Chương 997: Sắc mặt Lâm Vũ và Bộ Thừa cũng đột ngột thay đổi, có vẻ như hôm nay kẻ chủ mưu quả thật có chuẩn bị mà đến, còn. để lại một nhóm lực lượng, dự bị, điều này cho thấy bọn họ muốn dỗn anh vào đường chêt Một nhóm lính đánh thuê tràn vào nhìn thầy đồng đội đã chết hoặc đang la hét thảm thiết trên mặt đất, đáy mắt khẽ giật mình, nhưng rất nhanh đã chuyên sang vẻ mặt lạnh lùng, họ siết chặt con dao găm trong tay, ưỡn người, nhanh chóng lao về bọn Lâm Vũ. “Bộ đại ca, bảo vệ Lý đại cal” Vẻ mặt Lâm Vũ trầm xuống, cùng với Bộ Thừa và Lý Thiên Hủ bị vây vào chính giữa. Nếu như chỉ có anh và Bộ Thừa, anh có tự tin có thể giết sạch, nhưng lúc này lại phân tâm bảo vệ Lý Thiên Hủ nên càng khó hơn, hơn nữa trên chân anh lại bị thương, tốc độ và sức lực đương nhiên cũng giảm đị rất nhiều, hôm nay nếu không thể sống mà rời khỏi đây, thì chân tướng chỉ có thể là ấn số. Vào lúc này, một nhóm lính đánh thuê đã bao vây họ, những con dao găm sắc nhọn đâm vào hung ác, hơn nữa cũng giông như nhóm người trước, họ phôi hợp ăn ý với nhau, áp chế công kích Lâm Vũ một cách mạnh mẽ. Trong lòng Lâm Vũ kêu lộp bộp một tiếng, lúc này anh cuôỗi cùng cũng đoán ra manh mỗi, đám người này _ chính là có chuẩn bị mà đền. Sự hợp tác và chiến thuật của họ rõ ràng là đề kiềm chế những người biết Huyài Thuật, chẳng. trách vừa rôi lúc đánh nhau anh có cảm giác bó chân trói tay. Nhưng anh có thể khẳng định rằng, nhóm lính đánh thuê này tuyệt đồi không biết Huyền Thuật, nêu như vậy cũng thiih là nói, khẳng định có người biết Huyền Thuật chỉ dạy bọn họ! Chính là đặc biệt đề đối phó với anhl Trương Hựu Tư? Cái tên này đột nhiên hiện ra trong đầu Lâm VũI Trong ấn tượng của anh, người anh đặc tội mà biệt Huyện Thuật, có thể dùng nhiều người như vậy, chỉ có Trương Hựu Tư! Trong khi anh đang suy nghĩ vê điêu đó, một lưỡi dao lạnh lẽo lướt qua trước mắt anh, anh liền nó qua một bên, đánh vào cô họng ‹ của người đàn ông bằng một cú đắm dữ dội. Một tiêng xet vang lên, nhưng Lâm Vũ lại cảm thấy đau ở ‘cánh tay trái, lại bị dao găm của người khác quẹt – trúng, trên cánh tay lập tức chảy ra một dòng máu đỏ. Thực ra, anh có thể né con dao này, nhưng anh không thể né được, bởi vì khi anh né tránh, con dao sẽ đảm vào Lý Thiên Hủ phía Sau anh. Vì bảo vệ Lý Thiên Hủ, khả năng di chuyền và tính linh hoạt của anh và Bộ Thừa bị hạn chế rất nhiều. Nhưng là như vậy, anh và Bộ Thừa hại người vẫn có thể ứng phó với mấy chục người, hơn chục người đã bị đánh ngã xuống đất. Tuy nhiên, thể lực của Lâm Vũ và Bộ Thừa vân bị tiêu hao rất nhiều, câu hỏi bây giờ chỉ là có thể sống đến cuối cùng hay không. Lúc này, cơ thể của Bộ Thừa cũng vì bảo vệ Lý Thiên Hủ, đã trúng mây. nhát dao, nhưng sắc mặt anh ta vẫn lạnh lẽo như sắt thép, không có chút biểu cảm nào, anh ta vân như cũ cô găng vung con dao găm cuộn trong tay mình. Thật ra, những người trước mắt mà nói, điều mà Lâm Dật lo lắng nhất chính là lúc này Trương lu Tư xông vào, vậy thì ba người bọn họ, e – rằng thật sự chỉ có đường chết! “Loảng xoảng! Loảng xoảng!” Đột nhiên, có một vài âm thanh mảnh vỡ của thủy tinh từ cửa số bên cạnh hành lang, sau đó một vài bóng người buông dây thừng trên tay, bay tới, họ lăn tới, trong tay đột nhiên có một tia sáng chói lòa của con dao ngắn, dưới chân đạp một cái, con dao giông như mũi tên lao về phía những tên lính đánh thuê bên ngoài. “Phập! Phập!”