Những ngày sau cô nói thật có cảm giác bản thân bị rơi vào phim giờ vàng chứ không phải là tiểu thuyết ngôn tình cho lắm nữa rồi. Ngày nào cũng có đồ tặng của Hoắc Hạ gửi tới nhà, Tuấn Duật thì ngày nào cũng đều đặn về đây, nhất quyết đòi mỗi đêm ôm cô ngủ nữa.
Có lần hắn để quên tài liệu ở nhà cô, nhờ cô đến lấy thì nghe nhân viên nói bây giờ vợ tổng tài là người treo đầu quả tim rồi. Với những tin đồn này cô chỉ có thể cười ha ha và nói rồi các người xem, đợi một thời gian nữa nam chính sẽ suýt bị xe đụng thụ sẽ ra đẩy hắn cứu hắn hôn mê suốt hai tuần trời, chính thức thành nốt chu sa trong lòng hắn. Dù cho hắn có ký ức của kiếp trước thì sao? Cô không tin nguyên tác không đủ mạnh để cứu rỗi đứa con vàng của mình nha!
Cô nhìn xuống bụng, bảo bảo nay đã được tám tháng thai. Nói tuy cô và bảo bảo trong bụng không có quan hệ gì nhưng nuôi từ tháng đầu tới nay chỉ còn tháng để sinh. Không muốn cũng vẫn sẽ có tình cảm trong lòng... Xoa xoa một chút rồi nhìn trời xanh, đang tính đi dạo một chút bỗng điện thoại đổ chuông, cô nhấc máy lên chưa kịp nói gì bên kia đã mở lời
[Alo, có phải Kỳ tiểu thư không? Tôi là luật sư K được Hạ tiên sinh thuê, tôi đã cho người mang bản hợp đồng ly hôn chính thức với các điều khoản tới, nếu có gì sai sót mong tiểu thư hãy gọi cho tôi.]
Cô chút nữa quên béng mất vụ ly hôn nha! Ngữ Kỳ đợi người mang bản hợp đồng đến rồi gọi taxi tới tập đoàn của Tuấn Duật. Nói thật với những ký ức kiếp trước và kiếp này cô đã không còn cảm thấy đau đớn thay nguyên chủ kiếp trước nữa, nhưng cô vẫn thắc mắc rốt cuộc đã hai người xuyên vào thế giới này... Còn hắn... có hay không? Mải suy nghĩ cho tới tận khi taxi dừng trước cửa tập đoàn.
Ngữ Kỳ hít thở một hơi thật dài bước một mạch thẳng vào bên trong, nhân viên đã quá quen cô luôn bám dính lấy tổng tài không ai dám ngăn cản nhưng đều đằng sau bĩu môi mà nhìn.
Cô bước vào căn phòng mở ra là một cỗ hương thơm nhè nhẹ của cafe, người bên trong nghe thấy tiếng động liền quay ra bối rối "Ngữ... Ngữ Kỳ... Cô tới sao...? Tôi.. Đem cafe cho Duật Duật" Kim Lân lúng túng nói tay chân không biết để đâu cho vừa, trông vô cùng đáng thương lẫn đáng yêu.
Ngữ Kỳ cảm thán, đến phụ nữ như cô cũng kìm lòng lại tránh bước lên nói chuyện, nói gì nam chủ? Cô lấy lại sắc mặt lạnh nhạt gật một cái rồi tự nhiên ngồi xuống ghế nhìn quanh căn phòng "Tuấn Duật đâu?"
"A...? Duật Duật đang họp, tầm phút nữa sẽ xong." Kim Lân nhớ lại gãi gãi mũi nói nhỏ nhẹ.
"Ừm, anh còn việc gì trong đây không? Nếu không có thể đi ra không? Tôi cần nói chuyện với Tuấn Duật sau khi anh ta họp xong." Ngữ Kỳ nhìn nhàn nhạt Kim Lân không có sự ghen ghét làm cho Kim Lân cảm giác bản thân chỉ đơn giản là tạp vụ pha cafe và báo cáo cho phu nhân, trong lòng đầy chua xót lắc đầu cố gắng không khóc bước vội ra ngoài vừa đúng lúc Tuấn Duật bước vào, Kim Lân vui mừng mỉm cười bẽn lẽn một cái "Duật Duật, anh tan họp rồi sao?"
Hắn liếc mắt nhìn Kim Lân một cái rồi nghiêng người đi lại gần ôm Ngữ Kỳ đang ngồi trên ghế sofa mỉm cười dịu dàng "Em đợi anh có lâu không? Sao tới không nói với anh một câu? Có khát không?"
Kim Lân cứng người nhìn với ánh mắt đau thương suốt phút nhưng Tuấn Duật không ngó ngàng liền cắn môi rời khỏi phòng, lúc này Ngữ Kỳ mới mở túi ra cầm văn kiện vào thẳng vấn đề "Anh ký vào đây đi, tôi sẽ đưa cho luật sư tới thời điểm thích hợp chúng ta có thể đi ra toà."
Tuấn Duật nhìn tập văn kiện từ khuôn mặt dịu dàng cười nhạt một tiếng bóp cằm cô quay về phía mình "A? Nhưng người đồng ý bản hợp đồng ly hôn này là Tuấn Duật chứ đâu phải Khúc Thừa Ân?"
Ngữ Kỳ nhíu mày muốn quay mặt đi nhưng hắn bóp cằm cô đến mức nhói lên "Vậy thì anh bảo Tuấn Duật xuất hiện ký tên rồi anh lại trở về thân xác là được, bóp cằm tôi làm gì?"
Hắn ta liếc cằm đã hơi ửng đỏ nhưng không hề nhẹ tay hơn cười nhạt dựa vào vai cô rồi cắn mạnh xuống chỗ vai trắng ngần của cô, Ngữ Kỳ nhăn mày muốn đẩy Tuấn Duật ra nhưng không thể cho tới khi vị máu đã lan toả vào miệng của hắn mới thả ra
"Mẫu Đơn, ngoan ngoãn một chút, nàng đã tự ý tung hoành một kiếp rồi. Lần này tới lượt ta, bản hợp đồng tất nhiên sẽ không được ký kết. Chúng ta là phu thê nàng nên nhớ lấy, kiếp trước là thê của ta, kiếp này cũng vậy!" Tuấn Duật nhếch môi nở nụ cười yêu nghiệt
Hệ thống hứng thú nhìn tình cảnh thấy khuôn mặt Ngữ Kỳ tối sầm lại ánh mắt rất sắc nhìn lại Tuấn Duật
[Ồ? Ký chủ ngu ngốc biến thành một ngự tỷ rồi sao? Ánh mắt doạ người nha]
Ngữ Kỳ ôm vai nhìn hắn rồi mỉm cười nhạt "tôi fucking mom nhà anh, đồ biến thái!" Rồi bật dậy cầm theo văn kiện bỏ chạy gần như biến mất
"..."
[...] Làm ơn cho đổi một ký chủ khác... Loại ngự tỷ chính hiệu ấy... Ký chủ của tôi rất thích sát phong cảnh cần được đào tạo khoá cao cấp... online chờ, rất gấp...
Ngữ Kỳ chạy được một hồi bắt đầu đi bình tĩnh lại nhận thấy hệ thống vẫn ở chỗ Tuấn Duật liền mỉm cười nhìn đống văn kiện, "Hai kiếp là phu thê không có nghĩa là kiếp sau cũng vậy đâu... Khúc Thừa Ân."
.
.
.
.
.
.
Ờ thì ta ngủ hè tí thôi các nàng đừng căng mà : huý huý huý