Xuyên không đếm ngược ngày.
Lúc Khánh Trần ra cửa ngạc nhiên phát hiện, cửa nhà đối diện nhà mình mở rộng, bên trong phủ kín vải nhựa chống bụi.
Trong phòng, có một đám công nhân đang sửa chữa lại sàn nhà và tường, những người này có chút khác với công nhân hắn nhìn thấy thường ngày, đối phương ăn mặc rất chỉnh tề, phía sau lưng đều in chữ "Trang trí Sanchi".
Khánh Trần không nghe nói qua một công ty lắp đặt thiết bị nội thất như vậy tại bản địa.
Hắn tìm đến một công nhân hỏi: "Đây là?"
Công nhân nhìn hắn một cái rồi cười nói: "Dọn nhà."
Khánh Trần lại dường như không có việc gì mà hỏi: "Vậy chủ nhà đâu, dù sao cũng xem như hàng xóm, có thể chào hỏi một tiếng."
Công nhân đáp lại: "Không biết, chúng ta cũng là làm việc, không biết chủ nhà ở đâu."
Khánh Trần cảm giác kỳ quái.
Nhà đối diện đã rất lâu không ai ở, vì sao đột nhiên xuất hiện hàng xóm mới?
Không chỉ có đối diện, hắn nghe được trêи lầu cũng có tiếng động.
Khánh Trần lên lầu nhìn, đột nhiên phát hiện ngay cả nhà đã đang trang trí lại.
Tình huống gì, một lần liền xuất hiện hai hàng xóm mới, cái này rõ ràng không bình thường.
Thế nhưng, ở đây chỉ có công nhân dọn nhà, Khánh Trần căn bản không gặp được hình dạng của chủ nhà
Ngoài hành lang, còn có người đang tháo dỡ đồ dùng trong nhà, vật phẩm thường ngày từ trêи xe vận tải.
Chỉ thấy những vật phẩm được dùng giấy và túi vải tiến hành phân loại cẩn thận, đồ dễ vỡ, sách, quần áo và đồ dùng hàng ngày, chủng loại rất nhiều.
Hơn nữa, bên ngoài mỗi một cái thùng cũng đều được bọc túi chống bụi.
Chỉ là trong nháy mắt hắn liền phán đoán hàng xóm mới không phú tức quý.
Hắn nhìn thoáng qua dãy nhà cũ nát phía sau mình, lại nhìn đội hình dọn nhà xa hoa một chút . . .
Kẻ có tiền sẽ dọn đến đây? Đùa cái gì vậy.
Tất cả trước mắt không hợp với chổ sinh hoạt của hắn!
Nhà đối diện tuy rằng không giống nhà hắn, nhưng diện tích tính ra hết cũng chỉ có mét vuông, còn có kết cấu nhà ở cũ kỹ, thiết bị điện công suất lớn đều sẽ làm đứt cầu dao.
Kẻ có tiền hẳn là điên rồi mới có thể dọn đến đây ở.
Trừ khi, đối phương là vì việc khác. . . Thế giới Bên Trong.
Người du hành Thời Gian trong khu nhà này, ngoại trừ hắn liền còn lại Lý Đồng Vân, Giang Tuyết.
Bản thân mình ẩn dấu tốt, vậy đối phương chính là hướng về Giang Tuyết.
Lúc này, Giang Tuyết dẫn Lý Đồng Vân ra cửa, liếc mắt nhìn nhau, Khánh Trần nói: "Cẩn thận một chút."
"Ừm, " Giang Tuyết gật đầu.
Sau khi Khánh Trần tới trường học, trước tiên đi qua cửa lớp của Lưu Đức Trụ, nhưng mà hắn cũng sửng sốt một chút, chỉ thấy đối phương tinh thần uể oải ngồi ở trong phòng học, trêи cánh tay, trêи mặt toàn bộ đều dán băng gạc. . .
Ngày hôm nay vì sao quái sự toàn bộ tụ tập cùng nhau?
Đầu tiên là xuất hiện hai hàng xóm mới vô cùng khó hiểu, ngay sau đó Lưu Đức Trụ như là bị người khác đánh.
Khánh Trần vô ý thức mở điểm tin nóng, kết quả liền phát hiện chuyện Lưu Đức Trụ bị thương đã lên điểm tin nóng. . .
Trong điểm tin nóng của Weibo, không chỉ có ảnh chụp Lưu Đức Trụ bị thương, còn có suy đoán của phóng viên.
Địa điểm của ảnh là tại cửa trường học, nhìn góc độ chụp ảnh . . . Người chụp hẳn là ngồi xổm trong hàng cây xanh đối diện trường học.
Đây là Paparazzi, Khánh Trần có chút bất đắc dĩ.
Hắn trăm triệu không nghĩ tới, sự kiện xuyên không vậy mà đã tới nông nỗi kinh động Paparazzi.
Ngẫm lại cũng phải, Paparazzi theo đuổi chính là tin tức nóng, ở đâu có nhiệt độ liền chạy đến đó, nếu chụp được tư liệu liền có thể bán trao tay cho bên thu mua.
Mà hiện tại, còn có việc gì có nhiệt độ cao hơn so với Người du hành Thời Gian? Ngôi sao và người nổi tiếng trêи mạng đều kém.
Trong danh sách điểm tin nóng mấy ngày này, ngay cả Uông lão sư (Uông Phong – nghệ sĩ âm nhạc) mở buổi biểu diễn lưu động đều không vào được vào top , top cơ bản đều có quan hệ cùng với Người du hành Thời Gian.
Khánh Trần thật sự có chút may mắn bản thân mình ẩn giấu đủ bí mật.
Không nói đến bại lộ có nguy hiểm hay không, chỉ nói việc bị lộ ra với giới truyền thông hắn liền chịu không nổi.
Ngay phía dưới điểm tin nóng này, lại có tin tức khác khiến cho Khánh Trần chú ý: video hướng dẫn mới nhất của Hà Tiểu Tiểu.
Hắn trở về trong lớp học mở TikTok tìm kiếm tài khoản của Hà Tiểu Tiểu, lần này vẫn là toàn bộ bối cảnh đen như trước, chỉ có phụ đề cùng với âm thanh nam tính như trước: "Ngày hôm nay mang đến cho mọi người giới thiệu về phụ bản của Vùng đất Cấm Kỵ."
"Vùng đất Cấm Kỵ đã biết hiện nay của thế giới Bên Trong tổng cộng có nơi, phân tán trêи hoang dã, đương nhiên cũng có Vùng đất Cấm Kỵ mới hình thành chưa được nhập vào ghi chép của chính phủ."
"Theo điều tra, nguyên nhân hình thành của Vùng đất Cấm Kỵ, có liên hệ không thể tách rời với người siêu phàm của thế giới Bên Trong. . ."
"Trong Thế giới Bên Trong, rất nhiều công nghệ sinh vật, công nghệ gien vượt mức quy định, đều là thu được mẫu từ Vùng đất Cấm Kỵ, mới chiếm được tiến triển mang tính đột phá. Nếu như có video hướng dẫn phụ bản của Vùng đất Cấm Kỵ, có khả năng nhận được khen thưởng nhiều tiền trong tay Tập đoàn."
"Phụ bản Vùng đất Cấm Kỵ cực kỳ nguy hiểm, Hà Tiểu Tiểu ở chỗ này ấm áp nhắc nhở các vị lập nhóm với nhau trước."
Khánh Trần yên lặng xem xong video hướng dẫn, lúc này, tin tức của hắn rốt cục đi trước Hà Tiểu Tiểu.
Đáng lưu ý chính là, đối phương lần thứ hai nhắc nhở Người du hành Thời Gian cần lập nhóm.
Hắn cho rằng đây là một lời nhắc nhở thiện ý.
"Khánh Trần, cậu xem, " Nam Canh Thần ngồi cùng bàn lay cánh tay của hắn.
Khánh Trần ngẩng đầu, ánh mặt trời sáng sớm ngoài phòng học vừa lúc từ cửa chiếu vào, hai cô gái xa lạ đang đứng ở nơi đó.
Chiều cao của hai cô gái không chênh lệch lắm, đều là tóc thả dài hơi cuốn, da trắng như là đồ sứ có chút chói mắt dưới ánh mặt trời.
Một người mặc áo bóng chày đen trắng, phía dưới là quần jean, đôi chân thẳng dài.
Người còn lại thì mặc áo sơ mi tay dài rộng thùng thình, thoạt nhìn như là tùy tiện chọn vài thứ mặc ở trêи người, nhưng liếc mắt nhìn qua cũng cảm thấy đặc biệt thuận mắt.
Con mắt của Nam Canh Thần bên cạnh Khánh Trần đều nhìn thẳng, chỉ thấy giáo viên toán học Điền Hải Long đứng trêи bục giảng nói: "Có hai chuyện, thứ nhất chủ nhiệm lớp Đỗ Nhất Hoằng của các em tạm thời không cách nào tiếp tục dạy cho các em, tôi tạm thay chức chủ nhiệm lớp, có việc nói với tôi là được."
Điền Hải Long tiếp tục nói: "Chuyện thứ hai chính là, lớp chúng ta có hai học sinh chuyển trường mới tới, hy vọng mọi người có thể đoàn kết hỗ trợ. Hiện tại, mời hai người tự giới thiệu một chút."
Cô gái áo bóng chày đi lên bục giảng cười nói: "Chào mọi người, mình là Vương Vân, đến từ Hải thành."
Cô gái còn lại cũng tự giới thiệu mình: "Chào mọi người, mình là Bạch Uyển Nhi, cũng đến từ Hải thành, mong mọi người chiếu cố nhiều hơn."
Trong lớp vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt, Nam Canh Thần là người vỗ lớn tiếng nhất.
Điền Hải Long nhìn thoáng qua phòng học, ông chỉ vào chổ liền nhau bên cạnh của Khánh Trần và Nam Canh Thần nói: "Lát nữa các em ngồi ở nơi đó, Khánh Trần là bạn học có thành tích học tập tốt nhất trong khối, các em có cái gì không hiểu có thể hỏi bạn. Mấy người nam sinh, đi theo tôi đến nhà kho mang hai bộ bàn ghế đến đây."
Tiếng nói vừa dứt, vài một nam sinh xung phong nhận việc đứng lên.
Có một nam sinh trực tiếp dọn sạch bàn của mình rồi đặt ở bên cạnh Khánh Trần, Nam Canh Thần bọn họ, sau đó nói với Vương Vân: "Bạn dùng bàn của mình đi."
Vương Vân cười hỏi: "Vậy bạn làm sao bây giờ?"
Nam sinh nói: "Không có việc gì, tôi đi nhà kho lấy về cho mình."
Khánh Trần trong lòng cảm khái, EQ của bạn học này thật là cao. . . Sau này hẳn có thể có tương lai lớn.
Vương Vân nói tiếng cảm ơn, ngồi ở bên cạnh Nam Canh Thần.
Ngay khi tên ngốc Nam Canh Thần kϊƈɦ động trong lòng, Vương Vân nói một câu dập tắt tất cả sự nhiệt tình của hắn: "Bạn . . . học ơi, cậu quen với Lưu Đức Trụ của lớp bên cạnh không?"
. . .