Đạm Đài Băng Vân lại động, nàng xa xa phe phẩy Thần Vương Dực. Trực tiếp chặn đường của Đa Tình thư sinh, chờ đợi xa xa, chỉ thấy một đạo kiếm quang màu xanh cực lớn, hung hăng chém vào Đa Tình thư sinh, một kiếm chém thành hai đoạn. Cho dù thi thể của hắn, rơi xuống phía dưới, bọn người Lôi Động, lại nghe được một tiếng đàn sát phạt.
Đương nhiên Lôi Động biết rõ, đây cũng là tuyệt chiêu Thanh Liên Kiếm Khúc của Đạm Đài Băng Vân, uy lực không giống bình thường. Lôi Động lúc trước, cũng ăn thiệt thòi rất nhiều dưới kiếm khúc này, dựa vào Thiên Ma Biến, mới nỗ lực đánh lui nàng.
Đa Tình thư sinh vừa chết, những tên tu sĩ Trúc Cơ ở đây, làm gì dám dừng lại, lập tức giống như chim thú tán loạn. Nhưng bọn người Lôi Động, đã sớm quen với đám người bỏ chạy, biết rõ dùng phương án hoàn mỹ nhất đối phó. Truy kích, chặn giết, càng là người bỏ chạy xa, Lôi Động càng ưa thích. Chỉ trong mười hô hấp ngắn ngủi, đám tu sĩ Trúc Cơ kỳ còn thừa lại bị quét sạch, không tên nào chạy thoát.
Hắc Thiết Tháp đáng thương, bị vây khốn trong Khốn Ma Chú chừng trăm cái hô hấp.
Cho đến khi các đồng bạn, bị giết sạch, mới miễn cưỡng từ trong phong ấn đi ra.
Gương mặt đen nhánh, có chút tái nhợt nhìn mọi người. Hắn cũng cơ linh, không có chơi tiểu xiếc gì. Bởi vì vừa rồi hắn bị vây khốn bên trong, hắn đã nhìn thấy mọi thứ, nhìn rõ vào trong mắt.
Đám người này cực kỳ đáng sợ, nhất là tên nam tử cánh đen chơi triệu hoán âm hồn quỷ vật, mặc dù tu vi của hắn là Trúc Cơ tầng mười, nhưng cực kỳ khủng bố. Dựa vào tốc độ độn quang của hắn, trong thời gian ngắn, liên tục chém vài tên tu sĩ Trúc Cơ kỳ.
Còn có Đạm Đài Băng Vân kia, Hắc Thiết Tháp không biết vì sao nàng phản bội, càng không biết, nàng thình lình lợi hại như thế, so với biểu hiện bình thường còn lợi hại hơn nhiều.
Hi vọng bỏ trốn quá thấp, còn không bằng thành thành thật thật đứng đợi không nhúc nhích.
Trong lòng Hắc Thiết Tháp âm trầm, hắn đứng đợi một lúc sau đám người vây lại, mà tên tu sĩ cánh đen kia đi tới, giống như hắn là đầu lĩnh trong nhóm này. Mà không phải là tên tu sĩ Kim Đan kỳ Tiền La kia. Đám người này dùng ánh mắt bất thiện nhìn về phía hắn, Hắc Thiết Tháp sợ bọn họ động thủ, liền cười khổ nhấc tay nói:
- Ta đầu hàng, thỉnh mọi người đừng động thủ.
- Trữ vật thủ trạc, cùng với pháp bảo trong thần hồn, đều giao ra đây.
Sau khi Lôi Động đánh mắt, Tiền La cảnh giác quát lớn lên.
- Được được!
Trong nội tâm của Hắc Thiết Thạch cảm khái, đúng là ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây. Vừa rồi, bản thân của mình là người cướp bóc của bọn họ, ai biết vừa đảo mắt qua, chính mình lại biến thành tù nhân. Càng nhịn không được trong lòng mắt tên Đa Tình thư sinh khốn kiếp, không có việc gì mò mẫm làm cái gì? Vốn đám người kia, đã thành thành thật thật chuẩn bị giao tiền bình an, ai biết hắn trộn lẫn vào, chọc giận đám người kia. Làm thành bộ dáng hiện tại. Sớm biết như thế, chết cũng phải ngăn tên Đa Tình thư sinh này lại.
Tiền La thu trữ vật thủ trạc của hắn, cùng với ba kiện pháp bảo hồn luyện. Theo thứ tự là một kiện phi hành pháp bảo, một kiện công kích, một kiện pháp bảo mang tính phòng ngự.
Phẩm chất không tồi, kiện pháp bảo phòng ngự trong đó, chính là Thượng phẩm pháp bảo. Về phần trữ vật thủ trạc, Tiền La tạm thời không có động đến. Chuẩn bị chờ đợi Lôi Động xử trí. Nguồn:
- Tiểu huynh đệ, ta còn có một chút tài sản, ước chừng giá trị hơn ngàn vạn linh thạch. Ta dùng những tài sản này, đến chuộc mạng của mình. Hơn nữa, ta có thể thề, vĩnh viễn không đem chuyện hôm nay nói ra.
Hắc Thiết Tháp cũng là lưu manh, trực tiếp nói với Lôi Động:
- Đương nhiên, nếu như ngươi lo lắng, có thể bố trí chút cấm chế lên người ta.
Lôi Động nhịn không được mỉm cười, tên Hắc Thiết Tháp này, bề ngoài tục tằng, tâm lại gian xảo, không khỏi cười nói:
- Sau khi ngươi trở về, cũng không cách nào bàn giao với Bạch Cốt Ma Quân a? Còn không bằng đi theo ta đi, đảm bảo ngươi còn tốt hơn Bạch Cốt Ma Quân nhiều.
Lôi Động lúc này vô cùng thưởng thức người này, liền bắt đầu mời chào.
- Huynh đệ, ta thấy ngươi cũng không phải nhân vật đơn giản.
Hắc Thiết Tháp liếc mắt nhìn Tiền La, sắc mặt phát khổ:
- Cũng không phải ta không muốn đi với ngươi, kiếm được tiền đồ rộng lớn. Nhưng Bạch Cốt Ma Quân đã bố trí một ít thủ đoạn trên người của ta, hắn bố trí quỷ chung trong cơ thể của ta. Trong ba năm, nếu không phục dụng giải dược bí chế của hắn, sẽ bị quỷ chung trong cơ thể thôn phệ thần hồn mà chết.
- Quỷ chung? Còn có loại vật này?
Sắc mặt Lôi Động biến hóa, có chút bán tín bán nghi nói:
- Tại sao ta chưa từng nghe qua thứ này? Không phải ngươi đang lừa gạt ta đấy chứ? Cho dù bên trong cơ thể của ngươi có quỷ chung, bằng vào tu vi Kim Đan kỳ của ngươi, luyện hóa nó còn không đơn giản sao?
- Hắn nói thật đấy!
Bỗng nhiên một âm thanh lãnh lãnh thanh thanh vang lên, giống như mang theo một tia rung động mà sợ hãi nói:
- Lôi Động, rất lâu không gặp.
Kỳ thật Lôi Động đang nói Hắc Thiết Tháp, nhưng trên thực tế lực chú ý, chẳng bao giờ rời khỏi người của Đạm Đài Băng Vân. Trong cảm nhận của Lôi Động, nàng ta so với Kim Đan còn đáng sợ hơn. Bởi vì cùng Âm Sát Tông đối nghịch, phái ra một đệ tử không thua gì Lôi Động đến đuổi giết. Thiên Âm Cung tận hết sức lực, bất kể thành phẩm hạ khổ công trên người của nàng. Khiến cho một thân linh khí trang bị của nàng, căn bản không thua kém mình nửa phần. Hơn nữa, công pháp của Thiên Âm Cung cũng tương đối đáng sợ. Bằng không, cũng kiên quyết không có khả năng làm cho Thiên Âm Cung bài danh trong bát đại tông phái đỉnh cấp của Khang châu.
Thế nhưng, nghe được nàng ta nói, Lôi Động mới đưa lực chú ý đặt lên người của nàng, chắp tay sau lưng, mặt không chút thay đổi nhìn nàng, nói:
- Lá gan của ngươi không nhỏ, chẳng lẽ không sợ ta liên hiệp mọi người giết ngươi sao? Cũng chỉ có ngươi mới cho rằng, Lôi mỗ ta là người nhân từ nương tay?
Hai người nói chuyện với nhau, làm cho ánh mắt của bọn người Tiền La tập trung lại.
Dù sao, nữ tử Đạm Đài Băng Vân này, đúng là vô cùng đáng sợ. Nhất là đôi cánh trắng tuyết sau lưng của nàng ta, có tác dụng phụ trợ làm cho nàng vô cùng cường dại. Thế nhưng, nàng cũng không phải là Kim Đan kỳ, mà chỉ là Trúc Cơ kỳ tầng mười hai.
Một kiếm chém chết tu sĩ Kim Đan kỳ, nhưng ở trên mặt nàng, cũng nhìn không ra bất luận biểu tình đắc ý gì.
Càng làm cho mọi người hiếu kỳ là, Lôi Động từ trước đến nay ở cùng một chỗ với bọn họ, ngoại trừ ách nữ cứu hắn một mạng ra, cơ hồ là chưa từng thấy hắn quen biết với người nào cả. Bây giờ suy nghĩ một chút, cũng là bình thường, Lôi Động là từ Khang Châu mà đến. Đương nhiên, ngoại trừ ở Khang Châu ra, hắn chưa bao giờ nói thân phận của mình ra. Điều này làm cho mọi người đối với hắn, càng hiếu kỳ. Nhưng mà, đều đánh giá hắn có xuất thân rất tốt, bằng không kiên quyết không thể có được thực lực đáng sợ như thế này.
- Lôi Động, tuy rằng chúng ta là địch nhân.