- Muốn!
Yêu Hồng tướng kiều mỵ yêu dã nhìn Hàn Thạc, thủ phạm tạo ra hai thay đổi chiến lược, bình tĩnh một cách đáng sợ.
Sau đó không chờ cho Hàn Thạc suy nghĩ nhiều, ả đột nhiên nở nụ cười xinh xắn ngọt ngào, cả người như một ngọn lửa uốn éo, thân như muốn dựa vào Hàn Thạc, chủ động tiến tới gần hắn.
Trên mặt Hàn Thạc hiện lên nụ cười mê mẩn, nhìn mỹ phụ động lòng người này, đến khi mỹ phụ này tới trước người Hàn Thạc, hắn bỗng đột ngột ra tay, thò tay chế trụ cái cổ nõn nà của ả. Hàn Thạc bóp mạnh tay, chỉ nghe rắc một tiếng, cái cổ Yêu Hồng tướng đột nhiên gãy đoạn.
- Tại... Tại sao? - Thân thể mềm mại đỏ lên như máu, Yêu Hồng tướng nhìn Hàn Thạc không thể tin được, còn chưa chết ngay, cố trừng mắt hỏi hắn vẻ phẫn hận.
- Hắc hắc, muốn giết ta à? Phương pháp của ngươi dùng còn kém lắm! - Hàn Thạc cười lạnh, không chờ cho Hỏa nguyên tố trong cơ thể ả hoàn toàn bộc phát, lập tức gia tăng lực đạo rót vào cơ thể ả, vứt mỹ phụ thiên kiều bá mị này ra giữa không trung.
“Ầm ầm...”
Tiếng nổ mãnh liệt đột nhiên vang vọng toàn trường. Cả người Yêu Hồng tướng bị hỏa quang bao kín, như là một mặt trời chợt hiện lên trên Thâm Uyên giới, phun ra nhiệt lượng vô cùng.
Ma công Hàn Thạc tu luyện tới cảnh giới này, đối với lực lượng nguyên tố thiên địa cũng có lực cảm ứng rất mạnh. Yêu Hồng tướng lúc cười khanh khách, Hỏa nguyên tố trong cơ thể ả trong nháy mắt đã gắn kết đến mức tận cùng, tâm tư ả như thế nào, không cần nói cũng biết. Hàn Thạc sao có thể cho ả đạt được ý nguyện chứ?
- Đáng tiếc một mỹ phụ nhân, ừm, tên Bát Lỗ Nha chó chết đó cuối cùng cũng không cần gọi ông nội nữa, thật là tiện nghi cho hắn... - Hàn Thạc không khỏi lắc lắc đầu hậm hực, khẽ thở dài.
Ba U Ảnh tướng bị Hàn Thạc chém giết trong tích tắc đã có ảnh hưởng rất lớn đến cả chiến cuộc. Sau khi một vạn cao thủ bị trận pháp diệt trừ trong nháy mắt, ba cao thủ cấp bậc Ác Ma bị loại, thực lực chỉnh thể Độc Nha bảo thua xa Chiến Ma cốc.
Chính là dựa vào thực lực kinh khủng của ba gã U Ảnh tướng, Độc Nha bảo mới có thể hung tợn liều mạng giao chiến với Chiến Ma cốc. Nhưng, ba U Ảnh tướng vừa chết, cao thủ của Độc Nha bảo rõ ràng không phải đối thủ nữa, sĩ khí của chúng càng lúc càng xuống thấp, ưu thế số lượng trước Chiến Ma cốc từng chút một bị san bằng.
- Là hắn, là cái tên quái vật từ vị diện thông đạo đi tới! - Đột nhiên, tên tộc nhân Tam Nhãn mà Xích Lão gọi là Nhị đệ, nhìn Hàn Thạc đang oai phong lẫm liệt, hét lớn lên.
Vì vừa giết Yêu Hồng tướng, bản thân Hàn Thạc cũng cảm thấy tiếc nuối, vừa nghe tên tộc nhân Tam Nhãn kinh hô, sực nghĩ ra việc gì đó, liếc liếc mắt nhìn tên này, lộ ra một nụ cười lạnh lẽo, nói:
- Hắc hắc, hóa ra là ngươi, không ngờ?
- Ngươi... Ngươi là tên quái vật ở vị diện đó! Tại sao... Tại sao ngươi lại trợ giúp Chiến Ma cốc? - Tên Tam Nhãn tộc cao cấp từng chỉ huy một đám sinh vật Thâm Uyên khổng lồ công kích Hàn Thạc ở thời không vị diện thông đạo, chỉ vào hắn phẫn nộ quát.
Nhún vai, Hàn Thạc mỉm cười nói:
- Người ta cho ta vốn liếng, vừa mỹ nữ vừa tiền bạc, ta đương nhiên phải trợ giúp họ. Chứ sao ta lại phải trợ giúp các ngươi, ngay từ đầu chính các ngươi đã giết chủng tộc của ta, khà khà, xin lỗi!
- Ta... Chúng ta cũng có thể cho ngươi nhiều vốn liếng, chỉ cần ngươi đáp ứng giúp chúng ta. Chiến Ma cốc cho ngươi cái gì, chúng ta có thể cho ngươi gấp bội! - Xích Lão là chủ nhân Độc Nha bảo, hiển nhiên đã nhìn ra giá trị của Hàn Thạc, vội vàng kêu to.
- Đừng nghe hắn!
Khắc La Tu Tư chủ nhân Chiến Ma cốc, khá khẩn trương, quay đầu lại nói thêm với Hàn Thạc:
- Ta sẽ đáp ứng mọi việc ngươi yêu cầu, mặt khác, con gái ta Khiết Bích Nhi cũng là của ngươi, Hàn Thạc đại nhân, Chiến Ma cốc sẽ không bạc đãi ngươi đâu, ta cam đoan!
- Làm người không thể ăn bát nhỏ nhìn nồi to (thành ngữ: Ý nói không nên thấy trăng quên đèn). Xích Lão kia, xin lỗi, ta là người rất có nguyên tắc, muốn trách thì trách ngươi ngay từ đầu không có thái độ thành ý. - Hàn Thạc mỉm cười, không nhìn thèm vẻ mặt tuyệt vọng của Xích Lão, liếc Khiết Bích Nhi lúc này đang thẹn thùng vô hạn, tà ác nháy mắt đưa tình với nàng.
Khiết Bích Nhi đang chú ý nhìn hắn, vừa thấy Hàn Thạc đưa ánh mắt đầy thâm ý, lúc này trong lòng chợt hoảng hốt, vội quay đầu đi chỗ khác, không dám nhìn hắn.
Với lực một người, Hàn Thạc chém chết ba U Ảnh tướng, nhất cử đã lật ngược tình thế. Sau khi Khắc La Tu Tư thấy được câu trả lời thuyết phục của Hàn Thạc, thở phào một hơi, sau đó cười lạnh nói:
- Mọi người xông lên, trước hết tiêu diệt hết đám người này, sau đó chúng ta tiện đà đánh tới Độc Nha bảo, chiếm lĩnh Độc Nha bảo vốn gây hấn với chúng ta nhiều năm!
Một hô trăm ứng, khí thế Chiến Ma cốc tăng vọt. Bên này người đông thế mạnh, còn có Hàn Thạc là một siêu cao thủ, lập tức phát động cụôc tấn công cuối cùng. Một bên sĩ khí tăng vọt, một bên tâm sinh tuyệt vọng, cuối cùng kết quả có thể tưởng tượng. Đám người Độc Nha bảo từng tên một lần lượt bị biển người Chiến Ma cốc bao phủ, sự chống cự càng lúc càng yếu ớt.
Hàn Thạc đi thẳng tới chỗ Khiết Bích Nhi. Tất cả mọi người ở Chiến Ma cốc đều đưa ánh mắt tràn ngập kính sợ nhìn về phía hắn, một vài thiếu nữ mạo mĩ biết Hàn Thạc là người đa tình, liếc mắt đưa tình với hắn một cách phóng tứ, duyên dáng cười khanh khách, bộ dạng mặc cho hắn muốn làm gì thì làm.
- Hàn Thạc tiên sinh, khi nào rảnh, ta dẫn ngài đi chơi Chiến Ma cốc nha...
- Hàn Thạc đại nhân, có thể dạy ta vũ thuật không? Người ta nhất định sẽ chăm chú nghe ngài giảng...
- Đi mà, cho chúng ta một cơ hội đi...
Các cô ở Thâm Uyên giới quả là cởi mở hào sảng, bất kỳ một thiếu nữ nào trên đường cảm giác thấy mình nhan sắc xinh đẹp, đều không che dấu ánh mắt như bốc lửa, ai nấy đều đưa ra lời mời. Chẳng những có những thiếu nữ dung mạo tuyệt mỹ, mà còn có mấy các cô gái thành thục kiều diễm, nam nhân bên cạnh các nàng ai nấy đều cười hà hà, tựa hồ không để ý nữ nhân mình mà phóng tứ như vậy thì có gì không ổn...
- Khặc khặc... Thâm Uyên giới quả nhiên là Thâm Uyên giới, thú vị thú vị...
Trong lòng Hàn Thạc âm thầm lấy làm kỳ quái, rồi lộ ra nụ cười hòa ái với vài nữ nhân cực kỳ xuất sắc, phóng tứ quét mắt tới lui khắp người các nàng, làm mấy mỹ nữ này rú lên, hận không được lập tức sa vào lòng Hàn Thạc.
- Ngài... Quả nhiên là một tên đại sắc quỷ! - Khiết Bích Nhi thấy Hàn Thạc một đường đi tới, lộ ra vẻ thèm thuồng sắc đẹp, đôi mắt láo liên, vừa tức vừa buồn cười, nhịn không được híc lên một tiếng.
Nam nhân cường đại ở Thâm Uyên giới, chỉ cần có đủ vốn liếng, có rất nhiều nữ nhân là việc rất đương nhiên. Điểm này thì tất cả các cô ở Thâm Uyên giới đều không thấy có gì không ổn. Khiết Bích Nhi cũng thế, bởi vậy, từ ngay từ đầu Hàn Thạc vừa đi lại Thâm Uyên giới, vừa xuất đầu đã giành lấy Hải Mạn Na Tây Nhĩ Phù, mà việc này cũng không làm ai thắc mắc gì, Khiết Bích Nhi cũng tiếp nhận sự thật này một cách rất tự nhiên.
Đối với Khiết Bích Nhi thì Hàn Thạc cường đại có tham lam nữ nhân có nhan sắc căn bản cũng bình thường. Nàng vốn là người ở Thâm Uyên giới, chẳng những không phản cảm với sự phóng đãng của Hàn Thạc, ngược lại cảm thấy nam nhân của mình làm như vậy mới là một nam nhân chính thức. Do đó thấy Hàn Thạc trên đường láo liên đi tới, lúc đầu vừa tức giận vừa buồn cười, nhưng chỉ trong chốc lát đã trở lại bình thường.
- Phụ thân cô đã ban cô cho ta rồi, hắc hắc, vậy... Ta không khách khí nữa! - Rốt cục tới hắn cũng đến bên cạnh Khiết Bích Nhi, ghé miệng vào tai nàng, nhẹ giọng cười hì hì nói.
Giữa những nữ nhân ở Thâm Uyên giới, Khiết Bích Nhi coi như là một người có da mặt mỏng nhất, bị Hàn Thạc làm vài động tác thân mật trước mặt mọi người như vậy, nàng vừa cảm thấy hưng phấn vui sướng lại vừa có chút ngượng ngùng, hai mắt kiều mỵ liếc nhìn hắn, thì thào nhỏ giọng ừ nhẹ một tiếng, nói:
- Ngài là gia hỏa xấu xa, làm sao lại làm như vậy chứ?
Lời nói thỏ thẻ như vậy có khác gì chọc ghẹo, hai mắt kiều mỵ của Khiết Bích Nhi mang theo mị lực câu hồn đoạt phách, làm Hàn Thạc vô cùng rung động, hắn hắc hắc cười lớn rồi ôm chầm lấy eo Khiết Bích Nhi, bất chấp nàng ngượng ngùng phản đối, cũng mặc kệ Khắc La Tu Tư đang dẫn mọi người đuổi giết Xích Lão, ôm chặt lấy Khiết Bích Nhi bay về phía sơn cốc phía sau.
Mọi người trong Chiến Ma cốc đều nhìn thấy cảnh này, toàn bộ đều nở nụ cười mập mờ, rồi cười phá lên. Các cô nữ nhân mĩ lệ hận không được Hàn Thạc chiếm đoạt xâm phạm các nàng, nội tâm xáo động không ngừng!
- Hàn Thạc tiên sinh! - Lúc Hàn Thạc sắp chạy khỏi tầm nhìn mọi người, Bát Lỗ Nha vừa mới giết chết một La Sát của địch nhân, đột nhiên gọi với một tiếng.
Hàn Thạc trong lòng mang theo Khiết Bích Nhi, chỉ hận không thể chinh phạt nàng ngay, lạnh lùng hậm hực liếc mắt nhìn Bát Lỗ Nha, hừ hừ nói:
- Bát Lỗ Nha, ngươi thấy ta không thể đùa giỡn được Yêu Hồng tướng, ngươi dám chọc quê ta phải không?
Bát Lỗ Nha biến sắc, vội nói:
- Không dám không dám!
Dưới cái nhìn lạnh lùng của Hàn Thạc, Bát Lỗ Nha mếu máo, nói:
- Ta chỉ muốn nói cho ngài một câu, tiểu nhân phục rồi!
Trong khi Bát Lỗ Nha nói những lời này, trong lòng hắn tràn ngập vẻ sợ hãi, cũng thật sự không hề có địch ý gì với Hàn Thạc! Nghĩ cũng đúng, một nhân vật có thể giết sạch tam đại U Ảnh tướng, hắn chỉ là một La sát, có tư cách gì mà nói chuyện với Hàn Thạc chứ?!
- Cũng coi như ngươi thức thời! - Nhìn chằm chằm và Bát Lỗ Nha một lát, xác nhận gã thật tâm thành ý phục mình, Hàn Thạc hừ lạnh một tiếng, không còn nhìn Bát Lỗ Nha thêm nữa, ôm lấy Khiết Bích Nhi, cuồng tiếu hào hùng phóng đi!