Chương : Đừng ở trên cổ....
Ngoài cửa truyền đến thanh âm có người đi tiểu đêm, hai người đồng thời yên tĩnh lại. Sau đó Tư Không Linh đột nhiên rướn cổ về Úc Nhiễm, nàng tựa hồ cũng không lo lắng Úc Nhiễm sẽ nhân cơ hội kéo lấy mặt nạ của nàng, trái lại rất hứng thú đánh giá dấu hôn trên cổ của Úc Nhiễm
Tư Không Linh cười không ra tiếng, Úc Nhiễm phản xạ có điều kiện hơi ngửa ra sau cũng muốn đẩy nàng ra, lại bị bắt lấy cánh tay hoàn hảo duy nhất
Tư Không Linh làm dáng muốn cúi đầu, giống như rất có lạc thú ở bên cạnh làm ra một cái gần như thế nữa
"Chờ một chút....!" Xen vào người bên ngoài đi tiểu đêm tùy lúc còn có thể trở về đi qua nơi này, Úc Nhiễm không dám làm ra động tĩnh quá lớn, thế nhưng ngăn cản không được sự xâm chiếm của Tư Không Linh, lúc khẩn cấp quan trọng cô chỉ có thể dồn dập thấp giọng nói
Động tác của Tư Không Linh quả nhiên dừng lại, con ngươi của nàng sáng sủa như đầy sao, hài hước nhìn Úc Nhiễm kinh hoảng. Úc bộ đầu khi xưa lẫm liệt bây giờ đang vô trợ bị nàng hạn chế tất cả hoạt động, nhìn đến bất an lại vừa đáng thương
Úc Nhiễm tránh được ánh mắt mười phần ý tứ của nàng, trong lòng bởi vì sự phản kháng vô lực của chính mình mà tương đối ảo não
"Đừng ở trên cổ...." Cách hồi lâu, cô hình như cuối cùng kìm lòng xuống, nhẹ giọng yêu cầu nói ra. Úc Nhiễm nói xong thì hận không thể cắn đầu lưỡi mình
Nói là cầu xin, kỳ thực Tư Không Linh nghe tới không hề kinh hoàng, trái lại có chút ý dục cự hoàn nghênh (trong lòng bất mãn nhưng ngoài mặt vẫn phải vui vẻ). Nhưng Tư Không Linh lại cũng biết không phải
Úc Nhiễm biết đại khái tính nết của nàng, thích mềm không thích cứng. Cô như nghĩa chánh ngôn từ quở trách nàng, nàng có lẽ sẽ đem cả cái cổ cô đều trồng đầy dâu tây nhỏ
"Xem ra Úc bộ đầu vì vậy, ăn chút trái đắng?" Tư Không Linh vừa nói: "Bị người nhìn thấy sao?"
"....." Đối với lần này, Úc Nhiễm lựa chọn trầm mặc
Nhưng mà sự trầm mặc của cô cũng không thể được tán thành, "Không nói ta cũng sẽ không buông tha ngươi nha. Tư Không Linh lại áp sát một chút, ôn nhu nói lời tàn khốc
Úc Nhiễm quay đầu lại mạnh mẽ trừng nàng, "Không sai! Ngươi hài lòng chưa?" Cô dáng vẻ hung tợn mà nhìn đến Tư Không Linh ngẩn ra, Úc Nhiễm nhân cơ hội cản bàn tay của nàng ra đem nàng đẩy ra, "Luôn trêu đùa ta như vậy, ngươi thật là hài lòng như vậy?"
Tư Không Linh vô tội chớp chớp mắt, "Ta là thích xem được dáng vẻ khả ái của Nhiễm nhi a"
Đáng yêu? Gặp quỷ rồi, nơi nào đáng yêu! !
"Ngủ sớm chút đi" Tư Không Linh nhìn cô thật sự có chút tức giận, liền cũng không làm khó nhiều. Nàng nói ngủ ngon, liền tự mình rời khỏi phòng của Úc Nhiễm
Thì ra bộ quần áo kia là Tư Không Linh mua
Úc Nhiễm nằm lại trên giường mở mắt nhìn trần nhà, bất thình lình lại nghĩ tới uy hiếp trước khi đi của Tư Không Linh - nàng nói: Ngươi còn dám tùy tiện bị thương, ta thì để thương thế của ngươi triệt để một chút nữa
Úc Nhiễm đột nhiên có một loại cảm giác sởn cả tóc gáy, cô thực sự không dám đi sâu hiểu thêm 'bị thương triệt để một chút nữa' là cách bị thương thế nào
Hiệu quả trị liệu của kim sang dược rất tốt ngoại trừ thời điểm bôi lên người vạn phần khốc liệt, thế nhưng sau này thì ôn hòa hơn nhiều rồi. Úc Nhiễm đang bên trong suy tư từ lâu quên vết thương trên tay, vừa cảm giác ngủ đến vô cùng an ổn
"......" Lúc bình minh lên Úc Nhiễm soi soi gương, chấm đỏ trên cổ nhạt lại không ít, nhưng vẫn rõ ràng. Cô thực sự là rất khổ não!
Quả nhiên bất luận thế nào, thứ này cũng không thể để Tư Không Linh làm ra lần thứ hai. Còn nữa, Úc Nhiễm suy nghĩ, sau này trước khi ngủ đều phải đem cửa khóa chặt mới được!
...... Nếu như khóa chặt rồi thì có thể ngăn cản Tư Không Linh
Bởi vì một chuyện duy nhất là thường phục cũng bị thương rồi, Úc Nhiễm chỉ có thể mặc quan phục. Thời điểm mở ra tủ quần áo cô lại thấy được bộ quần áo kia Tư Không Linh tặng, vô cùng tự nhiên liền đem nó không thèm đếm xỉa đến
Loại đồ lộng lẫy kia, huống chi còn là Tư Không Linh đưa tới, cô tình nguyện ném cũng sẽ không mặc!
Úc Nhiễm mặc xong quần áo và rửa mặt xong, thời điểm đẩy cửa ra phát hiện trên ghế thấp cạnh cửa đang đặt quần áo ngày hôm qua cô sơ suất làm rách
Úc Nhiễm có chút không tìm được manh mối, bộ y phục này vừa mới ở trong phòng không thấy ngược lại cũng không để ý, thật đúng là kỳ quái, làm sao sẽ được gấp chỉnh tề để ở chỗ này?
Cô cầm lên vừa nhìn, vết máu được giặc sạch rồi, cả địa phương rách cũng bị may vá tốt rồi
Tuy thủ pháp may vá cũng không đẹp, nhưng trong lòng Úc Nhiễm vẫn là ấm áp một hồi lâu
Cô ngẩng đầu thấy được bóng lưng đi xa phía trước của La Hương, nàng luôn là đi rất chậm, Úc Nhiễm không nói hai lời đuổi theo
Úc Nhiễm đột nhiên ngăn cản nàng, làm nàng sợ hết hồn
"Là cô làm?" Thanh âm của Úc Nhiễm là chính mình cũng ôn nhu không tưởng tượng nổi
La Hương giờ khắc này, cũng chính là Tư Không Linh không khỏi tự mình ghen với mình, thời điểm Úc Nhiễm đối mặt nàng thái độ sao sẽ không từng ôn hòa như thế?
La Hương có chút ngượng ngùng, nhưng mà cúi đầu thấp, thái độ này xem như là chấp nhận
Úc Nhiễm thầm nghĩ tạ ơn, cúi đầu lại không đề phòng thấy được vết thương trên ngón tay của đối phương, La Hương tựa hồ ý thức được cái gì, lúc này muốn đem tay giấu đi, gậy ngắn đều tuột tay rơi ở trên mặt đất
"Làm sao vậy!" Thấy được trên bụng ngón tay của La Hương đều là lỗ kim nhỏ bé, Úc Nhiễm trong lòng nhíu lại, cô biết rõ còn hỏi, hỏa khí cũng có chút lên, "Là khi may y phục làm sao?"
La Hương tựa hồ cảm giác được tức giận của cô, không khỏi sợ sệt co rúm lại một hồi. Úc Nhiễm lại không cho phép nàng lãng tránh, sít sao nắm lấy tay nàng
La Hương ủy khuất giống như là muốn khóc lên, 'Tôi chỉ là, muốn vì cô làm thêm chút chuyện.....'
Tức giận như thế nào đi nữa, nhìn nàng bộ dáng này, cũng bốc lên không phát hỏa ra. Kỳ thực cô không phải tức giận a, cô chỉ là đau lòng cho nàng a! chuyện người thường hai ba lần là có thể hoàn thành, đổi lại La Hương phải khó thêm khó. Nếu đã khó xử như thế, tại sao còn muốn ép mình làm những việc này chứ, tự dưng chịu những thương tổn này không khỏi được cái này mất cái khác
Lực đạo của Úc Nhiễm nắm lấy nàng chậm rãi nới lỏng, ngữ khí cũng ôn hòa, "Sau này đừng tiếp tục như vậy, biết không?"
La Hương khẽ gật đầu
Úc Nhiễm nhìn nàng, tiện đà lại nói: "Đối với mình tốt hơn một chút, cô bị thương như vậy, tôi thấy cũng khổ sở"
Tư Không Linh lúc đó nghĩ tới là: Chiêu lấy gậy ông đập lưng ông này của nàng, xem như là thành công. Giờ khắc này Úc Nhiễm đã thấy nàng bị thương không có thoải mái nhiều, hôm qua nàng nhìn Úc Nhiễm bị thương thì càng khó chịu gấp trăm lần!
Nhưng mà tâm tư này không thể biểu hiện ra, nàng nổi lên cảm động một lúc, bỗng nhiên giang hai cánh tay sít sao ôm lấy Úc Nhiễm
Úc Nhiễm trở tay không kịp, người trong ngực lại bắt đầu khóc thút thít
".....Làm, làm sao vậy?" Úc Nhiễm quả thực đầu óc mơ hồ
La Hương lại nói không ra lời, chỉ hung hăng ôm cô nức nở, đồng thời càng rút vào càng kịch liệt
Úc Nhiễm hậu tri hậu giác, vỗ vỗ lưng rung động của nàng, "Đừng khóc"
Tư Không Linh rút vào vô cùng nghiện, vác lấy Úc Nhiễm, lại lấy tay thấm chút nước bọt lau ở trên mặt, dáng dấp kia rất thê thảm
Đợi ôm lấy nghiện rồi, Tư Không Linh mới lưu luyến không rời buông Úc Nhiễm ra, nàng cúi đầu nhấc ống tay áo xoa xoa mặt, tựa hồ có hơi xin lỗi hành vi vừa rồi mất khống chế
'Xin lỗi'
Úc Nhiễm lắc đầu một cái, đương nhiên sẽ không trách nàng: "Không có chuyện gì"
'Đã rất lâu không có ai, đối với tôi tốt như vậy....'
Úc Nhiễm cảm giác mình đối với La Hương có một loại cảm giác kỳ quái lại vô cùng không rõ, cô nói không ra vấn đề gì, thế nhưng trước mắt cô cũng không nguyện suy nghĩ nhiều gì. Dáng vẻ nhu nhược của La Hương, chỉ làm cho cô hết sức muốn bảo vệ nàng, thế là lần này đổi lại cô nhẹ nhàng ôm lấy La Hương
"Sau này, đừng tiếp tục khó xử chính mình"
Tư Không Linh cảm giác mình lần này thực sự chơi hơi lớn, thân ở trong ngực của Úc Nhiễm, nàng rơi vào trong mâu thuẫn trước nay chưa có
"Tôi sẽ tìm đại phu tốt nhất, thay cô trị tốt con mắt và cổ họng"
Điều kiện tiên quyết là Úc Nhiễm trước tiên cần phải tích góp chút tiền
Tháng ngày trôi qua rất nhanh, ngày chấm đỏ trên cổ của Úc Nhiễm triệt để biến mất, vừa vặn lại xảy ra vụ án. Lăng Xuyên vốn bình yên, từ sau khi vụ án của Tư Không Linh xảy ra, tựa hồ trở nên càng ngày càng không yên ổn
Úc Nhiễm lại chợt phát hiện, Tư Không Linh đã rất lâu chưa có tới tìm cô rồi. Khi đó cô đang uống canh hạt sen La Hương tự tay làm cho cô, mới vừa uống một nửa, Lô Nguyệt thì tới tìm cô
"Chết chính là một cô tiểu thiếp của Phương gia, buổi trưa khi hạ nhân gánh nước giếng phát hiện, nghe nói thời điểm thấy được dọa ngất đi rồi"
Chuyện này đối với Lăng Xuyên mà nói, coi là vụ án lớn thật tính như cao cấp nhất, coi như là lúc trước Tư Không Linh trộm lấy những bảo vật giá trị liên thành kia, cũng không sánh bằng một cái mạng nghiêm túc bây giờ
Úc Nhiễm đang rầu chuyện vụ án, Tư Không Linh không chịu cô đơn cũng đang lập kế hoạch áp dụng kế sách tiến công mới
Thân là La Hương chính mình cũng nên có hành động rồi.
Hết chương