Chương :
Trưởng lão thường nói anh là kẻ sỉ tình, ai nói không phải chứ?
Sáng sớm, Thập Nhật vào phòng ngủ chính, anh ta phát hiện Thượng Quan Mặc đã tỉnh, hiện tại đang đứng lặng.
bên cửa số, không biết đang nhìn cái gì.
“Chủ nhân, anh tìm tôi?” Thập Nhất lên tiêng.
Thượng Quan Mặc không, hề động, anh cỈ là nhàn nhạt cât giọng: “Liên hệ Lục gia, nói..
Nói cái gì?
Trái tim Thập Nhát siết chặt, anh ta phát hiện Lục Họa chính là một hồ ly tinh, chỉ cần cô tới, có thể năm lấy trái tim chủ nhân gắt gao.
“Nói rằng, đứa bé trong bụng cô ấy cũng là cốt nhục của tôi, vốn đã nói đứa bé này thuộc về tôi, đặt đứa bé ở bên ngoài tôi thực sự không yên lòng, cho nền… tôi muốn đón Lục Họa trở VỀ.
Cái gì?
Chủ nhân muốn đón Lục Họa trở về?
Thập. Nhất cả kinh, vừa rồi anh ta đã nói rồi mà, Lục Họa quả thực đã cho chủ nhân uống thuốc mê rồi, đừng .
nhìn chủ nhân nói nói năng hùng hồn như thế, chỉ là làm bộ mượn cớ mà thôi, kỳ thực chủ nhân chính là muốn đón Lục Họa về.
Nhưng Thập Nhất chỉ dám nói trong lòng, anh ta cũng không dám phát biêu ý kiến của mình: “Vâng, chủ nhân.”
Hạ Tịch Quán rât nhanh đã nhận được điện thoại, tin Thượng Quan Mặc, muốn đón Lục Họa n vê đã truyền tới.
Lục Hàn Đình cười nói: “Thượng Quan Thiếu chủ còn rất có ý.”
Hạ Tịch Quán cúp điện thoại, bà nhướng mày nhìn về phía chồng mình: “Thượng Quan Thiếu chủ có ý gì cơ?”
“Quán Quán, em không cảm thấy Thượng Quan Thiếu chủ giống keo chó dính trên da người sao, gỡ kiểu gì cũng không ra, đương nhiền anh cũng không có ý xâu, chỉ là muôn biểu đạt cậu ta thực sự rất dính Họa Họa chúng ta.”
“Xem ra anh rất hài lòng với cậu con rễ này nhỉ?”
Lục Hàn Đình ôm vai vợ mình: “Lẽ nào em không hài lòng sao?”
Hạ Tịch Quán cười cười, chỉ với phần tâm tư của Thượng Quan Mặc đổi với Họa Họa, bọn họ Em bó mẹ đều thấy rõ, muôn không hài lòng cũng khó.
“Thu dọn đồ đạc thôi!”
“Thu dọn đồ đạc làm cái gì?”
“Chuẩn bị dọn nhà, nêu không dọn nhà, em đoán chừng vị Thượng Quan Thiếu chủ này sẽ tới cửa tới cướp người mắt, hiện tại chỉ có thể mang Họa Họa rời khỏi nơi này, thân thể Họa Họa không thể xảy ra bát cứ chuyện gì.” Hạ Tịch Quán chau mày nói.
Lục Hàn Đình toàn bộ đều nghe theo vợ, ông gật đầu: “Được.”
Hạ Tịch Quán đi tới chỗ Lục Họa, Lục Họa đã sớm tỉnh, mặc trên người quân áo trăng rộng thùng thình, mái tóc đen xõa xuống tiệp tục may giày.