Cực Phẩm Vú Em

quyển 2 chương 121: lĩnh vực

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Thân ảnh này mang theo ánh sáng rực rỡ tỏa ra bốn phía, cùng với đó là một cỗ uy

áp nặng nề từ bốn phương tám hướng đè xuống.

Cao Lôi Hoa nhíu mày, cỗ uy áp này tuy rằng không phải là rất mạnh. Nhưng lại

mang đến cho Cao Lôi Hoa một loại cảm giác gì đó không nói nên lời! Từ sau

khi tiến vào bậc tám, trên người Cao Lôi Hoa cũng có uy áp giống như long uy.

Nhưng so với ánh sáng tỏa ra từ bóng người này, thì Cao Lôi Hoa phát hiện uy áp

của bản thân dường như thiếu một cái gì đó rất trọng yếu. Nhưng là thiếu cái gì thì

Cao Lôi Hoa lại cũng không rõ ràng.

- Là Thái Dương thần - một trong mười hai phân thân của Quang Minh tứ thần.

Vong Linh Đại trưởng lão nhìn bóng người từ trên trời giáng xuống nói. Thân

là cường giả còn sống sót từ cuộc đại chiến thần ma trước kia, đối với các chủ

thần đối địch này, Vong Linh Đại trưởng lão nhớ rất rõ ràng! Cho dù hắn hóa

thành tro bụi, Vong Linh Đại trưởng lão cũng có thể hợp hắn lại nguyên dạng!

- Thái Dương thần Apollo?

Cao Lôi Hoa nhìn cái gọi là phân thân -Thái Dương thần này, khi mới xuất hiện

uy áp của phân thân này khiến Cao Lôi Hoa cảm thấy chấn động, nhưng ngay

sau đó hắn phát hiện uy áp Phân thân - Thái Dương thần này hoàn toàn không có

quan hệ trực tiếp với lực lượng của phân thân đó! Cái loại như này đến bao nhiêu

Cao Lôi Hoa có thể diệt sạch bấy nhiêu! Chỉ là một cái phân thân, Cao Lôi Hoa có

thể nắm chắc giết chết hắn trăm phần trăm. Võ công Trung Hoa được truyền từ

thượng cổ tới giờ không phải là trò đùa! Võ công cổ xưa vốn là do nhân loại sáng

tạo ra để nghịch thiên, đây là kỹ năng sát thần! Lúc võ công đại thành thì gặp

thần sát thần, gặp phật giết phật!

- Ha ha! Mấy tên các ngươi hãy chịu sự diệt vong của Quang Minh thần vinh

quang đi!

Ô Đa điên cuồng cười rộ lên:

- Vinh quang của Quang Minh thần không nơi nào không có.

- Kẻ nào đã triệu tập ta từ thần giới?

Bóng người kia sau khi bước ra khỏi ma pháp trận liền hỏi một câu, sau đó bốn

đôi cánh sau lưng hắn xòe rộng ra tỏa ánh sáng rực rỡ ra xung quanh.

- Điểu nhân (Người chim/ ngoài ra còn có nghĩa chửi bậy nữa nhưng không tiện

nêu ra )!

Cao Lôi Hoa buột miệng chửi một câu, nhưng chửi xong mới nhớ ra làm vậy

không khác gì mắng chính mình à! Nếu ở địa cầu, sau khi võ phá hư không bước

vào bậc tám thì sẽ không mọc ra đôi cánh. Nhưng nơi này không phải là địa cầu

mà là dị giới, ở dị giới thì có quy luật của nó! Đây là quy luật tối cao do Sáng Thế

thần quy định, trừ phi ai có năng lực mạnh hơn Sáng Thế thần thì người đó mới

có thể đột phá quy luật ở nơi này. Nhưng mà, muốn cường đại hơn so với Sáng

Thế thần thì vô cùng khó khăn. Nếu tính theo cấp bậc, Sáng Thế thần ít nhất

cũng phải tới cấp một trăm! Dù sao Sáng Thế thần chính là người sáng tạo ra

phép tắc, thực sự là vô địch bất khả bại mà.

- Thái Dương thần điện hạ vĩ đại. Tín đồ Ô Đa thành kính dâng lên ngài những

lời ca ngợi chân thành nhất. Trước mặt ngài là vong linh pháp sư tà ác và đồng

bọn của hắn! Thỉnh ngài hãy ban cho bọn chúng vinh quang được hủy diệt!

Ô Đa quỳ cả ba chân đầy thành kính lạy bóng người đang tỏa ra ánh sáng kia.

Còn vì sao gọi là ba chân, là bởi vì hắn đã mất đi hai cánh tay. Không còn có tư

cách gọi đủ ngũ chi được.

- Vong linh pháp sư?

Phân thân kia khẽ nói rồi quay đầu nhìn đám người Cao Lôi Hoa. Lập tức hắn liền

bị mái tóc bạch kim của một nam nhân thu hút, đúng thật là mái tóc của Cao Lôi

Hoa dù bất kể ở nơi đâu cũng đều bắt mắt dị thường.

- Thần sao?

Cao Lôi Hoa ngẩng đầu lên nhìn phân thân - Thái Dương thần trước mặt, tuy

rằng chỉ là một phân thân, nhưng với uy áp tỏa ra từ trên người hắn, thì hoàn toàn

đủ tư cách để chiến với Cao Lôi Hoa một trận.

- Ngươi là ai?

Thái Dương thần Apollo sau khi nhìn thấy Cao Lôi Hoa cũng rất kinh ngạc, tuy

rằng hắn chỉ là một phân thân, nhưng ngoại trừ sức mạnh, thì tất cả còn lại đều

giống hệt với bản thể. Với nhãn quang của mình, hắn tất nhiên nhìn ra cấp bậc

của Cao Lôi Hoa –cường giả bậc tám.

- Cái này không quan trọng.

Cao Lôi Hoa cười ha hả, tay phải múa một cái, một đạo lôi quang mầu vàng tía

hiện lên nhảy nhót trên tay của Cao Lôi Hoa.

- Nhân loại. Ngươi rất cường đại.

Thái Dương thần nhìn Cao Lôi Hoa:

- Không ngờ ngươi lại đột phát được qui tắc của Sáng Thế thần, trở thành bậc

tám….

Phân thân - Thái Dương thần chưa kịp nói hết lời, hắn đột nhiên phát hiện Cao

Lôi Hoa đã biến mất khỏi chỗ cũ.

Ngay sau đó –cả người Thái Dương thần run lên, bởi vì hắn đã cảm giác được

Cao Lôi Hoa đã xuất hiện ở phía sau hắn! Tốc độ như vậy, cho dù là bản thể cũng

không có khả năng đạt tới!

- Này, ngươi đừng nói nhảm nữa.

Thanh âm của Cao Lôi Hoa vang lên phía sau Thái Dương thần.

Không chút do dự, bốn đôi cánh của Thái Dương thần vỗ mạnh về phía sau!

Những cánh chim mầu vàng mang theo trận gió quét khổng lồ. Điều đó đủ chứng

tỏ rằng bốn đôi cánh này cũng không phải là chỉ dùng để trang trí.

- AAA!

Cao Lôi Hoa quát lên một tiếng, thần lực nhanh chóng từ đan điền chạy lên trên

cánh tay. Trong nháy mắt hai tay Cao Lôi Hoa hoàn toàn bị lôi quang mầu vàng

tía bao phủ. Sau đó Cao Lôi Hoa không chút do dự đưa hai cánh tay chắn về phía

cánh của Thái Dương thần.

- Ầm!

Bốn đôi cánh của Thái Dương thần Apollo cùng hai tay của Cao Lôi Hoa va chạm

với nhau, phát ra tiếng nổ như kim loại đập vào nhau.

- Chỉ là loại trình độ này sao?

Cao Lôi Hoa cười khinh thường, lực lượng của đôi cánh hoàn toàn không mạnh

như Cao Lôi Hoa đã tưởng tượng:

- Đây là cái gọi là sức mạnh của thần sao? Thường thôi!

Hai tay Cao lôi Hoa liền chụp lấy hai cánh của Thái Dương thần! Sau đó dùng lực

kéo về hai phía!

- Nhân loại đáng chết! Đi chết đi!

Apollo cũng cảm nhận được ý đồ của Cao Lôi Hoa, chân quét mạnh về phía sau.

- Hừ!

Cao Lôi Hoa quát lạnh một tiếng, tay phải bấu chặt hai cánh của Thái Dương

thần:

- Đứt cho ta!

Theo tiếng hét của Cao Lôi hoa, lôi thần lực tập trung lại trên cánh tay phải của

hắn, gân xanh như những con rắn nhỏ nổi lên trên tay của Cao Lôi Hoa.

- Xoạc xoạc!

Hai tiếng giòn tan vang lên! Trước ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Cao Lôi

Hoa kiên quyết xé toạc hai cánh của Thái Dương thần.

- Ta ghét nhất là điểu nhân, đặc biệt là điểu nhân có nhiều cánh!

Cao Lôi Hoa vứt hai cánh của Thái Dương thần đi, lạnh nhạt nói.

- Gừ! Ngươi là một tên nhân loại ghê tởm!

Hai mắt Thái Dương thần đỏ sọc lên, hai cánh bị xé rách tuy rằng có thể dùng lực

lượng của bản thể khôi phục lại, nhưng như thế này đúng là làm nhục hắn! Làm

nhục một cách trắng trợn!

Lúc này, Ô Đa lại đang ngơ ngác nhìn nam tử tóc bạch kim trước mặt, nam tử

này so với thần còn cường đại hơn, hung ác hơn. Hắn, lại dám xé rách cánh của

Thái Dương thần! Trời. Mình bị hoa mắt sao? Ô Đa sững sờ nhìn Cao Lôi Hoa

trên không trung, ngay cả vết thương của bản thân cũng quên không trị liệu! Nam

nhân này thật là điên cuồng!

- Ngươi, khiến cho ta rất thất vọng.

Cao Lôi Hoa lạnh lùng nhìn Thái Dương thần:

- Giờ ngươi chỉ như một con dã thú bị thương, trình độ của ngươi, chỉ có như vậy

thôi sao?

- Nhân loại, ngươi đừng nên kiêu ngạo!

Hai mắt Thái Dương thần long lên sòng sọc nhìn Cao Lôi Hoa:

- Bây giờ, ta sẽ cho ngươi xem thế nào mới gọi là sức mạnh chân chính của thần!

Nói cho ngươi biết, nhân loại, đừng tưởng là cứ bước vào bậc tám là có thể xưng

là thần! AAAA!

- Chém gió nó vừa thôi.

Cao Lôi Hoa thờ ơ nói.

- Lĩnh vực!

Thái Dương thần Apollo cũng không tiếp tục nói nhảm. Tay phải của hắn chỉ

thẳng lên trời, đôi cánh còn lại mở ra thật to:

- Lĩnh vực, thần hỏa!

- Cuối cùng cũng đã xuất hiện rồi.

Hoàng kim thú nhân Tra Lý nhìn Thái Dương thần khẽ lẩm bẩm, thanh âm rất

nhỏ, ngay cả Vong Linh Đại trưởng lão đứng cạnh cũng không có nghe rõ hắn nói

cái gì.

- Lĩnh vực?!

Vong Linh Đại trưởng lão cắn chặt răng, “lĩnh vực” chính là sức mạnh của thần,

khi xưa giết hại rất nhiều binh sĩ của Ma tộc. Lĩnh vực của Thái Dương thần –

thần hỏa, chính là một thế giới lửa, chỉ có hỏa nguyên tố, ngoại trừ không còn có

một loại nguyên tố nào nữa! Hơn nữa, người nào lọt vào trong lĩnh vực “Thần

hỏa”, sẽ bị ngọn lửa nóng nhất thiêu đốt! Nhiệt độ của những ngọn lửa này cho

dù là cấm chú hỏa hệ cũng không bằng được!

Phân thân - Thái Dương thần dù sao không phải là bản thể, lĩnh vực của hắn chỉ

có phạm vi một trăm mét. Nếu là Thái Dương thần tự thân xuất mã thì ngay cả

một km cũng nằm trong phạm vi lĩnh vực của hắn.

Đỏ, trắng, xanh, thậm chí là đen. Khắp nơi đều là những ngọn lửa nhiều mầu sắc.

Đủ các loại lửa, nơi này, là thế giới lửa lửa.

Thân ở trong thế giới lửa, Cao Lôi Hoa lập tức cảm thấy cả người nóng lên,

quần áo trên người đã sớm bị đốt thành tro bụi khi vừa mới lọt vào thế giới

này, nếu không có lôi thần lực hộ thân, cho dù thân thể Cao Lôi Hoa có từ

nguyên tố nào cấu thành, cũng không ngăn cản được sức nóng như thế này!

Nhìn thế giới lửa này, Cao Lôi Hoa nghi hoặc một chút. Tình hình như vậy,

dường như đã thấy qua ở nơi nào đó.

- Ha ha! Nhân loại! Đây là lĩnh vực của ta, ở trong này thì ta chính là Sáng Thế

thần. Đây là lĩnh vực của lửa, là địa phương chỉ có lửa tồn tại! Nơi này chỉ có

phép tắc của lửa!

Thanh âm của Phân thân - Thái Dương thần vang lên trên đỉnh đầu Cao Lôi Hoa.

Ngẩng đầu nhìn lên, Cao Lôi Hoa thấy Thái Dương thần Apollo đang vỗ cánh đắc

ý bay lượn trên không trung.

- Hóa thành tro tàn đi! Nhân loại. Dưới ánh sáng của Quang Minh chủ thần “Thái

Dương thần” hãy hóa thành tro bụi đi!

Cao Lôi Hoa nhíu nhíu mày, tuy rằng cảm thấy thân thể có nóng lên đôi chút,

thậm chí phần da cùng lông tóc đã tỏa ra cả mùi khét. Nhưng nguyên tố cấu tạo

nên thân thể này cũng có điểm kỳ diệu, mặc dù thân thể này so với thân thể huyết

nhục giống nhau như đúc. Đều tồn tại cảm giác nóng bỏng, chỉ có điều nếu muốn

thiêu trụi thân thể hiện tại của Cao Lôi Hoa lại không phải là chuyện dễ dàng.

Dưới sự duy trì của lôi thần lực, Cao Lôi Hoa cảm thấy sức nóng của những ngọn

lửa này tạm thời không làm thân thể mình tổn thương quá lớn. Chi có điều cứ như

vậy thì cũng không phải là biện pháp, tuy rằng lôi thần lực của Cao Lôi Hoa giống

với chân khí là có thể tự động khôi phục, nhưng nếu mức tiêu hao lớn hơn khôi

phục, thì rồi lôi thần lực cũng tiêu hao hết.

Nhất định phải phá vỡ lĩnh vực này của hắn. Cao Lôi Hoa âm thầm nghĩ, thật

không ngờ Phân thân - Thái Dương thần này quả thật có một chút thủ đoạn.

Chẳng qua, cũng chỉ đến mức này mà thôi!

Cao Lôi Hoa cười gằn một tiếng, rồi nhẹ nhàng uốn mình, tay phải nắm lại thành

quyền. Sau đó lôi thần lực trong người Cao Lôi Hoa bắt đầu dồn về nắm tay phải,

nếu đã không thể ở trong lĩnh vực này, vậy thì phá vỡ lĩnh vực này đi! Dùng sức

mạnh cường đại nhất phá vỡ toàn bộ cái lĩnh vực này!

- Tuy rằng thế giới rộng lớn, nhưng muốn phá, chỉ một quyền của ta là đủ!

Cao Lôi Hoa bắt đầu dồn nén lôi quang vào tay phải.

- Phá cho ta!

Cao Lôi Hoa hét lớn một tiếng, tay phải đấm thẳng về phía Phân thân - Thái

Dương thần ở trên không trung.

Chỉ trong nháy mắt, Cao Lôi Hoa đã hiện ra ở trước mặt Thái Dương thần! Lôi

quang lấp lánh ầm ầm đánh về phía Thái Dương thần.

Trong mắt Phân thân - Thái Dương thần hiện lên vẻ phức tạp, không dám tin,

không cam lòng, cùng với sự sợ hãi tử vong!

- Ầm!

Nắm đấm của Cao Lôi Hoa đã chạm vào người Thái Dương thần, cả người Phân

thân - Thái Dương thần bị một quyền này của Cao Lôi Hoa đánh cho nát bấy.

Đúng vậy, là nát bấy, không còn lưu lại chút mẩu vụn nào!

Ở bên ngoài, đám người Vong Linh Đại trưởng lão đều hồi hộp nhìn lĩnh vực

mầu đỏ này. Cao Lôi Hoa đã đi vào đó được một lúc rồi, vậy mà giờ vẫn không

có phản ứng gì!

- Ra rồi.

Tra Lý ở bên cạnh Vong Linh Đại trưởng lão đột nhiên hô lên.

Ngay sau đó, từ trong lĩnh vực mầu đỏ này, vang lên một tiếng “Phá” đanh thép.

Theo tiếng “Phá” đanh thép này, một luồng ánh sáng mầu vàng tía như ánh trăng

rằm chia đôi lĩnh vực này ra! Từ trong lĩnh vực ‘thần hỏa’, một nam tử tóc bạch

kim từ từ đi ra…

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio