[Kí chủ lo lắng cái gì, hiện tại nam chính là anh rể của ngươi, ôm đùi đi!]
"..." Có điên tao cũng không ôm đùi tên sáng nắng chiều mưa buổi trưa hâm hấp như hắn.
Có ngày thân một đời đầu một nơi thì ta biết tìm ai bắt đền?!
Duẫn Ngôn xoa xoa phần ngực chứa trái tim đang đập loạn của mình, hắn đáng tưởng tượng đến cái ngày nam chính đại nhân cùng nam phản diện đứng hai bên chiến tuyến tiêu sái hỏi hắn chọn tình nghĩa giang hồ hay chọn gia đình.
Mà chọn cái nào thì cái cổ của hắn cũng phải rửa sẵn chờ người tới chém.
Haiz, nghĩ nó mệt, bỏ đi bỏ đi.
"Hệ thống, mày nói xem tỷ lệ sống của tao lúc này là bao nhiêu?"
[Kí chủ yên tâm, không chết được]
"Haiz, số tao phải đen đủi như thế nào mới dính vào một mớ hỗn độn như thế này...à mà tao sắp lên được cấp của kháng virus rồi đấy.
Khen tao đi"
[..........] Ngài nghĩ mình còn là trẻ con à?
Duẫn Ngôn cả ngày hôm đó đã từ hệ thống nhận lấy kịch bản của cả bộ truyện, nằm trong xe nghiêm túc đọc thật kĩ mọi sự kiện sắp tới.
Tiếp theo là dấu mốc khiến Huỳnh Giang và Truy Thục từ hai người xa lạ trở thành tình địch.
Truyện này miêu tả nghe nữ chính Tô An kia rất xinh đẹp, thật muốn ngắm cô ấy một lần cho đã trí tò mò.
Đâu phải dịp nào cũng có thể ngắm tuyệt sắc giai nhân đâu, phải nắm bắt cơ hội nghìn năm có một chứ.
Nhưng mà đến đó sẽ phải gặp nam chính nha...
Đến dạ hội nhà họ Huỳnh cũng phải có vé mới được vào...
Duẫn Ngôn lực bất tòng tâm, ngoan ngoãn ở trong xe cùng hệ thống thảo luận nhân sinh.
Ngồi đọc mấy quyển tiểu thuyết mà hắn chôm chỉa được thì nhà ba mẹ của thân chủ cho hết ngày.
"A! Hệ thống!! Tao nói mày nghe cái này!"
[Kí chủ muốn tám chuyện gì hay sao?] Đi cùng vị kí chủ trạch nam đặc biệt này, khiến nó tổn thọ quá
"Hôm trước, lúc tao đi tắm thấy ở trên vai liền xuất hiệt mấy cái hình xăm dị lắm!"
[Hình xăm?] Nó nhớ trong thiết lập thân chủ đâu có xăm hình?
Duẫn Ngôn gật gật đầu mấy cái, dở ra cho hệ thống coi.
Hệ thống coi xong liền thở dài, mẹ nó loại kí chủ không đọc kĩ kịch bản đáng chết mười vạn lần!
[Đây không phải hình xăm, là vết bớt.
Khi ngài lên cấp hai sẽ xuất hiện dị năng đồng thời vết bớt cũng dần xuất hiện.
Ban đầu chỉ là là một mảng vết bớt nhỏ, về sau ngài càng lên cấp nó sẽ càng to ra đồng thời cũng sẽ mạnh lên rất nhiều]
"Ra vậy, làm ta cứ tưởng ta mắc bệnh nan y gì rồi nên mới có mấy hình xăm lạ lạ xuấy hiện"
[Không phải hình xăm, là vết bớt!!]
"..."Rồi nói sai tí làm gì căng
[...]
"A Ngôn à..hôm qua là crush gọi nên tôi không thể xin lỗi đàng hoàng.
Mau mở cửa đi tôi đảm bảo sẽ đền bù cho cậu thích đáng, tôi lấy cả họ Huỳnh ra để thề đấy!"
"Cút!"
Gà còn chưa gáy đã bị làm phiền giấc ngủ, ai mà không cọc cho nổi.
Đằng này đối phương còn nói nhiều dã man, hắn muốn ngủ cũng không ngủ được tiếp, đêm qua hắn thức hơi khuya để đọc truyện, tại trong căn cứ yên bình quá nên hắn lợi dụng một chút, muốn thong thả thư thái trước chứ thời gian tiếp theo hắn bận bù đầu bù cổ, còn phải cứu tên nam phản diện lắm mồm ngoài kia nữa.
Chẳng lẽ giờ hắn lại đi ra đấm gãy răng tên đó, chứ phiền không chịu nổi.
"A Ngôn à...tôi còn đặc biệt nấu cơm xin lỗi cậu đấy.
Không phải ai cũng có đâu nhé.
Đến Crush của tôi cũng chưa từng được nếm qua đâu.."
"Cút!!"
Đờ cờ mờ, ai quan tâm đên việc Crush của anh nếm qua hay chưa!! Ông đây chính là buồn ngủ, muốn ngủ chứ không phải ăn!! Gà chưa gáy đã đến làm phiền, về nhà mà lo cho đám quân binh trang bị thêm kiến thức đi!
____________Hết chương _____________.