Chương :
Hạ Tịch Quán đi tới, chậm rãi vươn tay, cầm bàn tay của anh.
Lục Hàn Đình bỗng nhiên quay đầu lại, lập tức liền đụng phải đôi mắt trong vắt kia của Hạ Tịch Quán, trong con ngươi cô lóe ra toái quang, là yêu say đăm và lưu luyến nhất, tròng mắt của cô thong dong kiên định, chậm rãi truyền cho anh ấm áp và sức mạnh.
Lục Hàn Đình biết, tương lai sau này, nhiều năm về sau, cô sẽ vẫn đứng bên cạnh anh, làm Lục gia đương gia chủ mẫu, cùng anh gánh vác gian khổ, bảo vệ căn nhà này.
Cô từng nói – sau này mặc dù phí hoài tháng năm, thì giờ giới hạn, cũng sẽ say cười bồi quân ba nghìn tràng!
Lục Hàn Đình cầm ngược bàn tay nhỏ của cô, cong khóe môi – Quán Quán, gặp được em, quả thực là may mắn của đời anhl Lúc này, Lục Nhân Nhân đỡ Lục lão phu nhân đứng lặng ở trên ban công, các bà nhìn hai người nắm chặt tay dưới lầu, Lục Nhân Nhân cười nói: “Mẹ, về sau mẹ có thể yên tâm rồi.”
Lục lão phu nhân đứng lặng ở Lục gia nhiều năm như vậy, từng tự tay đưa tiễn ba đời người của Lục gia, ở khoảnh khắc thần chung mộ cổ, sóng gió ngừng lại nơi cửa nhà Lục gia, chậm rãi mỉn cười gật đầu, tình yêu hoàn mỹ nhất thế gian đều xứng đôi vừa lứa – đi thôi các con, mau đi về phía trước, Lục gia giao cho các conl
Nhật ký chàng rẻ đẹp nhất.
Hôn kỳ của Lục Hàn Đình và Hạ Tịch Quán đã định, thư mời cũng phát ra ngoài.
Hôm nay Lục Hàn Đình tắm xong, anh nhìn mình trong gương, đột nhiên phát hiện một sợi tóc bạc.
Anh mới tuổi, vậy mà đã có tóc bạc.
“Lục tiên sinh, anh tắm xong chưa?”
Lúc này cửa phòng tắm bị đẩy ra, khuôn mặt nhỏ tuyệt sắc của Hạ Tịch Quán thò vào.
Nhìn Hạ Tịch Quán trong veo nhữ nước, nở rộ như hoa, Lục Hàn Đình có nguy cơ sâu đậm, nguy cơ của đàn ông trung niên.
“Xong ngay thôi, Quán Quán, em ra ngoài trước đi.” Lục Hàn Đình đóng cửa lại, sau đó nhổ sợi tóc bạc kia xuống, len lén ném đi.
Anh vẫn chưa yên tâm, còn hướng về phía gương kiểm tra tóc trong tóc ngoài một lần, xác định không có tóc bạc mới an tâm.
Hạ Tịch Quán cảm thấy Lục Hàn Đình thần bí, không biết đang làm cái gì, cô đi ra ngoài một chuyến trở về, phát hiện một việc rất khiếp sợ, Lục Hàn Đình lại ngồi trên bàn trang điểm của cô… đắp mặt nạ dưỡng dai Chủ tịch bá đạo Lục Hàn Đình lại đi Đắp, Mặt, NạI “Lục… Lục tiên sinh, anh… anh làm sao vậy?” Hạ Tịch Quán giật mình, khiếp Sợ hỏi.
Lục Hàn Đình ngoái đầu nhìn lại, liếc mắt cô: “Quán Quán, hôn kỳ của chúng ta sắp đến rồi, anh muốn làm chú rễ đẹp nhất.”
Hạ Tịch Quán: “…”
Nhật ký các cục cưng đáng yêu.
Lục Thần Dịch và Tiểu Lục Họa đều nhận được thư mời hôn lễ của bố mẹ, dĩ nhiên, Tiểu Bì Bì của chúng ta cũng nhận được.
] Tiêu Bì Bì chính thức đôi tên, tên này là sư phụ cậu bé đặt, tên là Lục Huyền Gia.
Không sai, sư phụ của Lục Huyền Gia chính là cao tăng Huyền Dịch, Huyền Dịch đã nhận Lục Huyền Gia làm đệ tử của mình, cũng chính là truyền nhân đời thứ tám.
Tiểu Lục Huyền Gia vào chùa, cùng một đám tiểu sa di cùng nhau lớn lên.
Hôm nay Tiểu Lục Huyền Gia nhận được thư mời hôn lễ, cậu nặng nề thở dài một cái.
“Sư đệ sư đệ, em sao thế?” Một đám tiểu sa di quan tâm hỏi.
Ặ : Tiêu Lục Huyện Gia: “Ai, trời sắp mưa rồi, mẹ sắp gả, bố sắp cưới kiều thê, cho nên, em phải xuống núi một chuyến rồi~.”