Chương
“Phụt…”
Lục phủ ngũ tạng, thất kinh bát mạch của Lan kỳ chủ gần như hoàn toàn bị đánh vỡ, ông ta phun ra một ngụm máu tươi, vô lực ngã xuống như diều đứt dây.
Cũng may viện binh của ông ta đã đến kịp, bao vây tấn công Cố Thanh Hy, tranh thủ cho ông ta thời gian nghỉ xả hơi.
Cố Thanh Hy dùng mũi chân móc lấy một cây thương, tấn công các cao thủ của Ma tộc với khí thế càn quét vạn quân.
“Phụt phụt phụt…”
Lúc này, đám cao thủ đáng tin cậy mà Lan kỳ chủ vất vả tận tay bồi dưỡng nhiều năm đều như rau bị dao cắt, lần lượt chết thảm trong tay Cố Thanh Hy.
Thương trong tay nàng chém xuống, cả quá trình tựa như Tu La giết người, gió thổi cỏ rạp, không ai có thể chống lại, dưới chân xác chất thành núi.
Trong một đêm, thân tín khổ cực đào tạo nhiều năm bị giết chết gần hết, Lan kỳ chủ không chịu nổi cú sốc này, lại phun ra một ngụm máu tươi.
“Phụt…”
Kỳ thủ cuối cùng ngã xuống, cả người Cố Thanh Hy đẫm máu, ánh mắt lạnh lùng, trên người tản ra sát khí đáng sợ.
Nàng bước từng bước về phía Lan kỳ chủ, hoàn toàn không giấu đi sát khí của bản thân.
Giờ phút này, Lan kỳ chủ không khỏi luống cuống.
Ông ta muốn chạy trốn, nhưng Cố Thanh Hy đang nhìn ông ta chằm chằm, Dạ Mặc Uyên và Nạp Lan Lăng Nhược cũng chặn hai bên trái phải, còn phía sau là dung nham cuồn cuộn, hoàn toàn không thể chạy được.
Một Cố Thanh Hy ông ta đã đánh không lại, huống hồ còn có Dạ Mặc Uyên và thiếu cốc chủ Đan Hồi cốc.
Hơn nữa…
Hai chân Dạ Mặc Uyên khôi phục từ khi nào?
Lúc hắn tàn phế, ông ta còn đánh không lại, bây giờ…
Lan kỳ chủ tuyệt vọng nhìn Cố Thanh Hy từng bước áp sát, dứt khoát nhắm mắt lại, chờ đợi tử vong.
Dạ Mặc Uyên và Nạp Lan Lăng Nhược cũng nghĩ rằng Cố Thanh Hy chỉ cần tung một chiêu nữa, Lan kỳ chủ nhất định sẽ chết.
Nhưng không ngờ sự cố xảy ra.
Cố Thanh Hy đột nhiên dừng lại, sắc mặt lập tức trắng bệch như giấy, sau đó hộc ra một búng máu, máu trên người nàng bắn ra tung toé.
Con ngươi Dạ Mặc Uyên co rụt, hắn lập tức lao tới ôm lấy Cố Thanh Hy.
“A Hy…”
“Nha đầu xấu xí…”
Hơi thở của nàng dần suy yếu, cơ thể cũng dần lạnh buốt, tai mũi miệng và những lỗ thủng trên người chảy máu như sông vỡ đê, tuôn trào mãnh liệt.