Chương :
Khi đó mẹ Trương Hàn đã mang thai lần thứ hai, đã mang thai tám tháng rồi, ngày đó mẹ mang theo tiểu Trương Hàn đến công ty thăm bố, mới vừa đầy ra cửa ban công, trên ghề sa lon hại cơ thể lõa lồ đang dây dưa nhau, bố Trương Hàn đang cùng thư ký quèn tuổi mình làm loại chuyện ghê tởm nhất…
Không qua mấy ngày, mẹ Trương Hàn qua đời.
Lúc chết cái bụng vẫn còn to tròn, bên trong là em ruột của Trương Hàn, một xác hai mệnh.
Mẹ Trương Hàn sinh non, thế nhưng người làm nữ trùng hợp không ở nhà, mẹ Trương Hàn cầm điện thoại trong tay, cuộc gọi cuối cùng là cho ba Trương Hàn.
Thế nhưng khi đó bố Trương Hàn mang theo bồ nhí của mình ra nước ngoài du lịch, mẹ Trương Hàn ngã, ngay giữa thời. điểm cái chết cần kè, trong tay bà siết thật chặt điện thoại, máu tươi chảy đầy đất.
Từ đó về sau, Trương Hàn đã thay đổi.
Mẹ chết, bố chẳng máy chốc cưới bồ nhí về nhà, bồ nhí kia mang thai, tám tháng, cái bụng ưỡn cao y hệt của mẹ trước khi chết.
Đêm đầu kết hôn, bố Trương Hàn đầy cửa phòng ra, trong phòng máu lan đầy đất, cô bộ nhí mang thai tám tái kia ngã vào trong vũng máu, đã không còn thở, lúc đó Tiểu Trương Hàn chỉ mới bảy tám tuổi, hắn ưu nhã ngôi trên ghế sa lon, dùng khăn giây thờ ơ lau máu trên tay, sau đó ngâng đầu, nhìn bố: “Bó, ngay cả mẹ tôi chết một lần cuối ông cũng không chứng kiến, hiện tại, tôi phục hồi hiện trường như cũ, đề ông thấy đấy.”
Tiểu Trương Hàn cười, lộ ra hàm răng trăng đáng sợ.
Từ nay về sau, bô Trương Hàn lại tìm vài tình nhân, những cô nhân tình ây không phải là bị bán cho làng chơi thì cũng bị vài tên ăn xin hay kẻ lang thang bần thỉu nhất hãm hiếp, một là chết, hai la hóa điên, tất cả đều có kết rất thảm.
Bố Trương Hàn tuyệt không thích đứa con trai này, bởi vì ông ta luôn cảm thấy đứa con trai này sớm muộn sẽ lầy mạng mình, thê nhưng, lão gia tử thích người cháu này, các chú các bác giới quân chính trong nhà thích đứa cháu này, họ thích sự điên cuông, tàn nhẫn và quỷ quyệt ở hắn, coi như trân bảo.
Mây năm nay tính tình ngang bướng Bế nghịch của Trương Hàn, càng không thê vãn hồi, mãi đến khi… hắn ngã một cú đau ở Lâm Mặc, suýt chút nữa mật mạng.
Kẻ như vậy hai tay dính đầy máu, là ma quỷ chân chính, Triệu Hàm Hàm rât sợ.
Trước đây Lục Họa cũng không quen biết đến những kẻ như vậy, CÔ cảm thấy đây cũng là mục đích của chuyên đi này mà bố mẹ cho cô, để cô biết trên đời có vô sô loại người, địa phương nho nhỏ này, cũng là ngọa hồ tàng long, Trương Hàn trước mắt, Lục Họa biết hắn trong xương là sự điên cuồng đến không kìm chế được.
“Hai người cứ trò chuyện, tôi đi.
trước.” Lục Họa nhắc chân muốn đi.
“Lục hoa khôi, đừng vội đi, ngày hôm nay có duyên gặp như vậy, dù nói thế nào cũng phải uông vài chén chứ, trên xe tôi, tôi mời hai em đến quán bar uống rượu. ” Trương Hàn nhai kẹo cao su phóng khoáng nói.
Dung mạo Trương Hàn phần nhiều là di truyền tư mẹ hẳn, phi phàm tuần mỹ, bộ dạng người hiền lành.
Lục Họa nhìn Trương Hàn, còn nhẹ cong khóe môi: “Nếu như tôi nói không đi thì?”
“Lục hoa khôi, vừa rôi tôi không thể không nói rõ, tôi cũng không phải là trưng câu ý kiến của em, mà là thông báo em, đêm nay máy ly rượu ở quán bạr, em không muôn uông cũng phải uống,. rượu tôi mời vẫn chưa có người nào dám không uông.” Trương Hàn cười nói.