"Vậy vẫn chưa là gì với cậu.."
"Cô lên được cấp hai đã là thiên tài có một không hai rồi.
Có nhiều người còn mắc kẹt lại cấp một kia kìa"
Duẫn Ngôn gật gù đưa cho cô ta một cái kẹo nhỏ động viên rồi lóc cóc trèo lên xe, có dị năng của Tô An, bắt thật nhiều xác sống treo lên rồi cậu sẽ một dao chép một tá.
Vậy sẽ nhanh hơn rất nhiều!!
Duẫn Ngôn vô cùng tự đắc với kế hoạch của mình nhanh chóng nói lại với Tô An mong cô nàng phối hợp.
Điều kiện tiên quyết là cậu nuôi cơm cô ngày ba bữa, điều này quá đơn giản!
Tô An cũng tự biết bản thân đang nương nhờ người ta, không hề tò mò về việc hắn lấy đâu ra đồ ăn.
Sẽ chẳng ai để ý nguồn gốc đồ ăn khi sắp chết đói cả, cô cũng vậy! No bụng là được.
Thế là bộ đôi này đi càn quét toàn bộ xác sống trong khu vực lân cận.
Tô An bắt xác sống tới còn Duẫn Ngôn thì phụ trách việc tiễn các anh em đồng loại trở về với đất mẹ
Rất nhanh quanh khu vực đó đến một con xác sống cũng chẳng có...điều này khiến Duẫn Ngôn vô cùng nhức đầu vì phải chạy khắp nơi tìm xác sống để giết.
"Bọn này gắn Rada trên đầu hay sao vậy!"
Duẫn Ngôn bực mình dậm chân, phải biết đây đã nửa tháng trôi qua, còn ba ngày nữa là cậu phải hoàn thành nhiệm vụ mà vẫn còn thiếu hai xác sống cấp cùng cả ngàn con cấp .
Nhưng cậu cảm tưởng rằng lũ xác sống này đang chạy trốn khỏi mình hay sao ấy..
Hệ thống nói xác sống cấp không có trí khôn cơ mà? Sao có thể thấy hắn mà chạy như con cấp được?
Tô An nhìn hắn than vãn cả đường đi chỉ có thể thở dài, chục ngày này hai người họ không ngày nào giờ nào phút nào là không chà đạp mấy con xác sống.
Cho dù không có trí khôn nhưng xác sống cũng có bản năng, chúng thấy Duẫn Ngôn này điên khùng quá nên xách váy chạy hết rồi, ai lại đi tìm chết như vậy?
"Gần đây vừa lúc có hai xác sống cấp "
Tô An nhắm mắt dùng dị năng nghe ngóng rồi mới nói với hắn.
Cô vừa dứt câu hai mắt của nam nhân kia liền sáng lên như đèn pha ô tô, đạp chân ga phóng như điên theo hướng dẫn của cô nàng
Tô An thề, nếu hai con xác sống cấp ba kia mà biết tên này đang lao đến thì hẳn sẽ vứt hết tự trọng mà quỳ xuống hô ba thật lớn rồi dập đầu cầu xin tha mạng!
Cảnh tượng con gián quỳ xuống cũng rất thú vị, nếu vẫn còn trong thời đại công nghệ số thì giới trẻ sẽ có thêm meme để tấu hài trên các mạng xã hội.
Xử lí xong xuôi hai xác sống cấp ba, hắn liền cùng đồng đội mới của mình tiếp tục càn quét những xác sống cấp đi lẻ cho đến khi đủ số lượng mà nhiệm vụ hệ thống đề ra.
Nếu ai hỏi hắn, làm sao để không bị thương khi đánh đấm với lũ không não này...thì đơn giản thôi.
Hắn chỉ cần đủ nhanh và làm một chiêu đo ván đối thủ.
Còn có nữ chính đứng sau trợ giúp bắt gọn lại thành túm rồi ném một chiêu đi tong một bầy.
Bây giờ con hàng hệ thống đã có một chiêu khi hắn chỉ cần liếc qua liền biết đâu là điểm yếu của mấy con xác sống.
Nhân lúc chúng không để ý nhào vào bụp là được.
[...]
[Đã hoàn thành nhiệm vụ, hệ thống sẽ tiếp tục nâng cấp! Kí chủ cứ tận hưởng thành quả cho đến nhiệm vụ kế tiếp!]
Duẫn Ngôn gật gù nhìn con mèo béo nằm cuộn tròn trên ghế ngủ li bì rồi quyết định lái xe đưa Tô An về khu an toàn trước rồi mới lên đường đi tiếp.
Hắn cảm thấy tại thế giới này, bản thân nên tạo mục tiêu để bản thân có động lực sống.
Chính vì vậy, cho dù hệ thống toàn cho hắn làm mấy cái nhiệm vụ dở người thì hắn vẫn nhắm mắt nhắm mũi mà hoàn thành, có cái để làm cũng tốt hơn là mạnh lên rồi thờ ơ, để dòng đời đưa đẩy.
Tô An thấy nam nhân kia im lặng lái xe thì cũng im lặng theo, ngồi ở ghế sau đánh giá lại đối phương một lượt.
Cô nhớ Huỳnh Giang không thích nam nhân nhưng từ khi gặp Duẫn Ngôn thì như thành con người khác...Lớn lên cùng y, lần đầu tiên cô thấy vị thanh mai trúc mã luôn dính lấy mình lại cười ngu và dính người như vậy.
Tin đồn về nhị thiếu gia họ Bạch vào thời điểm trước mạt thế không thiếu, tỷ như làm người ta có bầu rồi không nhận, chạy xe đâm chết người nhưng vào tù rồi lại lập tức được thả ra,...vô số việc ác được đồn đại trong giới phú nhị đại.
Nhưng cuối cùng chẳng ai có được bằng chứng buộc tội, nhị thiếu gia họ Bạch dù sống buông thả nhưng trong giới phú nhị đại chỉ có vài người biết mặt còn lại cái gì về hắn cũng là con số không
Một kẻ đại ác nhưng chẳng ai biết mặt, chả biết thằng cha nào đồn mấy thông tin lá cải như vậy.
Đúng là quả đầu của hắn trông chất thật nhưng cô chẳng thấy người này có nửa điểm là kẻ xấu tính.
Khác với Ninh Truy Thục mặt ngoài đẹp trai, miệng cười thân thiện nhưng bên trong thối nát hay Huỳnh Giang nam nhân lạnh lùng, trung khuyển thì đây chính là nam nhân mang cả bầu trời ấm áp mà!
Trái tim thiếu nữ của cô đang đập bing bang, thực sự muốn nhận Duẫn Ngôn kia làm em trai để mà xoa xoa nựng nựng.
Bạch Tuyết Nhi cô ta không cần thì để cô thương!
Duẫn Ngôn không hề biết bản thân đã khiến một nữ nhân phía sau mang thêm tâm lý gà mẹ, cũng không hề biết rằng tự dưng bản thân lại có thêm một chị gái từ trên trời rơi xuống.
Chỉ biết rằng trên đường trở về khu an toàn, nữ chính thứ hai đã nhường cho hắn quả trứng!
Mẹ kiếp, cuối cùng ăn mì cũng đã có trứng, chục ngày trước Tô An vẫn luôn cầm đũa múa một đường, hai quả trứng cứ như vậy vào bụng cô nàng còn hắn thì chỉ có thể ấm ức ăn mì không cho qua bữa.
(T^T)
Cô gái, đừng thay đổi quá nhanh, hắn không kịp thích nghi đâu! Nhưng cứ tiếp tục phát huy, hắn còn muốn đồ ăn của mình có chút topping!
Thế là Duẫn Ngôn đầu gỗ mau chóng đem quả trứng kia nuốt gọn không thèm nhai, sợ Tô An đổi ý giành lại.
May hắn chưa có vì bị hóc trứng gà luộc mà bay màu.
_______________Hết chương ___________
Tình tiết đi như vậy có qua nhanh không nhỉ các cô ;-;? Tôi sợ đi nhanh qua mọi người sẽ không rõ tình tiết ấy>
Thứ ba và thứ tư thi nên tui quyết định đăng chap mới đầu tuần lấy may nhé ????????.
Lưng tui gồng lên hết cỡ rồi nên hãy tặng tui một like lấy may nha các tình iu ????.