Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cô vẫy quầy quậy trong hồ, khiến nước bay tung tóe
Mọi người thấy vậy liền chạy lại. Nhưng không ai dám nhảy xuống cứu.
Cô không thở nổi nữa. Cũng chẳng còn sức mà vùng vẫy nên chìm xuống. Đầu cô trống rỗng, chẳng nghĩ được gì. Chỉ biết để cho thân mình từ từ mà chìm xuống
"Bõm" một người đàn ông nhảy xuống, bơi lại chỗ cô kéo cô lên bờ
- Cô gái! Em có sao không?- anh ép ngực cô, từng đợt nước trong miệng phun ra...áp môi lại hôn cô truyền cho cô không khí
Hàn vừa từ công ty trở về thấy mọi người tụ tập khá đông nên xem thử.
Anh sững người, là tiểu tuyết. Chen lấn mọi người anh chạy sộc vào đẩy chàng trai kia ra.
- Tiểu Tuyết!!! Em sao vậy? -Cởi áo ra khoác cho cô, anh bế cô chạy một mạch vào khu sơ cứu.
May mà cô không sao!
Thở phào nhẹ nhõm anh ôm cô vào lòng. Cô đã tỉnh. Người run bần bật. Răng cắn vào nhau phát ra tiếng cầm cập. Hàn kéo chăn lại đắp cho cô nhưng vẫn không huyên giảm chút nào. Cởi áo cô, anh cũng ném áo anh sang một bên. Ôm chặt lấy cô. Quấn chiếc chăn vào người.
Người cô ấm hơn. Tiểu tuyết vòng tay ra sau lưng ôm lấy hàn
- Đỡ lạnh chưa?- anh nhẹ nhàng bảo
- Hừ..hừ... lạnh lắm...hừ - cô lắc đầu, miệng phát ra tiếng"hừ hừ"
- Con ngốc này, sao lại chạy ra đó rồi bị té thế hả?- anh tức giận hét lên. Mặt xuất hiện vài vạch đen. Cô không được khoẻ, ở ngoài đã rất lạnh mà còn té xuống hồ nước lạnh như băng ấy nữa...
- Không...hừ...hừ... không...p...ph....ải do em...hừ hừ...e...em...hừ đang ngủ thì...hừ ai... đó hừ hừ bế em đi....hừ..hừ... Rồi n... ném em.. xuống hồ...
- Ai lại làm thế?- anh cau mày, nhìn cô đầy ngờ hoặc
- Em không... biết... hừ hừ...
- Anh sẽ cho người điều tra. Ngủ đi...- đỡ cô nằm xuống ôm chặt lấy cô ngủ..cô rúc đầu vào ngực anh,tay bám lấy tay anh, giống như cô đang sợ.
- Alô?
"..."
- Điều tra vụ hôm nay cho tôi. Tất cả các thứ liên quan đến tiểu tuyết điều tra ngọn ngành rõ ràng. Nội trong ngày mai phải có.
"..." Bên kia vâng dạ rồi cúp máy
_______sáng hôm sau, tin anh cần đã có và chuyển đến bệnh viện______
Cầm sấp tài liệu lên mặt anh đen kịt. Cái gì? Lâm Như... chuyện này sao có thể...cả chuyện lần trước...hoá ra anh hiểu lầm cô. Ngó nhìn cô anh thở dài.
- Alô. Lâm Như em đến đây anh có chuyện cần nói...
- Vâng...!!- cô ta hí ha hí hửng chạy tới chỗ anh
___^^He nhé^^ He nhé ^^ He nhé^^__
- Anh ơi!!!
- Em lại đây!!!- anh chả buồn nhìn cô ta. Nâng ly cà phê đang uống hớp một ngụm
- Chuyện gì ạ?-chạy đến bên anh lâm hỏi
- Em tự xem đi- đưa sấp tài liệu cho lâm như anh bước lại chỗ tiểu tuyết. Khẽ vuốt ve mái tóc dài.
- Anh!!! Em không làm gì hết
- Em còn nói dối? Thông tin này,do X điều tra.-. nghe đến X cô ta liền im bặt. X là mạng lưới thông tin của Hàn gia. Không có chuyện gì không điều tra ra
- Em làm vậy vì tốt cho anh. Hàn! Em yêu anh mà...anh từ trước đến giờ vẫn không biết ư? Em yêu anh!- lâm như bước lại, nước mắt trào ra. Đặt lên môi anh một nụ hôn.
Tiểu tuyết tỉnh lại....
- Á....- cô hét lên...
- Tiểu Tuyết- đẩy lâm như ra anh kéo cô lại
- Không như những gì em nghĩ đâu...anh...
- Phải... chúng tôi yêu nhau đấy...cô thấy thế nào? Hahaha
"Chát" một bạt tai giáng xuống
- Tôi không ngờ em lại như vậy. Lâm Như tôi thật không ngờ đấy...cô cút đi