Chương 1188 Hà Tự Trăn có chút bắt đắc dĩ liếc mắt nhìn vợ một cái, sau đó quay. đầu nói với Lâm Vũ: “Bác sĩ Hà, chuyện là như này, cậu còn nhớ lần trước lão gia nhà chúng tôi cùng cậu làm chuyện giám định thân thích chứ ?” “Đương nhiên là nhớ!” Lâm Vũ hơi ngắn ra, không hiểu sao bọn họ đột nhiên nhắc tới chuyện này. “Lần trước xét nghiệm quan hệ thân thích không phải chưa rõ ràng sao, vì vậy tôi đã thảo luận với vợ tôi và muốn tôi làm xét nghiệm quan hệ thân thích một lần nữa để xem mối quan hệ giữa chúng ta là gì?” Hà Tự Trăn chân thành nói, sau đó mỉm cười ha ha: “Nếu cậu thực sự là con trai – của tôi, đó sẽ là một vinh dự lớn đối với tôi, đời này Hà Tự Trăn tôi ¡ sống không còn gì tiếc nuối nữa! Nếu không cũng không sao, tôi nhận cậu là em trai, sau này gặp khó khăn gì thì cứ hỏi, dù khó khăn, Hà Tự Trăn tôi lên núi đao xuống biển lửa cũng không chối từ.” Hà Tự Trăn nói xong vô võ lồng ngực mình, cả người có vẻ hào phóng. Thực ra, ông và vợ đã thảo luận vấn đề này từ trước, cảm thấy là trong lúc này họ không quá vội vàng, chờ sau này nói cũng được, nhưng sau khi trải qua trận sinh tử này, Hà Tự Trăn nhận ra là mọi thứ là vô thường, và TH tìm hiểu mồi quan hệ giữa mình à”Hà gia vinh”, càng sớm càng tốt, để không phải tiệc nuôi. Lâm Vũ cũng bị lời của ông làm cho cảm hoá, gật đầu cười: “Được rồi, ông cùng dì muôn làm gì thì làm lại đi. Nếu tôi thật sự là con trai của ông, thì tôi Sẽ biết được nhân sinh của mình đến từ đâu, coi như không phải, vê sau tôi cũng sẽ qua lại với ông cùng dì!” “Tốt, tốt!” Hà Tự Trăn gật đầu, nụ cười đây mừng rỡ. Tiêu Mạn Như nghe được lời này mặt mày mừng rỡ, hưng phân nói: “Lần này chúng ta phải tìm một người đáng tin cây giúp chúng ta làm, tôi có một người bạn làm việc trong viện y tế, đến lúc đó bảo cô .ây giúp kiểm trai Tôi… tôi sẽ gọi cho cô ây!” Tiêu Mạn Như vui mừng khôn xiết, không thê chờ đợi liền lây điện thoại di động ra gọi. *“Dì Tiêu, không cần sốt ruột, chờ Hà nhị gia khôi phục rôi tính saul” Lậm Vũ cười nói: “Độc tố trong cơ thể ông ấy bây giò còn chưa hết sạch!” “Đúng vậy, đúng vậy!” Lúc này Tiêu Mạn Như mới lấy lại được tính thân, liên tục gật đầu, cười nói: “Nhìn tôi vui đến hồ đô, ngược quên mắt chuyện này.” Lâm Vũ nhìn thấy vẻ mặt vui sướng của bà và Hà Tự Trăn, trong lòng không khỏi cảm thấy một chút ấm áp, néu bọn họ thật sự là cha mẹ của Hà Gia Vinh anh, vậy sau này anh lại có thêm hai người thân, thay anh Vinh báo hiếu, vậy cũng coi như là anh Vinh trỏ vê. Sau khi từ bệnh viện đi ra, Lâm Vũ có chút nghỉ ngờ hỏi: “Vừa rồi khi Vạn Hiều Phong đi ra, anh có phát hiện anh ta có gì khác thường không?” “Khác thường? Không có.” Bộ Thừa khẽ nhíu mày, lạnh lùng nói: “Vừa rồi cậu ta đi vào xin lỗi anh đúng không, như thế nào, anh nghỉ ngờ trong đó có điều gì sao?” “Tôi chỉ tò mò!” Lâm Vũ như có chút suy nghĩ cười nói: “Công. bằng mà nói thì cậu ta xin lỗi Hà nhị gia thì còn có thể nói được. Dù gì thì đây là ông nội cậu ta có lỗi trước, thế nhưng vậy mà cậu ta xin lỗi tôi, người trên danh nghĩa giết chết cha và là kẻ thù của cậu ta, anh không tránh khỏi cảm thấy cậu ta có chút quá rộng rãi sao?” “Cũng đúng, không đoán được trong này có âm mưu gì!” Bộ Thừa gật đầu nói. “Âm mưu khó nói, nhưng rõ ràng Vạn Hiểu Phong làm vậy là khiên tôi mắt cảnh giác với cậu ta!” Lâm Vũ lắc đầu cười bất lực: “Thật ra, tôi đối với cậu ta vốn không có địch ý, nhưng không thể không nói, đúng Vậy… cÓ thể làm ra loại chuyện này, điêu này chứng tỏ Vạn Hiệu Phong đã trưởng thành và không còn là tên con nhà giàu kia nữal”