Phù Quang Di Ảnh, đây vốn là vũ kĩ thân pháp duy nhất của hắn, qua nhiều lần lên level cùng tiến hóa, hiện tại đã trở thành Huyền giai thượng phẩm vũ kĩ, tốc độ của nó là vô cùng nhanh, nhưng trên thực tế, Tử Phong không bao giờ sử dụng thứ này. Thứ nhất đó là hắn chẳng mấy khi di chuyển quãng đường dài, mà có thì hắn cũng không vội vã, nên thay vì phi hành thì hắn dùng xe ngựa. Thứ hai đó là nếu hắn thật sự cần dùng đến tốc độ, quá nửa là đánh nhau, Thuấn bộ vốn là năng lực của Phù Quang Di Ảnh hiệu quả hơn rất nhiều so với bản thân thân pháp. Vì những lí do đó, Phù Quang Di Ảnh vốn là Huyền giai thượng phẩm vũ kĩ không tồi bị vứt xó giống như rác rưởi không hề được đụng tới.
Nhưng sự ra đời của kĩ năng Chân dạng đã khiến Tử Phong phải nghĩ lại, Chân dạng có thể sử dụng lên hầu hết những kĩ năng của hắn, mang tới sự nâng cấp vô cùng cường hãn, nếu không muốn nói là quá mức khủng bố, vậy nếu sử dụng Chân dạng lên Thuấn bộ thì sẽ ra sao? Một câu trả lời thôi, đó là nhanh, siêu nhanh, nhưng giống với Phân tích nhãn hay Thiên Ma nhãn, tiêu hao của hắn khi sử dụng Chân dạng và Thuấn bộ cùng một lúc sẽ nhiều đến mức không thể tưởng tượng được, theo ước tính của Tử Phong, hắn cùng lắm là nhảy được hơn mười phát thì sẽ kiệt lực.
Chính bởi thế, nền hắn đã tìm tới sự lựa chọn khác: Phù Quang Di Ảnh. Và sự lựa chọn đó của hắn không hề sai, dưới hiệu quả của Chân dạng, tốc độ của hắn khi sử dụng thân pháp Phù Quang Di Ảnh so với máy bay phản lực kiếp trước của hắn thì không khác nhau là bao, hơn nữa tiêu hao cũng ở trong mức chấp nhận được, tuy rằng xét về mặt vận tốc cùng khả năng gia tốc thì còn lâu mới bằng Thuấn bộ, nhưng nếu để di chuyển đường dài thì nó là sư lựa chọn hoàn hảo.
Lúc này Tử Phong đang sử dụng Chân dạng cùng Phù Quang Di Ảnh, biến thành một chiếc máy bay phản lực phiên bản người thật mà phá không bay đi, vừa bay vừa luôn miệng chửi rủa: “Fuck, fuck, fuck, fuckkkkkkkkk……”. Tử Phong hắn thật sự không thể hiểu được, vận số hắn kém như vậy sao, từ lúc vào di tích đến giờ hắn gần như luôn ở trong trạng thái chiến đấu không ngừng nghỉ, tưởng rằng sau khi làm thịt tên Ngụy Siêu kia thì sẽ có một khoảng thời gian yên bình, nhưng không, một đầu Thổ Hành Địa Long xuất hiện, hơn nữa lại nhằm đúng chỗ hai người Lâm Nguyệt Đồng mà bò lên mới khốn nạn chứ.
Hơn nữa, lục giai yêu thú như nó thì làm gì ở cái chỗ khỉ ho cò gáy này nhỉ, mà chọn lúc nào để ngoi lên thì không chọn, lại chọn đúng cái lúc hai người kia đang tắm rửa chứ. Thật sự là hiện tại Tử Phong đến tâm tình muốn chết cũng có, nhưng hắn rất nhanh liền lấy lại tinh thần, một trận chiến sinh tử là không thể tránh khỏi rồi, thứ hắn cần bây giờ là sự tỉnh táo.
Tử Phong một đường phi hành, theo sau hắn là một quả núi nhỏ cao trăm mét, đừng nhìn cơ thể đồ sộ của Thổ Hành Địa Long mà nghĩ rằng nó chậm chạp, một cái nhấc chân của nó thôi cũng vượt qua được quãng đường mấy chục mét, hơn nữa lúc này nó đang trong tư thế bò bằng bốn chân, chạy nước rút mà đuổi theo hắn. Đoán chừng đã dụ được đầu “Godzilla” phiên bản dị giới rời xa khỏi nơi nhị nữ chạy trốn, Tử Phong liền dừng lại không chạy nữa, trước sau gì cũng phải đánh, hắn không muốn tốn linh lực chỉ để chạy trốn trong vô vọng.
“Song trọng đột phá cực hạn!!!! Thiên Ma Hóa Thân!!” Tử Phong gầm lên một tiếng, khí thế toàn thân tăng vọt, trong thoáng chốc liền tỏa ra uy áp khiến không gian xung quanh hắn vặn vẹo. Tự mình vỗ một chưởng vào ngực sau đó ói ra một ngụm máu, Thị huyết đã được kích hoạt.
-Tên: Tử Phong
Chủng tộc: Thiên Ma Tướng (đã thức tỉnh)
Sát thủ hư không level
Nhanh nhẹn: (+) (+) (+)
Thể lực: (+) (+) (+)
Lực lượng: (+) (+) (+)
Tinh thần: (+) (+)
Linh lực: (+) (+)
Trạng thái: Thị huyết, Bóng đêm huy hoàng, Song trọng đột phá cực hạn, Thiên Ma Hóa Thân.
Trải qua nhiều lần tiến hóa, Song trọng đột phá cực hạn không còn khiến Tử Phong kiệt sức sau khi sử dụng nữa, cũng như là chỉ cần cơ thể hắn chịu được thì dùng bao lần trong ngày cũng được, đương nhiên, áp lực tạo ra lên cơ thể hắn cũng ngày một lớn hơn. Mặc dù trước đó Hắc Tử Phong đã từng ở trong trạng thái tương tự thế này, nhưng chính thức mà nói thì kể từ khi đột phá Vương cấp và tiến hóa huyết mạch lên Thiên Ma Tướng, đây là lần đầu tiên bản thân Tử Phong tung hết mọi thứ mình có ra như thế này. Tử Phong hít một hơi dài, cảm nhận lực lượng cuồn cuộn chảy trong cơ thể mà không kìm được rống lên một tiếng.
Một tiếng rống long trời lở đất vang lên giống như đáp trả, chỉ thấy Thổ Hành Địa Long giống như một tòa núi nhỏ đang dùng tốc độ vô cùng nhanh chóng lao tới, khí thế áp bức giống như thái sơn áp đỉnh khiến Tử Phong không khỏi cảm thấy bản thân thật nhỏ bé. Nhưng mà thực tế thì so với Thổ Hành Địa Long thì hắn xác thực đúng là quá bé, chỉ thấy nó lao tới sầm sập như trâu húc, khi tới gần Tử Phong thì hất đầu một cái, chiếc sừng lớn trên đầu giống như một khúc cây cổ thụ nhằm thẳng hướng Tử Phong mà đập tới.
Lực lượng trong người bành trướng khiến Tử Phong có dục vọng muốn phát tiết tất cả ra, hắn không chút nao núng, cũng không hề lùi mà ngược lại lại đưa thân mình tiến lên.
“Chát!! Chát!! Chát!!....”
Sáu cánh tay của Tử Phong chống vào chiếc sừng lớn phát ra mấy tiếng kêu, thân hình của hắn không bị đập nát bét như trong tưởng tượng, nhưng vấn đề ở chỗ đó là kích cỡ của hắn quá bé, mặc dù đã ngăn chặn được chiếc sừng nhưng hắn cũng không tự chủ được mà bị hất văng đi.
Bị hất đi giống như một con ruồi, Tử Phong cảm thấy mấy cánh tay của mình tê rần, nhưng hắn rất nhanh liền có phản ứng. Mũi chân đạp lên không trung một cái, hắn giống như đạp trúng một tầng bích chướng mà đột ngột đổi hướng trên không trung, nhằm thẳng nơi cổ Thổ Hành Địa Long mà bay vút tới. Chỉ là hắn đã quá tự tin vào tốc độ của mình rồi, đúng hơn là hắn đánh giá thấp tốc độ của Thổ Hành Địa Long. Ngay khi thân hình hắn vừa động, một cự trảo khổng lồ liền úp xuống đầu hắn, trực tiếp tát hắn bắn thẳng xuống mặt đất, cả người Tử Phong như lưu tinh lao xuống, nổ ra một cái hố lớn. Xác thực tốc độ của hắn rất nhanh, nhưng tốc độ của Thổ Hành Địa Long cũng không có chậm, hơn nữa lấy ưu thế về kích cỡ của nó, một trảo vồ xuống thì Tử Phong có chạy đằng trời.
Một bàn tay chợt thò lên khỏi đống đất đá trong lòng hố, sau đó là cả người Tử Phong lồm cồm bò ra, òn chưa đứng vững thân hình, hắn liền nhìn thấy ánh trăng xung quanh mình có vẻ như là bị thứ gì đó che đi, đang trở nên tối dần.
“Ầm!!”
Mặt đất xung quanh rung lên như động đất khi Thổ Hành Địa Long đập thẳng cự trảo của mình xuống chỗ Tử Phong đang đứng giống như đập ruồi, nhưng không dừng lại ở đó, nó tiếp tục không ngừng nghỉ dùng cả hai cánh tay khủng bố của nó mà nện xuống đất liên hồi.
“Aaaaaaaarrrrrrrrghhhhhhhhhh!!”
Một tiếng rống giận vang lên từ bên dưới cái hố sâu do Thổ Hành Địa Long tạo ra, cự trảo vồ xuống của nó bất chợt khựng lại trước khi chạm xuống mặt đất, không đúng, cự trảo của nó đang bị thứ gì đó đẩy lên.
Chỉ thấy Tử Phong lúc này toàn thân đầy bụi đất, nhìn ccos cchuts tàn tạ nhưng toàn thân vẫn hoàn hảo vô khuyết, một chân của hắn quỳ xuống, một chân còn lại đang chống làm trụ, lưng thẳng tắp, sáu cánh tay giơ lên dính chặt lấy cự trảo của Thổ Hành Địa Long, trong tiếng nghiến răng kẽo kẹt của hắn mà từ từ đẩy ngược cự trảo lên trên.
Lấy đà một cái, Tử Phong bật người dậy, cả người duỗi thẳng, sáu cánh tay cùng một lúc đẩy ra, không ngờ lực lượng lại cường hãn tới mức liền đẩy cự trảo ngược lại lên không trung, khiến Thổ Hành Địa Long lảo đảo lùi lại phía sau mấy bước, dẫm nát cả một mảng rừng rậm lớn. Tung người lên không trung, Tử Phong xòe cả sáu cánh tay của mình ra, nhằm thẳng bụng Thổ Hành Địa Long mà lao tới như tên bắn.
Tử Phong trong nháy mắt tiếp cận được vùng bụng của Thổ Hành Địa Long, ba cánh tay bên phải của hắn cùng lúc đấm xuống, trong một sát na đó, từ ba cánh tay đó của hắn bốc lên một luồng năng lượng màu đen cuồn cuộn.
“Keng!! Keng!! Keng!!”
Ba nắm đấm va chạm với lớp vảy trên bụng Thổ Hành Địa Long tạo ra ba tiếng kim loại chói tai, từ nơi va chạm lan ra ba luồng sóng xung kích phá tan mọi thứ trên đường đi, cây cối bị chặt thành vài mảnh, mặt đất thì bị cày xới lên khi sóng xung kích đi qua. Còn mục tiêu dính đòn trực diện là Thổ Hành Địa Long thì tuyệt đối không khá khẩm hơn là bao, chỉ thấy vùng bụng nơi dính đòn của nó trực tiếp vỡ ra một mảng lớn, máu thịt từ đó mà tuôn ra xối xả, tạo thành một vết thương chí mạng ở bụng của nó.
Thổ Hành Địa Long rống lên một tiếng đau đớn, dùng cánh tay to lớn của mình mà quạt xuống, muốn tát trúng Tử Phong, nhưng đã bị công kích như thế một lần, hắn sao có thể đi vào vết xe đổ thêm lần nữa được, ngay khi công kích thành công, hắn đã nhanh chóng thối lui ra ngoài rồi, thứ mà Thổ Hành Địa Long vồ trúng chỉ là tàn ảnh của hắn mà thôi.
Tạo thành hiệu quả khủng khiếp như thế này hoàn toàn là nhờ vào phẩn thưởng của hắn khi lên level. Đừng nghĩ rằng hắn không nhận được gì khi lên level chứ, hệ thống dạo gần đây vô cùng hào phóng a. Lên một mạch bốn level, ngoài việc nhận được bốn điểm tiến hóa tự do và các kĩ năng đều được nhận bốn điểm tiến hóa theo mặc định, Tử Phong hắn còn nhận được thêm vài thứ nữa. Thứ nhất đó là linh thạch, rất nhiều linh thạch, nhiều tới mức đưa số lượng linh thạch hắn sở hữu lên một con số thiên văn là vạn hạ phẩm linh thạch, vạn trung phẩm, vạn thượng phẩm và viên cực phẩm linh thạch.
Khoan nói đến vấn đề tài chính của hắn, điều thứ hai hắn nhận được là một bộ bí pháp có tên: Phá Sơn Không. Thực ra thì hệ thống cho hắn quyền được lựa chọn một bộ bí pháp bất kì trong những bộ được đưa ra, và sau khi suy nghĩ thật kĩ về thế mạnh của bản thân, hắn liền chọn lấy bí pháp Phá Sơn Không.
Vậy thế mạnh của hắn là gì? Tốc độ? Linh lực? Hay là khả năng cận chiến? Sai, thế mạnh của hắn đó là chủng tộc, đúng hơn mà nói thì là hắn là Thiên Ma, Thiên Ma mạnh nhất đó chính là lực lượng siêu cường hãn vượt xa võ giả nhân loại. Bản thân Tử Phong nhận ra điều này, và thậm chí điều này còn được thể hiện rõ ràng hơn khi sử dụng Thiên Ma Hóa Thân, chỉ số lực lượng của hắn luôn là thứ tăng vọt lên tận mây xanh, so với những chỉ số còn lại thì cách biệt không hề nhỏ.
Nhưng mà bí pháp “Phá Sơn Không” là gì? Nói đơn giản thì đây là một bộ bí pháp chuyên về lực lượng cơ thể, tuyệt không có chút liên quan gì đến linh lực của bản thân võ giả cả. “Phá Sơn Không” cho phép người tu luyện bộc phát lực lượng trong một đòn duy nhất tới mức tối đa, có chút nôm na giống như Phá Thiên Trảm, chỉ là thay vì dồn toàn bộ linh lực vào một chiêu, “Phá Sơn Không” dùng đến lực lượng nhục thân của hắn, lực lượng nhục thân càng cường hãn thì hiệu quả càng lớn.
Giống như với lực lượng cùng sức bên của ngươi có thể tung ra ba quyền, nhưng hiện giờ ngươi chỉ có thể tung ra một quyền là hết sức nhưng một quyền đó lại bằng cả ba quyền kia cộng lại, uy lực của một quyền này tuyệt đối là vô cùng mạnh mẽ a. Nhưng bí pháp cực đoan như thế này không phải là không có tác dụng phụ, sử dụng “Phá Sơn Không” chẳng khác gì giết địch một ngàn tự tổn tám trăm, vì áp lực tạo ra khi bộc phát lực lượng là vô cùng lớn, dẫn đến bản thân võ giả cũng chịu tổn thương to lớn.
Bằng chứng là hiện tại ba cánh tay bên phải của Tử Phong sau “Phá Sơn Không”, toàn bộ lớp giáp cốt đã vỡ vụn thành cát bụi, xương cốt bên trong cánh tay gãy lìa tạo thành hình thù kì dị, da thịt trên ba cánh tay nứt toác rỉ máu, so với bị phế đi thì không khác là bao. Nhưng “Phá Sơn Không” đối với người khác thì có thể là con dao hai lưỡi, nhưng đối với hạng quái vật như Tử Phong thì khác, bí pháp này tối đa chỉ có thể coi như là một chút phiền phức mà thôi.
Chỉ thấy Tử Phong dùng ba cánh tay trái túm lấy mấy cánh tay phải, cố định lại xương khớp sau đó hít một hơi thật sâu, Tái sinh siêu tốcliền làm công việc của nó, trong thời gian ngắn liền nối liền xương, khôi phục da thịt. Ba cánh tay bên phải của hắn sau khi hồi phục thì gồng cứng lên, ngọn lửa màu đỏ lại xuất hiện, thoáng chốc liền bao phủ một lớp giáp cốt như mới lên ba cánh tay của hắn, tác dụng phụ của “Phá Sơn Không” liền biến mất như chưa từng xuất hiện.