CHƯƠNG 887: ANH CÓ CÁCH ĐÚNG KHÔNG?
Là người của nhà họ Hạng gọi.
Cô hít sâu một hơi rồi mới bắt máy.
"Đồ đê tiện, hại nhà họ Hạng thảm hại như vậy, mày vui lắm đúng không.” Hạng Kim Thu ngoác mồm chửi mắng.
Sắc mặt của Mục Uyển lạnh như băng: “Sửa lại cách xưng hô của dì cho đúng đi, nếu so về mức độ đê tiện thì tôi còn thua xa dì."
"Mày không cần phải ‘khiêm tốn’ như vậy, lúc tao và Lục Bác Lâm ở chung với nhau thì hai người chẳng qua chỉ là bạn trai bạn gái mà thôi, chỉ cần chưa kết hôn với Mục Uyển thì đương nhiên có thể cướp về tay, anh ta chọn tao bởi vì mày không bằng tao, dù sao bây giờ anh ta cũng là chồng của tao vậy mà mày còn dâng đến tận cửa cho anh ta chơi, rốt cuộc là ai đê tiện." Hạng Kim Thu hùng hồn.
"Tôi cho anh ta chơi sao, dì đánh giá cao anh ta rồi đó, tôi và anh ta chẳng có quan hệ gì hết, đó là hãm hại, cho nên khi vu oan cho người khác thì nhớ mang theo não, trong mắt tôi, Hình Thiên còn hơn anh ta gấp trăm nghìn lần, anh ta chẳng là cái thá gì cả.” Mục Uyển khẳng định.
"Mày tỉnh táo lại đi, cao hay không trong lòng mày tự biết, lần này trở về mày lúc nào cũng liếc mắt đưa tình với anh ấy, mày nghĩ tao không biết sao, mày và anh ấy còn đơn độc ở với nhau trong rừng, người hầu trong nhà ai cũng biết, tao nói cho mày biết, những lời của mày không ai thèm nghe đâu, có lẽ Hình Thiên sẽ tin tưởng mày cũng nên, mà cũng đúng thôi, mày là cái loại rất biết cách đóng kịch, có điều lần này bị quay phim lại rồi, nên để xem xem Hình Thiên còn cần mày nữa không, đồ đê tiện." Hạng Kim Thu nói một tràng.
Mục Uyển bị cô ta đâm trúng chỗ đau nên lời lẽ của cô cũng sắc bén hơn: “Anh ấy có cần tôi nữa hay không thì liên quái gì tới dì, dì không biết Lục Bác Lâm và tôi vào rừng với nhau sao? Là anh ta muốn quan hệ với tôi, anh ta nói người mình yêu là tôi, mà cũng đúng thôi, ai lại đi yêu loại người như dì làm gì."
"Mày nói láo, Bác Lâm nói mày muốn quyến rũ anh ấy nhưng anh ấy đã từ chối, sau này bị đánh thuốc nên mới xảy ra quan hệ với mày."
"Xảy ra quan hệ?" Mục Uyển cười gằng một tiếng: “Tôi sao có thể tự dâng mình cho loại đàn ông khốn nạn như vậy chứ, thật ra dì là Lục Bác Lâm rất xứng đôi vì cả hai đều là những kẻ khốn nạn nhất trong số những kẻ khốn nạn, chúc hai người sống với nhau tới đầu bạc răng long, trăm năm hạnh phúc.
"Mục Uyển!" Hạng Kim Thu hét lớn: “Lúc trước nể mặt mày vì mày là vợ của tổng thống nước A, tao thấy Hình Thiên sẽ nhanh chóng ly hôn với mày, đợi mày quay về tao sẽ lột da lóc xương mày, bây giờ mày hung dữ với tao đi, tao sẽ cho mày biết sống không bằng chết được viết ra làm sao?”
"Viết như thế nào ư, lúc học tiểu học tôi từng được học rồi, nếu dì không còn chuyện gì nữa thì đừng gọi điện thoại tới làm gì, còn nữa, dì cho rằng tôi sẽ quay lại nhà họ Hạng sao? Tôi thà làm ăn mày xứ người còn hơn quay về nhà họ Hạng bẩn thiểu của dì." Mục Uyển tức giận nói rồi cúp điện thoại, dựa vào sợi dây xích đu và thấy Hình Thiên đang đứng cách đó không xa.
Anh ta đang nhìn cô, không biết anh đã tới lâu chưa, có nghe hết mọi chuyện không.
Cô giật mình, nhảy xuống xích đu: "Anh chơi với Thủ Thủ xong rồi sao ?"
"Yên tâm, tôi sẽ cho em đủ tiền để sống nên em sẽ không đi ăn mày đâu.” Hình Thiên cam kết.
"Không cần đâu, mấy năm nay tôi cũng tiết kiệm được một ít tiền, cho dù kiếp này không làm gì thì chỉ cần nhịn ăn nhịn xài cũng không đến mức chết đói, chuyện đi ăn mày chỉ là ví dụ mà thôi, ý của tôi là dù làm ăn mày cũng còn tốt hơn quay về nhà họ Hạng." Mục Uyển vừa cười vừa nói.
"Có một chuyện, tôi cảm thấy nên nói cho cô biết, trưa hôm nay, Hướng Thịnh Duật đã ép Hạng Kim Thu và Lục Bác Lâm ly hôn." Hình Thiên trầm giọng nói.
Mục Uyển cuối cùng cũng hiểu, thảo nào Hạng Kim Thu mấy ngày trước không gọi cho cô vậy mà vừa rồi lại gọi tới, thì ra cô ta và Lục Bác Lâm đã ly hôn.
"Hạng Kim Thu có thể sẽ được gả cho Sở Dã Bạch." Hình Thiên lại nói tiếp.
Mục Uyển giật mình nhìn Hình Thiên, hai mắt chớp lia lịa, trong đầu cô lúc này suy nghĩ rất lung, hít thở cũng khó khăn. "Bọn họ sẽ kết hôn chính trị sao?"
"Có lẽ vậy, nếu tôi đoán không lầm, nhà họ Hạng chẳng mấy chốc nữa sẽ được tẩy trắng, chưa biết chưng nhà họ Hạng sẽ trở thành vị vua mới của nước M." Hình Thiên suy đoán.
"Không thể nào, vua của nước M là cha truyền con nối, nhà họ Hoa mới là hoàng tộc." Tâm tư của Mục Uyển xoay chuyển rất nhanh, cô sắp tăng huyết áp tới nơi rồi.
"Bất cứ thứ gì chỉ cần không hợp lý thì sẽ biến mất theo dòng chảy lịch sử, bị lật đổ, bị thay thế, mấy năm nay, nhà họ Hoa đã bị nhà họ hạng chèn ép không ngóc đầu lên nổi, tuy nhà họ Hạng đã xảy ra một vài chuyện, nhưng cũng chẳng ảnh hưởng gì đến chuyện lớn, vấn đề là, nhà họ Hoa không thể ngồi vững nữa rồi, họ bị chèn ép dữ dội như vậy làm tôi lo rằng tất cả những sự áp bức vượt quá giới hạn đó sẽ được ghi chép lại." Hình Thiên trầm giọng nói.
Mục Uyển biết Hình Thiên thông minh, anh ta cũng là một người biết ra quyết sách, lại có mưu lược, khiến cô rất bội phục.
"Ý của anh là, Hoa gia vì muốn đả kích Hạng gia mà sẽ vượt qua giới hạng, và những bằng chứng của sự vượt quá giới hạn đó sẽ bị người ta cố ý sửa sang lại, đó là do bọn họ cố ý sau đó sẽ công bố ra bên ngoài, khiến công chúng phản ứng mạnh mẽ, từ đó thay đổi chế độ truyền ngôi?" Mục Uyển phân tích theo cách nghĩ của Hình Thiên.
Hình Thiên mỉm cười: “Nếu là tôi thì tôi sẽ làm như vậy, hơn nữa, tôi còn có thể lấy được chứng cứ Nam Cung Nguyệt mưu hại ông Hạng."
"Cứ như vậy, nhà họ Hạng sẽ hoàn toàn được tẩy trắng, và chèn ép nhà họ Hoa một cách toàn diện để bước lên ngôi vị sao? Nhưng tại sao lại muốn hãm hại tôi, nếu tôi là vợ của anh thì chẳng phải có thể giúp nhà họ Hạng leo lên ngôi vua sao?” Mục Uyển nghĩ không ra, đầu óc cô đột nhiên loạn hết cả lên.
"Bởi vì kẻ đứng sau bày mưu tính cả tất cả không phải là người nhà họ Hạng, nếu tôi đoán không lần thì là người của nhà họ Thẩm." Hình Thiên mỉm cười.
Hai mắt Mục Uyển tối đen như mực, trái tim cô dần dần lạnh lẽo: “Thẩm Diên Dũng?"
Hình Thiên gật đầu: “Chỉ có anh ta mới đưa ra những mưu lược phức tạp như vậy, cũng chỉ có anh ta mới có thể ẩn nhẫn, chờ tới năm năm."
Mục Uyển bình tĩnh nhìn về phía Hình Thiên: “Mục đích cuối cùng của anh ta là làm anh rớt đài sao?"
"Nếu anh ta giúp nhà họ Hạng lên ngôi thì nhà họ Hạng sẽ giúp anh ta đối phó với nhà Nam Cung, nhà Nam Cung vì muốn sinh tồn mà sẽ giúp Thẩm Diên Dũng rửa sạch tội, hoặc cũng có thể đổ oan cho tôi, nói tôi chính là người sắp đặt mọi chuyện, nhà họ Thẩm vẫn có thế lực rất lớn tại nước A vì vậy anh ta muốn nắm quyền là chuyện rất dễ dàng." Hình Thiên phân tích rất lý trí.
Lồng ngực của Mục Uyển như muốn nổ tung, Bạch Nguyệt là người yêu cầu thả Thẩm Diên Dũng ra, Hình Thiên sắp đi đời nhà ma rồi, liệu Bạch Nguyệt có khổ sở, có ân hận không?
"Đầu tiên, Thẩm Diên Dũng lợi dụng nhà Nam Cung Nguyệt để gài bẫy nhà họ Hạng, khiến nhà họ Hạng đối đầu với nhà Nam Cung, sau đó lợi dụng sự chèn ép của nhà họ Hoa để buộc nhà họ Hạng hợp tác cùng anh ta, giúp nhà họ Hạng lên ngôi để đối phó với nhà Nam Cung gia, rồi buộc nhà Nam Cung rửa oan cho mình, mưu lược quá cao sâu, trong kế lại có kế, người này đúng là kinh khủng." Mục Uyển lo lắng.
"Sau khi rời khỏi nước A hãy sống thật tốt, cô hãy tin tôi, rời khỏi nơi này thì cô mới có thể bắt đầu một cuộc sống tươi đẹp được.” Hình Thiên dịu dàng nói.
Vành mắt của Mục Uyển ửng hồng, anh ta dứt khoát ly hôn, lẽ nào vì cô là người lạ mà thân quen với anh nhất nên anh ta không muốn liên lụy cô, phải chăng đâu đó vẫn có thứ tình cảm khác chăng. "Anh đã nói với Bạch Nguyệt những điều này chưa? Anh cũng vì cô ấy nên mới thả Thẩm Diên Dũng ra, nếu như Thẩm Diên Dũng không được thả ra ngoài thì sẽ không xảy ra những chuyện như vậy.”
"Đừng nói những chuyện này với Bạch Nguyệt, cũng đừng nói với Cố Lăng Kiệt, bọn họ vừa mới sinh con xong, cần một cuộc sống bình an." Hình Thiên bình tĩnh nói.
"Anh nhất định là vẫn còn cách khác mà, đúng không? Cách ngăn Thẩm Diên Dũng lại." Mục Uyển lo lắng hỏi.
Truyện convert hay : Mạnh Nhất Ngốc Tế