Nàng nhớ rõ ràng bản thân còn đang chiêm ngưỡng thân mình trần trụi tuyệt mỹ của mình! Sao giờ xung quanh lại treo đầy màn che màu hồng thế này? Mở mắt ra còn thấy hơi sưng nữa! Xung quanh vang lên tiếng ai đó, nói gì vậy? Còn có...còn có...giống như...có chút...
“Cái gì? Thị tẩm?” Nàng khoa trương hét to lên, cũng không phải là hoàng đế triệu nàng thị tẩm mà nàng hét, căn bản nếu nàng đi thị tẩm với thân hình này, chẳng phải là đè chết hoàng đế rồi sao?
Ồ, hóa ra là diễn kịch cho nàng xem sao, nàng mẫu nghi thiên hạ, ngồi bên cạnh long sàng, nhìn hoàng đế và phi tử quấn quýt lấy nhau trên giường, nếu hắn đã muốn làm nhục nàng thì cũng đừng mong yên ổn, nàng nhìn nhìn hai người trên giường kia, rồi hét to lên : “1, 2, 3, 4; 2, 2, 3, 4, đổi tư thế, bắt đầu lần nữa!!"
VĂN ÁN: Trích đoạn một: Một cục cưng chống nạnh trừng người đàn ông : “Khuôn mặt quá mê người, vóc người quá hoàn mỹ, công phu trên giường quá tốt, rất có tiền, mấu chốt là cung cấp nòng nọc nhỏ thế nhưng lại sinh ra tiểu phiên bản hoàn mỹ như con đây sao? Ba như vậy rất đào hoa, dễ trêu hoa ghẹo nguyệt, làm sao bảo đảm người phụ nữ của con nửa đời sau hạnh phúc?” Người đàn ông: “… Phụ nữ của cháu? !” Cục cưng tiếp tục “cây ngay không sợ chết đứng”: “Con từ trong bụng mẹ bò ra, không phải là phụ nữ con chẳng lẽ là của chú?” Người đàn ông: “… Không có ba con có thể từ trong bụng của mẹ đi ra sao?” Trích đoạn 2: Cực cưng tiết lộ bí mật: “Mẹ mẹ, cha đến đây, cha còn hối lộ con, không cho phép ta tiết lộ bí mật!” Người phụ nữ rất bình tĩnh: “Đến đâu rồi?” Cục cưng: “Lầu dưới.” Người phụ nữ không bình tĩnh: “Con trai, còn không mau báo cảnh sát!” Cục cưng: “…” – – Cục cưng: “Mẹ mẹ, cha lại nữa rồi.” Người phụ nữ tiếp tục sử dụng chiêu cũ: “Nói với mẹ làm gì, trực tiếp báo cảnh sát.” Cục cưng rất vô tội: “Báo, có thể báo nhưng chú cảnh sát nói: Hoắc tiên sinh có lệnh, bọn họ còn dám xen vào việc của người khác, liền tìm người phá cục cảnh sát!” Người phụ nữ: “…” Trích đoạn 3: Người đàn ông: “Mộ Niệm Thần,em lại đem một cục cưng giấu đi?” Đang khi nói chuyện, cánh tay trực tiếp đem người phụ nữ đang trợn mắt há mồm áp đảo dưới thân, chuẩn bị trước XX lại OO… Người phụ nữ “cây ngay không sợ chết đứng”: “Hoắc Cảnh Sâm, anh đã cướp đi một đứa, hơn nữa, nếu tôi không đem giấu riêng một đứa vậy ai nuôi tôi sống ? !” Hai cục cưng nghe lén một lúc rồi đối mặt với nhau, hai tiểu vũ trụ hừng hực lửa giận. Cục cưng số một lật bàn: “Cái gì, mẹ, con là cha cướp đi ? !” Cục cưng số hai lật bàn: “Cái gì, cha, còn con là mẹ trộm được ? !”
Ngày đó, tự nhiên trong một buổi tối, Thượng Hảo Giai nhận được cuộc điện thoại của một người đàn ông thổ lộ. "Sao hôm nay em lại bỏ đi sớm như vậy? " "Uống nhiều quá, nên đi trước! " ...
“Lần thứ nhất, sàm sỡ anh. Lần thứ hai, cưỡng hôn anh. Lần thứ ba, cưỡng bức anh.” Lăng Duy Trạch vừa cởi cúc áo sơ mi vừa nhìn người con gái mặt đỏ bừng đang yếu thế trên giường, giọng trầm xuống, “Tô Tiểu Đại, em phải chịu trách nhiệm với anh!”
Tô Tiểu Đại sợ nhất là ai? Lăng Duy Trạch!
Tô Tiểu Đại hận nhất là ai? Lăng Duy Trạch!
Tô Tiểu Đại rất muốn nói với Lăng Duy Trạch điều gì? Phúc hắc không phải tội, mà là bệnh phải trị! Tuy nhiên, cô lại không dám nói…
Sinh ra có gương mặt hại dân hại nước cũng chẳng phải lỗi của hắn. Tên cường đạo chết tiệt này nửa đường xông ra cướp bóc, rồi lại không chỉ một hai mà những ba lần khinh bạc hắn.
Hắn là nam nhân!
Còn là một Vương Gia!
Có cơ hội hắn sẽ đem tên tiểu dâm tặc chết tiệt này bầm thây vạn đoạn!
Vấn đề rối rắm nhất trên thế giới Không phải là tuổi tác chênh lệch, Mà là em đứng ở trước mặt của anh, Trong tay cầm tờ giấy kết hôn vừa mới đăng ký, Anh lại không chịu gọi em một tiếng “bà xã”. . . . "Địch lão sư, em có một tâm nguyện, không biết sau khi thầy nghe xong,... có cảm thấy khó xử hay không? “Vậy thì đừng nói.” “…” Mộ Nhạc Nhạc vuốt phẳng góc áo, mắt nhìn xuống dưới chân, nhất quyết không đi. Chủ nhiệm lớp Địch Nam nheo mắt, nhìn lại Mộ Nhạc Nhạc. “Thầy Địch, xin thầy không nên thương tổn tâm hồn trẻ thơ của em, tâm hồn em rất mong manh dễ vỡ…” “Mộ Nhạc Nhạc.” “Ở đây ở đây.” “Có chuyện gì nói mau, bây giờ là thời gian ngoài giờ của giáo viên.” “Chính là bởi vì vấn đề riêng tư, cho nên em mới đợi đến lúc thầy tan sở mới tới đây, có phải hay không rất thấu tình đạt lý…” Địch Nam một khuỷu tay chống lên trên bàn làm việc, mặt không chút thay đổi đợi Mộ Nhạc Nhạc mở miệng. Mộ Nhạc Nhạc vuốt vuốt tóc, vội ho một tiếng, đứng thẳng người, cúi đầu thật sâu, nhưng không biết là khẩn trương quá độ hay là cúi người quá mức, cô liền lảo đảo hướng về phía trước. “…” “Địch lão sư, em Mộ Nhạc Nhạc quyết định! Nhất định phải gả cho thầy.” “…” “Lúc em quyết định, có để ý đến cảm nhận của tôi không?” Mộ Nhạc Nhạc không nhìn Địch lão sư, kiên trì tiếp tục nói. “Em có rất nhiều ưu điểm, trẻ tuổi lại xinh đẹp, có tri thức hiểu lễ nghĩa…” Địch Nam chầm chậm nhíu mày, bộ dáng như đang xem kịch vui nhưng không thể nào cười nổi. Mộ Nhạc Nhạc chép miệng, cô từ nhỏ đến lớn mơ ước chính là gả cho lão sư, tiền lương ổn định, phúc lợi cao, danh tiếng tốt, ngày nghỉ nhiều, quan trọng nhất là, sau khi sinh bảo bảo đều không cần mời thầy dạy kèm tại nhà, ách, cái này nghĩ đến có chút xa. “Chỉ vì lần xử phạt đó?” Địch Nam nói. Theo như quy định của trường học, đến trễ 15 phút phải bị xử phạt. “Chuyện xử phạt không quan hệ gì! … Dĩ nhiên, nếu như có thể không nhớ đến nó thì càng tốt hơn…” Mộ Nhạc Nhạc bỗng nhiên thẹn thùng biến mất, đi đến ngồi nở ghế đối diện với Địch Nam. Hai tay khoanh trước ngực, bắt chéo chân. "Địch lão sư, thầy muốn giả vờ không quen em tới khi nào?" Địch Nam nhìn ra cửa trông chừng. "Vốn là không quen biết." “Nhưng là đêm đầu của em… A! …” Nhạc Nhạc còn chưa nói dứt lời, đã bị Địch Nam nhanh như hổ đói vồ mồi lấy tay che miệng cô lại . Mộ Nhạc Nhạc nhìn chăm chú vẻ mặt biến sắc của Địch Nam, ánh mắt cười thành hình trăng lưỡi liềm.
Anh, Phương Lỗi, là bác sĩ đứng đầu cả nước, nhưng với phong thái của anh thì chắc chẳng ai nhận ra. Anh bộ dáng không tim không phổi, yêu hết cô này đến cô khác rồi nói chia tay còn nhanh hơn thay áo.
Đến khi anh gặp cô, một cô gái tuyệt mỹ nhưng lại tự cho là mình chưa đủ xinh đẹp, đùa à?
Chẳng những dụ được cô về nhà, lại ăn cả cô rồi cưới cô làm vợ, thế mà cô dám nói lời chia tay? Được rồi, xem ra anh quá cưng chiều cô rồi, phải trị thôi...
Cô vợ nuôi từ nhỏ luôn an tĩnh của anh, người mà anh đinh ninh đã nắm được trong tay lại cả gan dám học theo người ta hồng hạnh xuất tường. Anh phải làm sao để giữ cô vợ bé nhỏ này đây?
Truyện Đế Hậu Thiên Tài, Hoàng Đế Đứng Sang Bên của tác giả Mạc Hỏa Tiểu Mạt kể về một vị Hoàng Đế đã đến tuổi trưởng thành nhưng vẫn chưa có thể có thải tử vì vậy luôn bị Thái Hậu đôn thúc.
Câu chuyện càng hài hước thêm khi tuyển chọn người này đến người khác vẫn không được. Một đêm bỗng nhiên có một nữ xuyên qua và cuộc sống khổ luyện của một hoàng đế bắt đầu.
Cùng đó là các giải thưởng của Thái Hậu nếu ai có thể giúp Hoàng Thượng có được thái tử để nối dỗi ngôi vua. Dưới ngòi bút hài hước của tác giả hi vong quý độc giả có thể giải trí sảng khoái sau những ngay căng thẳng!