Trương Cập ở Tinh Vũ cũng không phải là người đại diện xuất sắc, hắn nhập vũng được sáu bảy năm, làm người đài diệ của mười mấy nghệ sĩ, giống Khương Thời Ngạn như vậy hơi có chút danh tiếng lấn áp người của hắn không ít.
Hắn lúc trước cũng được dẫn dắt một minh tinh hạng hai, đoạn thời gian trước bởi vì kết hôn mà lui vòng.
Cho nên lần này công ty mới có thể đem Lộ Chỉ cùng Khương Thời Ngạn hai người mới không hề có danh tiếng phân cho hắn.
Khương Thời Ngạn kỹ thuật diễn rất tốt, tuy rằng ở một phương diện nào đó còn chưa thành thục lắm, nhưng chỉ cần cố gắng tập luyện, có thể dễ dàng hoạt động trong giới.
Một duễn viên như vậy sẽ không bao giòe bị chi phối về không có thời gian và nhan sắc, bởi vì nếu có kỹ thuật biểu diễn tốt, điều kiện khác với những người khác, có thể không bị thời gian chi phối.
Lộ Chỉ có lợi thế về gương mặt, người ta nói người đẹp không nằm ở làn da, mà Lộ Chỉ không chỉ đẹp ở bên trong ánh mắt, bề ngoài cũng không thua kém một ai.
Nam minh tinh lớn lên đẹp trai cũng không ít, nhưng không không thể so được với Lộ Chỉ. Trên người cậu có một loại khí chất rất ngây thơ sạch sẽ, rất dễ làm người ta có jaro cảm với cậu, trong lòng thậm chí ấm áp.
Trương Cập lần đầu khi nhìn thấy Lộ Chỉ, không trông cậy vào cậu có kỹ thuật biểu diễn tốt. Bề ngoài của cậu đã đủ xuất sắc, cho dù kỹ thuật biểu diễn có kém, cho dù diễn một nhân vật bình hoa, dựa vào gưing mặt của cậu thôi cũng đủ hot.
Nhưng mà hắn lại nhìn nhầm.
Lộ Chỉ ở trên con đường này, so với Khương Thời Ngạn còn vững chắc hơn nhiều.
"Không có gì." Trương Cập cong cong môi, lại có chút cười không nổi, không có một người đại diện nào nguyện ý thừa nhận chính mình thất bại, nhưng hắn lại thật sự không phải là một người đại diện thành công: "Tiểu Lộ Chỉ, cậu......"
"Hả? Cái gì?"
Trương Cập thở dài, đầu cũng cúi thấp xuống, dáng người vốn đã thấp bé, đứng bên cạnh Lộ Chỉ quả thật như một chú lùn: "Cậu có muốn đổi một người đại diện khác không?"
"Tại sao lại đổi?" Lộ Chỉ không hiểu: "Anh muốn từ chức sao?"
Trương Cập cười khổ một tiếng: "Không phải. Chính là...... Cậu không cảm thấy, anh là môht người đại diện không làm được chuyện gì ra trò sao?"
Trên đường phố mùa đông ở Bắc Kinh, gió lạnh thổi qua, gương mặt bị lạnh đến đau, Trương Cập nói xong câu đó, cũng đã bắt đầu hối hận. Nếu lúc đó, hắn chịu tìm quan hệ giúp Khương Thời Ngạn lấy lại được nhân vật đó thì mọi chuyện bây giờ cũng đã tốt hơn?
Hắn từ lúc gia nhập công ty đến giờ, không hề giống như những người đại diện khác mà đi tìm quan hệ.
Lần đầu làm người đại diện, có nhà đầu tư muốn ngủ với nghệ sĩ của hắn, Trương Cập không chịu, thậm chí còn không cho nữ minh tinh đó qua lại với đối phương. Cũng không biết như thế nào mà nữ minh tinh vẫn qua lại với nhà đầu tư đó.
Trương Cập lúc sau mới biết được, hắn không muốn nữ minh tinh bị ngưòi ta chà đạp, nhưng nữ minh tinh vội vàng muốn đi tìm kim chủ.
Giới giải trí giống như một cái chảo lớn, Trương Cập trước sau vẫn không học được thế nào là tùy cơ ứng biến, thế nào là đi lấy lòng người khác.
Hắn không muốn lại liên lụy Lộ Chỉ, nhóc con này giá trị nhan sắc rất cao, kỹ thuật diễn lại tốt, thái độ kiên định, tính cách cũng hiền hoà, Trương Cập lập tức có thể khẳng định, Lộ Cjir nhất định sẽ nổi tiếng.
Mà hắn có lẽ cũng không thích hợp làm người đại diện của cậu.
Trương Cập đã quyết định, dẫn dắt Lộ Chỉ cùng Khương Thời Ngạn xong cũng sẽ đi đổi một việc làm khác.
"Cậu nếu muốn đổi người đại diện, tôi có thể giật dây cho cậu, cậu có thể tìm đến người đại diện của Vinh Kỳ để thử, trên tay hắn ta có tài nguyên nhiều, cậu cũng có thể nhận được nhiều bộ phim hơn." Ngưng một lát, Trương Cập nói: "Nếu bị người khác cướp vai diễn, hắn ta cũng có thể ra tay xử lý được"
"Ừ...... Tôi sau cũng được, tôi hiện tại còn đang đi học, không có thời gian để đi diễn, chỉ có thể diễn một ít vai xác chết, đi theo ai cũng được." Lộ Chỉ suy nghĩ xong nói.
Nhóc con vẫn là bộ dáng bình tĩnh.
Giống như lần dầu gặp, lười biếng tùy ý, ngay cả đóng phim khi chỉ có thể diễn vai xác chết cũng không nóng giận.
Cậu như vậy, Trương Cập nhất thời cũng không biết nên nói cái gì, đành phải nói: "Mấy ngày nữa tôi sẽ đi nói với cấp trên, đổi người đại diện mới cho cậu."
Lộ Chỉ giơ tay kéo khóa của áo lông vũ một chút, cậu đem khóa kéo xuống, gió lạnh tiến vào cổ áo, ngay cả giọng nói của cậu cũng có chút lạnh: "Nhưng tôi chưa nói là muốn đổi người đại diện."
Trương Cập ngơ ngác, kinh ngạc Lộ Chỉ sẽ nói chuyện với hắn như vậy, càng kinh ngạc hơn với chuyện cậu không muốn đổi người đại diện.
Phải biết rằng Khương Thời Ngạn tìm người đại diện mới cũng không tính là tốt nhất, trong tay đa số là minh tinh hạng hai, trong Tinh Vũ thì người đại diện của Vinh Kỳ có thể nói là người tốt nhất nha.
Hắn chủ động giúp cậu giật dây, Lộ Chỉ cư nhiên...... Lạnh lùng từ chối?
"Tiểu Ngạn, nhân vật của cậu ta là bị một người bạn học của chúng tôi cướp đi." Lộ Chỉ nghe Trương Cập nhắc đến việc cướp vai, liền đoán được Trương Cập suy nghĩ cái gì: "Nguyên nhân xảy ra...... Thật sự là bởi vì tôi, chúng tôi có chút xích mít, ừ...... Bạn học kia tính tình không được tốt lắm, ba mẹ cậu ta đều là diễn viên, là minh tinh hạng hai gì đó, khả năng lớn là tìm quan hệ cướp nhân vật của tiểu Ngạn."
Trương Cập cũng không biết rõ ràng chuyện này, Khương Thời Ngạn lúc đó nói với hắn là đối phương dùng thủ đoạn, lấy lòng đạo diễn mới lấy được nhân vật. Nhưng đến lúc Trương Cập hỏi lại, Khương Thời Ngạn cái gì cũng không chịu nói.
Ngay bây giờ Trương Cập nhớ lại, đạo diêzn lấy lại nhân vât vì tình cũng có thể hiểu. Gai đình đều là diễn viên, minh tinh hạng hai, người có bối cảnh như vậy so với một ngưòi mới như Khương Thời Ngạn quả thật tốt hơn.
Cũng khó trách lúc ấy Khương Thời Ngạn không chịu nói, cậu ta có lẽ cũng đang tự ti.
Trương Cập vẫn nhớ rõ hôm nay lúc ăn cơm, Khương Thời Ngạn dùng giọng điệu khoe khoang, cố ý ở trước mặt hắn nói Lộ Chỉ cuối kỳ thi được hạng hai, cậu ta dược hạng nhất.
"Trương Cập." Lộ Chỉ giọng điệu có chút nghiêm túc.
"Hả?" Đây là lần đầu tiên Lộ Chỉ gọi tên của hắn, Trương Cập không khỏi nghiêng đầu, nhìn về phía cậu.
Hắn lúc này mới phát hiện Lộ Chỉ cũng không phải giống như hắn nghĩ, là một nhóc con ngọt ngào ngây thơ. Nhóc con đường cong gương mặt rất xinh đẹp, mắt đào hoa đuôi mắt hơi kiêu ngạo, chóp mũi cao, cằm nho nhỏ xảo xảo, nhưng mà sâc mặt có chút kiêu ngạo, làm người khác nghĩ đến một nhóc con đầy khí phách.
Kiệt ngạo khó thuần.
Mang theo ba phần tiêu sái, bảy phần căng kiều kiệt ngạo.
"Thật sự anh là một người đại diện rất tốt." Lộ Chỉ nói, bởi vì bị gió thổi có chút lạnh, giọng có chút mềm mại, "Nếu có thể, tôi hy vọng anh mãi là người đại diện của tôi."
Trương Cập lần đầu tiên nghe được nghệ sĩ trong tay mình nói như vậy.
Người nói như vậy, là Lộ Chỉ tiền đồ đang rộng mở sau
Hắn trong lòng ấm áp, cũng biết cậu không lừa mình, run giọng hỏi: "Tại sao?"
Mắt đào hoa rũ xuống, con ngươi màu cafe nhạt chiếu ảnh ngược của Trương Cập, Trương Cập nghe cậu nói: "Tôi trước kia nghe được một câu, không hổ thẹn lòng, chăm chỉ luyện tập. Tôi không biết tiểu Ngạn đã nói gì với anh, tôi cũng không biết tại sao nhân vật đã quyết định mà nói đổi liền đổi, nhưng tôi biết, tôi quyết định làm diễn viên, chính là bởi vì thích. Tôi thích biểu diễn, cũng thích được trải nghiệm nhiều vai diễn khác nhau, cho nên nữa năm qua tôi lhoong nhận bộ phim nào, bởi vì tôi muốn nổ lực nắm chặt kiến thức trước."
"Tôi với anh cũng có chút giống nhau, con người của tôi đa số thời điểm đều tùy hứng, nhiều lúc cũng cà lơ phất phơ, nhưng tôi thật sự rất hy vọng anh có thể làm người đại diện của tôi. Tôi vẫn nhớ rõ lần trước, anh đưa nhân vật cho tôi, lúc tôi từ chối, anh cũng không vì chuyện đó mà khó xử tôi." Lộ Chỉ cười cười, hai lúm đồng tiền trên gương mặt như ánh mặt trời, Trương Cập trong lòng cũng ấm áp.
"Tôi cảm thấy anh là một người đại diện vẫn luôn giữ vững lòng tin của mình, không vì chuyện gì mà đầu hàng, cũng không có vì danh lợi mà bán rẻ lương tâm."
"Tôi......" Trương Cập có chút nghẹn ngào, lần đầu có người nói hắn như vậy.
Không ai biết hắn có đôi khi cũng chịu không nỗi, nhưng cuối cùng hắn cũng là một người đại diện không thẹn với lòng. Hắn đôi khi cũng nghĩ, hắn nên giống như mấy người đại diện khác, từ bỏ một số điều, tùy ý để nghệ sĩ đi lấy lòng nhà đầu tư, có phải hay không cũng có một số người sẽ nổi tiếng?
Nhưng lương tâm của hắn không cho phép hắn làm chuyện này.
Có đôi khi hắn muốn từ bỏ, không làm người đại diện nữa, nhưng Lộ Chỉ lại nói như vậy với hắn.
Trương Cập khóe môi giương cao, cào cào đầu, có chút ngượng ngùng: "Thật ra, tôi cũng không có tốt như cậu nói......"
Lộ Chỉ nhẹ nhàng "Ừ" một tiếng, lại nói: "Lúc tôi sinh ra, lão bố tôi đặt tên tôi là Lộ Chỉ. "Chỉ " là "Đại học chi đạo, tại minh minh đức, tại thân dân, tại chỉ ư chí thiện." Cậu dừng một chút, nói: "Anh Cập, tôi hy vọng anh không cần gặp một chút khó khăn liền vứt bỏ, tôi thật sự rất hy vọng anh tiếp tục làm người đại diện của tôi."
Trương Cập cuối cùng là cười, mày nhíu lại bây giờ cũng giãn ra, giơ tay vỗ thật mạnh vào vai Lộ Chỉ: "Được, Về sau làm nghệ sĩ trong tay anh Cập, anh Cập đem cậu trở thành siêu sao."
"Được nha." Lộ Chỉ liếm liếm môi, "Tôi rửa mắt mong chờ."
Trương Cập nói được thì làm được, không đến mấy ngày đã đem đến cho Lộ Chỉ một bộ phim.
Tên phim là《 Những Thời Gian Tốt Đẹp Không Thể Nào Quay Trở Lại 》Nội dung phim, nữ chính cùng nam chính là thanh mai trúc mã của nhau, hai người trải qua môht loạt biến cố rồi xa nhau, mười năm sau gặp lại, từ bỏ khúc mắc, sống hạnh phúc bên nhau.
Trương Cập muốn Lộ Chỉ đi thử vai nam số , em họ của nữ chính.
Lúc đó Lộ Chỉ vừa mới chơi xong một trận game, rạng sáng giờ, cậu ngáp một cái, mơ mơ màng màng nói: "Chỉ là, sắp đến tết rồi nha, em phải về nhà, nếu không lão bố sẽ đánh chết em."
Trương Cập ha ha cười, có chút kích động: "Tiểu Chỉ ngốc, anh Cập đưa bộ phim này cho cậu địa điểm quay là ở thành phố L, cậu quay cảnh chủ yếu là ở sân trường, lấy cảnh ở trường cấp thành phố L!"
Lộ Chỉ dụi dụi mắt, vô ý thức mắt nhìn máy tính trên bàn, "Được." Cậu nói xong câu đó, đóng máy tính đi đến nằm trên giường liền ngủ, lúc sau Trương Cập nói cái gì cũng không biết.
Ngày hôm sau Trương Cập liền chạy đến biệt thự nhỏ của Lộ Chỉ, vừa lúc gặp được siêu xe màu tím của Hứa Hàn chạy qua.
Trương Cập mắt nhìn Lộ Chỉ ở biệt thự màu trắng xinh đẹp, lại nhìn chỗ Hứa Hàn vừa mới chạy siêu xe qua, kinh ngạc.
Hứa tổng cùng Lộ Chỉ ở cách vách?!
Lộ Chỉ thật sự cùng Hứa tổng là hàng xóm!!!
Hứa Hàn căn bản là không quen biết hắn, ánh mắt cũng không thèm nhìn hắn, siêu xe màu tím như một trận gió chạy qua.
Lộ Chỉ đang ở dưới lầu ăn bữa sáng, trong tầm tay cầm theo một cuộn len đen thui, cùng hai cây móc.
Trương Cập cầm theo kịch bản lại đây, đầu tiên là điều chỉnh trạng thái của mình, nghệ sĩ trong tay hắn thật sự là hàng xóm của Hứa Hàn!!! Còn ở biệt thự hơn vạn!!!
Trương Cập: "......"
Có chút điều chỉnh không kịp......
Rốt cuộc vì sao Lộ Chỉ đôi khi còn làm bộ dáng nhà nghèo giống như Khương Thời Ngạn......
Sáng sớm, nắng từ cửa sổ sát đất chiếu vào, chiếu trên sàn nhà.
Lộ Chỉ ngược sáng uống xong ngụm cháo cuối cùng, sau đó cúi đầu bắt đầu đan len, thuận tiện hỏi Trương Cập: "Anh Cập, anh đến có gì không?"
Nhóc con giọng điệu mềm mại, Trương Cập nghe được trong lòng cũng ấm áp, hắn đem kịch bản để trên bàn, thò lại gần nhìn sợi len trong tay Lộ Chỉ: "Cậu đây là đang làm gì?"
Ngày đó hắn cùng Lộ Chỉ đứng nói chuyện phiếm khoảng cách lúc trước dường như biến mất, Trương Cập lúc này đang dốc hết sức giành cho nhóc con, hy vọng Lộ Chỉ có thể một đường thuận lợi.
Vì thế, hắn thậm chí còn liên hệ lại với mấy ông bạn học cũ của mình, chỉ để tìm cho Lộ Chỉ một nhân vật thích hợp.
Nhóc con cúi đầu, ngón tay quấn lấy sợi len, có chút mặt ủ mày chau: "Haizzz, không có gì." Cậu nhìn thoáng qua kịch bản trên bàn, cầm lấy xem: "Đây là bộ phim ngày hôm qua anh nói?"
"Đúng vậy, cậu xem, nhân vật của cậu là em họ của nữ chính." Trương Cập nói: "Anh có đọc qua kịch bản rồi, nhân vật em họ này rất thích hợp với cậu. Đầu tiên là em họ lớn lên quyến rũ đẹp trai, nữ chính lần đầu tiên gặp mặt còn không phân biệt được giới tính, còn có, người em họ này được rất nhiều nữ sinh săn đón! Cậu tuy rằng là em họ nữ chính, nhưng anh cảm thấy, nhân vật này, xuất diễn này một chút cũng không thua kém nam chính! Điểm mấu chốt là! Tiểu Chỉ, anh hỏi thăm qua, bộ phim này vai nam nam ! Bọn họ! Tất cả đều không đẹp bằng cậu!"
Trương Cập kích động nói: "Đóng xong bộ phim này, cậu nhất định có thể dựa vào gương mặt để hot!"
Lộ Chỉ nghe xong: "......"
"Nhưng đạo diễn đồng ý em diễn sao?" Cậu chớp đôi mắt: "Em chưa có kinh nghiệm gì nha......"
Trương Cập ôm cánh tay, tươi cười có vài phần hung dữ: "Nhóc con của tôi lớn lên đẹp như vậy, kỹ thuật diễn lại tốt, người nào không cần, chính là người đó mắt mù!"
Lộ Chỉ: "......"
Cậu cảm thấy người đại diện của cậu, đầu óc có lẽ không được tỉnh táo lắm là làm sao?!
Sự thật chứng minh Trương Cập rất có mắt chọn kịch bản, Lộ Chỉ thật sự rất hợp với nhân vật này. Hơn nữa nam nam nam đều đã chọn, mà Lộ Chỉ cảm thấy nam chỗ được phát huy cũng không nhiều......
Đạo diễn cho cậu thử vai, nhìn chằm chằm Lộ Chỉ nhìn vài giây, bỗng nhiên linh cảm bọic phát, hỏi: "Có thể chấp nhận ặmc đòi bơi không?"
Lộ Chỉ ngực cứng lại: "......"
Trong kịch bản không có đoạn này! Trên màn ảnh mà mặc đòi bơi gì đó...... Có phải hay không có chút thẹn đi?
Lộ Chỉ nuốt nuốt nước miếng, châm chước nói: "Đạo diễn, tôi cảm thấy......"
"Có thể có thể!" Trương Cập cao giọng cắt ngang: "Tiểu Chỉ của chúng tôi cái gì cũng có thể diễn! Hơn nữa tiểu Chỉ còn hát rất dễ nghe! Nếu đạo diễn còn có ý tưởng khác, đều có thể cho tiểu Chỉ. Chỉ có một điều, Lộ Chỉ của chúng tôi không diễn cảnh thân mật!"
Lộ Chỉ nghe xong lời này, trong lòng thở dài một hơi nhẹ nhõm.
Còn tốt Trương Cập đầu óc còn tỉnh táo...... Còn biết không cho cậu diễn vai thân mật......
"Vậy là tốt rồi." Đạo diễn ánh mắt sáng lên, giọng điệu nói chuyện với Lộ Chỉ cũng mềm nhẹ hơn, "Tôi vừa rồi bỗng nhiên nghĩ đến mấy đoạn ngắn, đến lúc đó cùng biên kịch thương lượng một chút, xem có thể hay không thêm vào."
Nhân vật liền được định như vậy.
Sau mấy ngày Lộ Chỉ chuẩn bị hành lý, đi theo Trương Cập về thành phố L.
Trương Cập đại khái là bị Lộ Chỉ kích thích, sự nghiệp dâng trào, lần đầu tiên đi theo nghệ sĩ đóng phim.
Phải biết rằng lúc trước Khương Thời Ngạn đóng phim, Trương Cập cũng chỉ đi theo quan sát có mấy ngày.
Lộ Chỉ cảm thấy có chút ngượng ngùng, cảm thấy mình làm phiền Trương Cập hơi nhiều, "Anh Cập, đã sắp đến tết, nếu không......"
Trương Cập vừa nghe lời này, vội vàng xua tay: "Không không không! Anh phải đi theo cậu, cho cậu làm quen với đoàn phim trước, sớm thích ứng với sinh joajt của đoàn phim. Chúng ta về sau còn hợp tác dài dài!"
Lộ Chỉ không biết, Trương Cập ngày đó bị cậu nói trúng tiếng lòng, hắn bước vào cái này vòng cũng là vì thích, nhưng mà thời gian dài như vậy, rốt cuộc cũng có chút quên cảm giác của mình.
Nhưng mà sau ngày đó, hắn liền quyết định, hắn chỉ mang theo một mình Lộ Chỉ.
Toàn tâm toàn ý mang theo một nghệ sĩ, cùng nhau thăng tiến, dùng hết sức mình làm Lộ Chỉ nổi tiếng, đây chính là tâm nguyện lớn nhất của Trương Cập ngay bây giờ.
Lộ Chỉ chỉ nói chuyện này với lão bố cùng con nhóc ở nhà, cậu muốn tạo cho Tần Tư Hoán một kinh hỉ.
Buổi tối đêm Bình An ngày đó lão cho già cho cậu một kinh hỉ, Lộ Chỉ cũng muốn cho hắn một cái.
Tạo kinh hỉ, không phải chỉ có mình Tần Tư Hoán biết chơi!
Cậu trước tiên nói với Trương Cập lão bố sẽ đến đón cậu, cậu trong chốc lát mới đến được đoàn phim.
Trương Cập cũng chuẩn bị tâm lý tốt, nghĩ thầm muốn thể hiện môht chút ở trước mặt bố của Lộ Chỉ, hắn là một người đại diện hoàn hảo a!
Nhưng Trương Cập vẫn là bị dọa rồi.
Ra khỏi sân bay, Lộ Chỉ cùng Trương Cập mỗi người kéo một cái valy, không đi bao xa Lộ Chỉ liền thấy lão bố cậu...... Cùng với, Sầm Tề Viễn đứng bên cạnh.
Buổi sáng hơn mười giờ, thành phố L trời đầy mây, bên đường người có chút nhiều.
Hắn ta khẽ mỉm cười đi đến trước mặt cậu, hắn ta mặc một cái áo khoác màu tím nhạt, vươn tay muốn cầm lấy vy của Lộ Chỉ.
Trương Cập nhìn người trước mắt, sửng sốt sửng sốt lại sửng sốt!
Hắn tuy rằng không có qua lại nhiều, nhưng một vài người trong vòng vẫn nhạn ra.
Người trước mắt này, không phải Sầm thiếu sao?!
Hắn từng dẫn dắt mọit nữ minh tinh được Sầm thiếu bao dưỡng đây!
...... Chẳng lẽ Sầm thiếu là họ hàng với nghệ sĩ của hắn?!
...... Chẳng lẽ nghệ sĩ nhà hắn thực tếlaf một phú nhị đại?!
Trương Cập có chút hoảng loạn, liền nghe được Lộ Chỉ lạnh lùng nói: "Anh tới làm gì?"
Đây là có thù?
Sầm Tề Viễn giọng rất ôn hòa: "Lộ lộ, anh đến cùng chú Mạnh, đón em về nhà."
Lộ Chỉ lười nhìn đến anh ta, tự mình cầm valy tạm biệt với Trương Cập, đi về phía lão bố, cậu có chút không vui: "Bố."
Lọi Mạnh Thịnh từ lúc không còn làm chủ tịch, cuộc sống quả thật rất nhàn, mỗi ngày chiếu cố Lộ Dao sinh hoạt hằng ngày, ngẫu nhiên cùng mấy ông bà trong quảng trường tập trung lại một chỗ nhảy khiêu vũ.
Cho nên trong khoảng thời gian này, Lộ Mạnh Thịnh dùng mắt thường cũng tgaasy được là béo lên.
Một người béo, cười rộ lên liền có vẻ có vài phần nhán từ, Lộ Mạnh Thịnh cười ha hả: "Thằng ranh cuối cùng con cũng về!"
Lộ Chỉ cau mày, ở trước mặt bói cũng không kiềm nén lại tính tình, có chút ngang ngược vô lý: "Bố, bố rại sao lại đi chung với Sầm Tề Viễn đến đón con?! Bói không phải biết con rất ghét anh ta sao?"
Lộ Mạnh Thịnh đẩy cậu ngồi vào ghế phụ, "Ngồi ngồi ngồi, về nhà lão bố nấu đồ ngon xin lỗi con!" Bỏ valy của Lọi Chỉ vào cốp sau, Lộ Mạnh Thịnh nhìn thằng con mình càng ngày càng đẹp, càng nhìn càng vừa lòng: "Con lần này trở về đóng phim? Đóng bao lâu? Đạo diễn đóii với con có vừa lòng không?"
Sầm Tề Viễn chậm một bước ngồi ở ghế sau, cũng đi theo hỏi: "Đạo diễn là ai? Lộ lộ, muốn hay không anh giúp em......"
"Tiểu Chỉ nhà chúng ta không cần!" Đánh gãy lời Sầm Tề Viễn chính là Lộ Mạnh Thịnh. Ông ghét nhất là có người xem nhẹ thực lực của con trai mình, huống chi hôm nay Sầm Tề Viễn da mặt dày đòi đến đây cho bằng được, Lộ Mạnh Thịnh ở thành phố C liền khó chịu Sầm Tề Viễn, hiện tại càng nhìn càng không vừa mắt.
Sầm Tề Viễn bị cắt ngang cũng không giận, ôn nhuận cười ngồi ở ghế sau.
Lộ Chỉ từ kính chiếu hậu nhìn Sầm Tề Viễn liếc mắt một cái.
Láu ngày không gặp, cậu nhìn thấy Sầm Tề Viễn cũng không có cảm giác gì, giống như mất đi mấy kỉ niệm lúc nhỏ, cũng khôbg có gì quan trọng.
Ở nhà ăn cơm xong, Lộ Chỉ ngồi vào chiếc xe đã lâu không chạy của mình. Đoàn phim còn mấy ngày nữa mới khai máy, cậu cùng Trương Cập đến trước hai ngày để làm quen.
Đem mọi thứ chuẩn bị xong, Lộ Chỉ nói với Trương Cập một tiếng rồi lái xe rời đi.
Lộ Chỉ lái xe eo cũng thẳng tắp.
Hiện tại cậu chính là nfuowfi có sự nghiệp!
Trước khi bắt đầu sự nghiệp, cậu phải tốn hai ngày để nói chuyện yêu đương!
Tần Tư Hoán còn chưa biết cậu về thành phố L đóng phim, Lộ Chỉ giấu hắn cũng giấu rất kĩ, một chút tiếng gió cũng chưa lộ ra.
Cậu đem xe chạy đến bên canh Tuấn Thành, tìm bãi đậu xe, ngón trỏ tay phải xuyên qua chìa khóa xe, cầm lấy điện thoại chủ động gọi điện cho Tần Tư Hoán.
Đã được : giờ chiều, trời âm u.
Tần Tư Hoán nhận điện thoại rất nhanh người đàn ông giọng vẫn ôn nhu như thường ngày, từ từ nói: "Bảo bảo, ăn cơm chưa?"
"Ăn." Lộ Chỉ mím môi cười trộm, giống như đùa dai, hỏi: "Chú, anh khi nào mới đến thăm em?"
"Nhớ anh?" Người đàn ông có chút sung sướng hỏi.
Lộ Chỉ cố ý lớn tiếng mà nói: "Dạ dạ dạ! Nhớ anh muốn chết! Anh hôm nay đến thăm em được không?"
Người đàn ông cười nhẹ một tiếng, có tiếng lật giấy truyền qua điện thoại: "Được, tan làm chú liền đi thăm em."
Lộ Chỉ khóe môi không tiếng động cong lên, đôi mắt cũng cười thành vầng trăng non, không biết vì sao, trêu chọc Rần Tư Hoán xong tâm trạng cậu rất vui.
"Da dạ dạ! Em chờ anh!" Lộ Chỉ giọng nhẹ nhàn nói: "Em đi chơi game trước chờ anh!"
Tần Tư Hoán nhìn điện thoại bị cúp, cười bất đắc dĩ, lắc lắc đầu, tiếp tục lật xem văn kiện.
Ngón ray gõ gõ bàn làm việc, bỗng nhiên có một suy nghĩ.
Bảo bối nhỏ rất ít khi nói nhớ hắn, lần này nhanh như vậy đã gọi điện thoại, không phải là thẹn thùng đi?
Tưởng tượng đến bộ dáng thẹn thùng của bảo bối nhỏ, Tần Tư Hoán khóe miệng liền nhịn không được cong lên, trong ánh mădt cũng có vài phần vui sướng.
Người đàn ông khóe mắt đuôi lông mày đường cong đều nhu hòa lên, hai bên má còn có lúm đồng tiền nhàn nhạt, kế tiếp, tốc độ xử lý văn kiện của hắn cũng nhanh hơn thường ngày.
Lộ Chỉ mua một ly trà sữa trân châu, bởi vì mua hai ly được giảm nữa giá, nên cậu mua luôn cho Tần Tư Hoán.
Cậu vừa hút chân châu, vừa đi về phía công ty Tuấn Thành, lúc đến, cậu cúi đầu, nhắn tin WeChat cho "Chó Tần", nhắn hai tin.
- Lộ Lộ Lộ Lộ lộ lộ: Làm sao bây giờ nha chú rất nhớ anh!
- Lộ Lộ Lộ Lộ lộ lộ: Haizzz...... Còn sáu tiếng nữa mới nhìn thấy anh, không vui QAQ
Tác giả có lời muốn nói: Lộ lộ: ( chống nạnh) tôi cũng là người có sự nghiệp!
Lộ lộ: ( chính sắc) trước khi làm sự nghiệp, tôi muốn trước tiên làm phiền chó Tần.
- --------------------------------------------