Hứa Tử Yên nói lời này, toàn bộ xung quanh lôi đài lặng ngắt như tờ. Sắc mặt ai nấy đều cực kỳ đặc sắc, bọn họ đến bây giờ mới hiểu rõ hàm nghĩa trong lời của Hứa Tử Yên. Hứa Tử Yên người ta căn bản không ngại Tiềm bang ngươi gây phiền toái, hiện tại người ta muốn tìm Tiềm bang kiếm chuyện.
Cô gái mười mấy tuổi trước mắt vừa nói ra lời này, Tiềm bang coi như xong rồi. Người ta đã chỉ rõ rành mạch, bang chủ Tiềm bang ngươi là sợ chết, là ngươi cần trả giá để mua mạng. Điều này đả kích danh tiếng Tiềm bang rất lớn. Hơn nữa lúc đả kích danh tiếng Tiềm bang, lại không chút nào nương tay bắt chẹt Tiềm bang, sợ rằng lần này Tiềm bang không biết sẽ bị cô gái kia trích bao nhiêu máu.
Sắc mặt bé trai Văn Hạo càng thêm đa dạng, không khỏi vỗ tay hoan hô ca ngợi: “Tỷ tỷ xinh đẹp chơi hay lắm.”
“Nhân vật tông môn không có một ai dễ chọc.” Người trung niên bên cạnh nhẹ giọng cảm thán.
Trong mắt gã béo lóe tia sáng, lại nhanh chóng khôi phục tự nhiên, nghiêm giọng nói: “Loại tình huống ngươi nhắc là có, biện pháp giải quyết chính là bên thua lấy ra điều kiện có thể đả động đối phương.”
“À?” Hứa Tử Yên gật đầu với gã béo, quay đầu nhìn Long Uyên đối diện.
Những tán tu xem náo nhiệt không hề có ý kiến về việc Hứa Tử Yên lừa đảo, ngược lại hy vọng Hứa Tử Yên bắt chẹt nhiều chút, tốt nhất có thể đả thương đến gân cốt Tiềm bang. Lừa đảo đối với tán tu mà nói là chuyện thường ngày ở huyện, nên bọn họ không chút mâu thuẫn. Hơn nữa Hứa Tử Yên người ta đã biểu lộ lập trường không muốn xung đột với tán tu các ngươi, chỉ tính lấy chút đồ. Mặt mũi đã cho tán tu các ngươi, cũng không ỷ mình là người Thái Huyền tông mà dối gạt, chỉ đợi xem Tiềm bang ngươi có thức thời hay không. Hơn nữa những bang hội kia cho rằng, có thể khiến thực lực Tiềm bang giảm xuống nhiều hơn, thì khi bọn họ nhân lúc cháy nhà đi hôi của mới có lợi.
Long Uyên lòng đang nhỏ máu, biết lần này không chỉ mất mặt, mà tổn thất cũng không ít. Vừa rồi một nghìn viên thượng phẩm linh thạch đã là một phần năm tài sản Tiềm bang bọn họ, hôm nay sợ rằng còn phải bị đối phương bắt chẹt không biết bao nhiêu. Nhưng hắn không thể do dự, một mặt sợ đối phương thay đổi ý định, lại bắt hắn lên lôi đài, mặt khác hắn ở chỗ này càng lâu, lại càng mất mặt hơn. Thoáng chốc bắt hắn bỏ ra nhiều linh thạch, quả thực rất đau lòng. Gương mặt cố tỏ ra bình tĩnh, nghiêm giọng nói: “Ta tiếp tục lấy ra năm trăm viên thượng phẩm linh thạch.”
Hứa Tử Yên không nói gì, chỉ cười lạnh nhìn Long Uyên.
Long Uyên đỏ mặt, cắn răng nói: “Một nghìn viên thượng phẩm linh thạch.”
Hứa Tử Yên khẽ lắc đầu, lạnh nhạt nói: “Long bang chủ, lúc trước chúng ta định ước định thứ hai, gấp mười lần linh thạch đền bù đã là một nghìn viên thượng phẩm linh thạch, ngươi sẽ không cho rằng mua mạng bằng giá đền bù luôn đấy chứ?”
Mặt Long Uyên lập tức căng đến đỏ bừng, Hứa Tử Yên nói lời này có ý gì? Đó chính là nói, mạng của ngươi chỉ bằng giá đền bù thì quá lợi rồi.
Người xung quanh xem náo nhiệt bắt đầu phát ra tiếng cười khẽ, Long Uyên biết mình không thể tiếp tục ở chỗ này nữa. Vì vậy, ánh mắt bình tĩnh nhìn Hứa Tử Yên, lạnh giọng nói: “Một nghìn năm trăm viên thượng phẩm linh thạch.” Lòng Long Uyên càng nhỏ máu, một nghìn năm trăm viên thượng phẩm linh thạch thêm một nghìn viên thượng phẩm linh thạch ước định. Tài sản Tiềm bang bọn họ, cứ như thế bị Hứa Tử Yên bắt chẹt phân nửa.
Hứa Tử Yên không biết Tiềm bang rốt cuộc có bao nhiêu tài sản, có điều nhìn biểu tình đau lòng của Long Uyên, biết mình lấy khá đủ rồi, vì vậy gật đầu.
Long Uyên thầm thở dài một hơi, hắn quả thực sợ Hứa Tử Yên không đồng ý, khiến hắn tổn thất càng nhiều. Về phần giận dữ, lên lôi đài liều mạng với mấy người Hứa Tử Yên? Hắn căn bản chưa từng nghĩ tới. Đi để bị một đống cửu phẩm phù lục đập, đó không phải tự tìm ngược sao?
“Xin đạo hữu chờ chút, ta lập tức mang tới cho đạo hữu.” Long Uyên chắp tay thi lễ nói.
Hứa Tử Yên gật đầu, vươn một tay làm tư thế mời.
Long Uyên dẫn đầu đoàn người, lên một chiếc xe ngựa, chạy về bang hội của mình, trong Tán Tiên thành không cho phép phi hành.
Hứa Tử Yên nhìn bóng lưng Long Uyên rời đi, biết phải chờ chốc lát, bèn quay đầu cười với Lâm Phi Ngu: “Phi Ngu sư tỷ, lần này tới Tán Tiên thành không có tới không, không ngờ vẫn có thể kiếm một ít tiền tiêu vặt.”
“Tiền tiêu vặt?” Lâm Phi Ngu cười khổ nói: “Tử Yên sư muội, hai nghìn năm trăm viên thượng phẩm linh thạch, đó chẳng phải tiền tiêu vặt gì, mà là một khoản lớn rồi.”
Nói đến đây, Lâm Phi Ngu quay đầu nhìn, thấy gã béo ục ịch đã cách xa nhóm người mình, về vị trí lôi đài, bèn đè thấp giọng nói: “Đương nhiên đối với Tử Yên sư muội có thể chế tác cửu phẩm phù lục mà nói, xác thực chỉ là tiền tiêu vặt.”
Hứa Tử Yên nghe xong, không khỏi âm thầm đắc ý. Phải biết rằng tại tu tiên giới phương bắc, người có thể chế tác cửu phẩm đỉnh cấp phù lục, e rằng chỉ có phong chủ phù phong Thái Huyền tông và Hoa Dương tông. Cửu phẩm phù lục đều bị coi như trấn tông chi bảo của Thái Huyền tông và Hoa Dương tông, căn bản không có khả năng lưu thông trên phường thị, đó quả thực chính là một món vô giá.
Một tấm cửu phẩm đỉnh cấp phù lục, thể nào cũng bán được một nghìn viên thượng phẩm linh thạch. Trái lại chi phí chế tác cửu phẩm phù lục không cao, chỉ khoảng hai ba viên hạ phẩm linh thạch, nó sang quý là vì tiêu hao thời gian cùng tinh thần lực của chế phù sư. Mượn lời Hứa Tử Yên, một canh giờ của nàng chỉ có thể chế tác hai tấm cửu phẩm đỉnh cấp phù lục, lại còn phải tiêu hao rất nhiều tinh thần lực.
Đây vẫn là Hứa Tử Yên, bởi vì nàng có truyền thừa hoàn chỉnh, đổi thành phong chủ phù phong Thái Huyền tông và Hoa Dương tông thì trong vòng một canh giờ chỉ có thể chế tác một tấm cửu phẩm đỉnh cấp phù lục. Hơn nữa, chế phù sư nào sẽ chế tác phù lục cả ngày, hắn không cần nghỉ ngơi? Hắn không cần tu luyện? Hắn mặc kệ việc khác? Cho nên, cửu phẩm đỉnh cấp phù lục tại tu tiên giới phương bắc hết sức ít ỏi.
Hứa Tử Yên đắc ý xong, liền hào phóng phất phất tay, nhẹ giọng nói: “Phi Ngu sư tỷ, một hồi Long Uyên cầm linh thạch tới, mọi người chia đi.”
Hứa Tử Yên nói ra những lời này, thỏa mãn cho rằng nhóm Lâm Phi Ngu sẽ hoan hô một trận, thế nhưng khiến Hứa Tử Yên không ngờ chính là, mấy người Lâm Phi Ngu không nói gì, mà có chút nhăn nhó nhìn Hứa Tử Yên. Hứa Tử Yên sửng sốt, không khỏi nhẹ giọng hỏi: “Làm sao vậy?”
Sắc mặt Lâm Phi Ngu đỏ lên, đè thấp giọng nói: “Tử Yên sư muội, trận chiến lôi đài lần này, trận đầu là muội thắng. Trận thứ hai bởi vì phù lục muội cho mới thắng. Hơn nữa cùng Long Uyên đàm phán cũng là muội đàm, linh thạch đều cho muội đi. Chỉ là… chỉ là…”
“Chỉ là cái gì?” Hứa Tử Yên mơ hồ hỏi.
“Chỉ là muội có thể cho chúng ta mấy tấm cửu phẩm phù lục không?”
Nhóm Lâm Phi Ngu vừa rồi chứng kiến sự lợi hại của phù lục Hứa Tử Yên chế tác, đã sớm trông mà thèm. Nhưng nhóm Vưu Nguyệt không dám giống như trước khinh thường Hứa Tử Yên nữa, giờ đã biết, loại người có thể chế tác cửu phẩm phù lục giống Hứa Tử Yên, căn bản không thể lấy tu vi cân đo đánh giá sức chiến đấu của nàng. Đừng xem Hứa Tử Yên hiện nay chỉ có tu vi Luyện Khí kỳ tầng thứ tám, thật sự cùng Hứa Tử Yên đánh lên, chỉ sợ các nàng liên hợp lại, cũng không đủ cho mấy tấm cửu phẩm phù lục Hứa Tử Yên oanh tạc. Vì thế ánh mắt lúc này các nàng nhìn phía Hứa Tử Yên có chờ mong xen lẫn vài phần sợ hãi.
Mà Hứa Tử Yên nghe Lâm Phi Ngu nói, tiếp tục đảo mắt qua, liền hiểu rõ tâm tư mọi người. Vừa rồi Hứa Tử Yên đưa ra đề nghị chia đều linh thạch, kỳ thực là có ý muốn giao hảo với đối phương. Dù sao Hứa Tử Yên bây giờ còn cần đoàn thể này làm ô dù cho mình. Hơn nữa một tu sĩ muốn đặt chân tại tu tiên giới, không phải tu sĩ kia tu vi cao là được. Trong dòng lịch sử tu tiên giới dài đằng đẳng, có biết bao nhiêu thiên chi kiêu tử tu vi cao thâm, cuối cùng lại bị vây công mà chết.
Một tu sĩ muốn đặt chân tại tu tiên giới, nhân mạch cực kỳ quan trọng. Nếu ngươi vẫn luôn là người cô đơn lẻ loi, thật sự khó đảm bảo ngày nào đó sẽ bị tu tiên giới tìm một cái cớ vây giết. Hứa Tử Yên bây giờ có thể tiếp xúc đến nhân mạch chỉ có vài người Lâm Phi Ngu, thế nhưng vài người này hiện nay rất quan trọng với Hứa Tử Yên.
Cho nên, nghe xong Lâm Phi Ngu nói, Hứa Tử Yên thoáng suy nghĩ một chút, trong đầu liền có chủ kiến. Nàng không muốn lập tức cho nhóm Lâm Phi Ngu mỗi người hai mươi tấm cửu phẩm phù lục. Vừa rồi cho Vưu Nguyệt và Hà Thanh Thanh, đó là bởi vì Hứa Tử Yên sợ đối phương có mấy loại pháp bảo gì đó, khi các nàng lên lôi đài không giết nổi đối phương, mới cho các nàng nhiều một ít.
Nếu hiện tại Hứa Tử Yên lập tức cho nhóm Lâm Phi Ngu mỗi người hai mươi tấm cửu phẩm phù lục, khó tránh khỏi các nàng sẽ cho rằng Hứa Tử Yên có rất nhiều cửu phẩm phù lục, trái lại sẽ không ghi nhớ ân tình. Nói không chừng các nàng về sau còn có thể cực kỳ đàng hoàng thẳng tay đòi mình.
Cho nên, Hứa Tử Yên gật đầu với Lâm Phi Ngu, đè thấp giọng nói: “Được rồi, vì ta đã cho Vưu trưởng lão và Hà Thanh Thanh sư tỷ mỗi người hai mươi tấm cửu phẩm phù lục, nên ta cũng sẽ cho mỗi người các ngươi hai mươi tấm cửu phẩm phù lục, có điều…”
Vừa nghe Hứa Tử Yên đáp ứng cho các nàng mỗi người hai mươi tấm cửu phẩm đỉnh cấp phù lục, nhóm Lâm Phi Ngu vui đến muốn điên rồi. Uy lực cửu phẩm phù lục vừa rồi các nàng đã chứng kiến, có hai mươi tấm cửu phẩm đỉnh cấp phù lục để bên người, có thể nói là thêm vài lần cơ hội giữ mạng. Song ngay sau đó lại nghe Hứa Tử Yên nói ‘có điều’, mấy người Lâm Phi Ngu thoáng chốc khẩn trương lên, trong lòng thấp thỏm bất an nhìn Hứa Tử Yên. Lâm Phi Ngu càng không nhịn được hỏi: “Có điều cái gì? Tử Yên sư muội?”
Hứa Tử Yên cười khổ, làm bộ vô cùng khó nói: “Cửu phẩm phù lục đâu dễ chế tác như vậy, trên người ta cũng không nhiều. Vừa rồi bởi vì sợ Vưu trưởng lão và Hà sư tỷ ở trên lôi đài xảy ra chuyện, mới cho các nàng nhiều chút. Thế này đi…”