Chương : Chướng Mắt Quá, Tắt Nó Đi
Trong phòng Iivestream, hai mắt trợ lý sáng lên: “Wow, Diệp mỹ nhân, siêu cấp kim chủ xuất hiện rồi, thưởng một khoản tiền thật lớn đó.”
Hạ Tịch Quán nhìn những con số không phía sau khoản tiền, cô không khỏi kinh ngạc, rất nhanh cô sửng sốt: “Vị siêu cấp kim chủ này nói gì thế, anh ta vậy mà bảo Linh Linh nói “nói em yêu anh” ư?”
Diệp Linh đã thay bộ tây trang ra, bây giò trên người cô mang chiếc áo phông trăng đơn giản sạch sẽ, đôi mắt sóng nước mềm mại đáng yêu của cô cũng thấy được câu của vị siêu cấp kim chủ này gửi câu “nói em yêu anh”.
“Diệp mỹ nhân, internet là như vậy đó, có rất nhiều người tinh thần không bình thường, đừng lo, tôi sẽ trả lại số tiền khổng lồ này cho anh ta qua hậu trường bây giờ!” Trợ lý rất đứng đắn nói.
Hàng mi như lông quạt của Diệp Linh khẽ run, sau đó cong đôi môi xinh đẹp lên: “Không cần phiền phức như vậy, siêu cấp kim chủ cũng không dễ gì gửi như vậy, tôi nói là được rồi, dù sao người ta cũng tiêu tiền mà.”
“Diệp mỹ nhân, cô thực sự muốn nói sao?” Trợ lý hỏi một cách không chắc chắn.
Diệp Linh nhìn vào màn hình, giọng mềm nhẹ, tay còn bắn tim nói: “Anh ơi, em yêu anh.”
Trong ghé lô sang trọng, câu “anh ơi em yêu anh” chính xác truyền đến màng nhĩ của Cố Dạ Cần, Có Dạ Cần lăn yết hầu, xương cốt đều tê rần.
Anh biết Diệp Linh ở trong phòng livestream đã đoán ra được là anh, cô cố ý nói câu này thật tốt, cố ý trêu chọc anh.
Cô gái của anh bây giờ lại hư như thế rồi.
Nhưng, sương mù trên lông mày của Cố Dạ Cẩn đã tản đi đôi chút, lộ ra chút ý cười, rõ ràng là tâm trạng đang rất tốt, sương mù mấy ngày nay bị cô dễ dàng xua tan như vậy.
Lúc này, khu bình luận livestream đã nỗ tung.
“Chết tiệt, cái dạng biến thái gì thế này, bảo Linh Linh nói yêu hắn?”
“Có tiền thì muốn làm gì cũng được à, mang đồng tiền dơ bản của mày mau mau cút đi!”
“Tiểu tiên nữ Linh Linh ơi, chúng em sẽ bảo vệ chị, người yêu chị rất nhiều, trực tiếp xem nhẹ tên biến thái kia đi!”
“Ting ting ting”, hộp thư riêng của Cố Dạ Cẩn cũng đầy, anh bắm mở ra, trong đó tràn ngập những lời mắng mỏ anh, đủ loại mắng anh biến thái, bảo anh tránh xa Diệp Linh.
Tâm trạng tốt vừa rồi của Cố Dạ Cần nhanh chóng chìm xuống, là thiếu gia của gia tộc lớn, từ nhỏ đã được cung phụng, cũng chưa từng bị nhiều người đuổi theo mắng là tên biến thái!
Lúc này “bốp” một tiếng, pháo hoa trong phòng truyền hình trực tiếp lại bùng nổ, kim chủ mới xuất hiện, trực tiếp tiễn anh – kim chủ cũ đi.
Kim chủ mới cũng gửi một khoản tiền lớn, nhắn lại:
“Diệp mỹ nhân, mặc váy cưới đi, chúng tôi chưa thấy cô mặc váy cưới bao giờ.”
Diệp Linh chuẩn bị thử váy cưới, cả gian livestream sôi sục, lượng khán giả xem livestream tăng vọt.
Có Dạ Cần cau hàng mày anh tuấn, cả người tràn ra mấy phần sương lạnh thấu xương, có phải chỉ cần cho cô tiền thì bảo cô làm gì cũng được?
Váy cưới là thứ có thể tùy tiện mặc sao, dáng vẻ cô mặc váy cưới sao có thể để người ta tùy tiện xem được chứ?
Có Dạ Cần thoát khỏi phòng livestream, trực tiếp gửi một tin nhắn cho thư ký riêng: “Phòng livestream của Diệp Linh chướng mắt quá, tắt nó đi.”
Diệp Linh đương nhiên cũng nhìn thấy yêu cầu mặc váy cưới, cô còn đang cân nhắc có nên mặc thử hay không, đột nhiên phòng livestream tối đen.
Trợ lý lập tức nhảy ra: “Bị gì vậy, màn hình sao đột nhiên lại tối đen”