"Gào!" Một tiếng gầm gừ phẫn nộ truyền đến, sau đó một con yêu thú giống như con báo có thực lực đến bậc tám cấp Tinh Chủ chạy đến. Dương Thiên hơi nhíu mày, trên đường đi mặc dù hắn tránh được yêu thú cấp Hắc Động, nhưng vẫn gặp rất nhiều yêu thú cấp Tinh Chủ, hắn giết chết toàn bộ rồi thu hết vào trong nhẫn không gian. Dương Thiên rút trường đao trong tay ra, muốn bổ tới một đao, đột nhiên ở xa truyền đến động tĩnh. Ánh mắt Dương Thiên khẽ thay đổi, thu trường đao trong tay lại. "Gào!" Một con yêu thú giống con báo có chiều cao gần trăm mét, đôi mắt lộ ra vẻ khát máu, nhìn vô cùng dọa người. Nó liền nhào tới Dương Thiên, bóng người Dương Thiên khẽ động, né tránh sang một bên. "Vù!" Đột nhiên, một tiếng xé gió khổng lồ truyền đến ở đằng xa, một mũi tên dài năm mét trực tiếp đâm qua thân thể yêu thú khổng lồ này. "Gào!" Yêu thú bị đau, rống lên. Chưa đến một giây, trước mặt yêu thú xuất hiện năm bóng người. Một lão giả, ba thanh niên và một thiếu nữ áo lam. "Ha ha, Vân thúc, đó là Thị Huyết Báo, mà thực lực của nó đến bậc tám cấp Tinh Chủ, nhất định có thể bán với giá tốt, hôm hay vận may của chúng ta không tệ!" Trong ba thanh niên, một thanh niên lớn tuổi hơn cười lớn nói. "Ừm! Vũ Linh, Phong Thanh, Phong Ảnh, bốn người chúng ta liên thủ lại, làm thịt Thị Huyết Báo này, Tiểu Hân, thực lực của ngươi yếu, tránh xa một chút". Vân thúc kia liền nói. Thiếu nữ áo lam gật đầu, tránh xa nhóm người, cô ta nhìn thấy Dương Thiên, ánh mắt hiện vẻ cảnh giác, không đi qua đó mà đứng ở một bên khác. Dương Thiên đứng đó, khuôn mặt nhìn nhóm người này một cách bình tĩnh. Muốn nghe ngóng tình hình, cách tốt nhất là hòa nhập vào nhóm người. Qua dãy núi Thanh Dương chính là chỗ ở của mấy bộ lạc, nhìn những người này có lẽ là người đến từ những bộ lạc đó. Trong bí cảnh Tụ Tinh có vô số bộ lạc, hợp thành bí cảnh Tụ Tinh rộng lớn, thành trì ở đây lại rất ít. Dương Thiên cẩn thận quan sát thực lực nhóm người này. Vân thúc kia là cường giả bậc chín cấp Tinh Chủ, Vũ Linh hơi lớn tuổi đến bậc tám cấp Tinh Chủ, mà Phong Thanh và Phong Ảnh đạt đến bậc bảy cấp Tinh Chủ. Bốn người liên thủ lại mất mười mấy phút mới giải quyết triệt để Thị Huyết Báo này. "Ha ha, Thị Huyết Báo có thể bán được rất nhiều tiền". Vũ Linh cười lớn nói. "Oa! Vân thúc, Vũ Linh ca, các người giỏi quá". Thiếu nữ tên là Tiểu Hân vui mừng chạy đến bên cạnh họ. Thu con Thị Huyết Báo vào trong nhẫn không gian, Vân thúc khẽ thở phào nhẹ nhõm. Họ nhìn bóng người của Dương Thiên nhưng lại rất cảnh giác, cũng không định quan tâm, chuẩn bị rời đi. Dương Thiên lại chủ động đi qua, khuôn mặt hiện vẻ cảm kích nói: "Cảm ơn các ngươi cứu ta". "Ngươi thuộc bộ lạc nào?" Vân thúc nhìn Dương Thiên rồi lạnh lùng nói. "Ta đến từ phương xa". Dương Thiên nói. Hắn không rõ tình hình của những bộ lạc này, cho nên chỉ có thể nói vậy. "Với thực lực cấp Tinh Vực đỉnh phong lại dám đến dãy núi Thanh Dương, nếu không phải có chúng ta thì ngươi đã chết sớm rồi. Lá gan của ngươi cũng lớn đó". Thiếu nữ tên Tiểu Hân lại lạnh lùng nói. Mặc dù tuổi tác cô ta không lớn, nhưng thực lực đã đạt đến bậc một cấp Tinh Chủ, thiên phú đáng kinh ngạc. "Cảm ơn". Dương Thiên nhìn mấy người Vân thúc rồi lại nói cảm ơn. "Không cần khách sáo, ở đây quá nguy hiểm, ngươi mau chóng rời khỏi đây đi". Vân thúc nhìn Dương Thiên nói. Dương Thiên giống như trầm mặc một lúc, sau đó nói một cách ngượng ngùng: "Ta có thể đi theo các ngươi không?" Vân thúc nhíu mày, sau đó nhìn Dương Thiên. Đột nhiên, ông ta cảm nhận trong mắt Dương Thiên truyền đến một cảm giác rất kì quái, sau đó ông ta lại thấy ý thức của mình không ngừng chìm sâu vào đó. Chưa đến ba giây, ý thức của Vân thúc quay về, sau đó nhìn Dương Thiên, sâu trong đáy mắt lại xuất hiện sự cung kính. "Ta có thể đi theo các ngươi không?" Dương Thiên nhìn Vân thúc rồi hỏi lần nữa. "Được". Vân thúc vội nói. "Vân thúc!" Ở một bên, ánh mắt của nhóm người Vũ Linh hơi khó hiểu. Dương Thiên không rõ lai lịch, Vân thúc liền đồng ý cho Dương Thiên gia nhập đội ngũ của họ. "Vân thúc, hắn không rõ lai lịch, tại sao để hắn giai nhập đội ngũ của chúng ta?" Tiểu Hân vội nói. "Được rồi! Ta để hắn gia nhập đương nhiên có suy xét của ta. Không cần nhiều lời". Vân thúc phất tay và nói. "Cảm ơn". Dương Thiên nói cảm ơn. "Hừ!" Bên cạnh, Tiểu Hân lại khịt mũi lạnh lùng, sắc mặt của nhóm Vũ Linh cũng không tốt lắm. Dương Thiên hoàn toàn không để ý đến Tiểu Hân, còn có nhóm người Vũ Linh, hắn có thể nhìn ra Vân thúc mới là người làm chủ. Vừa nãy hắn muốn gia nhập vào nhóm người này, nhưng họ cảnh giác cao độ, cơ bản không có ý định kết nạp hắn, cho nên hắn đối mặt với Vân thúc, lập tức vận chuyển pháp môn nô dịch linh hồn. "Vân thúc chỉ đến linh hồn gấp bốn lần, đối với mình mà nói rõ ràng không có ảnh hưởng lớn như vậy?" Lúc này Dương Thiên cảm thấy đầu mình hơi choáng váng. Vừa nãy hắn nắm thời cơ sử dụng pháp môn nô dịch linh hồn khống chế Vân thúc, thế nhưng điều này cũng có một số ảnh hưởng đến hắn. May mà Vân thúc chỉ đạt đến linh hồn gấp bốn lần, hắn có thể khống chế nhanh như vậy. Nếu cường độ linh hồn của Vân thúc cao hơn một chút, vật thì hắn bị ảnh hưởng nhiều hơn. Qua vài phút, cơn choáng váng trong đầu Dương Thiên vẫn chưa biến mất, Pháp môn nô dịch linh hồn chính là pháp môn nghịch thiên, Dương Thiên cảm thấy mình cần ít nhất vài ngày để hồi phục. Thế nhưng, bây giờ hắn đã đạt được mục đích, khống chế Vân thúc, hắn cũng có thể có một số hiểu biết cơ bản về bí cảnh Tụ Tinh này.