Đấu Thần

chương 57: động thủ

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Đả tự: Sided Lovettt

Mạc Nhu Tâm quả nhiên có vốn liếng để kiêu ngạo, công pháp lôi thuộc tính, quả nhiên hết sức quỷ dị!

Lý Dật trong lòng cười lạnh một tiếng, tuy sự tê liệt của nửa thân người khiến hắn cực kỳ khó chịu, nhưng ngón chân hắn lại khẽ điểm xuống đất, thân hình giống như quỷ mị, lao bổ đến vị trí Mạc Nhu Tâm đang đứng.

Khoảng cách giữa hai người chưa đến chục thước, có thể nói chớp mắt là đến, nhìn thấy Mạc Nhu Tâm càng lúc càng gần mình, đấu khí hắc sắc trong lòng bàn tay Lý Dật đã bốc lên, muốn đánh xuống một chưởng.

Thế nhưng lúc này, đằng sau chợt nghe thấy một tiếng xé gió, Lý Dật biến sắc, cơ thể vốn dĩ đang lao đến khựng mạnh lại, rồi lăn sang một bên.

Ầm~~

Lại một roi đập xuống đất, điện quang toát ra trên nền đất không ngừng khiến mọi người nhức mắt, vừa rồi nếu không phải Lý Dật tránh nhanh, vậy thì nói không chừng hắn đã bị điện làm cho tê dại rồi.

Đến nước này, Lý Dật cũng không dám sơ ý nữa.

Mạc Nhu Tâm vốn không có gì quá lợi hại, Lý Dật có thể nhìn ra, nhiều nhất nàng chỉ là cấp bậc đấu giả mà thôi, nhưng đấu khí của nàng quá mức biến thái so với đấu khí bình thường, có thể sánh được với tên đấu giả đỉnh phong của Lý gia vừa rồi mình đụng độ. Hơn nữa, vì đấu khí và đấu kỹ của nàng có liên quang đến nhau, nên nàng ta càng khó đối phó hơn những người khác.

Huống hồ, lúc này Lý Dật đang bị thương, tốc độ của cơ thể đã chậm hơn vài phần sao với bình thường. Chưởng lực của một chưởng do đại trưởng lão đánh ra trước khi chết, lúc này hắn vẫn chưa hoàn toàn tiêu trừ được, vì vậy cho dù có dùng đến đấu khí, cũng đều rất hạn chế.

Vì vậy trận chiến này, bắt buộc phải tốc chiến tốc thắng, nếu không, danh tiếng mà mình khó khăn lắm mới tạo ra được sẽ lập tức sụp đổ.

Lý Dật lúc này cũng không để ý được những việc khác, hắn vỗ lòng bàn tay một cái, một thanh trường thương vốn dĩ đang giấu trong Dung giới ngay lập tức đã hiện ra trong lòng bàn tay hắn.

Hắn nắm lấy cán thương xoay một cái, một đạo đấu khí hắc sắc tràn lên trên, rồi bốc lên như một ngọn lửa.

Lý Dật xoay chuyển trường thương trong tay, chỉ vào Mạc Nhu Tâm ở phía xa, trầm giọng nói:

- Thử lại!

Trường thương rạch nát không khí, đấu khí hắc sắc mang theo một khí kình bén nhọn, như thiểm điện lao bổ vào ngực của Mạc Nhu Tâm.

Mạc Nhu Tâm mắt thấy trường thương đang phóng tới, thần sắc trên mặt không biến, nàng chỉ thuận tay khẽ búng một cái, ngân tiên trong tay đã giống như một con độc xà quấn lấy trường thương của Lý Dật.

Đĩnh~~

Trong khoảnh khắc trường thương và ngân tiên giao nhau, một âm thanh chói tai vang động mãnh liệt.

Hai người đồng thời chấn động, hiển nhiên không ngờ chiêu của mình lại bị chặn lại.

Đấu khí của Mạc Nhu Tâm là lôi thuộc tính, hiệu quả khiến người khác tê dại hết sức quỷ dị. gặp phải người tu luyện đấu khí lôi thuộc tính, đừng bao giờ giao đấu trực diện, đây là nhận thức chung trên Đại Lục Đấu Thần.

Thế nhưng, thứ mà Lý Dật tu luyện lại là Thiên Ma Cửu Biến, lại càng quỷ dị hơn, đấu khí hắc sắc không thể biết thuộc tính kia lại hàm chứa luồng hung sát khí nồng đậm vô cùng, có thể nói đấu khí mà hắn tu luyện, là đệ nhất hung sát của đương thế, có thể dễ dàng phá nát đấu khí phòng hộ trên người đối phương.

Hai loại đấu khí quỷ dị này khẽ chạm vào nhau, hai bên đều rất kinh ngạc, hiển nhiên không ngờ chiêu số của mình lại không có hiệu quả.

Lý Dật một chiêu không đắc thủ, lòng bàn tay hắn chợt nới lỏng, đấu khí hắc sắc giữa các chỉ chưởng vụt chuyển, một tiếng hự nặng nề vang lên trong đầu hắn.

- Hồi phong chưởng, giảo kình!

- Bộp!

Trường thương thoát ra khỏi tay chợt xoay tròn dữ dội, trong không khí mang theo từng trận lốc xoáy, Mạc Nhu Tâm nhất thời không phòng bị, lại bị trường thương đang vụt xoay tròn kia tách khỏi sự trói buộc của ngân tiên trong tay nàng, để nhanh chóng lao về phía nàng.

Mạc Nhu Tâm vội thoái lui, ngân tiên trong tay nàng vụt chuyển, cơ hồ trong nháy mắt đã đập lên trường thương, ngay lập tức, trong không khí tóe ra một vùng tia lửa.

Trong âm thanh trong vắt ấy, cây trường thương đã bị đánh gãy thành nhiều đoạn, nhưng cho dù là vậy, thế tiến của chúng cũng không hề suy giảm.

Mạc Nhu Tâm thoáng biến sắc. Đấu khí trên ngân tiên trong tay nàng lại càng nồng đậm hơn, đấu khí tử sắc nhạt theo động tác của nàng trào ra với thế dời non lấp biển, ngân tiên nhanh chóng biến thành huyễn ảnh. Từng ngọn roi điểm vào đoạn trường thương vỡ trong không khí, những mảnh trưởng thương đang lao vào Mạc Nhu Tâm ngay lập tức bị lao ngược lại về phía Lý Dật.

Lý Dật hai tay vỗ nhẹ, đấu khí hắc sắc hình thành từng lốc khí nhỏ trong không khí. Những mẩu trường thương đang bắn ngược lại gặp phải luồng khí kình vô hình này, lại xoay trở lại một cách quỷ dị, bắn thẳng về phía Mạc Nhu Tâm.

- Viu~~Viu~~Viu~~

Có đấu khí của Lý Dật, những mẩu trường thương này hiển nhiên uy lực sẽ càng lớn, Hồi Phong Chưởng vốn dĩ dùng để hóa giải khí kình của đối phương, có tác dụng dùng cách của đối phương đánh ngược lại đối phương, vì vậy lúc này những mẩu trường thương ấy lại càng tỏ ra càng thêm hung bạo.

Mạc Nhu Tâm cuối cùng đã hiện ra vẻ nặng nề trên khuôn mặt, hiển nhiên nàng cũng không ngờ, Lý Dật chỉ tay không đánh trận, mà lại có bản lĩnh này.

Có điều như vậy cũng khó trách, vừa rồi nàng không có trong đại sảnh, không nhìn thấy cảnh tượng Lý Dật bách bộ hoành hành, bằng không, e rằng nàng cũng không thất thố động thủ với Lý Dật như vậy.

Chỉ trong chớp mắt, mẩu trường thương đã đến trước mặt Mạc Nhu Tâm. Nàng không còn do dự, ngân tiên trong tay nhanh chóng rung chuyển, đấu khí hắc sắc lại càng nồng đậm, cơ hồ nguyên khí của thiên địa nhận được luồng dẫn động từ đấu khí của nàng, nhanh chóng sôi sục lên.

- Vạn lôi võng!

Theo tiếng quát khẽ của nàng, vô số đạo điện quang tử sắc trào ra từ trên ngân tiên của nàng, những tia điện quang tử sắc này đan vào nhau, giống như một chiếc lưới cá khổng lồ, bao trọn cả lấy người nàng.

Vạn Lôi Võng, Đấu kỹ huyền vũ cao cấp, dùng lôi điện ngưng kết thành lưới bảo vệ, có thể kháng cự lại đa số đòn công kích.

Thường thì, những người tu luyện lôi thuộc tính công pháp trên đại lục đấu thần, đều biết chiêu này, chiêu này thường dùng ra, người thi triển đấu kỹ ngay lập tức giống như con rùa rụt đầu vào mai. Trừ phi có thực lực mạnh hơn người đó mấy lần, phá nát lớp phòng ngự ấy ra, cách duy nhất còn lại chính là trơ mắt nhìn, đợi bản thân hắn tự giải trừ lớp phòng vệ đó.

Điện quang không ngừng lóe sáng tràn ngập trong không khí, khiến mọi người ở xa theo dõi đều có cảm giác bị điện làm cho tê dại, vô cùng quỷ dị.

- Phụt~~ Phụt~~ Phụt

Vô số mẩu trường thương đã rơi vào trên Vạn Lôi Võng, ngay lập tức bị lôi điện đánh nát vụn như bột, rồi giống như khói bụi tiêu tán trong không khí.

Nhìn điện quang không ngừng chớp lóe trên người Mạc Nhu Tâm, Lý Dật khẽ nhíu mày. Đấu kỹ mà mình biết dùng chỉ có mỗi Hồi Phong Chưởng, còn Huyễn Sát gặp phải tình cảnh này, cũng không khác với việc xông lên tìm cái chết

Tình trạng này, khiến Lý Dật có cảm giác bực bội như kiểu chó cắn mai rùa, không thể nào nuốt được.

- Lão quỷ, Vạn Lôi Võng này có cách đối phó không?

Lý Dật vội hỏi trong lòng.

Chốc lát sau, giọng nói của Xà Tôn Giả nhàn nhạt vang lên:

- Tiểu tử, loại Đấu kỹ này Bản tôn dĩ nhiên có trăm nghìn cách để đối phó, có điều dựa vào thực lực của bản thân ngươi... Cơ bản thì không có cách nào rồi. Có cần để Bản tôn truyền thụ cho ngươi một môn Đấu kỹ có thể đối chọi được với Vạn Lôi Võng trước không?

Giọng nói của Xà Tông Giả có vài phần trêu tức, khiến Ly Dật cười khổ một tiếng.

- Lão quỷ, rốt cuộc có cách không? Ta không thể thua trong lúc này.

- Đương nhiên là có cách

Xà Tôn Giả nhàn nhạt nói:

- Có điều tỉ lệ thành công lại không cao... Nếu như ngươi dụ được tiểu nha đầu đó bỏ đi Vạn Lôi Võng chẳng phải xong rồi sao? Nếu không làm được, ngươi cứ từ từ mà đợi đi, dù gì đấu kỹ Vạn Lôi Võng này, một khi dùng ra, thì không thể nào tùy tiện di chuyển, ngươi cứ đợi đến lúc đấu khí của nàng ta hao kiệt sạch đi.

Lý Dật thoáng ngây người, sau đó không nén nổi trận cười khổ trong lòng, trong tình cảnh này, mình lại chỉ có thể khổ sở chờ đợi sao?

Nhìn hai người giao đấu giữa đại sảnh, tuy chỉ là sự giao phong trong nháy mắt, hiển nhiên là Lý Dật đã chiếm thượng phong. Nhưng lúc này Mạc Nhu Tâm dùng ra Vạn Lôi Võng, rất nhiều người đã thầm đoán, Lý Dật sẽ hết cách với nàng.

Các kiểu ánh mắt nhìn khiến Lý Dật bực bội, trước mặt bao người, trận này của mình tuyệt đối không thể thua.

Vừa nghĩ tới đây, Lý Dật lộ ra một nụ cười nhàn nhạt, hắn nhìn Mạc Nhu Tâm núp dưới lớp phòng hộ của Vạn Lôi Võng, khẽ cười một tiếng, nói:

- Mạc đại tiểu thư, nàng đang chuẩn bị nhận thua sao?

Mạc Nhu Tâm cũng không ngờ Lý Dật lại hỏi như vậy, nàng cười lạnh một tiếng, nhàn nhạt nói:

- Ngươi lại chưa đánh bại ta, sao lại nói nhận thua được?

Lý Dật chắp tay chậm rãi bước một vòng trong đại sảnh, rồi cười lạnh nói:

- Nàng trốn trong cái mai rùa này, vậy không phải là nhận thua sao? Nếu như thật sự muốn đánh, thì ngoan ngoãn ra đây đánh với ta, nếu nàng không muốn đánh, cứ việc ở trong cái mai rùa này. Ta muốn xem đấu khí của nàng có thể duy trì đc bao lâu? Dù gì đợi đến lúc đấu khí nàng hao kiệt rồi, do chù ta không đánh cũng thắng.

Xung quanh vang lên từng trận xì xào, ánh mắt của mọi người đều kì dị vô cùng.

Nếu như nói lúc trước Lý Dật bách bộ hoành hành tới đây, khiến người ta cảm thấy hắn có vài phần xung động, nhưng lúc này nhìn thấy biểu hiện của hắn, người nào cũng có một suy nghĩ trong đầu, thì ra Lý Dật thiếu gia này, cũng không chỉ là một kẻ lỗ mãng.

Long Ngạo Thiên vô cùng sợ Lý Dật, trong lòng lại càng cổ quái. Ngày hôm đó hắn đã bị thiệt thòi lớn từ Lý Dật, hiện giờ Long Gia còn bị Dong binh đoàn Huyết lang báo thù đến sứt đầu mẻ trán, cơ hồ toàn bộ đều do Lý Dật ban tặng.

Nếu nói hắn không hận Lý Dật, thì đó chắc chắn là nói dối.

Nhưng lại đúng là hôm ấy Âm Húc chết qua thê thảm, vừa nghĩ đến cảnh đó, Long Ngạo Thiên như hít phải một luồng khí lạnh, nào còn dám đòi báo thù.

Lúc này nhìn thấy sắc mặt Lý Dật lộ ra một khí tức bình thản giống như ngày hôm đó, trong lòng Long Ngạo Thiên tim đập dồn dập.

Nhìn nụ cười nhàn nhạt trên khuôn mặt của Lý Dật, Mạc Nhu Tâm không kìm được nghiến răng. Tuy nàng rất bình tĩnh, nhưng rốt cuộc nàng vẫn chỉ là một thiếu nữ mười bảy, mười tám tuổi, sao có thể chịu được câu này.

Ánh mắt của nàng nhìn về hướng Lý Dật, cuối cùng gật đầu, nói:

- Được lắm, nếu như ngươi muốn chết, ta sẽ thành toàn cho ngươi!

Lý Dật khẽ cười:

- Không biết là ai đang tìm cái chết!

- Lý Dật, ngươi đừng vui mừng quá sớm, ta đợi đến lúc này, đã đợi rất lâu rồi!

Mạc Nhu Tâm lẩm bẩm trong lòng một tiếng, nàng khẽ rung tay một cái, lần này, điện quang trải khắp người nàng từ từ thu lại, rồi ngưng tụ trên ngân tiên.

Ngân tiên lúc này giống như một động vật sống, điện quang vừa tràn vào, đã nhanh chóng chớp động trong không khí.

Mạc Nhu Tâm hừ một tiếng nặng nề, đấu khí tử sắc nhạt trên người nàng giống như nước thủy triều tràn vào ngân tiên, cuối cùng trong lúc chớp động, điện quang trên ngân tiên đã dài ra mấy trượng. Đấu khí hình thành từng phiến vảy, lấp lánh trong không khí, từng tia điện quang phát ra âm thanh khiến người khác cảm thấy tê dại. cuối cùng, trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, đấu khí trên ngưng tiên đã ngưng tụ thành một con thủy xà to lớn.

- Đấu kỹ Chu Tước trung cấp, Tử Quang Điện xà phá?

Không biết ai đã kinh hãi thốt lên, nhưng mới nói đến một nửa, tiếng thốt đã líu lại.

Chỉ thấy, con điện xà to lớn ấy tựa hồ đang rít lên, mang theo một uy thế ngút trời, rồi lao bổ vào Lý Dật đang đứng đó.

Lúc này, cơ hồ người nào cũng như ngừng thở.

Ầm~~

Điện xà giống như một động vật sống, vào lúc lao đến trước mặt, đã cắn mạnh xuống, ngay lập tức chỉ cảm thấy một trận ba động vô hình nhộn nhạo tràn tới. Vị trí Lý Dật đang đứng trong đại sảnh, đã tràn ngập khói bụi, điện quang lấp lóe.

Một đòn tấn công như vậy, đủ để một cường giả đấu sư cũng phải nhượng bộ, huống hồ là một đấu giả?

Thế nhưng,đấu giả này trước đó đã cho mọi người quá nhiều kinh ngạc, vậy thì lúc này, rốt cuộc hắn sẽ làm thế nào?

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio