Đẳng Cấp Ở Rể

chương 116

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương

Sở Phi suy nghĩ nói, “Nhưng cũng phải nhìn ánh mắt của tôi mà hành động, không thể tùy tiện nói lung tung chứ!”

Chỉ một lát sau, khi tới khách sạn, rất nhiều bạn cùng lớp đã có mặt, thật là náo nhiệt, một phần lớn trong số họ đã kết hôn và có con, dẫn theo người nhà tới đây, còn có một vài đủ trẻ bốn năm tuổi, ở đại sảnh chạy tới chạy lui.

Sự xuất hiện của Sở Phi, thêm ánh sáng từ đại sảnh chiếu vào, có rất nhiều ánh mắt đàn ông đều tập trung dán lên người Sở Phi, đều tới đây chào hỏi Sở Phi. “Oa, Sở Phi, nhiều năm không gặp, cậu càng ngày càng đẹp !” “Đúng vậy, nhan sắc đáng giá này của cậu lại trực tiếp đi xuất giá sao?” “Sở Phi, cậu chăm sóc dáng vóc như thế nào vậy, như thế nào lại cảm thấy dáng vóc của cậu lại đẹp hơn khi còn đi học ở trường, cậu xem mình đi, từ sau khi kết hôn, dáng người đều bắt đầu biến dạng, thật buồn rầu.” “Sở Phi, nghe nói cậu kết hôn rối sao? Người bên cạnh cậu chính là chồng của cậu sao?”

Trên đường đi tới, ai ai cũng tới chào hỏi Sở Phi, thấy được rằng, Sở Phi trong lớp bọn họ phẩm chất rất tốt, hầu hết tất cả nam nhân đều nhìn chằm Sở Phi, ai nấy cũng đều ngạc nhiên và ngưỡng mộ. Về phần những nữ sinh này, cũng không có ghen tuông, nhiều lắm cũng chỉ là đố kỵ một chút mà thôi.

Bởi vì Sở Phi cùng Lâm Tử Minh đi vào, cho nên bọn họ cũng thực sự để ý Lâm Tử Minh, kỳ thật bọn họ đã đoán được thân phận của Lâm Tử Minh, có điều khi nhìn tới cách ăn mặc của Lâm Tử Minh chỉ có thể gọi là nghèo túng , vẫn sẽ hoài nghi, có phải là Sở Phi lái xe tới đây hay không?

Dù sao thời đi học cấp hai trước đây, Sở Phi chính là cô gái nhà giàu, gia đình có rất nhiều tiền, hiện tại bộ dạng lại xinh đẹpnhư vậy, như thế nào lại gả cho một người bình thương như thế?

ATOUTIENG

Sở Phi càng ngày hối hận khi chính mình mang Lâm Tử Minh đến đây, bởi vì Lâm Tử Minh lại làm cho cô mất mặt.

Lúc này từ cửa truyền đến một trận xôn xao, rất nhiều người đều kêu lên, “Là Trần Hào đến!” “Trần Hào đến, chúng ta tới chào đón hắn đi, nghe nói hắn bây giờ rất phát tài, gây dựng sự nghiệp thành công, hiện tại đã là ông chủ lớn !” “Thật không đơn giản, người giỏi nhất lớp chúng ta, không phải là Trần Hào sao?”

Điều đó chắc chắn, ta nghe nói hắn hiện tại lái chiếc Maserati, rất giàu có ” “Nghe nói hắn còn chưa có kết hôn, đúng là kim cương vương lão ngũ.” “Đáng tiếc, tớ đã kết hôn, bằng không tớ chắc chắn sẽ theo đuổi cậu ấy. “Cậu tỉnh lại đi, người ta không có để ý đến cậu, Trần Hào người ta thích chính là nữ thần Sở Phi. Có điều, Sở Phi cũng đã kết hôn, còn gả cho một người bình thường, thật khônghiểu nổi.” “Có thể chồng của cô ta có chỗ hơn người mà chúng ta không biết, hì hì. “Chết tiệt, thật bẩn thỉu. . . . . .”

Cuộc thảo luận sôi nổi, Trần Hào cùng với một nhóm người, từ cửa chính lớn đi vào, giờ khắc này hắn rất oai phong, hãng hải, dường như mọi người xem hắn là nhân vật chính của buổi họp mặt

Không thể không nói, Trần Hào rất đẹp trai, làn da trắng, khí chất cũng không kém, nhưng hắn ta có thấp một chút, chỉ có một mét bảy, chênh lệch rõ ràng so với vóc dáng một mét tám của Lâm Tử Minh.

Trần Hào dọc đường đi, không ngừng cùng các bạn học cũ chào hỏi, đồng thời ánh mắt hắn, thường nhìn qua Sở Phi ở phía bên này, ngẩng đầu trỡn ngực, muốn thu hút sự chú ý của Sở Phi. Nếu Sở Phi nhìn hắn, hắn đặc biệt liền có tinh thần, hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang, như một con gà trống đánh thắng trận trở về

Chỉ chốc lát sau, cựu giáo viên chủ nhiệm cũng được mời đến, không khí thực sự trở nên náo nhiệt.

Có thể thấy, Trần Hào thật sự diễn không tồi, tất cả các bạn cùng lớp, và chủ nhiệm trước kia đều nịnh nọt hắn ta, điều này làm cho hắn cảm thấy hết sức hưởng thụ, trên mặt tươi cười không dừng lại được.

Sau khi uống ba chén rượu, chủ nhiệm lớp xúc động nói: “Trần Hào, trước kia thầy thật sự rất coi trọng em, biết rằng sau này con trưởng thành rất có tiền đồ! Sự thật đã chứng minh, thầy nhìn người không có sai, em tốt nghiệp không bao lâu liền thành đạt đến như vậy, thầy rất khâm phục em!”

Chủ nhiệm lớp chủ động hướng Trần Hào mời rượu, điều này làm cho Trần Hào càng thêm đắc ý, ngoài mặt vội vàng khiêm tốn nói: “Nào có nào có, thầy quá khen, học trò thành công như hôm nay, toàn bộ đều nhờ sự dạy dỗ của thầy.”

Đang trò chuyện, một bạn cùng lớp hỏi: “Trần Hào, người này kim cương vương lão ngũ, bây giờ cậu không tính kết hôn sao? Có phải đang đợi ai hay không?”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio