Mang tiếng là làm khách khanh nhưng thực chất chỉ là một loại tốt thí cao cấp, bình thường thì chẳng được ai coi trọng, lúc mấu chốt lại phải xung phong hãm trận.
Hàn Thạc tự trách mình, hận mình không hiểu sâu về tình thế ở Thâm Uyên Giới, nhưng từ miêu tả của Khắc La Tu Tư, chẳng mấy chốc hắn cũng hiểu được hàm nghĩa khách khanh. Nếu xét về tình thế bất lợi trước mắt của mình, Hàn Thạc cũng phải đáp ứng đề nghị của Khắc La Tu Tư một cách sảng khoái, ký kết hiệp nghị hư ảo với tên Khắc La Tu Tư này.
Khắc La Tu Tư cũng rất sảng khoái, vừa thấy Hàn Thạc trả lời, lập tức lệnh cho Khúc Á Nặc an bài chỗ ở cho hắn, hơn nữa cấp ngay cho Hàn Thạc một thạch bài màu xám. Mặt sau thạch bài khắc một hình quái vật, đại biểu cho thân phận khách khanh của Hàn Thạc ở Chiến Ma cốc.
- Tòa nhà ba tầng trung tâm, chính là nhà của ngươi, ở Chiến Ma cốc ngươi có tự do tuyệt đối. Có việc gì ngươi có thể tùy thời cho chúng ta biết, chỉ cần không phải là sự tình đặc biệt phiền toái, ta sẽ hết sức giúp ngươi.
Khúc Á Nặc chỉ vào một tòa nhà ba lầu cao sáu bảy thước, mỉm cười nói với Hàn Thạc.
Đây là một trang viên phía sau tòa nhà vĩ đại của Khắc La Tu Tư. Trong trang viên rải rác có hơn mười căn lầu các, bên trong an trí những loại tốt thí cao cấp của Chiến Ma cốc. Trong đó Hàn Thạc được phân phối một căn lầu có ba tầng, chính là tòa nhà cao nhất, hoa lệ nhất.
- Được rồi, ở đây cũng tốt, giúp ta an bài Hải Mạn Na, Tây Nhĩ Phù tới đây.
Khắc La Tu Tư đã hứa giao Hải Mạn Na và Tây Nhĩ Phù cho Hàn Thạc cho nên hắn cũng không khách khí, trực tiếp đòi Khúc Á Nặc đưa người đến.
- Không thành vấn đề, chút nữa ta sẽ phân phó người làm ngay, không lâu nữa Hải Mạn Na và Tây Nhĩ Phù sẽ đến thôi.
Khúc Á Nặc mỉm cười, vẻ hòa khí nói.
- Vậy đa tạ. Ừm, nếu địch nhân của Độc Nha Bảo tới, khi nào muốn ta ra sức, xin đừng khách khí.
Lấy tiền rồi thì ít nhất bề ngoài cũng nên tỏ vẻ mình luôn sốt sắng làm việc.
- Tất cả đều nghe theo sự phân phó của Khắc La Tu Tư đại nhân, ngươi vừa tới Chiến Ma cốc, còn chưa được nghỉ ngơi ta sẽ không quấy rầy ngươi nữa.
Khúc Á Nặc cũng không khách sáo thêm với Hàn Thạc nữa, chào một câu rồi cáo từ.
Khu vực này cũng không phải chỉ có một khách khanh là Hàn Thạc. Thần thức Hàn Thạc triển khai dò xét chung quanh một lần, phát hiện ra cũng không ai có thể uy hiếp tới mình, rồi trực tiếp đi vào căn nhà ba tầng của hắn. Trên đường đi, Hàn Thạc thấy trong một vài lầu các bên cạnh ẩn hiện vài thân ảnh, tựa hồ đang trộm nhìn hắn, nhưng là Hàn Thạc cũng không thèm để ý đến.
Kiến trúc ở Thâm Uyên Giới vừa to lớn lại vừa xấu xí, căn lầu của Hàn Thạc cũng không bày biện vật phẩm đồ đạc hoa hòe gì, chỉ có bàn ghế vô cùng đơn giản, nhưng là vô cùng sạch sẽ, thật ra lại phù hợp với con mắt thẩm mỹ của Hàn Thạc.
Treo tấm bảng ‘xin chớ quấy rầy’ ra trước cửa, Hàn Thạc cũng đóng kín tất cả cửa sổ, hơn nữa còn bày ra trận pháp cách âm, rồi triệu hoán Thổ Giáp Thi, bảo hắn khai quật một cái mật thất rộng lớn ở dưới đất. Sau đó Hàn Thạc lấy Khô Lâu pháp trượng ra, chuẩn bị chuyên nghiên những bí mật bên trong Khô Lâu pháp trượng.
Bên trong Khô Lâu pháp trượng có rất nhiều thứ cổ quái khiến hắn rất ngạc nhiên. Điểm này trong lòng Hàn Thạc đã biết rồi, chỉ là vì thời cơ chưa tới, mà tinh thần lực cũng không đủ nên Hàn Thạc chưa bao giờ chính thức hao phí khí lực để nghiên cứu bí mật bên trong Khô Lâu pháp trượng. Lần này bất cẩn đi tới Thâm Uyên Giới, đường trở về bị chặt đứt, Khô Lâu pháp trượng đã trở thành một trong những hy vọng của Hàn Thạc.
Cầm Khô Lâu pháp trượng trong tay, Hàn Thạc nín thở ngưng thần, tinh thần lực chầm chậm buông ra, nhẹ nhàng như tơ chậm rãi vây bọc cả Khô Lâu pháp trượng.
Tinh thần lực vừa nhập vào Khô Lâu pháp trượng, Hàn Thạc lập tức phát hiện ra tam sắc Khô lâu pháp trượng tản mát ra vầng sáng nhu hòa màu vàng lam và tím. Hắn cảm ứng được trong đó có ba loại lực lượng bất đồng kỳ dị. Hàn Thạc cảm thụ được cả ba loại lực lượng này, nhưng vẫn cảm thấy hư vô mờ mịt, không biết làm sao lợi dụng được chúng.
Diệu dụng tăng uy lực của vong linh ma pháp lên gấp đôi, không cần lợi dụng chú ngữ phối hợp, chỉ cần đem Khô Lâu pháp trượng phóng thích ra vong linh ma pháp, có thể hình thành tự nhiên.
Hắn cũng đã biết tác dụng kỳ diệu giúp linh hồn xuyên tới Vong Linh Giới và cải lão hoàn đồng. Loại thứ nhất thì Hàn Thạc đã có thể thuần thục nắm giữ. Về phần tác dụng kỳ lạ cải lão hoàn đồng, Hàn Thạc cũng cảm giác là có thể làm được, chỉ là vì ma pháp cải lão hoàn đồng chỉ có tác dụng với một nhóm người đặc biệt nhất định, nên Hàn Thạc còn chưa có cơ hội để thử.
Bây giờ tinh thần lực Hàn Thạc từng chút một chui vào giữa tam sắc Khô lâu pháp trượng, rõ ràng cảm nhận được ba lực lượng khác nhau, Hàn Thạc mặc dù đã cảm giác được ba loại lực lượng này, nhưng lại không thể tìm được bất kỳ tin tức gì hữu dụng, điều này khiến cho hắn rất đau đầu.
Dựa theo những gì mà Thiên Tai Giáo Hội và Tích Dịch Vương Đạt Gia Tây đã nói qua, tam sắc Khô lâu pháp trượng này ẩn chứa rất nhiều bí mật. Bí mật này thậm chí bao gồm cả việc mấy ngàn năm trước, Kỳ Áo Đại Lục đã xảy ra một hồi đại chiến của tất cả sinh vật cường đại, còn có một vài bí mật của Tử Vong Mộ Địa nữa.
Theo Ốc Úc Phu của Thiên Tai Giáo Hội, Hàn Thạc biết giữa Tử Vong Mộ địa trên Kỳ Áo Đại Lục, có một cái đại hình ma pháp truyền tống trận rất phức tạp, tựa hồ có thể truyền tống đến một vị diện khác. Căn cứ vào tin tức này, Hàn Thạc tin rằng bên trong Khô Lâu pháp trượng hẳn sẽ có một chút tin tức về truyền tống vị diện. Nếu hắn có thể từ trong Khô Lâu pháp trượng biết được bí mật về vị diện truyền tống, lần này có lẽ không cần phải gặp Mạn Đề Kha Nhĩ, Đại Ma Vương Thâm Uyên Giới này nữa.
Trong ba cái đầu khác màu của Khô Lâu pháp trượng bỗng tỏa ra hào quang ba màu vàng lam tím rất nhu hòa. Tinh thần lực Hàn Thạc ngay từ đầu khi vừa tiến vào Khô Lâu pháp trượng, lập tức cảm nhận được ba luồng sức mạnh từ ba cái đầu này, chỉ là Hàn Thạc cũng không biết bên trong mấy cái đầu lâu trên Khô Lâu pháp trượng che dấu bí mật gì.
Khô Lâu pháp trượng, đầu lâu ba màu, bí mật, ba từ này cứ lặp đi lặp lại trong đầu khiến cho hắn phải khổ sở suy nghĩ cố tìm phương pháp có thể phá giải bí mật Khô Lâu pháp trượng. Bí mật, đầu lâu, bí mật, đầu lâu, tinh thần lực Hàn Thạc cứ vòng vòng chạy quanh Khô Lâu pháp trượng, đột nhiên, một thể ngộ kỳ diệu đột nhiên dâng lên trong tim hắn, bí mật bình thường đều giấu trong óc người, tam sắc Khô lâu pháp trượng này có đầu lâu ba màu, vậy không phải bí mật ở giữa ba cái đầu của Khô Lâu pháp trượng sao?
Tâm thần Hàn Thạc vừa động, đột nhiên xuất hiện ý nghĩ như vậy. Hắn chấn động, trợn to mắt lại một lần nữa tinh tế đánh giá Khô Lâu pháp trượng.
Tam sắc Khô lâu pháp trượng dài khoảng chừng một thước ba, cả thân nó do lục sắc mĩ ngọc cấu thành. Ba đầu lâu xương sọ không giống đầu của nhân loại, phân biệt ra ba màu vàng lam tím. Đầu lâu màu vàng trong đó, trên mặt có ba mắt, cái đầu lâu màu xanh lam trên đầu có một cái sừng, còn đầu lâu màu tím thì trên sọ che một cái lỗ nhỏ bằng ngón tay.
Nhìn kỹ lại, Hàn Thạc đột nhiên phát hiện ra đầu lâu màu vàng có ba mắt rất quen thuộc. Từ ba hốc mắt của cái đầu này, Hàn Thạc thấy tỉ lệ giữa ba mắt của đầu lâu này ngoại trừ được đục đẽo tinh vi khéo léo, còn thì có tỷ lệ giống hệt tên tam nhãn dị tộc mà lần trước hắn gặp ở khu vực thời không loạn lưu vực ở Độc Nha Bảo.
Trong đầu nhớ lại hình ảnh Tam Nhãn Tà Thần An Tư Đạt Tư lần trước mình gặp được ở sân mua bán nô lệ Ngõa Luân Thành, hắn phát hiện ra Tam Nhãn Tà Thần An Tư Địch Tư ngoại trừ có thể tích khổng lồ và đầu có cái sừng, cũng giống hệt với tam nhãn dị tộc mà lần trước hắn gặp ở khu vực thời không loạn lưu vực ở Độc Nha Bảo, vị trí và tỉ lệ ba mắt, rất phù hợp với cái đầu lâu trong tam sắc Khô lâu pháp trượng trong tay Hàn Thạc. Hắn phán đoán đầu lâu tam nhãn màu vàng, tam nhãn dị tộc, Tam Nhãn Tà Thần An Tư Địch Tư, hẳn là đến từ một chủng tộc. Khi Hàn Thạc đem toàn bộ tinh thần lực tập trung vào cái đầu lâu tam nhãn trên Khô Lâu pháp trượng, nhất là ba hốc mắt trống rỗng, rồi lại dùng tinh thần lực vô cùng cẩn thận tiến vào.
Cảm giác kỳ diệu đột nhiên xảy ra. Tinh thần lực Hàn Thạc cảm nhận rất rõ ràng những gì bên trong đầu lâu ba mắt này. Lực lượng đậm đặc ẩn chứa vô cùng, tựa hồ còn hình thành một loại lực lượng cùng loại với phòng ngự kết giới, ngăn cản tinh thần lực Hàn Thạc thăm dò cái đầu lâu ba mắt kia.
Đây chính là đột phá khẩu, Hàn Thạc thầm khẳng định. Hắn mừng rỡ, toàn bộ tinh thần càng thêm chăm chú, tinh thần lực không còn phân tán, gắn kết cùng nhau tập trung vào lực lượng kỳ dị trên cái đầu lâu ba mắt này, cố gắng vạch trần bí ẩn trong đầu lâu tam nhãn.
- Bộp bộp bộp!
Thân thể Hàn Thạc chấn động, cảm giác tinh thần lực bị công kích như đụng vào một tòa núi lớn nguy nga, tinh thần lực cấp bậc ma đạo sự lại không thể phá được sức mạnh ẩn chứa trong cái đầu lâu lớn bằng ngón út có ba hốc mắt này, điều này làm cho Hàn Thạc cả kinh, Khô Lâu pháp trượng này quả nhiên không tầm thường.
Vẻ mặt ngưng trọng, Hàn Thạc hít sâu một hơi, trước hết thu hồi toàn bộ tinh thần lực, hơn nữa còn minh tưởng trong chốc lát để khôi phục lại.
Hắn tuy có lực lượng thần thức có thể sử dụng được, nhưng đối với Khô Lâu pháp trượng Hàn Thạc cũng không dám tùy tiện thử. Bởi vì sức mạnh của thần thức đến từ ma công, Hàn Thạc lo Khô Lâu pháp trượng sẽ có mâu thuẫn với sức mạnh của thần thức, tạo thành tổn thất khó có thể vãn hồi. Bởi vậy hắn một mạch chỉ lợi dụng tinh thần lực công kích. Một lát sau, tinh thần lực của Hàn Thạc toàn bộ đã được khôi phục. Lần này không hạ thủ vào cả ba con mắt nữa, mà tập trung vào công kích vào một con mắt.
- Chát!
Một tiếng động vang lên, lực lượng phòng ngự bên trong lỗ mắt đó rốt cục bị phá vỡ. Hàn Thạc vô cùng mừng rỡ, y theo cách này làm tiếp, rốt cục phá vỡ toàn bộ phòng ngự bên trong ba con mắt này.
Sau đó, hắn lập tức tìm được những luồng thông tin bên trong tam nhãn. Những thông tin thu được làm hắn cực kỳ khiếp sợ.