Dịch: Tiểu Băng
Trên đường Lam đến trung tâm chỉ huy, hắn đã biết được mọi chuyện từ người đón tiếp, kết hợp với tin tức thu hoạch được sau khi nói chuyện với Diêu Nguyên, đến khi đến trung tâm chỉ huy, hắn hầu như đã tính toán ra cách giải quyết.
"Không thể để cho bọn họ tới gần!"
Lam không còn sự chán chường của ngày xưa, lúc này khi nói chuyện, hắn vô cùng tỉnh táo, sung mãn. Hắn đứng trong trung tâm chỉ huy, hơi khom người chào Diêu Nguyên, sau đó đứng thẳng dậy, lớn tiếng nói: "Không thể để cho bọn họ tới gần. Một là vấn đề tốc độ và tuyến đường, để tránh cho bọn họ va chạm với chiến hạm của chúng ta, chúng ta phải nhắc nhở bọn họ về điều này. Thứ hai, là căn cứ ước định bất thành văn của tinh tế, nếu địa vị của hai bên không tương xứng, thì... bảo người lãnh đạo cao nhất của bọn họ ra đây bàn bạc với chúng ta, nếu không thỏa thuận hợp lý, vậy thì hoàng đế bệ hạ, ta sẽ thực hiện chức trách của mình!"
Tất cả mọi người xung quanh đều trợn mắt há mồm nhìn Lam . Trong đầu họ hoàn toàn trống rỗng, cái chuyện gì đây? Sao người ngoài hành tinh Lam tộc này da mặt dày vậy? Rõ ràng chỉ là tù binh, bảo là cho làm bộ trưởng ngoại giao, nhưng đấy rõ ràng chỉ là chức vụ cho có mà thôi, thế mà hắn lại còn cho là thật, còn bừng bừng khí thế như thế này… là sao vậy?
Lam cứ như chỉ muốn báo cho Diêu Nguyên một câu để biết, sau đó mặc kệ luôn Diêu Nguyên, nói sang sảng: "Không gian vũ trụ ngoài đó không có hạt sáng thế căn bản đúng không? Vậy điều chỉnh tần số liên lạc vào tần số của thương nhân vũ trụ. Đó là ngôn ngữ thông dụng nhất của hà hệ chúng ta. Sau đó chuyển lời của tôi cho họ biết."
Đám nhân viên bên dưới há hốc mồm, quay qua nhìn Diêu Nguyên. Đến lúc này, Lam mới giật mình nhớ ra: "Xin lỗi, hoàng đế bệ hạ, tôi đã xâm phạm vào quyền lực của ngài. Chỉ vì tôi sốt ruột quá. Đây là chức vụ đầu tiên của tôi, tôi chỉ muốn làm cho tốt nhất, xin hãy tha thứ cho sai sót của tôi... Tiện thể, tôi đề nghị được trao phần quyền hạn của bộ ngoại giao. Tôi muốn có một đội ngũ phản ứng nhanh để thực hiện công tác ngoại giao cơ bản. Nếu có ngoại tộc xâm phạm quyền lợi của nhân loại chúng ta, tôi nhất định sẽ là người đưa ra phản ứng trước tiên."
"Thứ hai là tôi muốn có một đội cận vệ, và nhân viên đàm phán đi kèm, và cả sĩ quan phụ tá cho tôi nữa. Ừm, sĩ quan phụ tá tôi sẽ tự nghĩ cách giải quyết, nhưng mà hoàng đế bệ hạ, tôi vẫn còn một chuyện muốn đề xuất. Là đại thần ngoại giao của nhân loại, một chức vụ hiển hách như thế, mà tôi chẳng có đội thân vệ nào của mình. Ngài có cảm thấy như vậy là một loại thất lễ không?
Đương nhiên, tôi có thể hiểu được vì tình hình khốn cảnh của tộc chúng ta hiện giờ, tôi chỉ hy vọng, sau khi hạm đội chiến đấu thành lập, tôi hi vọng sẽ được ưu tiên cung cấp một hạm đội thân vệ, bởi đây là vì công vụ. Một điều sau cùng, tôi hi vọng hoàng đế bệ hạ sẽ cho bộ ngoại giao của tôi một phần quyền tuyên chiến. Bởi vì tôi là người Lam tộc, tôi hiểu rõ thực lực và tâm lí của các chủng tộc ngoài hành tinh hơn mọi người ở đây. Điều này có lợi cho tôi khi thực hiện công tác của mình."
Lam nói một đống một lèo, khiến ngay cả Diêu Nguyên cũng phải há hốc mồm, trong nhất thời không biết phải nói gì. Nhậm Đào đứng bên cạnh khẽ ho một cái, đánh thức kỹ năng người suy nghĩ của Diêu Nguyên lập tức hoạt động, cuối cùng, ông giả bộ lãnh đạm nói: "Rất tốt, anh có thể đảm nhiệm vai trò bộ trưởng ngoại giao, tôi cũng sẽ giao quyền lực tương xứng cho anh...
Tôi cho anh hai mươi mốt chiến cơ vũ trụ , hai mươi chiến sĩ tinh tế làm đội phản ứng nhanh cho bộ ngoại giao của anh. Đồng thời, cho anh một trăm binh phòng ngự để làm đội cận vệ, còn hạm đội thân vệ... sau khi nhân loại chúng ta phát triển, sẽ ưu tiên sắp xếp cho anh trước. Đương nhiên, trước hết, tôi hi vọng anh có thể lập tức giải quyết ngay vấn đề ngay lúc này."
Mặt Lam lập tức sáng bừng, trong lòng như muốn bùng nổ. Kỳ thực từ lúc nghe được cấp cho hai mươi chiến sĩ tinh tế, những nghi ngờ sau cùng đã hoàn toàn tiêu tán. Lúc trước hắn còn lo đây chỉ là một chức vụ nhân loại quăng đại cho hắn, nhưng mà tới hai mươi chiến sĩ tinh tế...
Ừ, Lam biết rõ chiến sĩ tinh tế là cái gì. Đó chính là hai mươi người thích ứng vũ trụ đó. Má ơi, chuyện này quả thực là... Bay lên đỉnh hạnh phúc luôn!
Hai mươi người thích ứng vũ trụ là cái khái niệm gì? Mẹ nó, dù có gặp phải văn minh vũ trụ cấp năm cấp sáu, có bản lĩnh ngươi giết ta thử xem! Giết ta rồi nhìn xem chủng tộc của ngươi có bị các nền văn minh cùng cấp diệt tộc luôn không!
"Được, hoàng đế bệ hạ! Ta lập tức thực hiện nghĩa vụ của mình ngay!"
Lam lập tức xoay người qua, nhìn các nhân viên xử lý, gần như là hô hào: "Còn chờ đợi cái gì, làm việc ngay cho tôi! Phát tin ý của tôi cho những chiến hạm ngoài hành tinh kia trước khi chúng chặn đường đi của chúng ta!"
Lúc này, đám nhân viên không chần chừ gì nữa. Dù sao đây mới là chuyện quan trọng nhất hiện giờ, huống hồ ngay cả Diêu Nguyên cũng đã nói như vậy rồi, cho Lam làm đại thần ngoại giao thật cũng được, chỉ cho làm giả cũng được, nói tóm lại, việc cần làm bây giờ thì vẫn phải làm.
Thế nên, chỉ vài giây sau, những phi thuyền kia đều lục tục nhận được tin tức từ chính tàu Hy Vọng, sử dụng ngôn ngữ thông dụng của thương nhân ngoài hành tinh, khiến các phi thuyền này đều thở phào nhẹ nhõm.
Điều này chứng tỏ đối phương hiểu biết các quy định, thông tục của vũ trụ, cũng như là một chủng tộc có nền văn minh tương đương với bọn họ, như vậy mới có thể giao lưu, hỗ trợ lẫn nhau.
"Quý phương thuyền không được phép tới gần thuyền chúng tôi trong phạm vi ba lần tác chiến..."
"Đề nghị đưa thuyền chở nhân viên ngoại giao tới gần phương thuyền của chúng tôi để tiến hành hội đàm..."
"Để khống chế xu thế ác ma hóa của quý phương, cũng như khống chế hành vi không hữu hảo của quý phương thuyền, đề nghị không được sử dụng bất kì một thiết bị phòng hộ nào, phải để máy bay chiến đấu của chúng tôi tới gần cùng đi..."
"Vui lòng trả lời trong vòng sáu mươi giây. Nếu không, chúng tôi sẽ coi như các người đang tiếp cận để khiêu khích. Chúng tôi sẽ có quyền tiến hành công kích với các người!"
Những phi thuyền, chiến hạm đã đến bờ vực tuyệt cảnh, nhất là khi càng tới gần tàu Hy Vọng, cũng như càng tới gần tinh cầu có sự sống kia, xu thế ác ma hóa của bọn họ càng tăng, tốc độ biến hóa cũng càng lúc càng nhanh. Lúc này, bên ngoài vỏ các phi thuyền, chiến hạm đã có rất nhiều chỗ bị biến dị, bên trong cũng có ít nhất tám phần mười sinh vật sống bắt đầu biến hình. Nói một cách đơn giản, chính là không còn đường sống, nên đương nhiên tàu Hy Vọng nói như thế nào, bọn họ sẽ làm y theo thế ấy, chỉ cầu có thể thoát được định mệnh sau cùng mà thôi.
Ngay lập tức, những câu trả lời thi nhau truyền tới tàu tàu Hy Vọng. Tất cả đều đồng ý ba yêu cầu của tàu Hy Vọng, chỉ hy vọng được giải quyết vấn đề ác ma hóa với tốc độ nhanh nhất, dù đưa ra bất cứ yêu cầu gì bọn họ cũng đồng ý.
Sau khi đọc những câu trả lời, Lam không ngừng cười nhạt, nói: "Chỉ có dùng hiệp ước chính quy, với những điều khoản trình bày rõ ràng minh bạch, đi kèm với giá trị vũ lực mạnh mẽ tương xứng, thì mới có được hiệu lực thật sự. Cái kiểu yêu cầu gì cũng đồng ý như thế này, rõ ràng là một kiểu trả lời qua loa và kéo dài thời gian. Lập tức báo cho họ biết, chúng ta sẽ phái người ra bảo vệ đoàn ngoại giao của họ, bảo bọn họ lập tức phái đoàn ngoại giao tới đây, như thế chúng ta sẽ đảm bảo khống chế sự ác ma hóa của bọn họ đến mức độ nhất định, nhưng nếu lúc đó mà..."
Lam tiếp tục cười nhạt: "Hai chiếc kia! Hai phi thuyền có mức độ ác ma hóa nghiêm trọng nhất, thì không cần phải phái người tới đó, mặc bọn họ bị ác ma hóa đi. Sau khi bị ác ma hóa hoàn tất, thì phá hủy bọn họ! Phải để cho những nền văn minh này hiểu một sự thật, rằng chúng ta mới là kẻ quyết định sự tồn tại của bọn họ, chứ không phải là đối tượng bọn họ có thể qua loa hay lừa dối..."
Vì Diêu Nguyên đã im lặng đồng tình, cộng với thân phận Lam kia chính là người thứ sáu được lựa chọn làm người thừa kế của văn minh vũ trụ cấp ba, cộng với việc nhân loại quả thật không biết rõ cách thức giao lưu của các nền văn minh vũ trụ, nên lúc này, Lam đã thật sự chiếm sự chủ đạo tuyệt đối. Hắn cũng chẳng chút khách khí, bắt đầu sử dụng quyền lực của mình.
Đầu tiên là yêu cầu đưa con tàu du lịch của Lam tộc cũng bị bắt làm tù binh của hắn kia lên cầu tàu Hy Vọng, sau đó dẫn theo hai mươi chiến sĩ tinh tế, mười mấy binh sĩ quân phòng ngự, và đám thuộc hạ Lam tộc của hắn, thuận tiện yêu cầu hai mươi mốt chiến cơ vũ trụ mở đường, diễu võ dương oai bay ra ngoài.
Những chiếc phi thuyền vũ trụ bên ngoài hầu như cũng cùng lúc đó, thi nhau cho phi thuyền chở đoàn ngoại giao của mình bay ra. Đương nhiên vì nhiều nguyên nhân, có ba phi thuyền không cử đoàn ngoại giao.
Sau khi được Diêu Nguyên xác nhận, mỗi phi thuyền chở đoàn ngoại giao của các chiến hạm kia đều được mười hai chiến cơ vũ trụ bay tới hộ tống xung quanh, chỉ có ba chiếc không phái đoàn ngoại giao thì không cho chiến cơ vũ trụ tới gần. Cả quá trình chỉ chưa tới năm phút, vì khi không có hạt sáng thế căn bản, muốn hạ lệnh chỉ cần ấn phím một cái là tới nơi.
Chừng mười phút sau, trong không trung, khu vực có tàu Hy Vọng đã xảy ra một cảnh tượng làm người ta kinh ngạc. Rằng những phi thuyền loại nhỏ (chở các đoàn ngoại giao) trong khi chạy về phía tàu Hy Vọng đều đã bắt đầu bị biến dị ác ma hóa, nhưng khi họ tới gần phi thuyền của Lam , chỉ cần lọt vào trong phạm vi mười mấy km quanh nó thì sự ác ma hóa kia trong nháy mắt đã bị đánh tan.
Đương nhiên những vị trí vì bị biến dị mà hư hỏng không thể phục hồi như cũ lại được, nhưng tất cả mọi biến dị như thành thịt, thành gỗ, thành lửa, thành băng gì gì đó đều hoàn toàn biến mất, phi thuyền chỉ còn trông giống như một phi thuyền tơi tả bình thường mà thôi.
Lam là bộ trưởng ngoại giao, là cấp trên lớn nhất ở nơi này, bất kể trước đây hắn có phải là tù binh hay không, thì ít nhất khi Diêu Nguyên xác nhận đưa cho hắn chức vụ bộ trưởng ngoại giao, thì hắn chính là người ra lệnh ở nơi này.
Khi những phi thuyền cỡ nhỏ kia tới gần, hắn ra lệnh cho các chiến sĩ tinh tế và quân phòng ngự đứng xung quanh rằng: "Tí nữa khi bọn họ vào trong phi thuyền, lập tức tước hết vũ khí và trang bị phòng ngự của bọn họ, không cần phải khách khí gì hết!"
Những tộc nhân Lam tộc có mặt ở đó bình thản, chẳng chút ngạc nhiên, nhưng các chiến sĩ tinh tế và quân phòng ngự thì quay qua nhìn nhau. Một chiến sĩ tinh tế ngần ngừ một chút, rồi hỏi: "Nhưng mà bộ trưởng ngoại giao... à, Lam bộ trưởng, làm như vậy… có thích hợp với công tác ngoại giao không?"
Lam quay đầu lại mỉm cười: "Không sao đâu. Chắc văn minh nhân loại chúng ta chưa tiếp xúc nhiều với các nền văn minh khác phải không? Sau này các anh là bộ hạ của tôi, bây giờ tôi sẽ chỉ cho các anh điều đầu tiên... Hành động này, chính là cách thức ngoại giao của vũ trụ!"
Lam vừa nói xong, trên thân ba phi thuyền đã bị ác ma hóa hoàn toàn bùng lên ánh lửa. Chiến cơ vũ trụ nhận được mệnh lệnh, đã bắt đầu tiến hành công kích!