Danh Kiếm Hoa Hương

chương 22: yêu quá hóa giận 3

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Cao Phong không ngăn được tò mò, hỏi: “Thưa Đinh lão phu nhân, sự việc này rốt cuộc thế nào?”

Đinh lão phu nhân lườm Đinh Hiểu Lan, nhẹ giọng cười khổ: “Đầu mối tai họa là ở con Hiểu Lan.

Cao Phong vẫn chưa hiểu.

Đinh Hiểu Lan hừ thành tiếng: “Sao lại liên quan tới con?”

Đinh lão phu nhân lẩm bẩm nói: “Nhà họ Lưu giầu có thế mạnh, lưng tựa vào phái Thiếu Lâm, có mang lễ trọng tới nhà ta đề nghị kết thông gia, nhưng lại bị con cự tuyệt, làm họ mất hết mặt mũi, từ đó yêu hóa thành ghét, không còn thân thiện với Đinh gia nữa, thử hỏi không có chuyện rắc rối phát sinh mới là lạ.

Cao Phong nghe xong, khẽ thở dài.

Lúc này, Đinh Tương Long bước tới trước hai bước, cao giọng nói: “Thiết Chưởng môn Ngũ Phong môn và An Khánh song kiệt Lâm Thị huynh đệ cùng quang lâm tới tệ trang, thiết nghĩ chỉ vì chuyện tại hạ đả thương quản gia A Phúc của Lưu gia mà tới, thế cũng tốt, tại hạ sẽ đem sự việc ra trình bầy rõ ràng, để nhờ ba vị chủ trì dùm công đạo ……”

Đinh lão phu nhân ngắt lời: “Tương Long, con chớ nôn nóng, hãy yêu cầu Lưu gia đưa Lưu A Phúc tới đây đối chất nhau, để tránh lời nói của con là phiến diện, dễ bị đưa tới chê trách!”

Chưởng môn Ngũ Phong môn Thiết Song Thanh và anh em Lâm Thị nghe thấy Đinh lão phu nhân nói, tất cả đều gật đầu tán thành, trong lòng họ đều nghĩ, Đinh lão phu nhân tuy không phải là bậc đại trượng phu, nhưng thái độ và hành động lại quang minh chính đại như thế, khiến cho mọi người phải khâm phục.

Lưu Hán Dương nói: “Nói có đạo lý, thương thế A Phúc tuy trầm trọng, nhưng miễn cưỡng mở miệng đối chất thì có thể được, nếu chúng ta không đưa hắn tới đây, e rằng sẽ bị đuối lý.

” Nói xong lão quay lại nói với hai thuộc hạ: “Mau trở về khiêng A Phúc tới đây, nhanh lên!”

Hai người thuộc hạ vâng dạ rồi đi.

Trải qua chừng uống hai chum trà, cuối cùng thuộc hạ Lưu gia đã khiêng A Phúc bị trọng thương tới, nhìn qua Lưu A Phúc, sắc mặt nửa xanh nửa tím, thân thể mềm nhũn co rún lại, trông giống như con tôm lớn.

Hai mắt gã đỏ ngầu đờ đẫn, nhưng khi trông thấy Đinh Tương Long, lập tức trợn tròn, như muốn phun ra lửa: “Cái con mẹ mày Đinh Tương Long ….

.

Gã chửi chưa dứt, đã ho lên sặc sủa liên hồi, rõ ràng thương thế gã không nhẹ.

Những người Đinh gia thấy gã xỉ nhục Đinh lão phu nhân, sắc mặt ai nấy đều biến sắc, nếu không thấy gã bị thương, chắc sớm đã có người ra tay đáp trả.

Đinh Hiểu Lan bực tức mắng: “Đồ chó Lưu A Phúc, nếu ngươi còn nói thêm một câu như thế, ta sẽ xé miệng ngươi ra!”

Những người Lưu gia cũng không ngờ Lưu A Phúc vừa mới tới đã mở miệng mắng người, ai nấy đều đâm ra lúng túng.

Lưu Hán Dương cố ý ho hai tiếng, nói với Lưu A Phúc: “A Phúc, nói năng ý tứ một chút, chúng ta vì ngươi đòi công đạo nên mới tới đây, nếu ngươi còn hồ đồ, sống chết của ngươi sẽ do ngươi quyết định, Lưu gia chúng ta sẽ không đếm xỉa tới.

Lưu A Phúc ngừng ho, không dám nói một lời, chỉ đưa cặp mắt căm phẫn nhìn Đinh Tương Long.

Đinh Tương Long nhìn Lưu A Phúc, cười lạnh nói: “Nhà ngươi mạnh giỏi chứ, bây giờ chúng ta sẽ mặt đối mặt kể rõ sự tình.

Mặt tím xanh của Lưu A Phúc thoáng chút lạnh nhạt: “Ngươi nói đi.

Đinh Tương Long nói: “Đại tửu lâu của Đinh gia chúng ta và quán ăn của Lưu thị tuy cùng làm ăn buôn bán chung một con đường, nhưng mấy năm nay đều bình an vô sự, tuy nói đồng hành là oan gia, nhưng cả hai đều dựa vào bản lĩnh thực sự của mình để kinh doanh, để cùng nhau tranh đoạt nguồn khách, duy trì sự phát triển làm ăn của mình, đó là nói về quá khứ, nhưng không hiểu mấy ngày gần đây, tại sao ngươi cứ chạy tới trước tửu lâu nhà ta ngăn chặn đón khách của ta, cái kiểu làm ăn như vậy có thật chân chính không?”

Lưu A Phúc nghiến răng, nhưng một tiếng cũng không thốt ra lời.

Sắc mặt Lưu Hán Dương trái lại biến sắc, nói: “A Phúc, việc này có đúng không?”

Cổ họng Lưu A Phúc ú ớ.

Lưu Hán Dương đưa mắt quét một vòng các người con, hỏi: “Việc này do ai chủ ý?”

Người con thứ hai Lưu Hàn Phong, thứ ba Lưu Hàn Lâm đều cúi đầu không lên tiếng.

Người con thứ tư Lưu Hàn Tùng chỉ trố mắt nhìn Đinh Hiểu Lan, nhìn mãi không chớp mắt, dường như đã bị ngây dại.

Người con cả Lưu Hàn Bách thần sắc điềm nhiên, nói: “Lão gia, là chủ ý của con, Đinh gia toàn đàn bà chân yếu tay mềm, nhưng lại làm ăn phát đạt, không xem Lưu gia chúng ta vào đâu, việc này khiến con tức giận nên không kềm chế được bản thân.

Lưu Hán Dương lườm gã, thở dài nói: “Ngươi đã lớn rồi, ta làm sao nói đươc? Ngươi muốn đem mặt mũi của ta ném đi phải không?”

Lão ta bỗng nhiên quay về phía Đinh Tương Long nói: “Việc làm của Lưu A Phúc quả thực không đúng, nhưng sao ngươi lại ra tay nặng thế, muốn lấy mạng của hắn chăng?”

Hết chương

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio