Chương
“Cốc chủ, đã đến giờ rồi ạ!”, hạ nhân dè dặt lên tiếng.
“Ma chủ, chừa lại vị trí đầu tiên ở bên phải cho người, có được không?”
“Tất nhiên là không được, bản tọa nói chưa đủ rõ hay sao, bản tọa không thèm ngồi cùng với Dạ Mặc Uyên”.
Cốc chủ Nạp Lan chỉ có thể mặt dày mày dạn mà hỏi: “Dạ Vương, người xem, hay là người có thể…”
“Không thể”.
Không đợi cốc chủ Nạp Lan nói hết câu, Dạ Mặc Uyên đã lạnh lùng cắt ngang, hoàn toàn không hề nể mặt cốc chủ Nạp Lan.
Nạp Lan Lăng Nhược lạnh lùng đảo mắt nhìn Dạ Mặc Uyên rồi quay đầu nói với ma chủ: “Ngoại trừ vị trí đầu tiên bên phải thì chỉ còn lại vị trí thứ hai bên trái thôi, ma chủ, mời tự nhiên. Thời gian tiến hành đại hội thưởng đan đã đến rồi, tại đây có nhiều người như vậy, cũng không thể để mọi người cùng đợi mình ngươi”.
Ma chủ nhún vai: “Thế nên, đây là đạo tiếp khách của Đan Hồi cốc đấy à? Bản tọa cũng đành nói trước nhé, hôm nay nếu Đan Hồi cốc của các ngươi không sắp xếp một vị trí đàng hoàng cho bản tọa, đại hội thưởng thức đan dược cũng chẳng cần tiến hành tiếp đâu”.
Ôi…
Đám đông thoáng chốc sững sờ.
Theo ý của ma chủ, nếu Đan Hồi cốc không sắp xếp cho hắn ta một vị trí vừa ý, hắn ta sẽ đối đầu với người của các thế lực lớn trong thiên hạ sao?
Ma chủ cũng quá ngông cuồng rồi đấy.
Cho dù thế lực của Ma tộc lớn đến đâu, đối đầu với người trong toàn thiên hạ cũng không được lợi lộc gì.
Nhưng ma chủ khí thế hiển lộ, ngạo nghễ nhìn thiên hạ, coi thường quần hùng, nói một câu đầy bá khí.
“Nếu có ai dám giúp Đan Hồi cốc thì chính là đối địch cùng Ma tộc của ta, nếu tất cả các ngươi giúp Đan Hồi cốc, bản tọa sẽ tiêu diệt từng người các ngươi luôn”.
Ngông cuồng…
Quá ngông cuồng rồi…
Các môn phái vừa và nhỏ tất nhiên đều thấy không vui, nhưng không ai dám đứng ra làm con chim đi đầu, chỉ có thể nín nhịn.
Hoa Khởi La bĩu môi, kéo tay áo Bạch Cẩm, tỏ vẻ không vui: “Bạch tỷ tỷ, tỷ nhìn xem, hắn ta ngông cuồng quá rồi đấy”.
“Không được nói linh tinh, đừng quên mục đích chúng ta tới Đan Hồi cốc lần này”.
Huống hồ nếu Cố Thanh Hy thực sự là thánh nữ của họ thì ma chủ là bằng hữu của thánh nữ, tất nhiên cũng là bằng hữu của họ.
Ma chủ đối địch với thiên hạ, Băng tộc của họ cũng không sợ đối địch với thiên hạ.
Nạp Lan Lăng Nhược siết chặt nắm đấm, cố nén lửa giận đang bùng cháy trong lòng.
Cốc chủ Nạp Lan biết tính cách của hắn ta nên khẽ nói: “Lăng Nhược, ở đây có nghĩa phụ, con cứ sắp xếp cho các đan sư là được”.
Nạp Lan Lăng Nhược dõng dạc hô lên: “Đại hội thưởng đan chính thức bắt đầu”.