Cưng Vợ Đến Tận Cùng

chương 1212: đời này, chuyện anh làm tốt nhất chính là thích em

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

CHƯƠNG 1212: ĐỜI NÀY, CHUYỆN ANH LÀM TỐT NHẤT CHÍNH LÀ THÍCH EM

Bên này trở về thật rất xa, cô nằm ở trên giường nghỉ ngơi.

Nửa tiếng sau, điện thoại di động vang lên.

Cô nhìn là dãy số lạ, suy nghĩ một chút, rồi bấm nghe máy.

"Phu nhân An Ninh, tôi là Hoa Cẩm Vinh." Hoa Cẩm Vinh nói.

Mục Uyển ngạc nhiên ngồi dậy, cô lập tức hiểu ra mục đích cuộc gọi này của Hoa Cẩm Vinh, chắc là phu nhân Lan Ninh đã nói với ông ta gì đó.

Đứng ở lập trường của Hoa Cẩm Vinh, chắc chắn ông ta cũng hi vọng hủy bỏ vụ cá cược này, vì nó ảnh hưởng rất không tốt tới ông ta.

Không cần phải nói, Mục Uyển cũng biết ông ta muốn nói gì.

Nếu cô đồng ý là cho Hoa Cẩm Vinh thể diện, nhưng rất dễ khiến phu nhân Lan Ninh được như ý, không phải chuyện tốt.

Mục Uyển nhấn nút ghi âm, mỉm cười chào hỏi: "Chào Hoàng thượng."

"Cô đã xem tin tức mấy ngày trước chưa?" Hoa Cẩm Vinh hỏi.

"Tin tức rất nhiều, không biết ngài muốn nói tới tin tức nào?" Mục Uyển bình tĩnh hỏi.

"Chính là tin tức về vụ cá cược giữa cô và phu nhân Lan Ninh, bây giờ đang xôn xao." Hoa Cẩm Vinh không vui nói.

"Khi chúng tôi cá cược, trong phòng không có quá mười người, cũng không biết là ai đã tiết lộ tin tức cho truyền thông thế?" Mục Uyển nói.

Ý của cô chắc chắn không phải cô làm, về phần ai làm, trong phòng có mười người, ai biết được.

"Tin tức này đã truyền ra ngoài rồi, cũng không có cách nào nữa, hơn nữa, đã ảnh hưởng đến quốc gia, chỉ có thể nói vụ cá cược này là giả, mới có thể xoa dịu sự phẫn nộ của dân chúng." Hoa Cẩm Vinh thẳng thắn nói.

"Tại sao lại ảnh hưởng đến quốc gia, bây giờ vì hạ thấp giá dầu tôi đã phải cố gắng rất nhiều, thẳng thắn mà nói, tôi có lòng tin tuyệt đối có thể hạ thấp giá dầu, tôi cảm thấy hạ thấp giá dầu là việc tốt đối với quốc gia, cũng như toàn thể dân chúng, ít nhất có thể giảm rất nhiều chi phí, tiết kiệm được rất nhiều tiền." Mục Uyển khéo léo từ chối.

"Chuyện này giao cho phu nhân Lan Ninh làm là được rồi, bà ấy và SHL quan hệ rất tốt, chắc chắn có thể ký hiệp ước mà không tổn hại đến hòa khí." Hoa Cẩm Vinh bực bội nói.

Mục Uyển cũng tức giận.

Ý của Hoa Cẩm Vinh không chỉ là hủy bỏ cá cược mà ngay cả việc tốt lợi nước lợi dân như hạ thấp giá dầu này cũng nhường lại cho phu nhân Lan Ninh.

Sao ông ta lại mặt dày vô sỉ đến như vậy.

"Có phải ngài đã quên mất chuyện cá cược giữa tôi và phu nhân Lan Ninh rồi hay không? Bà ta đã thề đánh cược với tôi, cũng vì bà ta và SHL quan hệ tốt, lại cho là tôi không giảm được giá dầu. Nếu bà ta thực lòng muốn giảm, đã sớm đàm phán giảm rồi, đâu chờ tới bây giờ để nhân dân cả nước đều biết được bộ mặt của bà ta?"

"Giờ đây nhân dân cả nước đã hiểu lầm nặng nề bà ấy, để chính bà ấy đàm phán được hạ thấp giá dầu mới ăn nói được với họ." Hoa Cẩm Vinh nói.

"Nói chuyện phải có lương tâm, nhân dân cả nước hiểu lầm bà ta sao? Tôi hạ thấp giá dầu MXG xuống, vẻ mặt của bà ta thế nào, ngài không nhìn thấy sao? Vì MXG và bà ta quan hệ tốt, tôi hạ thấp giá dầu xuống khiến bà ta tức tới đỏ mặt, nên bà ta mới dùng giá dầu SHL để đánh cược. Bà ta chắc chắn tôi không giảm được giá dầu, nếu tôi không giảm được giá dầu thì con gái bà ta lập tức có thể được phong làm phu nhân, bà ta dùng tiền mồ hôi nước mắt của nhân dân để trải đường cho con gái mình." Mục Uyển rất tức giận nói.

"Vụ cá cược này phải hủy bỏ, để phu nhân Lan Ninh đi SHL đàm phán giảm giá dầu, đây là mệnh lệnh." Hoa Cẩm Vinh nói.

"Hoàng thượng, trước kia tôi và ngài không tiếp xúc nhiều, nhưng tôi cảm thấy ngài có vẻ là một Hoàng đế tốt, ít nhất với hiểu biết của tôi ngài chưa từng làm sai chuyện lớn gì. Phu nhân Lan Ninh là người thế nào ngài chắc chắn biết rõ, ngài nhất định phải nối giáo cho giặc sao? Hay là ngài cảm thấy, thế giới này không có vương pháp rồi?" Mục Uyển nói.

"Tôi chính là vương pháp, cứ như vậy đi, bây giờ Phó Hâm Ưu đang ở SHL, tôi đã bảo cô ấy ký giá dầu rồi."

"Tôi đồng ý để cô ta ký, nhưng giá dầu nhất định phải dựa theo giao ước, giảm xuống hai mươi phần trăm."

"Cái gì hai mươi phần trăm, giao ước của các người là cô giảm xuống mười phần trăm, Mục Uyển, cô đừng đòi hỏi nhiều." Hoa Cẩm Vinh tức giận.

"Giảm xuống mười phần trăm là tôi có thể làm được, không phải ngài nói phu nhân Lan Ninh và SHL quan hệ tốt sao, vậy thì nhất định phải giảm xuống hai mươi phần trăm thì tôi sẽ để tất vinh quang này cho phu nhân Lan Ninh, tôi nhất định phải tranh thủ lợi ích lớn nhất cho nhân dân." Mục Uyển đường đường chính chính nói.

"Cô đừng quá đáng." Hoa Cẩm Vinh tức giận thở hổn hển.

"Là tôi quá đáng hay là các người quá đáng? Vì ngăn cản tôi làm phu nhân An Ninh mà các người lật lọng, nếu không phải tôi dựa vào lí lẽ đấu lý thì vị trí phu nhân An Ninh này đã phong cho Phó Hâm Ưu rồi. Các người muốn để Phó Hâm Ưu trở thành phu nhân nên mới đánh cược với tôi, các người cảm thấy chắc chắn tôi không thắng được, nhưng bây giờ nhìn thấy tôi sắp thắng rồi, lại lật lọng. Hoàng đế giống như ngài, không thành thật, không suy nghĩ đến người dân của mình, tôi thật sự không cảm thấy ngài là Hoàng đế tốt."

"Mục Uyển!" Hoa Cẩm Vinh quát: "Tôi có thể cho cô vị trí phu nhân này, cũng có thể thu hồi lại."

"Ngài có thể thu hồi lại danh hiệu phu nhân này của tôi, nhưng ngài không thể phế được lương tâm của tôi. Vụ cá cược này, tôi nói thẳng, tôi không hủy bỏ." Mục Uyển nói xong cúp luôn điện thoại.

Cô gửi ghi âm cho Hạng Thịnh Duật.

Hạng Thịnh Duật biết nên làm như thế nào.

Hạng Thịnh Duật nhận được ghi âm thì gọi điện thoại tới.

Mục Uyển nghe máy.

"Em làm hay lắm." Hạng Thịnh Duật nói luôn.

"Em khuyên anh đừng nóng vội, nếu không sẽ đốt cháy giai đoạn."

"Anh biết, vậy là em không định hủy bỏ vụ cá cược phải không?" Hạng Thịnh Duật hỏi.

"Dù sao thay đổi nhanh hơn kế hoạch, giờ cứ đợi đến lúc thời cơ chín muồi đã, hãy đưa em đi đến một nơi an toàn, mấy ngày nay, em sẽ không an toàn." Mục Uyển nói.

"Giờ em biết sợ rồi sao, vừa nãy khi đối mặt với Hoa Cẩm Vinh, em mạnh mẽ lắm cơ mà” Hạng Thịnh Duật ý tứ sâu xa nói.

"Em gửi ghi âm cho anh, không phải để nghe anh châm chọc." Mục Uyển nói.

Hạng Thịnh Duật mỉm cười: "Anh không châm chọc, biết việc đời này anh làm tốt nhất là gì không?"

"Em làm sao biết được." Mục Uyển thật không biết.

Dù khi còn bé cô và Hạng Thịnh Duật cùng nhau lớn lên, nhưng khi cô gả tới nước A, cuộc sống đã thay đổi hẳn.

Trong năm năm này, cô không hề biết Hạng Thịnh Duật đã làm những chuyện gì.

Dù là khi về nhà ngoại, thỉnh thoảng họ cũng chạm mặt, nhưng đều không nói gì, không chào hỏi, vì trong ấn tượng của cô, khi còn bé họ đã không hợp nhau, có thể không nói gì thì sẽ không nói, có thể không giao tiếp thì sẽ không giao tiếp.

Đầu dây bên kia, Hạng Thịnh Duật dừng lại một hồi lâu, nói: "Thích em."

Mục Uyển sửng sốt một chút.

Đời này, việc anh làm tốt nhất chính là thích em.

Trong khoảnh khắc ngắn ngủi, đầu óc cô mơ màng.

"Hả?"

"Anh chỉ nói một lần, không nghe thấy là chuyện của em, dù sao anh đã nói rồi, cứ như vậy nhé, anh phải làm việc rồi." Hạng Thịnh Duật nói xong, không chờ Mục Uyển tiếp tục nói đã trực tiếp cúp điện thoại.

Đời này, việc anh làm tốt nhất chính là thích em.

Đời này, cô hiếm khi nghe thấy có người thích mình.

Cô vốn không thích Lục Bác Lâm lắm, nhưng anh ta đã nói thích cô, vì anh ta là người đầu tiên nói thích cô, nên cô đã dành tình cảm chân thành cho anh ta.

Thích, từ này đơn giản, mà nặng nề, nặng nề mà trân trọng.

Không biết tại sao cô cảm thấy khóe mắt rưng rưng, có xúc động muốn khóc...

Truyện convert hay : Đô Thị Tiểu Bảo An

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio