Đế Quốc Đệ Nhất Sủng Hôn

chương 138: nặc nhân cầu viện

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Sa Nặc Nhân chọn lựa mấy hộp dược tề, lấy ra ba hộp Tụ Khí Tề hạ phẩm đưa cho Phượng Bạc, Phượng Bạc vui vẻ chạy lại, mình so với người khác nhiều hơn một hộp, điều này làm cho hắn cảm thấy rất vui vẻ.

Sa Nặc Nhân vừa nhìn về phía Diễm Vương phi, "Mỗ phụ, sức chiến đấu của người là cấp mấy?"

Diễm Vương phi lập tức nói: "Trung cấp cấp ."

Sa Nặc Nhân cũng cho Diễm Vương phi hai hộp Tụ Khí Tề, còn lại, cậu lấy ra Tụ Khí Tề trung phẩm đưa cho Xích Linh, những thứ khác đều thu hồi trong không gian.

Những người khác nhìn trước mặt Xích Linh xếp năm hộp Tụ Khí Tề, đều trông mà thèm, Xích Linh câu lên khóe môi, đắc ý liếc mắt nhìn mọi người một cái, thấy không, bảo bối đối với anh vẫn là tốt nhất.

Phượng Bạc phồng quai hàm tức không chịu được, nhào tới ôm lấy hai hộp bỏ chạy!

Sa Nặc Nhân giật mình, "Phượng Bạc, hai hộp dược tề kia ngươi không thể dùng, dược tính quá mạnh, sức chiến đấu của người bây giờ không thể chịu được."

Xích Linh đứng lên, uy hiếp nói: "Ngươi ngay lập tức trả lại!"

Phượng Vô Quy cũng lập tức nhảy dựng lên, "Cháu ngoan cháu ngoan, đưa cho gia gia đi, dược tính đối với ngươi quá mạnh, đối với gia gia mà nói chính là vừa vặn!"

Phượng Bạc vừa thấy Xích Linh muốn đi qua cướp, lập tức đem hai hộp Tụ Khí Tề nhét vào trong lòng Phượng Vô Quy, Phượng Vô Quy phất tay một cái, liền thu vào bên trong không gian của mình.

Khiến Phượng Khuynh Ngân vốn muốn nói, cũng chỉ có thể yên lặng ngậm miệng.

Xích Linh thật sự hết chỗ nói rồi, nhìn người nhà giống như đám thổ phỉ, anh còn có thể nói gì đây?

Số lượng Sa Nặc Nhân cho bọn họ đều là đã tính qua, năng lực hấp thu dược tề của hậu thiên Resse cũng không có tốt như tiên thiên, như Diễm Vương cùng Xích Linh, một ngày uống hai, ba bình cũng không có vấn đề gì, bởi vì bọn họ có năng lực hấp thu rất tốt, dược tề bổ sung đấu khí sung túc, nhưng hậu thiên Resse có thể không được như vậy, dùng dược tính mà dược tề Sa Nặc Nhân chế tác, bọn họ dùng một bình, cần ít nhất mười ngày, mới có thể chậm rãi hấp thu xong, đây là tư chất tốt, tư chất kém, phỏng chừng một tháng có thể hấp thu một bình đã là tốt lắm rồi.

Trên thị trường cũng không thiếu Tụ Khí Tề, bất quá đều là hạ phẩm cùng trung phẩm, thượng phẩm rất ít, muốn tìm được cực phẩm càng khó hơn, hơn nữa Tụ Khí Tề trên thị trường rất nhiều tạp chất, dùng nhiều, sức chiến đấu của họ sẽ tăng ngày càng chậm, hơn nữa kinh mạch tắc nghẽn nghiêm trọng, đấu khí không thông, rất dễ xuất hiện tình trạng bạo thể thảm kịch, cho nên rất nhiều Resse, đối với Tụ Khí Tề đều có chút kiêng kỵ. Không giống Tụ Khí Tề Sa Nặc Nhân chế tác, chỉ cần ngươi có năng lực hấp thu, ngươi dùng nhiều hay ít cũng không có vấn đề gì, cho nên ngay cả đến Diễm Vương luôn luôn không để Tụ Khí Tề này vào mắt, cũng có chút động tâm.

Tụ Khí Tề Sa Nặc Nhân chế tác, nghiêm khắc mà nói, đối với hậu thiên Resse, dược tính vẫn quá mạnh mẽ, bất quá bây giờ Sa Nặc Nhân đã có thể tùy ý không chế dược tính, cậu đem dược tính mỗi một phẩm hạ xuống năm đan tư, Tụ Khí Tề hạ phẩm, dược tính sẽ nằm trong khoảng – đan tư, Tụ Khí Tề trung phẩm thì khoảng – đan tư, cứ không chế như vậy.

Sức chiến đấu từ cấp trở xuống, dùng Tụ Khí Tề hạ phẩm là đủ rồi, cấp đến cấp , dùng trung phẩm, từ cấp trở lên, chỉ cần dùng Tụ Khí Tề thượng phẩm. Hiện tại Diễm Vương là cấp , cậu đưa cho ông dược tề thượng phẩm, nguyên nhân tự nhiên là vì ông là tiên thiên Resse, năng lực hấp thu tốt, khả năng điều khiển đấu khí cũng tốt, tự nhiên không thể đem ra so sánh với hậu thiên Resse.

Sa Nặc Nhân lại lấy ra mấy hộp dược tề từ trong không gian giới chỉ, "Đây là Hợp Nguyên Tề, là một loại dược tề phòng ngự bảo vệ năng lượng sinh mệnh, sau khi dùng, nếu có sử dụng đến năng lực, chỉ tiêu hao năng lượng Hợp Nguyên Tề, không gây tổn thương tới thân thể."

Nói xong, lại phát cho mỗi người hai hộp, bất quá cấp bậc đều là hạ phẩm, dược tính hạ phẩm, đối với bọn họ mà nói, cũng đã đủ rồi, đương nhiên, đưa cho Diễm Vương là trung phẩm, đẳng cấp của ông cao, khi cần sử dụng năng lực, mức tiêu hao năng lượng sinh mệnh cũng rất đáng sợ, dược tính nhất định phải cao hơn những người khác.

Xích Linh bổ sung: "Hợp Nguyên Tề là bản nâng cấp của Mệnh Căn Nguyên, tính chất lại hoàn toàn khác nhau, trước mắt Đế quốc ngoại trừ Nặc Nặc, không ai có thể chế ra, cho nên thời điểm mọi người dùng phải cẩn thận."

Những người khác đương nhiên biết điều này, nếu để cho những kẻ có tư tâm biết được Sa Nặc Nhân còn có năng lực như vậy, phỏng chừng đã nghĩ trăm phương ngàn kế để phá hủy.

Cuối cùng, Sa Nặc Nhân nhìn về phía Phượng Khuynh Ngân, "Cữu bá, lúc nào ngài sẽ tiến cấp?"

Trong lòng Phượng Khuynh Ngân hơi động, "Ngươi chừng nào thì rảnh rỗi?"

Sa Nặc Nhân suy nghĩ một chút, bây giờ đấu khí của Phượng Khuynh Ngân ổn định, trợ giúp ông đột phá cầm cố cấp kỳ thật cũng không khó, ngày hôm nay liền có thể hoàn thành, bất quá chỉ là cậu sẽ khổ cực hơn một chút.

"Vậy thì ngày hôm nay đi, tình huống của ngài tốt hơn so với ngoại công lúc đó, thời điểm tiến cấp cũng sẽ không quá khó." Sa Nặc Nhân nói.

Xích Linh có chút bận tâm, nghĩ đến bộ dáng cậu thời điểm trợ giúp ngoại công đột phá cầm cố, liền khiến tim anh nhói đau, "Nếu không... Ngày khác đi? Ngày hôm qua em đã quá mệt mỏi, trước tiên nên nghỉ ngơi thật tốt."

Sa Nặc Nhân lắc đầu nói: "Không có chuyện gì, sau còn có rất nhiều chuyện, không thể phân tâm, liền ngày hôm nay đi."

Phượng Khuynh Ngân tự nhiên là cầu không được, mọi người cũng đều đồng ý.

Sa Nặc Nhân dẫn Phượng Khuynh Ngân tới phòng nghiên cứu dược tề của cậu, những người khác đều trong coi ở bên ngoài, chỉ có hai người bọn họ đang chuẩn bị vượt cửa ải. Không thể tránh khỏi, lần này phải hao phí một ngày, bất quá thời gian so với Phượng thượng tướng khi đó hơi ngắn, hơn nữa thời điểm Sa Nặc Nhân đem đấu khí ép vào trong nội đan, cũng thuần thục hơn so với lần thứ nhất, cho nên sau khi hoàn thành, chỉ là có chút uể oải, cũng không có khốc liệt giống như lần đầu tiên, uống một bình Ngưng Thần Tề, cũng cảm giác thoải mái hơn nhiều.

Thời điểm Phượng Bạc nhìn lại Sa Nặc Nhân, quả thực có thể dùng từ cúng bái để hình dung. Bây giờ gia gia cùng phụ thân của hắn đều đột phá cầm cố cấp , hắn cũng nhất định phải nỗ lực mới được!

Phượng Khuynh Ngân tự nhiên phi thường cảm kích cậu hỗ trợ, ông cảm tạ khiến Sa Nặc Nhân cảm thấy thật không tiện, đều là người một nhà, khách khí như vậy, khiến cho cậu cảm thấy có chút luống cuống.

Sau khi hoàn thành, mới vừa trở về phòng, cho nên liền phi thường tích cực chạy đi tắm, lần này không quá xoắn xuýt, lưu loát uống xong một bình dược tránh thai, nghĩ đêm nay nhất định phải thành công!

Chỉ tiếc, Xích Linh cũng không có làm chuyện gì với cậu, coi như Sa Nặc Nhân có ám chỉ đem chân gác lên trên người anh, Xích Linh cũng không có một chút ý tứ đáp lại, chỉ là ôm Sa Nặc Nhân ngủ, Sa Nặc Nhân chỉ có thể ở trong phiền muộn ngủ mất. Chờ cậu ngủ say, Xích Linh mới không chịu đựng được nữa, đứng lên đi vào phòng tắm, quả thực muốn hỏng rồi.

Tiểu bảo bối của anh muốn làm gì? Có biết hành vi đó của cậu gọi là câu dẫn hay không?! Trời ạ, anh quả thực sắp phát điên rồi!

Sa Nặc Nhân cũng sắp điên rồi, Xích Linh cư nhiên đối với cậu không! Có! Hứng! Thú!

Liên tục hai tối câu dẫn thất bại, Sa Nặc Nhân rất chán nản, thừa dịp thời điểm Xích Linh có việc đi ra ngoài, tiến vào mạng giả lập, nặc danh đăng một bài viết, xin giúp đỡ.

"Người yêu đối với dụ dỗ của ta thờ ơ không động lòng, làm sao bây giờ? Đêm tân hôn, chúng ta cũng chỉ ôm nhau ngủ, cầu giải đáp."

Sa Nặc Nhân đợi trong chốc lát, chỉ một phút sau, bình luận liền xoát xoát đến.

A: "Này tuyệt đối không đúng nha! Lẽ nào người yêu ngươi không yêu ngươi?"

Sa Nặc Nhân vừa nhìn, trong lòng đột nhiên bắt đầu khẩn trương, nếu như Xích Linh không yêu cậu làm sao bây giờ?

B: "Lầu trên kéo bức(?), trợn to mắt chó hợp kim titan() nhìn rõ ràng, là "đêm tân hôn", nếu như không yêu còn kết hôn, đó là đầu óc có bệnh? Theo kinh nghiệm của ta đến nói, phần nhiều là người yêu ngươi không được, nên ăn chút đồ tráng dương bồi bổ."

: là câu nói của giới trẻ TQ chỉ những người còn F.A

C: "Sao có thể? Đến hôn môi cũng không có, quá thảm đi!"

D: "Thật là, đây là cái đêm tân hôn gì a? Đàn bà()? Kẻ ngốc? Có muốn hẹn một pháo hay không()? Ca ca sẽ an ủi tâm hồn bị thương tổn của ngươi, lưu lại số quang não: XXXXX."

: 马子 hoa mỹ thì là bạn gái, còn mất dạy thì kiểu như gái (gọi) đó (thank cj Hy lần nha:)

: hẹn sx đó

E: "Bảo bối()? Không phải là ngươi lớn lên quá dọa người, nên người ngươi yêu mới không có hứng thú đi? Đi qua soi gương một chút đi, ca ca đến kiểm định cho ngươi."

: 妹纸 thường là kẻ ngốc, đồ đần, thằng ngu,...

F: "Lầu trên đều đi chết đi! Để ta tới! Không sao, ngươi dụ dỗ không thành công, là kỹ xảo của ngươi không đủ, tới tới, ca ca đề cử cho ngươi một loại nước hoa, đảm bảo sau khi xịt lên, là nam nhân đều sẽ ngạnh, một đêm bảy lần cũng có thể!"

...

Các loại loạn thất bát tao(), bình luận dưới bài càng ngày càng nhiều.

: đủ các loại bình luận linh tinh

Sa Nặc Nhân yên lặng xem một chút, cuối cùng lựa chọn phương pháp F nói, quyết định mua một bình nước hoa ve vãn, dựa theo địa chỉ phía trên, ở trên mạng giả lập mua một bình, giá cả còn không rẻ, nghe nói là mùi vị cực tốt, đặc biệt thích hợp cho thời điểm ve vãn.

Giữa trưa ngày thứ hai, nước hoa được người đưa đến vương cung, Sa Nặc Nhân cầm nước hoa lén lén lút lút trốn về phòng không ra khỏi cửa, chỉ còn chờ buổi tối Xích Linh về phòng.

Xích Linh sắp tới, liền nghe quản gia nói, buổi trưa Vương tử phi nhận được một cái chuyển phát nhanh, sau đó vẫn ở trong phòng không ra, không biết nguyên nhân.

Xích Linh mở cửa đi vào, thấy Sa Nặc Nhân mặc áo ngủ, ngồi ở trên ghế salon đọc sách.

"Anh trở về, ăn cơm chưa?" Sa Nặc Nhân chạy tới, ôm lấy eo Xích Linh, ở trong lồng ngực của anh, ngoan ngoãn dụ nhân chọc người đau lòng.

Mái tóc Sa Nặc Nhân rối tung, trên người còn có mùi hương tươi mát, hiển nhiên là đã tắm qua. Xích Linh dở khóc dở cười, "Ăn rồi, em tự giam mình trong phòng làm cái gì? Ăn cơm chưa?"

"Chờ anh, đã ăn, quản gia đưa tới." Sa Nặc Nhân nói, trong lòng vô cùng gấp gáp, đêm nay nhất định phải thành công, cậu đã lãng phí hai bình dược tránh thai rồi!

(ed: hóa ra e nó muốn nhanh chỉ là vì tiếc hai bình dược tề thôi sao?)

Xích Linh đem người kéo ra một chút, lo lắng nói: "Chờ tôi làm cái gì? Xảy ra chuyện gì?"

Sa Nặc Nhân sắc mặt ửng đỏ, một bộ dáng e ấp, khiến Xích Linh nhìn thấy huyết dịch sôi trào, anh liền dời tầm mắt, buông Sa Nặc Nhân ra, đến chạm cũng không dám chạm vào cậu dù chỉ một chút, bắt đầu cởi quần áo, "Tôi tắm trước, bận bịu cả ngày, một thân tro bụi."

"Được." Sa Nặc Nhân nói, tim đập thình thịch.

Chờ Xích Linh đi vào, lúc này Sa Nặc Nhân mới vội vàng bò lên trên giường, đem nước hoa đặt trên tủ đầu giường lấy ra, xoa lên gáy hai lần, ngửi một chút, mùi hương thanh thanh đạm nhạt, rất dễ chịu. Sa Nặc Nhân sợ không đủ, lại xịt lên y phục mấy lần, lúc này mới thỏa mãn đem nước hoa thả lại trong ngăn kéo, mình thì nằm vào trong chăn, chờ Xích Linh đi ra. Sau khi nằm xuống, mới nhớ tới, chưa có uống dược tránh thai, cậu liền bò lên, lấy dược tề ra, uống một bình, liền tiện tay đem bình dược đặt trong ngăn kéo, cùng một chỗ với nước hoa.

Thời điểm Xích Linh đi ra, phát hiện Sa Nặc Nhân đã ngủ, động tác thả nhẹ đi tới, xốc lên góc chăn tiến vào, theo thói quen ôm lấy, kéo cậu vào trong ngực mình. Chỉ là lần này, ôm không đến hai giây, Xích Linh ngửi nơi cổ Sa Nặc Nhân một chút, "Mùi hương gì..."

Sa Nặc Nhân vội vàng nói: "Em có mua nước hoa, thấy được hay không?"

Xích Linh đem câu "Không dễ ngửi" đã đến miệng nuốt trở về, kỳ thực anh càng yêu thích mùi hương cơ thể tự nhiên trên người Sa Nặc Nhân hơn, trái lương tâm nói: "Không sai."

Sa Nặc Nhân vui vẻ, vươn mình nằm úp sấp trên người Xích Linh, ôm eo anh, đem mặt vùi vào lồng ngực anh, ngón tay không an phận ở bên hông anh càn quấy. Xích Linh cầm lấy tay cậu, nắm vào trong tay, không cho lộn xộn, "Không mệt sao?"

Sa Nặc Nhân ngẩng đầu, đôi mắt có tia sáng óng ánh, "Không buồn ngủ."

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio