thẻ người tốt của cậu chứ, tôi cũng không cần. Tôi nói chứ đôi bạn gay kia lợi hại hơn chúng ta nhiều, ít nhất cậu với tôi còn chưa từng được đồng thời đề cử nam diễn viên chính xuất sắc nhất Oscar đâu.”

James lập tức bổ sung: “Trên thực tế tôi cũng không chấp nhận hôn cậu, còn diễn cảnh giường chiếu với cậu đâu.”

Dưới sân khấu, Dung Hủ vươn tay che mặt, đã triệt để thấy rõ tiết tháo của đám người phương tây này rồi.

Sau khi trêu chọc một phen, Hughes và James cũng nhắc tới bốn người được đề cử khác. Khi hai khách mời trao giải giới thiệu xong toàn bộ sáu người được đề cử, trên màn hình lớn liền phát trích đoạn nhận giải của sáu người. Đáng nhắc tới chính là, sáu người được đề cử, cuối cùng lại chỉ có năm trích đoạn nhận giải, nguyên nhân đơn giản, chỉ vì phim mà Dung Hủ và Tần Trình được phát chính là cùng một đoạn.

Tuy đã sớm xem qua bộ phim này, nhưng mà trên lễ trao giải nhìn thấy mình với người đàn ông kia hôn môi, Dung Hủ vẫn có chút thẹn thùng ho khan hai tiếng. Sáu người đề cử giờ phút này đều bị camera quay lại, dáng vẻ Dung Hủ ho khan tự nhiên cũng được truyền khắp toàn cầu.

[ Ha ha ha ha tôi nhìn thấy Dung Dung đỏ mặt! Dung Dung thế mà lại đỏ mặt! Tôi cho rằng Dung Dung và Tần thần quay nhiều cảnh hôn và giường chiếu như vậy, kỳ thật đã sớm thành thói quen, không ngờ nhìn thấy cảnh hôn của mình chiếu trên lễ trao giải, Dung Dung cũng đỏ mặt, thật đáng yêu! ]

[ Tôi thật yêu Oscar, cái cảnh này là cảnh mà tôi thích nhất luôn á. Tiểu Thất ngoan ngoãn ngồi dưới đất bị Sở Văn phát hiện, sau đó lại bị Sở Văn kéo đến thổ lộ và hôn môi. Trong cảnh này mắt Dung Dung vừa to vừa sáng, cảm xúc của Tần thần cũng bùng nổ đặc biệt chân thật, tôi cực kỳ yêu cảnh hôn này, quả thực rất bá cháy, không thua cảnh giường chiếu! ]

[ Oscar tối cao! Tôi lại muốn xem «Định luật » thêm một lần! ]

Trích đoạn nhận giải phát xong, tự nhiên liền tới thời khắc trao giải.

Hughes và James làm thành viên nhóm Tần Phong Phong, bản thân hai người chính là tính cách sáng sủa thích nói, nếu không thì sau khi biết quan hệ thực của Tần Trình với Dung Hủ, cũng sẽ không trêu đùa Dung Hủ, cuối cùng quậy đến độ bị Tần Trình lén lút giáo huấn. Nhưng hiện giờ, khi họ thật sự sắp mở phong thư ra, tuyên bố người nhận giải, hai người đều có chút chần chờ.

Trong bốn người được đề cử khác, cũng có bạn của Hughes và James, nhưng phần lớn chỉ là bạn xã giao. Còn Dung Hủ và Tần Trình thì đều là bạn tốt, tuy rằng họ vẫn luôn nói cái gì mà “Tần Phong Phong” “Tần Phong Phong”, nhưng quan hệ với Tần Trình lại rất tốt. Dung Hủ lại càng không cần nói, cậu gia nhập nhóm hơn bốn năm, đã sớm là bạn chí cốt.

Nhưng mà hiện tại, họ lại nhất định phải công khai tuyên bố tên ảnh đế.

Chỉ có khi thật sự xem đối phương là bạn tốt, mới có thể hết sức khó xử vào giờ phút thế này.

James do dự một chút, cười nói: “Hughes, cơ hội tốt này tôi để dành cho cậu đó.”

Trên trán Hughes cũng có chút mồ hôi: “James, đừng khách khí với tôi, phong thư trên tay cậu, cậu nhanh mở ra đi, nếu không thì sáu người đề cử dưới sân khấu sẽ chạy lên nuốt chửng cậu đấy.”

James cạn lời trừng mắt nhìn thằng bạn tốt của mình một cái, dùng ánh mắt bảo đối phương thật sự là rất không cho mặt mũi, tiếp đó dưới sự bất đắc dĩ, rốt cuộc mở phong thư ra. Mở phong thư ra là một chuyện, lấy tấm thẻ ra, lại khiến James làm đủ chuẩn bị tâm lý. Khi chân chính nhìn thấy cái tên trên đó, hắn bỗng nhiên mừng rỡ nhìn về phía người bạn tốt bên cạnh.

Hughes sửng sốt, James liền đưa thẻ cho hắn xem. Lúc này, Hughes cũng không giấu được vẻ mặt kinh ngạc.

James đỡ micro, vui mừng nói rằng: “Người đạt được giải nam diễn viên chính xuất sắc nhất Oscar năm nay là… chúc mừng Dung Hủ! «Định luật »!”

Tiếng vỗ tay tức khắc vang lên, trong màn ảnh, Dung Hủ nhẹ nhàng thở phào một hơi.

Trên thực tế thì trước lễ trao giải, khán giả đã sớm đoán được kết quả này. «Định luật » thật sự rất hot, bộ phim này không phải phim thương nghiệp chính thống, diễn xuất của hai diễn viên chính đáng tán dương, họ có thể đồng thời nhận được đề cử nam chính xuất sắc nhất, đã chứng minh sự khẳng định của tổ ủy đối với hai người. Chẳng qua trước khi kết quả chính thức công khai, ai cũng không biết người đạt giải ảnh đế đến tột cùng là Dung Hủ hay là Tần Trình.

Trong tiếng vỗ tay của toàn trường, Dung Hủ đứng lên, trước hết là ôm lão Hult, tiếp đó xoay người, ôm người đàn ông bên cạnh.

Giống như trên giải Kim Phượng hai năm trước, hai người không kiêng nể gì ôm nhau trong sự chú ý của toàn thế giới. Tuy rằng cái ôm này chỉ có vài giây ngắn ngủi, nhưng mà người đàn ông lại cúi đầu, nhẹ giọng nói một câu bên tai Dung Hủ.

Nghe câu nói đó, Dung Hủ nhịn không được cong môi, lại vùi mặt vào bả vai đối phương. Cậu giấu kín vui sướng của mình, cũng giấu kín tình yêu vô hạn đối với người này, trên thực tế bất luận người đạt được giải là cậu hay là Tần Trình, cậu đều sẽ tự đáy lòng cảm thấy vui vẻ.

“Và cả Tần Trình.”

Trong tiếng vỗ tay như sấm, giọng Hughes cũng không vang dội, thậm chí rất nhiều người đều không nghe thấy. Giờ phút này, Dung Hủ đã kết thúc cái ôm, xoay người chuẩn bị đi đến sân khấu, đột nhiên, liền thấy James cướp micro, lớn tiếng nói: “Người đạt được giải nam diễn viên chính xuất sắc còn có Tần Trình!”

Bước chân đột nhiên dừng lại, Dung Hủ lập tức xoay người về phía sau, chỉ thấy dưới ánh đèn sáng ngời, ánh mắt người nọ sâu thẳm nhìn mình, nở nụ cười. Trong tích tắc, tình cảm nồng nhiệt phức tạp trào dâng trong lòng, Dung Hủ hoàn toàn không nói được rằng cảm xúc trong lòng rốt cuộc là kích động nhiều hơn, hay là cảm động nhiều hơn, khi cậu lấy lại tinh thần, cậu đã xoay người lần nữa, mãnh liệt ôm lấy người đàn ông đó.

Tiếng vỗ tay toàn trường vang lên lần thứ hai, khán giả xem trực tiếp cũng hưng phấn kêu ngao ngao.

Lễ trao giải Oscar năm , tin tức lớn nhất không phải là «Định luật » liên tục chém mười bảy giải thưởng lớn, phá kỷ lục lịch sử, trở thành người thắng lớn nhất toàn trường; cũng không phải giải đạo diễn xuất sắc nhất đột nhiên ngoài ý muốn, trao cho Lưu lão, Lance Hult trở thành người duy nhất trong mười tám người được đề cử giải thưởng của đoàn phim «Định luật », không đạt được giải đạo diễn xuất sắc nhất.

Mà là sau khi Dung Hủ và Tần Trình lên sân khấu phát biểu cảm nghĩ nhận giải, MC Đại Vệ đột nhiên trêu chọc nói: “Đây chính là song ảnh đế đầu tiên trên lịch sử Oscar, vì vinh dự này, Tần, Dung, hay người không thấy rằng nên làm chút gì đó, lưu lại kỷ niệm cho nó sao?”

Ngay sau khi lời vừa nói ra, trong tiếng kinh hô của toàn trường, chỉ thấy người đàn ông tuấn mỹ lạnh lùng đột nhiên quay đầu, nâng cằm thiếu niên bên cạnh, nhanh chóng hôn một cái trên bờ môi cậu.

Hành động này khiến Dung Hủ trợn to hai mắt, ngay cả MC Đại Vệ vừa rồi còn hào phóng đùa giỡn cũng kinh ngạc tại chỗ. Toàn bộ hội trường đều rơi vào sự im lặng, khán giả trước TV cũng trừng to mắt, quả thực cảm thấy giây tiếp theo hai người này liền come out, ai ngờ vào lúc này Tần Trình lại bỗng nhiên nâng micro, bình tĩnh nhìn về phía Đại Vệ: “Bất ngờ không? Kinh ngạc không?”

Đại Vệ: “…”

Khán giả hiện trường: “…”

Nhóm fan tâm tâm niệm niệm chờ come out: “…”

Dung Hủ mặt không đổi sắc lấy micro qua: “Tôi sẽ thay mọi người đánh hắn, yên tâm.”

Ở niên đại này, đừng nói phần lớn các quốc gia toàn cầu đã sớm thông qua luật hôn nhân đồng tính, dù là vài chục năm trước còn chưa phổ cập pháp luật này, ý thức quan niệm của mọi người còn tương đối bảo thủ, chuyện minh tinh đồng tính hôn môi trên các lễ trao giải lớn cũng đã thi thoảng xuất hiện. Trong đó đa phần là minh tinh nữ, có rất ít minh tinh nam hôn môi, nhưng mà không phải là không có.

Lễ trao giải Oscar lần này, ảnh chụp Tần Trình nâng cằm Dung Hủ hôn môi, thành đầu đề các tạp chí lớn. Hai người cũng không có come out, nhưng mà tấm ảnh này lại thành sự kiện khiến fan toàn thế giới nói chuyện say sưa.

Người qua đường thì không cần phải nói, hai đại ảnh đế ở trên lễ trao giải trước mặt mọi người hôn môi, dưa này ăn ngon, thật sự ăn quá ngon, bọn họ còn muốn ăn dưa hóng chuyện. Fan Tần Trình và Dung Hủ cũng không cần nhiều lời, những năm gần đây bọn họ đã sớm hoặc chủ động hoặc bị động tiếp nhận quan hệ gian tình bắn ra bốn phía của nam thần nhà mình, không cảm thấy có một chút không thích ứng nào, ngược lại cảm thấy rất moe.

Về phần fan CP Trình Dung ngày càng mở rộng, thì lại ăn đường ăn đến sâu răng.

[ Vốn cho rằng Hult sama là bàn tay to nhất nhóm, hiện tại xem ra, Tần thần và Dung Dung mới là bàn tay to nhất! ]

[ Tôi bỏ một phiếu cho bàn tay to Tần thần! Đường Oscar hôm qua, gần như đều là Tần thần rải, cuối cùng cũng là hắn nâng cằm Dung Dung hôn lên, tôi chèo thuyền Tần thần sama, không phục đến chiến! ]

[ Fan của Tần thần sama thật sự là không biết xấu hổ, Dung Dung sama nhà tôi mới là bàn tay to nhất nhóm có được không hả. Nếu Dung Dung không muốn, thím nghĩ Tần thần có thể hôn được à? Vì quay phim mà Dung của tôi luyện không ít công phu, tốc độ thần kinh phản xạ của Dung Dung đặc biệt nhanh, nếu ẻm thật sự không muốn, khẳng định đã sớm đánh bay Tần thần. Dung Dung sama mới là bàn tay to nhất nhóm Trình Dung! ]

[ Fan Dung quả thực mở mắt nói dối! Dung nhà cô có phát đường hả? Có phát đường hả? Rõ ràng là Tần của tui vẫn luôn phát đường! Có bản lĩnh thì cô đừng có ăn đường của Tần nhà tôi phát! Đừng có ăn nha! ]

Ai cũng không biết, vì sao fan CP Trình Dung lại phân liệt thành hai phe, từng người xếp hàng theo Tần Trình và Dung Hủ như thế.

Cái vụ xếp hàng này… thực không giống người thường. Những fan theo Tần Trình đa phần là fan trung thành của Dung Hủ, fan theo Dung Hủ cũng có rất nhiều fan kỳ cựu chục năm của Tần Trình. Bọn họ dùng tri thức chuyên nghiệp của mình, điên cuồng biện luận “ai mới là bàn tay to nhất nhóm fan Trình Dung”. Thậm chí còn có fan tức giận, trực tiếp show ra giấy chứng nhận học vị khoa luật tại trường đại học TOP toàn cầu của mình, để chứng minh quan điểm biện luận của mình là hợp pháp hợp lý hợp quy.

—— Tuy rằng vụ biện luận này vốn dĩ đã tương đối khó hiểu, nào có ai xem thành viên CP thành bàn tay to trong nhóm chứ.

Có điều những fan đó cũng không biết, một trong hai đương sự mà bọn họ xếp hàng theo, sau khi biết được tình huống, lại không chút do dự ——

[ Liên Dung Tranh Tử Hãm: Dung Dung tuyệt nhất, Dung Dung mới là tốt nhất, bảo bảo chèo thuyền Dung Dung OVO! ]

Một đám fan CP hồi âm bên dưới ——

[ Nữ thần quả cam tui nhìn lầm bạn rồi, sao bạn có thể vì Dung của tui, mà tổn hại sự thật, nhắm mắt lại nói Dung Dung phát đường nhiều hơn Tần thần chứ? ]

[ Tần thần khóc đó! Ngay cả nữ thần trắng giàu đẹp cũng chèo thuyền Dung Dung. ]

[ Đau lòng Tần thần + cái đám fan Dung mấy người thật không biết xấu hổ, tuy rằng tôi cũng là fan trung thành của Dung Dung, nhưng rõ ràng chính là Tần thần phát đường nhiều hơn. Vì Tần thần, tôi quyết định bỏ follow nữ thần quả cam một ngày, hừ hừ! ]

[ Vì Tần thần, bỏ follow nữ thần quả cam +]

[ Dắt theo tôi nữa, bỏ follow vì Tần thần! ]

Trong lúc nhất thời, mấy trăm fan cùng nhau bỏ follow Liên Dung Tranh Tử Hãm, bọn họ sôi nổi tỏ vẻ: [ chúng ta bỏ follow vì Tần thần! ]

Bản thân Tần Trình bị bỏ follow tỏ vẻ: cũng không care lắm.

Nói ngắn lại, nụ hôn Oscar đợt này, ngoại trừ mang đến lực chú ý cực lớn cho hai đương sự, còn làm cho hình tượng bạn gay tốt của họ càng thâm nhập lòng người. Tựa như Hughes và James nói trên lễ trao giải, cái danh “bạn gay tốt đệ nhất giới giải trí” của họ, thật sự hoàn toàn bị cặp CP này thay thế.

Sau khi lễ trao giải Oscar kết thúc, Dung Hủ nhanh chóng trở về Hoa Hạ, tiếp tục quay phim điện ảnh. Trước đó, thừa dịp lễ Oscar, nhóm Tần Phong Phong tụ hội một lần tại Los Angeles. Địa điểm tụ hội là biệt thự của James, trong biệt thự to như vậy, tám thành viên nhóm sôi nổi tụ tập, còn mang theo người nhà.

Vốn dĩ không có cái hạng mục mang theo người nhà này, nhưng người đàn ông nào đó thật sự không biết xấu hổ ăn vạ đời theo, Dung Hủ cũng chỉ có thể hết cách mà dắt hắn đi. Cơ mà sau khi James tự mình chạy tới mở cửa cho cậu, vị hoa hoa công tử Hollywood đó nhìn người đàn ông phía sau Dung Hủ, mãnh liệt mở to hai mắt, một lát sau, “rầm” một tiếng đóng cửa lại.

Dung Hủ và Tần Trình bị nhốt ngoài cửa: “…”

Chỉ nghe trong phòng, vang lên một trận leng keng rầm rập.

“Mau mau mau, cất biểu ngữ lại, nhanh cất, để Tần Phong Phong nhìn thấy liền xong đời.”

“Chết tiệt, vì sao Dung Dung còn dắt theo Tần Phong Phong đến.”

“Ảnh chụp ảnh chụp! Nhanh chóng dọn ảnh chụp đi, ngàn vạn lần không thể để cho Tần Trình biết tôi vẽ quỷ trên ảnh chụp của hắn!”

“Ha, Jennifer, Hạ, sao hai người còn ngồi ở đó ăn kem? Mau tới hỗ trợ đi!”

“Nhưng Hughes thân mến à, tôi và Hạ đều không có vẽ bậy trên ảnh chụp của Tần, cũng không hề biết mấy người treo biểu ngữ, nói muốn công khai lên án Tần, muốn thảo luận kế sách khiến hắn mất mặt trước mặt mọi người. Giờ tôi mệt chết đi, rất muốn nghỉ ngơi, cũng rất muốn ăn kem, cho nên chúc mấy người thu dọn xong sớm một chút.”

Ôn Tuyền & Sở Kỳ & James & Lâm Huyên & Hughes bận đến luống cuống tay chân: “…”

Mười lăm phút sau, Lâm Huyên thở hồng hộc chạy tới mở cửa cho Dung Hủ. Ngoài phòng, vẻ mặt Dung Hủ tươi cười nhìn Lâm Huyên, khi nhìn thấy đối phương, ý cười bên môi cậu càng tăng lên, giọng điệu cực kỳ dịu dàng hỏi: “Mọi người không thể cho tôi vào trước, rồi nhốt một mình hắn ở ngoài cửa hả?”

Lâm Huyên kinh ngạc “a” một tiếng, tiếp đó theo bản năng ngẩng đầu nhìn người đàn ông đứng ở phía sau thiếu niên. Vừa lúc, Tần Trình cũng hạ mắt, ánh mắt lạnh nhạt quét nhìn hắn một cái, cả người tiểu thiên vương Hán ngữ lập tức run lên, giọng điệu run rẩy nói rằng: “Nếu… nếu cho cậu vào, ai ở ngoài cửa ngăn cản Tần Phong… ngăn cản hắn, hắn phá cửa xong cũng sẽ vào thôi.”

Dung Hủ hơi kinh ngạc, dường như không ngờ hôm nay đầu Lâm Huyên lại thông minh như vậy, phản ứng nhanh chóng như thế.

Sau khi mở cửa, Dung Hủ liền dắt người nhà theo đuôi vào phòng.

Giờ phút này trong phòng đã thu dọn sạch sẽ, ngoại trừ đủ loại đồ ăn và bia rượu, mỗi người nhóm Tần Phong Phong đều nhu thuận ngồi trên sofa xem trận bóng. Sau khi nhìn thấy Dung Hủ, bốn người nhóm Ôn Tuyền đồng thời xoay người, cười phất phất tay: “Hi, đã lâu không gặp, Dung Dung, Tần Trình, hoan nghênh tham gia tụ hội của chúng tôi.”

Nụ cười phải nói là thành khẩn, ánh mắt phải nói là chân thành tha thiết, Dung Hủ nhìn mà thiếu chút nữa cho rằng vừa rồi họ thật sự đang nghiêm túc xem trận bóng.

Trong tất cả mọi người ở đây, diễn xuất kém cỏi nhất chính là Sở Kỳ, ngay cả diễn xuất của Lâm Huyên cũng từng được Hứa đạo biểu dương. Ngoài ra, mỗi người khác đều từng lấy cúp ảnh đế ảnh hậu tam kim, khi họ nhất trí diễn xuất, bất cứ ai cũng sẽ cho rằng bọn họ đang thật lòng hoan nghênh Tần Trình.

Được đến đâu, hay đến đó.

Những lời này không phải là nói với Tần Trình, mà là nói với thành viên nhóm Tần Phong Phong.

Tần Trình cũng đã đến rồi, dù sao cũng không thể đuổi hắn đi chứ nhỉ? Hơn nữa trong nhóm bọn họ, ngoại trừ Dung Hủ, chỉ sợ ai cũng không có biện pháp đuổi người đàn ông này đi. Vì thế trong thời gian tiếp theo, lần đầu tiên Dung Hủ tham gia một lần tụ họp nhóm tương đối hòa bình.

Trước đây khi mọi người tụ họp, dù chỉ nói một câu, cũng phải phun tào Tần Trình một chút, nhưng lần này, mọi người đều vui vẻ ra mặt, hân hân hoan hoan, dùng tươi cười chân thành nhất hoan nghênh Tần Trình gia nhập.

Giống như không phát hiện sự lạ thường của đám ảnh đế ảnh hậu đó, Tần Trình giơ một ly champagne lên, bình tĩnh nói rằng: “Mấy người thật sự rất hoan nghênh tôi gia nhập nhóm mấy người hả?”

Ôn Tuyền co rút khóe miệng, nhanh chóng cười nói: “Đúng vậy, Tần, vô cùng hoan nghênh anh gia nhập nhóm Tần Phong… Tình Phân của chúng tôi. Nhóm chúng tôi chỉ nói tình cảm, không nói về tiền, nếu tình cảm mọi người tốt, thì một hơi cạn. Đến đến đến, mau tới uống… ặc, rượu… Tôi uống rượu! Tôi uống rượu!” Nói xong, trong ánh mắt sâu thẳm của người đàn ông, Ôn ảnh hậu như trâu nhai mẫu đơn một hơi uống cạn champagne.

Ôn Tuyền: QAQ cô có khổ hay không? Trong lòng cô khổ lắm á!

Mọi người vui chơi giải trí tới một nửa, nói hành trình gần đây của mình, cũng nói một ít chuyện bên lề mà mình biết. Nói nói, tự nhiên liền nhắc tới lễ trao giải Oscar vừa rồi. Nói xong lời cuối cùng, Dung Hủ nhìn ánh mắt khuê phòng oán phụ của thành viên nhóm, cậu than nhẹ một tiếng, buông cốc chân dài xuống, quay đầu nói với James rằng: “Chỉ nói chuyện phiếm không có ý nghĩa, chúng ta chơi kéo búa bao đi. James, trong nhà anh có Whiskey không? Tôi muốn uống Whiskey.”

James lập tức gật đầu: “Có thì có, nhưng mà Whiskey có phải quá nồng rồi hay không?”

Lâm Huyên cũng nói: “Kéo búa bao dùng Whiskey, có thể hơi lố không?”

Tần Trình thì nhăn mày: “Không phải em dị ứng với Whiskey sao?”

Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người kinh ngạc nhìn về phía Dung Hủ. Chỉ thấy người kia lạnh nhạt mỉm cười, hỏi ngược lại: “Nhưng em muốn dùng Whiskey để chơi kéo búa bao.”

Tần Trình nhấp môi: “Sẽ dị ứng.”

Dung Hủ suy tư một chốc, hơi hơi gật đầu: “Cũng có đạo lý, vậy không bằng… em chơi, anh uống?”

Tần Trình: “…”

Thành viên nhóm Tần Phong Phong: “!!!”

James không nói hai lời, đứng dậy bước đi: “Tôi đi lấy rượu! Nhà tôi có mấy bình Whiskey tốt, đều là năm trước đi nước R quay phim được người khác tặng. Tôi lập tức về liền, mấy người chơi trước đi, tôi sẽ trở lại ngay!”

Lâm Huyên cũng đứng lên: “James từ từ, anh không cầm nổi nhiều bình như vậy đây, tôi đi giúp anh!”

Lúc này ngay cả Dung Hủ cố ý làm chuyện xấu cũng ngơ ngẩn: “…” Đây là tính lấy mấy bình?!

Mấy năm trước Dung Hủ đã từng nói, cậu đứng bên phe thành viên nhóm. Hôm nay cậu bị người đàn ông nào đó nhõng nhẽo ăn vạ, bị ép bất đắc dĩ dẫn hắn lại đây, cho nên giúp đỡ đám bạn trị Tần Trình một chút, cũng không có vấn đề gì. Chẳng qua Dung Hủ trăm triệu lần không ngờ, một mình cậu nào là đối thủ của bảy thành viên nhóm? Người đàn ông nào đó cũng chỉ có thể nhận mệnh một ly tiếp một ly mà nốc rượu.

Đến cuối cùng, tất cả mọi người say khướt nằm một đống.

Hạ Mộ Nhan còn ổn chút, bản thân cô không thích uống rượu, liền chịu trách nhiệm đưa mỗi người đến phòng cho khách trong nhà James dàn xếp. Trong đám thì Ôn Tuyền dằn vặt người ta nhất, những người khác uống say đều ngã đầu ngủ, chỉ mỗi Ôn Tuyền lại còn mượn rượu làm càn, lôi kéo Hạ ảnh hậu hôn mấy cái, còn muốn tập kích ngực.

Chờ đến cuối cùng, rốt cuộc chỉ còn lại có hai người Dung Hủ và Tần Trình.

Sau khi Hạ Mộ Nhan đưa Ôn Tuyền vào phòng ngủ xác nhận cô ngủ rồi, liền xuống lầu đi đến phòng khách. Tuy rằng Dung Hủ không uống whiskey, nhưng cũng uống nhiều champagne, cô cần đưa cả hai người này vào phòng cho khách. Nhưng mà ngay khi Hạ Mộ Nhan vừa mới đi xuống cầu thang, giây tiếp theo, cô lại nghe thấy trong phòng khách truyền đến từng đợt âm thanh mờ ám.

Bước chân chậm rãi dừng lại, trong đôi mắt hạnh hiện lên một chút bất lực và xấu hổ. Một phút đồng hồ sau, Hạ Mộ Nhan vẫn nhịn không được, lặng lẽ đi tới phòng khách, chỉ thấy người đàn ông cao lớn đè thiếu niên tuấn tú xinh đẹp trên sofa, tùy ý điên cuồng hôn môi.

Hai người hôn đến khó rời khó bỏ, Dung Hủ ôm chặt Tần Trình, Tần Trình cũng đè chặt cậu. Trong lúc hôn, phát ra tiếng nước bọt chậc chậc ngượng ngùng dâm mỹ, tay Tần Trình đã lặng lẽ luồn vào trong vạt áo thiếu niên, lại bị Dung Hủ một phen ngăn lại.

“Hưm… đến phòng cho khách…”

Dung Hủ không uống whiskey vẫn giữ được vài phần tỉnh táo, cậu nhìn vẻ mặt bất mãn của Tần Trình, hai tay ôm cổ đối phương, xáp lên nhẹ nhàng hôn một cái, sắc mặt người đàn ông lúc này mới đẹp hơn chút. Nhưng mà Tần Trình đã say đến độ chỉ muốn không ngừng hôn thiếu niên nhà mình, muốn cởi quần áo của đối phương, vì thế dưới sự yêu cầu mãnh liệt của Dung Hủ, hắn đành phải bế thiếu niên nhà mình lên, vừa thong thả đi về phía phòng cho khách, vừa điên cuồng bừa bãi hôn lên đôi môi hấp dẫn mình, cả một giây đồng hồ cũng không bằng lòng tách ra.

Rốt cuộc, bọn họ đi vào một căn phòng cho khách duy nhất ở lầu một, đóng sầm cửa thật mạnh. Âm thanh bị ngăn cách rất tốt, nhưng người ở bên trong đang làm cái gì, có thể nghĩ ra.

Hạ Mộ Nhan nấp ở cạnh tủ, ánh mắt bình tĩnh nhìn cửa phòng xa xa. Thật lâu sau, cô đưa tay che lại bên mặt mình, cười khổ, nhẹ nhàng hít một hơi, rốt cuộc triệt để buông bỏ phần thầm mến không bệnh mà chết mấy năm trước.

Người như Tần Trình, đời này đều sẽ không thích một ai khác.

Những lời này là sai. Chỉ bởi vì người khác đó không phải là Dung Hủ, cho nên hắn mới không thích.

Từ đó về sau, nhóm Tần Phong Phong liền chính thức thêm một thành viên. Tuy rằng thành viên này chưa bao giờ được các tổ viên khác kéo vào trong nhóm chat, nhưng hắn thường thường gia nhập hoạt động tụ họp của nhóm, khiến thành viên khác khóc không ra nước mắt, chỉ có thể yên lặng cắn nát răng nuốt vào trong bụng.

Đến tháng tư, giải Kim Phượng mỗi năm một lần cũng chính thức ập đến.

Năm , là một năm thuộc về «Định luật », là một năm mà bộ phim điện ảnh kinh điển này được phong thần.

Trên giải Kim Phượng, «Định luật » tiếp tục thu hoạch mười hai giải thưởng lớn, lúc này, lão Hult rốt cuộc đạt được giải đạo diễn xuất sắc nhất, giải phim nhựa xuất sắc nhất vẫn là «Định luật ». Có điều giải Kim Phượng không có xuất hiện sự kiện song ảnh đế nữa, trên lễ trao giải chỉ đọc tên Dung Hủ, diễn viên Hoa Hạ trẻ tuổi này rốt cuộc lấy được cái cúp ảnh đế Kim Phượng đầu tiên trong cuộc đời cậu.

Đối với tất cả các fan chú ý tới giới giải trí mà nói, giờ phút này họ bỗng nhiên ý thức được một vấn đề ——

Dung Hủ đã lấy được ảnh đế Oscar và Kim Phượng cùng năm.

Mọi người đều biết, giải Oscar nước Mỹ, giải Kim Phượng Hoa Hạ cùng với giải Kim Hùng Berlin, là giải thưởng tam kim giới điện ảnh. Từ lúc ba giải thưởng này thiết lập tới nay, đã có hơn một trăm năm lịch sử, nhưng mà chưa từng có một diễn viên nào có thể liên tục đạt được ba cúp giải thưởng lớn cùng năm.

Bất luận là ảnh đế ảnh hậu, hay là nam phụ nữ phụ, chính là không có một ai, có thể cùng năm đạt được cả ba giải tam kim.

Diễn viên gần đạt được cả ba giải tam kim trước đó chính là Tần Trình. Vào năm ấy, Tần Trình dựa vào bộ phim «Mộ Thanh», lấy được ảnh đế Oscar và ảnh đế Kim Phượng, chỉ không có đạt được ảnh đế Kim Hùng. Lễ trao giải đó trở thành tiếc nuối trong lòng rất nhiều fan điện ảnh, bởi vì bọn họ cũng không biết, còn phải bao nhiêu năm mới có thể xuất hiện một siêu sao tiếp cận cả ba giải tam kim như vậy.

Nhưng hiện tại, lại xuất hiện một Dung Hủ.

Ảnh đế Oscar, ảnh đế Kim Phượng, đều đã ở trên tay cậu. Cậu có thể lấy được giải ảnh đế Kim Hùng, trở thành người duy nhất trong lịch sử đạt được ba giải thưởng tam kim, trực tiếp phong thần hay không? Đáp án này đạt được sự chú ý của tất cả những người yêu thích phim ảnh trên toàn thế giới.

Chờ đợi thật lớn, sẽ mang đến áp lực cực lớn.

Sau khi phim đóng máy, Dung Hủ bắt đầu chuẩn bị cho concert sáu tháng cuối năm. Đây là concert cá nhân đầu tiên của cậu, nói không chừng cũng là một lần cuối cùng trong đời. Cậu nhất định phải chuẩn bị thỏa đáng, không thể xuất hiện một chút sai lầm.

Khi tiếp nhận phỏng vấn của phóng viên, Dung Hủ thường xuyên bị hỏi cái nhìn của cậu đối với cả ba giải thưởng tam kim. Đối mặt loại vấn đề này, cậu luôn trấn định mỉm cười, nói: “Tôi sẽ cố gắng, nhưng Hoa Hạ chúng ta có câu châm ngôn, làm hết sức mình, nghe theo mệnh trời. Bất luận thế nào, tôi sẽ làm đến mức tốt nhất, về sau cũng sẽ tiếp tục cố gắng.”

Tháng sáu, Dung Hủ tổ chức buổi lưu diễn toàn cầu đầu tiên của mình tại thành phố S Hoa Hạ. Sân thể dục ba mươi ngàn người, toàn bộ ngồi đầy! Ba mươi ngàn fan âm nhạc đều ngồi ở dưới sân khấu, kích động quơ đèn huỳnh quang màu bạc trong tay. Rõ ràng là lần đầu tiên tổ chức concert, nhưng mà Dung Hủ lại không có chút nào khiếp đảm.

Âm sắc hoàn mỹ, khí thế lớn mạnh.

Một minh tinh chân chính quả thật có chỗ khác biệt rất lớn với người thường. Có lẽ hiện tại rất nhiều hotface sau khi trải qua chỉnh dung và PS, ảnh chụp nhìn qua cũng không kém hơn minh tinh, thậm chí có vài hotface là bẩm sinh đã xinh đẹp, có thể đi làm minh tinh. Nhưng mà họ chung quy không phải là minh tinh. Khi họ đứng chung một chỗ với minh tinh chân chính, khí chất đã thua một đoạn lớn, vĩnh viễn kém người ta.

Minh tinh minh tinh, nếu không phải là ngôi sao sáng ngời nhất, thì làm sao nói là minh tinh?

Nhưng mà trong số các ca sĩ, thiên vương thiên hậu có thể trấn áp hiện trường ba mươi ngàn người cũng có thể đếm được trên đầu ngón tay. Dung Hủ không biết nhảy nhót lắm, nhưng cậu vẫn có thể kéo không khí concert vô cùng tốt, từng bài từng bài hit khiến cho ba mươi ngàn người cùng hợp xướng, âm thanh vang vọng phía chân trời.

Buổi biểu diễn đầu tiên này, Dung Hủ mời Sở Kỳ, Lâm Huyên và tiểu thiên hậu Chris của Mỹ đến trợ giúp. Concert Lời Dung cuối tháng sáu dành riêng cho thành phố S, vẽ một dấu chấm hết trong tiếng hoan hô của toàn trường.

Kế tiếp, chính là liên hoan phim Berlin và lễ trao giải Kim Hùng đầu tháng bảy. Dung Hủ trực tiếp xếp buổi lưu diễn thứ hai tại Berlin, một ngày trước lễ trao giải Kim Hùng, concert đúng hạn cử hành, trở thành tin tức lớn nhất trước đêm trao giải Kim Hùng.

Trên lễ trao giải Kim Hùng ngày hôm sau, MC cũng nhắc tới concert của Dung Hủ. Nữ MC Anh quốc này cố ý khoa trương nói rằng: “Ngày hôm qua con gái tôi tham gia concert, khuya khoắt sau khi trở về, con bé cất tiếng hát hò, hát cả một đêm. Hôm nay thợ trang điểm dặm cho tôi ước chừng ba lớp phấn, mới che được đôi mắt gấu mèo của tôi. Đối với việc này, Dung, cậu có gì muốn nói với tôi không?”

Dung Hủ ngồi trong thính phòng vô tội chớp mắt mấy cái, chọc cho tiếng cười vang khắp.

Lễ trao giải tiếp tục cử hành, fan Dung toàn cầu đều khẩn trương thấp thỏm chờ đợi giải ảnh đế công bố, nhưng họ không hề biết, đương sự lại hết sức bình tĩnh, nhiệt tình vỗ tay cho những người nhận giải.

“Không khẩn trương hả?” Giọng nam trầm thấp từ tính vang lên bên cạnh.

Dung Hủ quay đầu nhìn về phía Tần Trình, cong môi: “Vì sao phải khẩn trương?”

Hoàn toàn không ngờ thiếu niên sẽ cho đáp án như vậy, Tần Trình nói: “Vậy tại sao không khẩn trương?”

Dung Hủ nhẹ nhàng cười: “Mục tiêu của em là một năm lấy một giải thưởng. Đây là mục tiêu của em, bởi vì hiện tại giới giải trí không một ai dám cam đoan khẳng định hàng năm mình đều có thể lấy giải. Chị Tuyền không được, James không được, anh cũng không được. Nhưng năm nay em đã lấy được hai cái cúp, cho nên em thấy đủ rồi.”

Biết đủ là vui, những lời này nói rất đơn giản, lại rất khó làm được.

Nhìn người yêu nhà mình cười ôn hòa bình tĩnh, Tần Trình lẳng lặng nhìn chốc lát, tiếp đó lặng lẽ ở bên dưới móc lấy ngón tay đối phương. Hắn hết sức thỏa mãn kéo bàn tay nhỏ bé, giọng điệu trấn định nói rằng: “Lấy được nó, em liền vượt qua anh rồi, ít nhất anh chưa bao giờ nhận được cả ba giải tam kim hết.”

Dung Hủ cười nói: “Lấy cả ba liền tính là vượt qua anh hả? Anh nói trước đi, em lấy nó rồi có lợi ích gì? Cũng không có phần thưởng.”

“Lấy được nó, chúng ta liền công khai đi.”

Tươi cười bên môi phút chốc dừng lại, Dung Hủ im lặng một chốc, hỏi: “Anh mới vừa nói gì?”

Tần Trình quay đầu, yên lặng nhìn cậu: “Lấy được nó, chúng ta công khai đi. Tiểu Hủ… em dám nhận vụ đánh cược này không?”

Đôi mắt trong suốt hơi hơi rung động, Dung Hủ hé môi, dường như muốn nói gì đó, nhưng khi cậu muốn mở miệng, lại một chữ cũng nói không nên lời. Hai người cứ như vậy yên tĩnh đối diện nhau, ai cũng không nói chuyện trước, dường như vĩnh viễn không thể đánh vỡ yên lặng. Tận đến khi đột nhiên, trong loa truyền ra âm thanh vang dội ——

“Dung Hủ! «Định luật »!”

Dung Hủ phút chốc quay đầu nhìn về phía sân khấu, chỉ thấy giờ phút này Lưu lão đang đứng trên ấy, mỉm cười phất phất phong thư trong tay với cậu.

Trong hội trường, tiếng vỗ tay vang rền, họ chứng kiến người đầu tiên trên toàn cầu đạt cả ba giải thưởng tam kim sinh ra. Trên internet, nhóm fan đã sớm hưng phấn đến cuồng hoan, Dung Hủ lấy được giải ảnh đế Berlin, cậu lấy được giải ảnh đế Berlin! Người duy nhất trên toàn thế giới, cậu chân chính làm mới kỷ lục của giới giải trí!

Chờ Dung Hủ lấy lại tinh thần, cậu đã đứng ở trên đài, tiếp nhận cúp.

Tiếng vỗ tay dần dần bình ổn, phóng mắt nhìn quét bốn phía, Dung Hủ chậm rãi nắm chặt cúp trong tay, tầm mắt cậu bỗng nhiên đối diện người đàn ông ấy, nhưng mà ngay sau đó, dường như cậu không chịu nổi ánh mắt nóng bỏng đến thế, đột nhiên né tránh.

Tần Trình phút chốc sửng sốt, hắn mím chặt môi, nhắm hai mắt lại, bắt đầu lắng nghe cảm nghĩ nhận giải của người yêu nhà mình.

Mới đầu vẫn là lời cảm ơn khuôn sáo nhất, cảm ơn nhà đầu tư, người chế tác, nhân viên đoàn phim, cũng cảm ơn hắn. Sau đó, bắt đầu nói về nội hàm của «Định luật », bộ phim này muốn kêu gọi mọi người chú ý đến tình cảm, đừng bởi vì công nghệ cao mà dần dần xem nhẹ giao lưu ở nơi sâu nhất của lòng người.

Nói xong, Dung Hủ tạm dừng một chốc, cuối cùng chậm rãi nói tiếp: “Cuối cùng tôi còn muốn nói là, bất luận là trước kia hay là hiện tại, hoặc là tương lai, tôi vĩnh viễn muốn quay càng nhiều tác phẩm, thử càng nhiều nhân vật và cuộc đời. Điện ảnh, không nên dừng lại; tình cảm của nhân loại, cũng không nên bị lạnh lùng khóa kín…”

“Cám ơn!”

Trong tiếng vỗ tay nhiệt liệt, ngón tay nắm chặt tay vịn ghế tức khắc buông ra, Tần Trình chậm rãi thở ra một hơi, mở hai mắt, nhìn về phía thiếu niên từ trên sân khấu đi xuống. Hắn nhìn Dung Hủ đi từng bước một đến bên cạnh mình, vươn ngón tay ra khều lòng bàn tay hắn, giọng điệu mang theo xin lỗi nhẹ nhàng vang lên: “Quá đột ngột… em chưa chuẩn bị tốt…”

Tần Trình dùng giọng nói khàn khàn dịu dàng nói: “Không sao, chờ lần sau vậy.”

Dung Hủ gật gật đầu: “Ưm…”

Lễ trao giải chính thức chấm dứt, cảnh đêm Berlin như huyễn như mộng, nhìn xa xa là cổng Brandenburg, ảnh đế tam kim mới lên chức ngẩng đầu hôn môi người yêu, dường như mang theo một chút bất đắc dĩ và áy náy.

Vụ đánh cược trên lễ trao giải giống như căn bản chưa từng phát sinh, Tần Trình cũng không biểu hiện ra quá nhiều thất vọng. Khi đạt tới đỉnh, hắn dịu dàng hôn nước mắt sinh lý tràn ra khóe mắt người yêu, cuối cùng ôm lấy Dung Hủ ngủ thật say, cọ ở bên tai cậu, cắn vành tai mềm mại, nhẹ giọng thở dài: “Cuối cùng cũng hiểu rõ, vì sao nói người đang yêu đều mù quáng. Tiểu Hủ… em làm thế nào, anh cũng đều vui vẻ, vĩnh viễn sẽ không tức giận với em, có được không?”

Trả lời hắn chính là Dung Hủ bởi vì vành tai bị cắn mà phát ra một tiếng than thở, tiếp đó cọ cọ trong ngực hắn.

Chân chính yêu một người, ngay từ đầu đã ở thế thất bại, trọn đời không thể xoay người.

Hai người ở bên nhau gần năm năm, vẫn luôn giấu trong bóng tối, chưa từng công bố tình cảm này với hậu thế. Dù mấy năm gần đây rất nhiều người đều hệt như trêu chọc nói một câu “nếu ngày nào đó Tần Trình và Dung Hủ kết hôn tôi cũng không bất ngờ”, nhưng suy nghĩ chân chính dưới đáy lòng họ, chỉ sợ là chưa từng cảm thấy hai người đang yêu nhau.

Tần Trình cũng hiểu rõ, hiện nay Dung Hủ còn nhỏ tuổi, đến nay cũng bất quá chỉ mới hai mươi bốn. Trước kia cậu ở giai đoạn phát triển rất lớn, cho nên chậm chạp không công khai tình yêu, hắn có thể hiểu được. Nhưng hiện tại, thiếu niên của hắn đã lấy được ba giải tam kim, thành tích này thậm chí còn hoàn toàn vượt qua hắn, nhưng mà đến cuối cùng… Dung Hủ vẫn không thể nào nói ra khỏi miệng.

Nhắm mắt lại hít một hơi thật sâu, Tần Trình ôm chặt người yêu trong ngực, không nghĩ nhiều nữa, chậm rãi ngủ.

Cả ba giải thường tam kim, oanh động toàn thế giới.

Toàn bộ sáu tháng cuối năm , hoàn toàn thuộc về Dung Hủ.

Chuyến lưu diễn Lời Dung toàn cầu cũng bởi vì sự kiện tam kim lần này mà càng thêm lửa nóng, rất nhiều người qua đường sôi nổi chuyển fan với Dung Hủ, rất nhiều anti fan cũng đều ngậm miệng lại, thật sự không có biện pháp bôi đen diễn viên sáng tạo kỷ lục này nữa.

Sau khi nhận được giải ảnh đế Berlin, Dung Hủ lại đến Anh, Pháp, Italy… chỉ mỗi châu Âu thôi, trong một tháng, cậu đã mở bốn buổi concert.

Thời gian trôi qua rất nhanh, tháng tám, Dung Hủ đến Australia, chỉ tổ chức một concert. Bởi vì giữa tháng cậu sẽ về Hoa Hạ, tuyên truyền cho phim điện ảnh mới sắp chiếu. Đến tháng , bộ phim võ hiệp đó đúng hẹn lên sóng, phòng bán vé ngày đầu trực tiếp hơn triệu, tiếng khen ngợi như nước.

Sau lễ khởi chiếu, tháng mười, Dung Hủ lại đến New York và Los Angeles ở Mỹ tổ chức concert. Tiếp đó quay về châu Á, mở concert Tokyo dành riêng cho Tokyo Nhật Bản.

Ngày tháng , fan ca nhạc các nơi trên toàn cầu kích động chạy tới thành phố B Hoa Hạ. Bởi vì ngày hôm sau, chính là buổi biểu diễn cuối cùng trong đợt lưu diễn toàn cầu của Dung Hủ lần này.

Trong sân thể dục Hoa Hạ, tròn năm mươi ngàn tấm vé vào cửa, từ ngày bán đầu tiên đã sạch viu toàn bộ.

Đối với fan bình thường, bọn họ vô cùng lo lắng đây là lần cuối cùng Dung Dung nhà mình tổ chức concert, cho nên tuyệt đối không thể bỏ qua. Mà đối với fan CP Trình Dung, buổi biểu diễn này càng có ý nghĩa trọng đại với bọn họ ——

[ tháng là sinh nhật Tần thần! Đừng nói với tôi là trùng hợp, không nghe không nghe! Nhất định là Dung Dung cố ý lựa chọn ngày này, nhất định là vậy! ]

Ngày tháng , buổi chiều giờ, bởi vì nhân số tham gia thật sự rất nhiều, từ hiện tại các fan đã có thể vào sân.

Concert của Dung Hủ có chút không giống concert của những ca sĩ khác, concert của những ca sĩ khác cần fan tự mua đèn huỳnh quang và đồ tiếp ứng của bên tổ chức, nhưng Dung Hủ thì lại an bài nhân viên công tác trực tiếp đặt vật phẩm tiếp ứng của bên ban tổ chức trên mỗi ghế ngồi. Đó cũng không phải là do fanclub bỏ tiền ra mua, sau khi được các fan lớn xác nhận, ai cũng biết rằng mấy cái đó đều là Dung Hủ tự bỏ tiền túi mua.

Trong những concert trước đây, mấy vật phẩm tiếp ứng đó vẫn luôn có, rất nhiều fan bởi vì theo Dung Hủ đi tham gia mấy đợt tuần diễn toàn cầu, góp nhặt được không ít vật phẩm tiếp ứng.

Nhưng lúc này, sau khi rất nhiều fan đi đến chỗ ngồi, ngoại trừ vật phẩm tiếp ứng bình thường, còn phát hiện một cái túi nhỏ kỳ quái. Mở túi ra nhìn, liền thấy bên trong là một tấm card viết tay cùng với một cây đèn huỳnh quang hình ngôi sao.

“Ê, đây là cái gì? Không phải là đã có đèn huỳnh quang rồi sao, sao còn một cái nữa?”

“Ngôi sao này là màu hồng hả, đèn huỳnh quang tiếp ứng của Dung Dung không phải thường là màu bạc sao, sao lại còn có màu hồng?”

“Của cậu màu hồng hả? Sao của tớ là màu trắng.”

“Chữ viết trên tấm card này là của Dung Dung! Đây rốt cuộc là in hay là viết tay vậy?”

“Ôi đệt đệt đệt đệt đệt, nghề nghiệp của tôi chính là giám định chữ viết, chữ trên tấm card của tôi khẳng định không phải là in, là viết tay, hơn nữa cái này thật sự là chữ viết của Dung Dung!!!”

“Không thể nào? Cậu xem của tôi xem, card của tôi có phải Dung Dung viết tay không?”

Qua một phen nghiệm chứng, nhóm fan phát hiện, đám card đó đều là do Dung Hủ tự tay viết!

Toàn bộ sân thể dục Hoa Hạ, tổng cộng năm mươi ngàn chỗ ngồi, Dung Hủ tự tay viết năm mươi ngàn tấm card!

“Khi tôi nói xin các bạn giúp tôi một việc, hy vọng các bạn bật đèn huỳnh quang ngôi sao lên, vô cùng cám ơn các bạn. From Dung Hủ… Dung Dung nói vậy là có ý gì? Cậu ấy viết nhiều chữ như vậy, tay nhất định rất đau, mặc kệ, tôi khẳng định sẽ bật đèn.”

“Hẳn là Dung Dung muốn để lại một kỷ niệm vào buổi concert lưu diễn toàn cầu cuối cùng nhỉ? Nhưng cậu ấy cũng không cần cố ý tự mình viết tay chứ! Năm mươi ngàn tấm, làm mị đau lòng chết đi được, mị tình nguyện không cần card Dung Dung viết tay, cũng không muốn cậu ấy vất vả như vậy.”

Concert còn chưa bắt đầu, chuyện viết tay năm mươi ngàn tấm card đã lên hot search ngày đó. Fan ở các quốc gia trên toàn cầu biết được tin tức này, không ai hâm mộ các fan nhận được tấm card viết tay, ngược lại mỗi người đều đau lòng không thôi, thậm chí có fan còn tỏ vẻ mình bật khóc luôn rồi.

[ Làm gì phải cực khổ như vậy chứ! Anh vừa đóng phim vừa ca hát, còn phải tập luyện cho concert. Anh viết nhiều chữ như vậy, không đau tay sao! Vì sao không tốt với chính mình một chút! Bọn em không cần anh viết, chỉ cần anh nói một tiếng, anh bảo bọn em bật đèn bọn em sẽ bật đèn mà!!! ]

Có nhiều đau lòng hơn nữa thì sau khi concert chính thức bắt đầu, toàn bộ đều hóa thành cảm động.

Bởi vì sự kiện năm mươi ngàn tấm card viết tay lần này, độ chú ý của buổi concert lấy tốc độ mắt thường có thể thấy mà điên cuồng gia tăng. Rất nhiều fan vốn dĩ cũng không định xem trực tiếp concert, nhưng mà vì năm mươi ngàn tấm card viết tay đó, bọn họ sôi nổi mở video trực tiếp ra, theo dõi.

Chỉ mỗi Hoa Hạ, đã có hơn sáu mươi triệu người xem trực tiếp.

Nước Mỹ, có hơn hai mươi lăm triệu người xem trực tiếp

Nhật Bản, mười triệu người xem trực tiếp.

Anh, chín triệu người xem trực tiếp.

Pháp…

Australia…

Ngoại trừ năm mươi ngàn khán giả hiện trường ngồi ở trong sân vận động, số fan chú ý buổi concert này vượt qua một trăm triệu!

Hiệu quả vũ điệu lóa mắt, hiệu ứng đèn nhạc hoa lệ, nam thần của họ không nhảy nhót được vũ đạo ngầu lòi kịch liệt như rất nhiều ca sĩ khác, nhưng mà khi cậu dùng giọng hát nhu hòa hát ra ca từ quen thuộc, khán giả toàn trường đều nắm chặt tấm card của mình, cắn răng, hai mắt rưng rưng hát theo.

Bài hát thứ nhất là «Lời Dung», tiếp theo là «Tầng mây màu đen», «The moonlight»…

Bài hát của Dung Hủ cũng không nhiều, nhưng mỗi một bài đều là ca khúc hit, giai điệu tuyệt đẹp, dịu dàng động lòng người. Các fan giống như không biết mỏi mệt, luôn giơ cao đèn huỳnh quang, múa may theo tiết tấu âm nhạc.

Trên concert của Dung Hủ, cho phép mang theo bảng đèn, nhưng mà phải giơ bảng đèn trên lối đi nhỏ, nếu không thì sẽ cản tầm mắt người phía sau. Giờ phút này, cả trăm fan đứng giữa lối đi nhỏ, dường như họ định đứng như vậy tận vài tiếng, còn luôn giơ bảng đèn nặng nề. Nhưng mà họ cũng không cảm thấy mệt, khi so sánh với vài tiếng giơ bảng của họ, Dung Dung viết năm mươi ngàn tấm card, đó mới là thật sự mệt mỏi.

Trong lúc đó, Dung Hủ cũng mấy lần làm hoạt động tương tác với fan. Cho phép fan chọn bài, cậu sẽ trực tiếp biểu diễn.

Thực tế thì mở concert là một chuyện rất mệt mỏi, đến cuối cùng Dung Hủ ngồi trên sân khấu, chân loạng choạng, cười cười đỡ cái tai nghe. Mái tóc đen dùng sáp chải gọn, vuốt ra phía sau bên phải, lộ ra vầng trán xinh đẹp no đủ. Cậu vui vẻ cười, trong mắt có ánh sao lóe ra, cả mồ hôi trên trán cũng lộ ra vầng sáng rực rỡ dưới ánh đèn.

Lúc này, concert đã tiến hành hơn hai giờ, sắp đến kết thúc. Nhưng mà khán giả hiện trường lại không có ai cảm thấy mệt mỏi, ngược lại càng thêm hưng phấn. Số lượng người xem trực tiếp cũng không hề giảm bớt, mà vẫn ổn định gia tăng.

Thiếu niên được toàn thế giới cưng chiều ấy ngồi ở trên sân khấu, nghiêm nghiêm túc túc quét mắt toàn trường, cuối cùng cậu đỡ micro, dùng giọng hơi khàn khàn nhẹ cười nói: “Sắp kết thúc rồi. Nhưng nói thật, tôi thật sự còn muốn ở với các bạn thêm chốc lát, trò chuyện thêm với các bạn…”

“Dung Dung!!!”

“Lần này tổ chức concert, tôi rất vui, từ một năm trước đã bắt đầu chuẩn bị cho đợt lưu diễn này, hiện tại rốt cuộc cũng đến lúc kết thúc. Cảm ơn các bạn tới thành phố B nhìn tôi, nghe tôi hát, về sau nếu có cơ hội, tôi vẫn muốn hát cho các bạn nghe nữa.”

“Bọn em muốn nghe!!! Dung Dung!!!”

Một giọt mồ hôi chảy xuôi xuống, trên màn hình lớn, giọt mồ hôi ấy làm ướt rèm mi mong manh của thiếu niên. Dung Hủ đưa tay lau đi mồ hôi, cậu ngửa ra sau dùng hai tay chống trên sân khấu, tiếp tục nói rằng: “Tôi ra mắt năm , đến hiện tại, đã gần sáu năm. Mỗi một ngày, tôi đều có rất nhiều lời muốn nói với các bạn, những lời này tôi không biết nên nói như thế nào, cũng không tìm được cơ hội nói với các bạn, ở nơi này tôi chỉ có thể đem ngàn lời vạn ngữ hội tụ thành một câu —— ”

“Tôi rất cảm kích, có các bạn, các bạn ở nơi đây.”

Có không ít khán giả hiện trường đều gào khóc, thậm chí có người khàn cả giọng hô tên Dung Hủ, âm thanh kia giữa sân vận động năm mươi ngàn người vẫn có thể nghe rõ mồn một, từ đó có thể thấy họ dùng hết toàn lực hô to cỡ nào.

Mà các fan ngồi trước máy tính xem trực tiếp, không ít người cũng đã ươn ướt hốc mắt, che miệng lại khóc.

Thích người này, thật sự là chuyện tốt đẹp nhất trên thế giới.

Cậu ấy cố gắng quay phim, cậu ấy nghiêm túc ca hát, cậu ấy chưa bao giờ nói lời dư thừa vô nghĩa, chỉ dùng tác phẩm tốt nhất trả lời cho fan.

Lúc ở sân bay đón máy bay, rạng sáng sáu giờ, cậu ấy sẽ không nói mình mệt mỏi, mà sẽ hỏi: “Các bạn ăn cơm chưa?”

Lúc tham ban đoàn phim, cậu ấy sẽ không nói mình có bao nhiêu vất vả, mà sẽ nghiêm túc nói với fan: “Cảm ơn các bạn đến đây gặp tôi.”

Thích một người như vậy, cả đời cũng sẽ không quên.

Có lẽ người này không được tất cả mọi người trên thế giới thích, nhưng đối với họ mà nói, người này là người họ yêu nhất.

Nói xong câu đó, hốc mắt Dung Hủ cũng đã có chút ướt át. Cậu mím chặt môi, vươn tay che khuất hai mắt mình, giống như làm vậy là có thể khiến fan không nhìn thấy nước mắt của cậu. Nhưng mà hành động như vậy lại làm cho fan hiện trường càng thêm nhiệt liệt hô tên cậu, âm thanh dần dần hội tụ thành biển rộng, tiếng hô từng tầng từng tầng đánh vào mây xanh, toàn thế giới đều có thể nghe được cái tên đó——

“Dung Hủ! Dung Hủ! Dung Hủ!”

Sau khi một tay chùi hết nước mắt, Dung Hủ dùng một tay chống đất, động tác nhanh nhẹn đứng lên. Hai mắt cậu ửng đỏ, cười nói: “Tuy rằng tôi không thể nói chuyện với mỗi một người, nhưng mà tôi có thể trò chuyện với vài fan, ở nơi này, giao lưu với các bạn. Hiện tại thợ chỉnh đèn sẽ tắt hết đèn toàn trường, sau đó hắn sẽ ngẫu nhiên dùng ánh đèn chiếu vào một người, tôi muốn mời fan được chiếu đi lên sân khấu, cùng tôi hát xong ca khúc cuối cùng, ca khúc «Thất dực».”

“A a a a a a a a Dung Dung!!!”

Ánh đèn tức khắc tắt lịm, nhóm fan kích động vạn phần quơ đèn huỳnh quang trong tay, chờ mong mình được chọn trúng. Rốt cuộc, ánh đèn bỗng nhiên dừng lại, năm mươi ngàn người sôi nổi nhìn theo hướng ánh đèn. Chỉ thấy một fan mặc đồ gấu trúc đang đứng trên lối đi giữa hàng ghế đầu, giơ cao một tấm bảng đèn.

Dường như cũng thật không ngờ mình được chọn trúng, bạn fan may mắn đó lập tức sửng sốt, một chút đáp lại cũng không có.

Dung Hủ khẽ cười nói: “Mời bạn fan ấy lên sân khấu.”

Dưới sự giúp đỡ của bảo vệ, bạn fan mặc đồ gấu trúc liền được mời lên sân khấu. Năm mươi ngàn khán giả hiện trường cùng với hơn trăm triệu fan xem trực tiếp đều hâm mộ ghen tỵ cắn chặt chăn, còn Dung Hủ thì cười gật gật đầu với bảo vệ, tiếp đó nhờ nhân viên công tác đưa một cái micro cho cô bạn gấu trúc.

Cô bạn gấu trúc vẫn luôn lặng thinh không nói gì.

Dung Hủ nhẹ nhàng cười, mắt phượng xinh đẹp cong thành hình trăng rằm. Rất nhiều khán giả đều kinh ngạc nhỏ giọng nghị luận: [ tôi luôn cảm thấy Dung Dung rất vui vẻ, hình như cậu ấy thật sự rất vui đó, lần đầu tiên thấy cậu ấy cười vui vẻ như vậy… ]

Cô bạn gấu trúc không mở miệng, nhưng mà Dung Hủ vẫn muốn giao lưu với fan may mắn. Cậu cầm micro, nghiêm nghiêm túc túc nhìn bạn gấu trúc, thật lâu sau, xoay người, lại nhìn về hướng năm mươi ngàn khán giả dưới đài: “Có lẽ các bạn vẫn luôn không rõ, vì sao tôi phải viết tay năm mươi ngàn tấm card đó.”

Các fan vừa nghe lời này, lập tức trăm miệng một lời hỏi: “Vì ~ sao!”

Dung Hủ đầu tiên là cười cười, cuối cùng nói ra một đáp án ngoài dự đoán: “Bởi vì tôi rất áy náy.”

Dưới sân khấu nhất thời nổi lên tiếng rối loạn, tất cả mọi người đều không rõ ý của Dung Hủ.

Mà nơi bị ánh đèn chiếu rọi, thiếu niên tiếp tục nói: “Concert của tôi, hẳn chỉ nên tổ chức vì các bạn. Nhưng mà từ một năm trước người đại diện nói cho tôi biết rằng muốn giúp tôi mở đợt lưu diễn toàn cầu, tôi đã nghĩ đến một kế hoạch, cũng là từ khi đó, tôi bắt đầu viết card, viết đã hơn một năm, rốt cuộc viết xong.”

“Tôi không nên dùng concert để làm chuyện này, nhưng mà tôi thật sự rất muốn nhờ các bạn giúp đỡ tôi, giúp tôi làm chuyện này. Cho nên tôi tự viết tay tấm card, là muốn nói với các bạn một tiếng xin lỗi, mong các bạn tha thứ tôi dùng việc công cho việc riêng.”

Những lời này nói xong, nhóm fan càng không hiểu ra sao.

Nhưng mà trên sân khấu, Dung Hủ lại dần dần thu lại nụ cười, cậu trịnh trọng nhìn năm mươi ngàn fan dưới đài, khom lưng thật mạnh: “Hiện tại, tôi muốn xin các bạn giúp tôi một việc.”

『 Khi tôi nói “xin các bạn giúp tôi một việc”, xin mở đèn lên. 』

Vừa dứt lời, đa số các fan đều chưa hoàn hồn lại. Sau khi có người đầu tiên mở đèn huỳnh quang ngôi sao lên, còn cao giọng hô “nhanh bật đèn, nhanh bật đèn”, tất cả các fan mới như chợt tỉnh từ trong mộng. Bất luận lần này Dung Dung muốn làm gì, bọn họ đều sẽ hỗ trợ, bởi vì cậu ấy xứng đáng.

Đèn huỳnh quang hồng nhạt sáng lên, đèn huỳnh quang màu trắng sáng lên.

Đèn ở các chỗ ngồi chỉ có hai loại này, màu trắng là nền, màu hồng là chữ.

Khi một khán giả cuối cùng cũng nhanh chóng mở đèn huỳnh quang lên, tất cả các fan trên toàn thế nhìn dòng chữ hiện lên trên màn hình, mở to hai mắt không dám tin, mắt không hề chớp nhìn chằm chằm. Các fan xem trực tiếp đã sắp điên cuồng, mà những fan tạo ra chữ ở hiện trường lại đều đỏ bừng mắt, che miệng lại khóc to.

Trong số đó, có người chỉ là thuần fan, chưa từng nghĩ tới việc ủng hộ nam thần nhà mình phát triển quan hệ khác. Có người là fan CP chính tông, thường xuyên ăn đường. Nhưng hiện tại, phản ứng của họ chỉ có một: giơ cao cao ngôi sao trong tay, dùng sức hô lên câu nói kia ——

『 Tần Trình, em yêu anh 』

『 Chúng ta kết hôn đi 』

Tiếng hoan hô và tiếng khóc quanh quẩn thật lâu trên bầu trời sân vận động Hoa Hạ, các fan xem trực tiếp trên toàn cầu cũng che miệng lại, hoàn toàn không thốt ra được tâm tình phức tạp của mình giờ phút này.

Dung Hủ đứng giữa đại dương hồng nhạt, nghiêm túc nhìn chăm chú, vẫn không hề xoay người. Nhóm fan không rõ vì sao bây giờ nam thần nhà mình đột nhiên công bố tình yêu, tuyên bố come out, nhưng chuyện duy nhất họ có thể làm chính là giơ cao đèn huỳnh quang, giúp cậu việc này.

Tiếng gió từ bên tai gào thét mà qua.

Tiếng hoan hô của các fan hiện trường truyền vào tai.

Dung Hủ đưa lưng về phía người ở đằng sau, nắm chặt ngón tay, không dám quay đầu lại nhìn một cái.

Bỗng nhiên! Cậu nghe được hiện trường vang lên một trận tiếng kinh hô, cậu theo bản năng quay đầu lại, ai ngờ vừa mới xoay người qua, đã bị người ôm cổ, nụ hôn cực nóng lập tức phong tỏa lời tiếp theo.

Con ngươi trong suốt trợn to, nhưng chậm rãi, cậu nhắm hai mắt lại, ôm lấy cổ người đó, nhiệt tình hôn trả.

Trong dòng chữ cầu hôn của năm mươi ngàn fan toàn trường, trong từng dòng chữ chúc phúc của hơn trăm triệu fan toàn cầu.

Tần Trình nóng bỏng hôn thiếu niên mình yêu tha thiết, mà thiếu niên cũng ngửa đầu đáp lại tình yêu nóng rực như lửa của hắn.

Em vì buổi cầu hôn này, mà chuẩn bị một năm.

Anh bảo em công khai trên lễ trao giải, vậy niềm vui bất ngờ em cố ý chuẩn bị cho sinh nhật anh thì phải làm thế nào?

Hết thảy nguyên nhân, lúc này đều đã rõ ràng.

Yêu người này, là quyết định tuyệt vời nhất đời này của Tần Trình.

Vào buổi chiều ngày ấy, khi hắn nhìn thấy thiếu niên đó từ trong ánh nắng chiều nâng bước tiến đến, trái tim kịch liệt nhảy lên đã cho ra đáp án tốt nhất.

Chưa bao giờ cảm ơn vận mệnh đến thế, cảm ơn vận mệnh, khiến anh nhất kiến chung tình với em.

[ HOÀN CHÍNH VĂN ]

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio