Cực Phẩm Vú Em

quyển 2 chương 120: phân thân quang minh thần

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Trước khi ngã xuống, Kiệt Khắc Sâm chỉ kịp nhìn thấy một bóng người có mái tóc bạch kim cùng lôi quang mầu vàng tía trên tay.

- Đây chính là Cao Lôi Hoa sao?

Kiệt Khắc Sâm ngơ ngác nhìn hình ảnh cao lớn này.

“Hắn, thật sự chỉ mới là thánh cấp sao?” Đó chính là ý nghĩ cuối cùng của Kiệt Khắc Sâm ở trên thế giới này.

Cao Lôi Hoa rút tay phải ra khỏi cơ thể già nua của Kiệt Khắc Sâm. Dưới sự bao bọc của lớp lôi quang mầu vàng tía, cánh tay của Cao Lôi Hoa hoàn toàn không dính một chút máu tươi nào! Sau đó, Cao Lôi Hoa nhấc chân đạp một nhát vào người của Kiệt Khắc Sâm.

- Bịch!

Thân thể Kiệt Khắc Sâm ‘rụng’ thẳng xuống phía dưới. Quang minh pháp sư mạnh nhất của Quang Minh thần điện đã về nơi ‘an nghỉ tạm thời’.

Từ lúc Cao Lôi Hoa xuất hiện đến lúc Kiệt Khắc Sâm rơi xuống, toàn bộ quá trình nói ra thì dài, nhưng thực chất chẳng qua chỉ là mấy giây mà thôi!

Vừa mới vài giây trước, Quang Minh Thánh ma đạo sư Kiệt Khắc Sâm còn đang triệu hoán ‘Phân thân Quang Minh Thần’, nay đã bị Cao Lôi Hoa đâm xuyên ngực, rơi thẳng từ trên không xuống. Ô Đa ngẩn ngơ nhìn Cao Lôi Hoa và Kiệt Khắc Sâm rơi xuống.

- Ô!

Sau khi nhìn thấy Cao Lôi Hoa đến, Slime vô cùng tủi thân chạy tới bên cạnh Cao Lôi Hoa, đồng thời còn không quên đắc ý đem Bảo Bảo trên lưng khoe với Cao Lôi Hoa.

- Ha ha! Cầu Cầu (biệt danh nữa của Slime), làm tốt lắm.

Cao Lôi Hoa nhẹ nhàng ấn lên vết thương của Slime, nhanh chóng giúp nó cầm máu lại.

- Là ngươi đả thương Slime của ta?

Sau khi giúp Slime cầm máu xong, Cao Lôi Hoa xoay người lạnh lùng nhìn hắc y nhân trước mặt. Lại là hắc y nhân, Cao Lôi Hoa khẽ nhíu mày. Hắc y nhân này khiến cho Cao Lôi Hoa nghĩ tới hắc y nhân bên cạnh thái tử Ifa. Cùng với đó là cả mỹ nữ đạo sư Diệp Diễm - người để lại ấn tượng đầu tiên rất tốt đẹp với Cao Lôi Hoa.

- Ài! Sau khi xong chuyện này cũng nên hỏi thăm nàng một chút mới được.

Cao Lôi Hoa buông tiếng thở dài, sau đó nhìn hắc y nhân trước mặt:

- Ta rất ghét hắc y nhân.

Cao Lôi Hoa nói tiếp:

- Bởi vì loại người giấu mặt như các ngươi, luôn mang lại cho ta rất nhiều phiền toái!

Ô Đa sau khi nhìn thấy nam tử tóc bạch kim, thì ngay cả động hắn cũng không dám động! Từ lúc nam tử này xuất hiện đến giờ, Ô Đa liền cảm thấy không khí xung quanh mình đông cứng lại. Có một loại áp lực nặng nề ép thẳng lên người hắn! Đừng nói chạy trốn, cho dù động đậy một chút cũng cảm thấy rất khó khăn!

- Là ngươi đả thương Slime sao?

Cao Lôi Hoa vuốt ve Slime, giọng nói mang theo sát ý lạnh giá.

Ô Đa chỉ có thể vận chuyển đấu khí toàn thân để chống lại áp lực đến từ Cao Lôi Hoa, lúc này ngay cả việc mở miệng cũng là là ước vọng xa vời của hắn chứ đừng nói đến việc trả lời Cao Lôi Hoa.

Lúc này, Vong Linh Đại trưởng lão và Tra Lý cũng đều chạy đến. Vào thời điểm Cao Lôi Hoa đánh chết Quang Minh Thánh ma đạo sư vừa rồi, lực hút Vong Linh Đại trưởng lão và Tra Lý cũng bị mất đi. Cho nên hai người bọn họ chạy tới có vẻ hơi chậm một chút.

- Chính là tên này!

Vong Linh Đại trưởng lão sau khi nhìn thấy hắc y nhân liền quát:

- Chính là tên này đã cướp tiểu công chúa ở trong phòng.

- He he!

Cao Lôi Hoa cười khỉnh một tiếng. Ôm lấy tiểu công chúa trên lưng của Cầu Cầu. Tiếp đó kiểm tra Bảo Bảo từ trên xuống dưới. Sau khi xác định được Bảo Bảo không có việc gì, Cao Lôi Hoa mới thở phào nhẹ nhõm.

- Cao Lôi Hoa huynh đệ, tên hắc y này xử thế nào đây?

Tra Lý bẻ mười ngón tay khởi động nhìn hắc y nhân không chút hảo ý nào.

- Giết!

Cao Lôi Hoa lạnh lùng phán:

- Đụng đến người thân của ta, giết không tha!

- Khặc khặc, lão nhân gia ta thích nhất chính là làm loại chuyện này! Hành hạ cao thủ đến chết chính là sở trường của vong linh pháp sư!

Vong Linh Đại trưởng lão hưng phấn rút cốt trượng ra, định đi lên đùa nghịch một hồi.

- Đại trưởng lão, hãy để cho ta.

Tra Lý đứng cạnh vỗ vỗ vai của Đại trưởng lão.

Hiện giờ Tra Lý và Đại trưởng lão đều đang lơ lửng trên không trung. Cao Lôi Hoa đã đoán đúng, Tra Lý đích thật là cường giả thánh cấp:

- Đại trưởng lão, ngươi đã đánh một trận, Cao Lôi Hoa huynh đệ cũng đã giải quyết một địch nhân rồi! Việc còn lại này nên giao cho ta đi!

- Cái này...

Vong Linh Đại trưởng lão khó xử nhìn Tra Lý.

- Nhường ta đi mà. Ngươi đứng cạnh xem là được rồi.

Tra Lý kéo Đại trưởng lão ra phía sau, sau đó mân mê nắm tay cười quái dị bước về phía Ô Đa! Vừa đi Tra Lý vừa bẻ tay crắc crắc! Mỗi một tiếng vang lên đều khiến cho Ô Đa cảm thấy run rẩy.

- Được rồi, Tra Lý, cho ta xem thực lực của ngươi đi!

Cao Lôi Hoa nói:

- Ta rất mong chờ biểu hiện của ngươi!

- Sẽ như ngươi mong muốn!

Tra Lý bước tới bên cạnh hắc y nhân:

- Cao Lôi Hoa huynh đệ, hãy thu hồi uy áp của anh đi, khí tức của anh tạo thành áp lực quá lớn với hắn. Nếu còn bị khí tức áp chế thì sao còn đánh được đây?

- Xong ngay.

Cao Lôi Hoa nhún vai, thấy Bảo Bảo không có việc gì, tâm tình Cao Lôi Hoa tương đối tốt:

- Nhưng ngươi khẳng định là hắn không trốn thoát chứ?

- Đương nhiên.

Tra Lý cười ha hả.

Cao Lôi Hoa liền buông lỏng uy áp đối với Ô Đa.

Sau khi uy áp mất đi, Ô Đa lập tức cảm thấy toàn bộ thân thể mình nhẹ nhõm! Thật giống như vừa mới trút bỏ được vật nặng mười tấn vậy. Mặc dù như vậy, Ô Đa cũng không có lựa chọn chạy trốn, hắn biết bản thân trốn không thoát. Nếu mà chạy trốn, kết cục của hắn hẳn sẽ giống như Kiệt Khắc Sâm bị Cao Lôi Hoa dùng một tay đâm thủng ngực!

- Tiểu tử, cho ngươi một cơ hội!

Tra Lý nhìn Ô Đa cười nói:

- Chỉ cần ngươi đánh bại được ta, ta sẽ thả cho ngươi đi! Đồng bạn của ta cũng tuyệt sẽ không làm khó dễ ngươi! Nhưng nếu ngươi đánh thua, vậy thì chuẩn bị cùng Quang Minh thần nói chuyện phiếm đi nhé!

Lời nói của Tra Lý lập tức đốt lên ngọn lửa hi vọng cho Ô Đa, con người luôn là như thế, chỉ cần có một chút cơ hội, sẽ không có người nào nguyện ý buông tha nó!

- Ngươi nói thật sao?

Ô Đa chăm chú nhìn Tra Lý.

- Mẹ kiếp, lão gia không nói hai lời!

Tra Lý lạnh lùng nói:

- Đánh thắng ta, thì ngươi có thể sống! Chỉ có như vậy!

Ô Đa nhìn Tra Lý, trong lúc nhất thời hắn cũng không nhận ra ý tứ của nam nhân này.

- Xem quyền!

Tra Lý không đợi Ô Đa hỏi lại. Tay phải nắm chặt, vận quyền đánh thẳng về phía Ô Đa!

Nhìn một quyền này của Tra Lý, hai mắt của Cao Lôi Hoa lập tức nheo lại.

Vừa rồi Cao Lôi Hoa nhìn thấy rất rõ ràng, một quyền này của Tra Lý chính là không quyền, hơn nữa ngón giữa còn hơi nhô ra đằng trước! Tư thế này Cao Lôi Hoa rất quen thuộc – “Phá Sơn Không” một trong những tuyệt kỹ của Cao Lôi Hoa cũng phát quyền như thế này!

- Yaaaaaah!

Tra Lý khẽ quát một tiếng, chỉ trong nháy mắt tốc độ Tra Lý tăng tới cực đại, hữu quyền mang theo tiếng gió ầm ĩ hướng về phía Ô Đa.

Ô Đa vội vàng nắm chặt đại kiếm che đằng trước, nghênh tiếp trực diện một quyền này của Tra Lý.

Khóe miệng Cao Lôi Hoa lộ ra nụ cười, nếu đúng thật là Tra Lý mô phỏng theo ‘Phá Sơn Không quyền pháp’ của mình thì Ô Đa không chết cũng trọng thương!

- Bịch!

Quyền của Tra Lý đã đánh lên trên đại kiếm của Ô Đa.

Âm thanh này lập tức khiến Ô Đa cảm thấy nghi ngờ, một quyền bá đạo này của Tra Lý sao khi đánh lên trên kiếm lại có vẻ yếu ớt? Giữa lúc Ô Đa còn chưa minh bạch thì một cỗ quyền kình xuất hiện từ quyền của Tra Lý. Quyền kình xuyên thấu qua đại kiếm của Ô Đa, đánh thẳng lên ngực của hắn.

- Phụt!

Ô Đa bị cỗ quyền kình này đánh bay ra sau, miệng không ngừng phun ra máu tươi.

Quả nhiên là thế, Cao Lôi Hoa cười ha hả, Tra Lý dùng đúng là “Phá Sơn Không” mà Cao Lôi Hoa đã sử dụng một lần trong Vong Linh cốc. Tra Lý nhìn tay phải của mình rồi thở dài:

- Xem ra vẫn chưa được! Một chiêu này thật là thâm ảo, ta nghiên cứu bao lâu vậy mà chỉ có hiệu quả đôi chút.

Cao Lôi Hoa ở trên không trung cười khẽ một tiếng, Tra Lý cũng thật thú vị, hắn chẳng những xem trộm một cách quang minh chính đại mà còn quang minh chính đại sử dụng ở trước mặt hắn nữa.

Bên kia, Ô Đa sau bị văng đi, liền đứng lên lau khóe miệng. Sau đó nhìn về phía Tra Lý. Một quyền vừa rồi của Tra Lý khiến hắn rất khó chịu! Đánh thì đánh lên trên thân kiếm của hắn còn quyền kình lại đánh vào người hắn! Đây là cái loại quyền pháp gì?

- Đến đây đi, còn có thể đánh không?

Tra Lý nhìn Ô Đa cười rộ lên:

- Con cẩu này, dám động vào Bảo Bảo của nhà chúng ta! Để lão tử dạy dỗ người một bài, come on baby, let’s go!

- Ngươi đang đùa ta sao?

Ô Đa lúc này cũng đã hiểu. Đối phương hoàn toàn là đang đùa giỡn hắn! Nếu lúc này Ô Đa ở thời điểm sung sức thì cũng sẽ không thảm hại như thế này. Nhưng sau khi trải qua chiến đấu liên tục, thân thể của Ô Đa đã có vẻ không chống đỡ nổi rồi! Mà hiện giờ, đối phương chính là thừa dịp hắn suy yếu mà đùa giỡn hắn! Ô Đa nhìn Tra Lý đầy căm hận.

- Đúng, ta đang đùa giỡn ngươi đó! ‘Cưỡng bức’ ngươi đó!

Ánh mắt Tra Lý chợt lóe lên sự tàn nhẫn. Tra Lý vung tay phải lên giống như là muốn phá vỡ không gian trước mặt Ô Đa!

- Tay trái hay tay phải của ngươi chạm vào Bảo Bảo?

Tra Lý cười ác:

- Hay là hai tay đều chạm!

Ô Đa hừ một tiếng, miễn cưỡng vung đại kiếm chém về phía Tra Lý.

- Vậy, ta coi như là cả hai tay ngươi đều chạm đi!

Tra Lý vung quyền mãnh liệt đánh về đại kiếm của Ô Đa.

- Ầm!

Đại kiếm của Ô Đa bị quyền này của Tra Lý đánh vỡ tan.

Ánh mắt Ô Đa hiện lên vẻ không thể tin được! Đều là thánh cấp, vì sao nam nhân trước mắt này lại có thể đạt đến loại trình độ cường đại như thế? Một kiếm vừa rồi đã được mình bổ sung thêm thánh đấu khí, vậy mà lại bị nam nhân này dễ dàng dùng một quyền đánh nát!

- Nếu là hai tay đều chạm, thì, cả hai tay kia đều phế bỏ đi.

Giọng của Tra Lý đột nhiên sắc lạnh hơn. Tiếp đó, dưới ánh mắt kinh ngạc của Ô Đa, tay phải của Tra Lý đã nện thẳng lên vai trái của hắn.

Crắc một tiếng! Ô Đa không dám nhìn vai trái của mình bị phế!

- A..a…a!

Ô Đa kêu gào thảm thiết! Toàn bộ bả vai hắn hoàn toàn bị nam từ trước mắt này đập nát! Máu tươi điên cuồng phun ra từ cánh tay bị cụt!

- Không!

Ô Đa kêu thảm thiết một tiếng, lúc này hắn đột nhiên nhớ tới ánh mắt sợ hãi của những người đã chết trong tay hắn trước kia. Ô Đa hiện giờ cũng có loại ánh mắt này!

- Còn có một tay nữa!

Tra Lý lạnh lùng nói, vung tay phải lên, không chút lưu tình nào chặt gãy cánh tay phải của Ô Đa.

Cơn đau từ cánh tay phải truyền tới khiến Ô Đa một lần nữa lại kêu thét như heo bị chọc tiết.

- Chốt hạ, hết thảy đều chếm dứt đi!

Tra Lý vung quyền về phía đầu của Ô Đa.

- Ha ha! Ha ha!

Ô Đa sau khi mất đi hai cánh tay, ngược lại lại phá lên cười:

- Hoàn thành! Ta đã hoàn thành! Giờ các ngươi đều chờ chết đi! Phân thân Quang Minh thần, hàng lâm trần gian! Tất cả hắc ám, đều bị quang minh thiêu đốt thành tro bụi!

Ô Đa cười điên cuồng.

- Phân thân Quang Minh thần?

Cao Lôi Hoa nghi hoặc nhìn bốn phía.

Đột nhiên, hắn cảm thấy quang minh nguyên tố trên đầu mình dao động rất kịch liệt! Ngẩng đầu lên vừa vặn nhìn thấy cái ma pháp trận bồng bềnh trên đầu Slime từ ngay lúc đầu! Lúc này một bóng người tỏa ra ánh sáng rực rỡ từ từ bước ra khỏi ma pháp trận…

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio