Nhanh thật, vậy mà sắp tới Tết rồi...
- Đây là phiếu bài tập, vì Tết năm nay nghỉ nhiều nên đừng có ai làm thiếu đấy nhé! - cô Tâm vừa nói, vừa đưa cho phát mỗi người một tờ bài
- Thôi xong rồi, chốt luôn, Tết năm nay ở nhà làm bài - đứa nào nhìn tờ bài ngán ngẩm
- Rồi, ai cầm đề rồi thì về đi - cô Tâm nói
.
- Rõ chán, Tết mà cũng có bài tập, bao giờ mới thoát kiếp học sinh này đây? - Phương chán nản
- Nhanh thôi mà, bài không quá khó - nó nhìn một lượt rồi nói
- Nhanh cái đầu mày... - Phương cau có, đối với một đứa thù Toán như nhỏ thì tờ giấy đó còn hơn cả giấy báo tử nữa
- Thôi ráng lên, khó thì nhờ anh Hải giảng cho - Mai Anh vỗ vai nhỏ
- Lại phải vác xác nhờ ổng giúp - nhỏ thở dài
- Thôi về đi, tao có chút chuyện phải làm - Chi giục
- Ừ, về thôi - đứa xách cặp lên
...
- Thưa ba con mới về - nó đặt cái cặp sách lên ghế sofa
- Con được nghỉ Tết chưa? - ba nó hỏi
- Dạ rồi, tuần ạ - nó cười
- Thế tốt rồi, tuần sau ba với thằng Lâm có lịch diễn ở Paris by night bên Mỹ, con muốn đi cùng không?
- Dạ muốn, dạ muốn
- Coi con kìa, sẵn qua đó thăm ông bà nội luôn
- Vâng ạ! À, bà ơi, tuần sau ba mới đi, vậy con ra Hà Nội chơi vài ngày nhé? Cũng lâu con chưa thăm ba mẹ nuôi
- Tất nhiên là được rồi. Con không nói, ba cũng bảo con ra ngoài đó mà! Còn mua sẵn vé cho con rồi đây - ba nó chìa ra cái vé
- Tại sao lại là cái ạ? - nó nhận lấy vé mà thấy khó hiểu
- Con cái, anh Quân cái, cái còn lại là của chị Tiên. Không phải ba mẹ nó cũng ở ngoài đó sao?
- Ba biết chị Tiên ạ?
- Chẳng phải là người con gái khiến anh trai con ngày nhớ đêm mong sao? - ba nó cười
- Hơ...vâng...thế con thay mặt anh chị ý cám ơn ba nhé! Trời ơi, sáng mốt đi luôn ạ? Con phải lên báo với mọi người mới được! Con lên phòng trước ạ - nó nhìn cái vé rồi giật mình
- Ừ, lên đi
...
- Này... cái này là của Hai, còn cái này là của chị - nó đưa cho Quân và Tiên mỗi người một vé
- Ở đâu ra vậy? - Tiên ngạc nhiên
- Đây là quà tặng của ba em dành cho hai người đó - nó trả lời
- Thật sao? Nhưng làm sao ba em có được thông tin của chị?
- Cái đó em cũng không biết, nhưng yên tâm đi, vé thật đấy
- Không phải, chị thấy ngại quá!
- Ngại gì nữa không biết, ba coi người như con cháu trong nhà mà!
- Vậy cảm ơn ba em giùm chị nha! - Tiên tươi cười
- Dạ - nó gật đầu
- Ba em hay thật, anh tìm cả tháng nay mà chẳng mua được - Quân nói
- Quá khen quá khen... à, chiều nay Hai với em đi mua ít đồ tặng ba mẹ nhé?
- Ừ, Hai cũng tính mua ít đồ, chiều anh qua đón
- Quyết thế đi! Em đi trước nhé, em có chút việc - nó xách túi lên
- Bye bye - Tiên vẫy chào nó
- Về cẩn thận, chiều qua Hai gọi
- Ok
...
- Xuống sân bay gọi cho ba! - ba nó để túi đồ của nó lên xe
- Vâng ạ... ba có cần con mua gì ngoải không?
- Thôi khỏi, ra đó cô đừng có gây sự với ai là ba mừng rồi
- Kìa ba, ba nói gì kì vậy. Con gái ba toàn ra tay nghĩa hiệp thôi mà!
- Vâng vâng, thôi đi đi kẻo muộn
- Thưa ba con đi...thưa bố con đi - nó với Lâm chào ba
- Đi cẩn thận - ba nó vẫy tay chào
- Tối nay anh diễn ở phòng trà nào thế? - nó hỏi
- Tối nay ở Swing, tối mai ở Trống Đồng, sáng mốt đi phỏng vấn trên Tiin - anh Tiến trả lời thay
- Chạy show ngày liền sao? - nó gật gù - Thế bao giờ anh vào lại?
- Vào cùng em luôn, sẵn ở ngoài đó chơi vài ba hôm, thuê em làm hướng dẫn viên du lịch - Lâm trả lời
- Hay quá ha! Em tính phí cao lắm đấy - À, Long này, anh có về quê không?
- Có chứ! Sáng mai anh về - Long nhìn nó qua kính chiếu hậu
- Gửi lời hỏi thăm của em tới hai bác nha! - nó cười
- Cám ơn em - Long gật đầu
...