"Tiếu Trần học trưởng, em thích anh!' Nữ sinh buộc tóc bím, trước mặt có một nữ sinh nho nhỏ ngăn cản đường đi của Tiếu Trần. Nữ sinh này thoạt nhìn rất nhỏ nhắn, làn da cũng rất đẹp, là loại cảm giác em gái hàng xóm này, rất thoải mái cũng rất sạch sẽ, so với Tiếu Trần thấp hơn một cái đầu.
Tiếu Trần sửng sốt.
Khi nghe hai chữ "học trưởng", cậu luôn nghĩ đến người kia, người nói để mình chờ hắn, nhưng đã chết ba năm.
Tiếu Trần mím môi, lắc lắc đầu, cười nói, "Rất xin lỗi"
Cô gái nhỏ sững sờ, vừa nhìn chính là tiểu cô nương từ nhỏ được người sủng ái mà lớn lên, chưa bị người nào cự tuyệt, lúc nghe được lời Tiếu Trần nói, hốc mắt nổi hồng lên, nhưng rất nhanh phản ứng lại, đem đồ uống mình mua nhét vào trong ngực Tiếu Trần, cũng không quay đầu lại chạy đi.
Tiếu Trần cầm đồ uống có chút sửng sốt, nhìn thoáng qua phương hướng nữ sinh rời đi, yên lặng đem đồ uống lấy đi.
"Đờ mờ, là học trưởng Tiếu Trần! Người thật trông đẹp hơn nhiều so với hình ảnh! ”
"Học trưởng Tiếu Trần thật sự rất ôn nhu nha! Học chính là thiết kế, quần áo phối hợp đẹp giống như minh tinh vậy á! ”
"Khóc, không nghĩ tới tớ có thể gặp được học trưởng Tiếu Trần lúc còn sống, nghe nói học kỳ trước anh ấy vẫn đang thực tập, không ngờ học kỳ mới vừa mới bắt đầu đi học đã trở về"
"Hừm! Học trưởng đẹp như vậy, mi mau nhìn xem, vừa rồi có bao nhiêu nữ sinh nhìn trộm anh í! ”
Tiếng nghị luận xung quanh liên tiếp vang lên, phần lớn đều là các cô gái nhỏ, trong lòng Tiếu Trần thở dài, cậu đã sớm quen với lối sống bị người ta coi là khỉ.
Hôm nay là ngày khai giảng đầu tiên của trường đại học, khuôn viên trường có rất nhiều khuôn mặt ngây thơ và xa lạ.
Thói quen sinh hoạt của cậu đơn điệu, đối với mỗi người đều là thái độ bình thản nhàn nhạt, người không quen biết sẽ cảm thấy cậu rất ôn nhu, người quen biết với cậu chỉ cảm thấy cậu làm người lạnh lùng.
Đang lúc Tiếu Trần chuẩn bị đi.
"Tiếu Trần!" Một giọng nói siêu lớn hét lên với cậu.
Cậu nghi hoặc quay đầu.
"Ngốc đi, không nghĩ tới cậu bị tớ bắt được đi! Đi thôi! Hôm nay học muội năm nhất bắt đầu đi khai giảng, giúp câu lạc bộ của tớ tuyển dụng mới! "Là bạn cùng phòng của Tiếu Trần, một hán tử gạo lứt Đông Bắc, tên là Lý Quả.
Tiếu Trần từ trước đến nay rất ít khi cự tuyệt người khác về loại chuyện này, Lý Quả cũng nhìn thấu điểm này của cậu mới cố ý xin cậu.
Tiếu Trần bất đắc dĩ gật đầu.
Trêи sân bóng rổ một đám người tụ tập lại với nhau, nam nữ đều có, trời nóng, trong trường học rất ít cảnh tượng như vậy.
"Kỳ quái, hôm nay trêи sân bóng rổ sao lại nhiều người như vậy!" Lý Quả là một bát quái tinh, rất quen thuộc, đối với chuyện náo nhiệt luôn thích tham gia vài đá, "Không phải chỉ chơi bóng rổ sao? Thật kỳ quái! ”
Nói rồi, Lý Quả liền muốn kéo Tiếu Trần đi vào bên trong, Tiếu Trần rất không thích cảm giác chen chúc với người, hơn nữa trời còn nóng, uyển chuyển nói, "Cậu đi đi, tôi ở chỗ này chờ ngươi là được rồi. ”
Lý Quả biết tính tình Tiếu Trần, cũng không miễn cưỡng, tự mình đi lên.
Tiếu Trần từ xa có thể nghe thấy tiếng kinh hô và tiếng cổ vũ liên tiếp vang lên trêи sân bóng rổ, tiếng bóng rổ đập xuống đất, còn có tiếng thét chói tai hưng phấn của nữ sinh.
Ghi bàn! Ghi bàn! Lại một bàn thắng nữa!
Tiếu Trần ánh mắt nhàn nhạt, dùng dư quang nhìn vài lần tình huống sân bóng rổ.
"Wow!" Cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, đột nhiên tập thể một tiếng kinh hô, còn chưa đợi Tiếu Trần phản ứng lại, cậu liền nhìn thấy tất cả mọi người nhìn về phía cậu, trong ánh mắt đều mang theo hoảng sợ, một trái bóng rổ mắt thấy sắp đập vào người cậu.
Tiếu Trần hoảng sợ, dùng tay chặn đầu mình.
Bóng rổ cũng không có đập vào như trong tưởng tượng.
Một bóng đen đột nhiên chắn trước mặt cậu, tốc độ nhanh đến khiến người ta kinh ngạc, thậm chí ngay cả Tiếu Trần cũng bị giật mình.
“......”
"Không sao chứ."
Tiếu Trần há miệng.
Nam sinh trước mắt này có đôi mắt màu xám, ngũ quan đoan chính cứng rắn, môi mỏng vừa vặn.
"Cậu..." Không đợi Tiếu Trần nói xong, nam sinh liền lạnh lùng quay đầu lại, đem quả bóng vừa mới bắt được ném về phía sân bóng rổ.
"Ầm ầm." điểm.
Toàn trường yên tĩnh.
Nam sinh quay đầu lại, trêи mặt lại nở nụ cười, "Học trưởng, cùng nhau đi thôi. ”
Tiếu Trần hoảng sợ, giống như bị mất hồn, mặc cho đối phương nắm tay mình đi về phía ít người, thậm chí ngay cả Lý Quả ở phía sau lớn tiếng kêu, cũng vẫn không nghe không đáp, cậu chỉ có thể cảm nhận được, giờ phút này, nắm lấy nhiệt độ trong lòng bàn tay hắn..
"Hứa Thăng?" Tiếu Trần thăm dò mở miệng, biểu tình còn mang theo vài phần không xác định.
Nói thật, người trước mắt này, ngoại trừ đôi mắt màu xám, cái gì cũng không giống Hứa Thăng, ngoại hình, khí chất, diện mạo, đều khác với Hứa Thăng, nhưng không hiểu sao, Tiếu Trần trong lòng đã cho rằng, hắn chính là Hứa Thăng.
Đối phương cười khẽ, "Là em," bước chân của hắn dừng lại, đối mặt với Tiếu Trần, "Học trưởng, em đã trở lại. ”
Một bài đăng lớn được đăng lên.
Tên bài viết được gọi là: Khóc, giáo thảo và máy tính hệ thảo ở bên nhau.
Chủ nhà: Lời tựa: Người khác thịt tôi, chủ nhà cũng phải để lại một chiếc qυầи ɭót cho năm mới.
Chủ nhà: Đừng hỏi tôi là ai, tôi chỉ có thể nói rằng tôi là một người hâm mộ học trưởng!! Tâm trạng của tôi bây giờ rất phức tạp! Bạn hỏi tôi tại sao? Tôi thấy giáo thảo bị ép vào cây để hôn! (Đối cẩu độc thân vạn điểm bạo kϊƈɦ.)
Vốn tôi còn chưa thấy rõ là ai, bởi vì là buổi tối, lại ở trong rừng cây nhỏ gần căng tin rất ít người đi vào đêm đó! Tôi lúc ấy thấy hai người từ xa! Hơn nữa hai người rõ ràng là nam nhân.
Lúc đó tôi đờ mờ một trận, tò mò vô cùng, vốn tưởng rằng cặp này sẽ thẹn thùng đến mức trốn đi, ít nhất sẽ không đối mặt khi đụng phải tôi! Kết quả là gì? Kết quả chính là giây sau ta nhìn hệ thảo ôm giáo thảo ngoan ngoãn từ trong rừng cây nhỏ đi ra! Làm lơ tôi trong suốt hành trình! Khóc!
Tôi dám cam kết, hệ thảo tuyệt đối nhận ra tôi là ai! Đó là khoe ân ái cho tôi xem!
Tại sao? Bởi vì tôi đã nói chuyện với giáo thảo (khuôn mặt lạnh nhạt), bởi vì tôi cùng một hệ với giáo thảo, cùng một lớp học với cậu, tôi lúc ấy là thổ lộ với giáo thảo trong lớp học, khi thổ lộ hệ cỏ ngồi bên cạnh cậu, tôi vẫn còn tự hỏi... Tôi không nghĩ...
Nhưng đó không phải là vấn đề! Dưới đây mới là!
Làm thế nào để nói, đây là lần đầu tiên tôi thấy giáo thảo cười rất hạnh phúc! Giáo thảo luôn luôn là ôn nhu văn nhã, rất tốt với tất cả mọi người, tốt đến nỗi mọi người không thực sự cảm thấy như vậy, nhưng luôn luôn làm cho mọi người cảm thấy tim đập! Dễ dàng có thể chọc vào trái tim thiếu nữ! Nụ cười của cậu cũng nhàn nhạt, thụy phượng mắt thoáng nâng lên, tâm đều muốn hóa thành cái loại này! Nhưng lần này tôi thấy nụ cười, là loại nụ cười thực sự hạnh phúc từ trong xương, hai người nhìn nhau một chút, có thể làm cho tình cảm nóng bỏng không hề giữ lại bày ra nụ cười này!!
Tôi chết rồi!! Thực sự!! Trái tim thiếu nữ của lão phu!!!
Vì thế, tràn đầy tò mò chủ nhà đặt một câu hỏi lớn, ngày hôm sau cố can đảm để hỏi giáo thảo.
Giáo thảo sau khi nghe câu hỏi của tôi thực sự mỉm cười một lần nữa, trời ơi!
Chỉ nói một chữ, ừ.
A a a a a a!
Dù sao đi nữa! Nói tóm lại! Cặp đôi này, tôi thích!
Chủ nhà: Vâng, lại là tôi đây. Tôi đến để chia sẻ những điều tôi phải nói giữa giáo thảo và hệ cỏ một lần nữa!
Từ khi tôi phát hiện quan hệ giữa hai người giáo thảo và hệ thảo, thức ăn cho chó của tôi thật sự là được cho ăn no luôn.
Từ khi vào mùa đông, các cặp đôi trao đổi găng tay khăn quàng cổ hoặc cái gì đó tôi thực sự đã quen với.
Nhưng là! Các bạn có biết tôi đã thấy gì không?
Là nam thần bộ phận của chúng ta! Học bá! Cậu cư nhiên trong lớp không nghe đang làm động tác nhỏ! Bạn hỏi cậu ấy đang làm gì?
Ồ, tôi chắc là bạn đã đoán được! Dệt khăn quàng cổ!
Sau đó, tôi trơ mắt nhìn giáo thảo dệt khăn quàng cổ suốt ba ngày! Ngày hôm sau đã được đeo trêи đầu của hệ cỏ! Tôi có thể nói gì khác???
Điều gì sẽ xảy ra nếu đây không phải là tình yêu?
Chủ nhà: Là tôi là tôi! Lại là tôi nữa đây! Tôi lại ở đây nữa!
Hôm nay đối tượng tôi muốn nổ tung là hệ thảo!!! Người nam nhân này ngọt ngào chết tiệt!!
Thành thật mà nói, có lẽ bởi vì tôi thường tiếp xúc với giáo thảo nhiều hơn một chút, chỉ nhìn thấy giáo thảo trả giá, vì vậy trong trái tim luôn luôn cảm thấy trong đoạn tình cảm này trả nhiều hơn bên đó là giáo thảo!
Nhưng hôm nay, suy nghĩ của tôi triệt triệt để để bị lật đổ!!
Một màn kia hôm nay rất nhiều người nghe nói, phải không? Tôi và các bạn nói, lúc ấy tôi ở hiện trường!!! Tôi sẽ kể lại toàn bộ lại câu truyện cho bạn!
Vào thời điểm đó, giáo thảo của chúng tôi và hệ cỏ cách nhau khoảng hai mét, khi giáo thảo đang gọi điện thoại! Cho nên lúc xe tới đây, giáo thảo rõ ràng trợn tròn mắt, cả người đều chết máy, sửng sốt tại chỗ.
Lúc đó hệ thảo giống như con báo đốm, tốc kia phải nói là trời ạ! Tuyệt vời! Xông lên kéo giáo thảo vào trong ngực mình, sau đó sống chết ôm lấy cậu!
Tất cả các người đều nghe đó, phải không? Trong thực tế, nó không chỉ là ah!!
Lúc ấy hệ thảo ôm giáo thảo khóc mấy người biết không? Tôi thấy giáo thảo an ủi hắn, dỗ dành hắn một cái!
Trong nháy mắt này, thật sự, tôi cảm thấy thế giới của hai người bọn họ bất luận kẻ nào cũng không thể xen vào, phải nói là rất xứng đôi!
Tất cả những gì tôi có thể nói là họ sẽ ở bên nhau rất lâu cho coi! Thật đấy! Tôi xem người rất chuẩn! Tình cảm của họ quá chân thành! Làm người khác phải ghen tị!
"Học trưởng."
"Ừm."
"Em yêu anh"
"Ừm, anh cũng yêu em!"
_____________________________________________
Tác giả có một cái gì đó để nói: "Có phải vậy không, thế giới đã kết thúc!
Hì hì, cảm ơn mọi người yêu thích áng văn này.
Bối cảnh của thế giới tiếp theo tôi tham hỏi từ bộ phim 《Tử Thần sắp đến》, hẳn là có những tiểu khả ái xem rồi ha!
Đó là nhân vật chính có một giấc mơ dự đoán trước khi tai nạn xảy ra, sau đó mang theo các đối tác nhỏ rời khỏi hiện trường vụ tai nạn để sống sót! Nhưng tất cả những người sống sót bất ngờ sẽ có một câu chuyện chết.
Bối cảnh chính thế giới của tôi là tham khảo bộ phim này!
À, công là Tử Thần!!
Thế giới tiếp theo, vẫn là Tiếu Trần, bất quá tính cách của cậu sẽ khác với thế giới này. Bút tâm!
Thế giới tiếp theo Tiếu Trần nhỏ đáng yêu hẳn là một bộ não tình yêu (buồn cười. )
Vui lòng bình luận về bộ truyện!! Kang kang cột của tôi, yêu thích từng cái nha!
____________________________________
BtNguytThng: đã xong thế giới rùi, spoil nè, còn thế giới nữa nha!