Đạm Đài Băng Vân thản nhiên nói:
- Thế nhưng, nhưng đây là dị độ tha hương, ta nghĩ chúng ta không cần trở mặt bây giờ.
Dứt lời, đem chiến lợi phẩm chém giết Đa Tình thư sinh giao ra, lại cầm một cái phong hồn cầu. Đều ném cho Lôi Động:
- Ta có một điều thỉnh cầu.
Lôi Động tiếp nhận phong hồn cầu và trữ vật thủ trạc, trong tay cầm lên quan sát linh hồn của Đa Tình thư sinh, khóe miệng lộ ra nụ cười nghiền ngẫm, nói:
- Nói nghe một chút.
- Ta thừa nhận, ngươi rất lợi hại. Đợi một thời gian nữa chắc chắn trở thành nhân vật oai phong một cõi.
Trong thần sắc của Đạm Đài Băng Vân, lộ ra vẻ phức tạp, trầm ngâm một chút nói:
- Nếu như chúng ta không phải bởi vì lập trường khác nhau, tuyệt đối có thể trở thành bằng hữu. Thế nhưng, mặc dù như thế, ta cũng phải thỉnh cầu ngươi một chuyện. Chúng ta cùng nhau quay về Khang Châu, trong quá trình này, chúng ta trở thành minh hữu được không?
- Minh hữu?
Lôi Động nghiêng đầu cười ha hả, tò mò nhìn nàng nói:
- Đạm Đàm Băng Vân, ngươi cho rằng, hai chúng ta còn có cơ hội trở thành minh hữu?
- Trên thế giới này, không có địch nhân và bằng hữu vĩnh viễn. Trong con đường trở về Triệu Châu nguy hiểm trùng trùng, ta cần một người có thực lực mạnh mẽ làm minh hữu. Ngươi cũng cần.
Đạm Đài Băng Vân nghiêm túc nhìn Lôi Động, nói:
- Ta thật không ngờ, thần hồn của ngươi lại cường đại như thế, ở Trúc Cơ kỳ tầng mười, cũng đã có thể khống chế nhị cấp Quỷ Tướng và Phệ Hồn Ảnh Hổ cấp Kim Đan. Chuyện này ngay cả ta, chiến sủng hiện tại, cũng chỉ là Kim Đan tầng một.
Đạm Đài Băng Vân đánh pháp quyết triệu hồi thú sủng ra.
Nó vừa ra liền giương cánh, đây là một con chim thon dài mỹ lệ chừng hai ba trượng, toàn thân đỏ choét, cái đầu của nó giống như đầu phượng hoàng. Đương nhiên, mọi người cũng đều biết, đây là thứ gì. Thấy thế, tất cả mọi người đều hít một hơi khí lạnh, kinh hô:
- Đây, đây là Loan? Là một đầu Hồng Loan.
Mọi người đều biết, yêu thú không thể phục tùng, nếu như dùng sức mạnh để phục tùng, cũng cực kỳ dễ phản bội. Trừ phi, ngay từ trong trứng hoặc là ấu thú đã bắt đầu huyết tế. Nhưng mà, đó chỉ là ấu thú của một ít yêu thú phổ thông mà thôi, nhưng cũng đã là cực hạn rồi. Bởi vì hiếm thấy, rất khó bắt giữ được. Hồng Loan loại linh thú này, tuy rằng không phải là cái gì Thượng Cổ thần thú. Nhưng cũng có huyết mạch của Thượng Cổ thần thú.
Đạm Đài Băng Vân nhẹ nhàng vuốt ve đầu Hồng Loan kia, giống như có chút vui mừng, ngược lại nhìn Lôi Động nói:
- Ta cũng dùng Tẩy Tâm quả, bình thường cũng có tu luyện thần thức. Tới Trúc Cơ kỳ tầng mười hai, mới miễn cưỡng có thể khống chế được Hồng Loan cấp Kim Đan. Lôi Động, ngươi thực sự là biến thái ngoài dự liệu. Nhưng mà, ta còn có một đầu khôi lỗi.
Đạm Đài Băng Vân dứt lời, tiếp tục triệu hoán, có một đầu khôi lỗi toàn thân màu vàng xuất hiện, xuất hiện ở trước mặt mọi người. Đây là một con khôi lỗi có thực lực Kim Đan kỳ tầng một, khí thế của nó gây áp lực mười phần cho mọi người xung quanh.
Lôi Động hơi bị kiềm hãm, thảo nào Đạm Đài Băng Vân, lúc trước dám lỗ mãng đuổi theo mình không bỏ, nhất quyết muốn giết chính mình. Thì ra trên người, lại có được một đầu khôi lỗi cấp Kim Đan, khôi lỗi cấp Kim Đan, mặc dù là ở Khang Châu, cũng là thứ hiếm thấy. Ít lại càng ít, cũng chỉ có Thiên Âm Cung là tông phái đỉnh cấp, miễn cưỡng mới có được một hai con, cũng đã cao tới mức khó mà định giá được rồi. Bởi vì vật có thể luyện chế khôi lỗi cấp Kim Đan, chẳng có thứ gì không phải là trân quý hãn thế cả.
Ánh mắt của Tiền La trừng lớn, từ trước ước ao khôi lỗi của Lôi Động, hắn cũng nghĩ tới phải thu được một cái. Thế nhưng, đừng nói Kim Đan kỳ, cho dù là khôi lỗi Trúc Cơ hậu kỳ, cũng không phải hắn có thể mua được. Về phần Kim Đan kỳ, hắn chưa từng nghe nói có ai có cả, chứ đừng nói là nhìn thấy. Bởi vậy có thể thấy được, đồ chơi này tốn bao nhiêu linh thạch đây? Tiền La có một loại trực giác, đánh giá nếu đem toàn bộ thân gia của mình bán đi, chỉ sợ cũng không đổi được một đầu khôi lỗi cấp Kim Đan.
Hồng Loan chiến sủng cấp Kim Đan, khôi lỗi cấp Kim Đan, cộng thêm Thần Vương Dực vô cùng bất phàm. Mọi người bị thực lực của nàng bày ra, lăn qua lăn lại mà chóng mặt, cô nãi nãi này là ai? Tại sao lại kinh khủng như thế chứ có một Lôi Động đã đủ biến thái rồi, đã làm cho người ta kinh khủng. Nhưng mà, hiện tại lại xuất hiện thêm một người biến thái không thua gì Lôi Động cả.
Thế nhưng Lôi Động lại biết, mấy thứ này, đều là Thiên Âm Cung cho nàng cả. Mục đích, đương nhiên là đánh ra danh tiếng trẻ tuổi đệ nhất nhân, đương nhiên, song song đó cũng là vì chém giết mình. Chỉ có ở trước mắt bao người, trảm giết mình, nàng mới có thể đem về cho Thiên Âm Cung vinh quang lớn lao.
Lôi Động cũng biết, nàng xuất ra nhiều thứ cường đại gì đó, chính là muốn chứng minh với mình. Nàng có thể làm minh hữu với hắn, đối với song phương có được chỗ tốt cực lớn.
Lôi Động đúng là rất động tâm, nếu như nàng có thể thành tâm thành ý làm minh hữu, thì trên đường về nhà, càng thêm an toàn hơn không ít. Dù sao, Đạm Đài Băng Vân, tuyệt đối không phải là người yếu.
- Kết minh thì có thể, nhưng ngươi phải lấy danh nghĩa sư tôn Cơ Thanh Đồng của ngươi, phát hạ độc thệ.
Lôi Động lạnh lùng nói ra:
- Hơn nữa, minh ước của chúng ta, một ngày trở về Khang Châu. Một tháng sau, tự động mất đi hiệu lực.
Cơ Thanh Đồng, Lôi Động từng nghe Dạ Xoa Vương đề cập qua, chính là thái thượng trưởng lão của Thiên Âm Cung, hẳn là tu sĩ Nguyên Anh kỳ. Cũng là người dạy bảo Đàm Đài Băng Vân, nhìn ra được, nàng đối với Cơ Thanh Đồng hết sức kính trọng. Như vậy, bảo nàng hạ độc thệ, Lôi Động mới bằng lòng tin tưởng nàng. Lôi Động là người xuyên việt, biết loại lời thề này, rất không tin tưởng. Thế nhưng, người ở trên thế giới này, đối với lời thề, rất là tin tưởng và kính nể. Nhất là dùng danh nghĩa người thân cận phát độc thệ. Đọc Truyện Online Tại
- Ngươi...
Đạm Đài Băng Vân biến sắc, lạnh lùng. Nhìn tới nhìn lui, sau một hồi khá lâu, thấy hắn không chút nhúc nhích. Liền lạnh lùng nói:
- Trừ phi ngươi cũng nguyện ý lấy danh nghĩa Đinh Uyển Ngôn và Vạn Quỷ lão tổ phát độc thệ.
- Đạm Đài Băng Vân, ngươi nên rõ ràng tình cảnh của mình.
Lôi Động vẫn chắp tay sau lưng, bất vi sở động nói:
- Là ngươi chạy tới muốn hợp đội kết minh với ta, ta chỉ miễn cưỡng đáp ứng mà thôi. Nếu không thể đồng ý, vậy ngươi đi đường của ngươi, ta đi đường của ta. Muốn thì phát thệ, Lôi mỗ cũng không bao giờ muốn phát thệ với ngươi.
Đạm Đài Băng Vân nhìn chằm chằm vào Lôi Động thật sâu, trầm ngâm chỉ chốc lát, nhân tiện nói:
- Xem như ngươi lợi hại.
Chợt, sắc mặt của nàng ngưng trọng phát thệ. Nhưng từ thời gian kết minh, còn chuyện kết minh, bất kỳ bên nào, không được dưới bất cứ tình huống gì, ruồng bỏ một phương khác...
Lôi Động suy nghĩ một chút, trong lời thề của nàng, hình như không có lỗ thủng và bẫy rập gì. Cũng rất trịnh trọng, dùng danh nghĩa của mình, phát thệ ngôn, hai người vỗ tay ba chưởng, kể từ đó. Hai người xem như chính thức kết minh.