Đến Tương Lai, Là Hôn Thê Của Thiếu Tướng

chương 81

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Đến sáng hôm sau, mọi người tập trung ăn sáng. Lục Hoành Lãng và hai con vẹt xanh đến trước, tiếp theo là Khải Triết và Lục Tranh đồng thời cùng xuất hiện.

Nhìn tướng đi không có gì lạ của hai người, Lục Hoành Lãng liền âm thầm quét qua ký ức của cả hai. Tiếp theo khuôn mặt của hắn ta nhất thời trở nên trầm xuống. Vì cái gì em trai mạnh hơn tên Khải Triết kia một cảnh giới mà không bá vương ngạnh thượng cung giành quyền bên trong? Vì cái quỷ gì mà thi đấu sức mạnh để rồi ở dưới? Thi đấu xong, thua rồi chẳng lẽ không biết lật lọng, thời mạt thế sử dụng mấy thứ lật lọng với con người lừa tinh hạch rồi giết người diệt khẩu thuần thục lắm mà. Thể lực kém hơn Khải Triết chẳng lẽ không biết tạo ra xiềng xích kim loại hay đóng băng tứ chi của hắn để giành quyền bên trong?

Lục Hoành Lãng nhanh chóng suy nghĩ một chút, nếu sau bữa sáng này hắn túm lấy Khải Triết đập cho một trận thì có vẻ không ổn lắm. Khéo lại khiến Lục Tranh nổi lên sự áy náy với Khải Triết và đưa đôi mắt khó hiểu nhìn hắn ta thì không những không nuốt trôi cơn tức được mà còn bực mình thêm. Sau đó hắn ta nghĩ ra được một chủ ý.

Bữa ăn sáng trôi qua bình lặng, hai con vẹt xanh ăn xong liền lại tú ân ái muốn nhức mắt người nhìn. Lục Hoành Lãng liền vào thư phòng rồi.

Lục Tranh và Khải Triết ra khuôn viên tản bộ.

- Em cảm thấy anh em cứ là lạ thế nào ấy, kiểu như đang âm mưu cái gì đó.

- Anh thấy anh ấy cũng bình thường mà.

- Không đâu, em thấy anh em nhìn chúng ta một cái rồi khóe miệng có nhếch lên. Chắc chắn anh em đã tìm được cách chỉnh anh mà không làm hỏng hòa khí hiện tại.

- Nhưng vì cái gì anh ấy lại muốn chỉnh anh?

- Vì anh ở trêи và bên trong.

- …

Bên kia, Lục Hoành Lãng sau khi vào thư phòng thì khóa cửa lại, chính mình vận dụng dị năng thời gian và không gian, đi đến quá khứ, địa điểm Lục gia.

Vì không muốn ai phát hiện, hắn ta dùng dị năng ẩn hình, trực tiếp hòa thành một thể với môi trường, một đường thẳng bước vào Lục gia. Là bước thẳng theo nghĩa đen, khi dùng dị năng ẩn hình, Lục Hoành Lãng hoàn toàn hòa thành một thể với môi trường, nếu muốn, hoàn toàn có thể đi xuyên qua mọi chướng ngại vật.

Không giống dị năng tàng hình, tuy có điểm chung là làm ẩn cơ thể nhưng vẫn sẽ bị những tác động từ bên ngoài môi trường làm lộ tẩy, ví dụ như khi dẫm lên cỏ sẽ lộ dấu chân, bước đi dưới nắng hay ánh đèn nhân tạo sẽ có bóng đổ xuống, hay đơn giản như chỉ cần một gói bột hay nước màu tạt lên cũng có thể để lộ ra vị trí cơ thể. Mà dị năng ẩn hình lại có thể khắc phục toàn bộ những yếu điểm này.

Lục Hoành Lãng tới hơi sớm so với dự kiến, hắn ta cũng biết mình tới sớm hơn thời điểm Lục Tranh gặp Khải Triết lần đầu tiên nhưng hắn ta không quan tâm. Thứ nhất Lục Hoành Lãng có dị năng thời gian, quay về hay tiến tới bất cứ thời điểm nào cũng chẳng có gì khó khăn. Thứ hai, hắn ta còn muốn quan sát cuộc sống của Lục Tranh lúc nhỏ như thế nào. Dù sao hắn ta cùng cậu lớn lên ở thời điểm trước mạt thế chứ không phải tương lai.

Lục Hoành Lãng chỉ đứng một chỗ, để thời gian trôi qua thật nhanh, đoạn thời gian Lục Tranh còn nhỏ như một thước phim được tua nhanh.

Lúc gặp Khải Triết, Lục Tranh bị so sánh nhưng bản thân cậu lại không bằng người ta thật, thể lực cũng không, một đứa trẻ bốn tuổi thấy người nhà mình không yêu thương mình bằng một người xa lạ, phản ứng lúc ấy của Lục Tranh chỉ là mang khuôn mặt vặn vẹo đi lên phòng. Ông cụ Lục thấy vậy tiến tới kéo cậu lại, bảo cậu không lễ phép nhưng đáp lại ông, cậu nói: "Chỉ vì cháu không bằng cái thằng kia nên ông nổi giận với cháu?"

Ông Lục im lặng, ông Khải với thằng nhãi Khải Triết kia cũng im lặng, đại thể hiểu ra bản thân không hề chú ý đến cảm nhận của Lục Tranh.

Lục Tranh vốn mất mẹ từ lúc mới ba tuổi, người mẹ bị tai nạn giao thông, xe huyền phù bị nát bấy kéo theo người bên trong cũng không còn lành lặn, khoa học kỹ thuật thời này cũng không thể cứu được. Còn về cha của Lục Tranh, đó là một ẩn số vì cậu là sản phẩm do người mẹ đã đến bệnh viện tiến hành thụ thai nhân tạo vì người nhà mong muốn nàng đi xem mắt chọn đối tượng, mà nàng lại là người theo chủ nghĩa độc thân nên đã làm ra quyết định này.

Sau khi ông Lục buông tay, Lục Tranh chạy về phòng, khóa trái cửa rồi khóc, tủi thân vì mẹ mất sớm mà bị người ta coi khinh cũng không có cách nào vùng lên.

Đoạn ký ức này, hoàn toàn khác ký ức về cuộc gặp lần đầu của hai người, Lục Tranh không có đoạn ký ức mà hắn ta đã đọc được nhưng Khải Triết thì có. Lục Hoành Lãng nghĩ nghĩ, có khi nào nguyên nhân là do hắn ta tác động nên mới khiến Lục Tranh có được ý tưởng xịt nước lên Khải Triết, dồn hắn ta xuống hồ rồi lại xịt nước tiếp?

Càng nghĩ, Lục Hoành Lãng lại càng cảm thấy đúng, hắn ta đã quan sát và đọc suy nghĩ toàn bộ quá trình từ lọt lòng cho đến lúc này của Lục Tranh, căn bản ngoài việc hơi trầm lặng do mẹ mất sớm thì không có gì khác những đứa trẻ bình thường. Lục Tranh sẽ không ở độ tuổi nhỏ như vậy mà có thể chơi ác.

Lục Hoành Lãng để thời gian quay ngược lại một ngày rưỡi trước khi ông Khải dẫn theo thằng cháu quý hóa Khải Triết đến chơi.

Lúc này là ban đêm, Lục Tranh đang ngủ trong phòng. Lục Hoành Lãng âm thầm lấy ra từ không gian chục viên tinh hạch vô thuộc tính cấp chín, sau đó điều động tinh thần lực, chính mình làm trung gian dẫn năng lượng của tinh hạch vào linh hồn của Lục Tranh. Lúc này cậu chưa có dị năng, tinh hạch không thể tăng cường cấp bậc cho cậu nhưng qua sự hỗ trợ của Lục Hoành Lãng, số tinh hạch này sẽ đề cao thể chất và đặc biệt là tinh thần lực của Lục Tranh. Theo một cách nào đó, tinh thần lực càng cao thì càng khiến cho Lục Tranh già dặn và trải đời trước tuổi, trực tiếp bỏ qua giai đoạn tâm lý dở dở ương ương lúc dậy thì. Hơn nữa tinh thần lực cũng cần phải cao một chút thì Lục Tranh mới có khả năng tiếp nhận và tiêu hóa một giấc mơ mà Lục Hoành Lãng chuẩn bị đưa vào tâm thức của cậu.

Giấc mơ đầu tiên của Lục Tranh chính là quang cảnh mà Lục Hoành Lãng quan sát được trước khi làm ra hành động lén lút này.

Lục Tranh mơ xong một đoạn tình huống lập tức tỉnh lại, phản ứng không phải gọi người nhà để tìm cảm giác an toàn mà rất bình tĩnh nhớ lại từng chi tiết của giấc mơ kỳ lạ kia. Sau đó lấy cái ly, tự rót một cốc nước từ bình nước đặt ở trêи tủ đầu giường, uống xong liền tiếp tục ngủ.

Lục Hoành Lãng dùng chính tinh thần lực của mình củng cố trí nhớ của Lục Tranh về giấc mơ kia, tiếp theo liền truyền vào tâm thức cậu một giấc mơ, chính là đoạn ký ức lần đầu gặp mặt mà hắn ta đã đọc được từ ký ức của Khải Triết, cũng giống như lần trước, không những hình ảnh và âm thanh cũng phá lệ rõ ràng.

Lục Tranh cũng có tỉnh dậy nhưng là vào tờ mờ sáng, phản ứng của cậu cũng giống lúc tỉnh dậy lần đầu, uống một ly nước lại ngủ tiếp.

Vì Lục Hoành Lãng đã củng cố trí nhớ về giấc mơ kia nên Lục Tranh không có dễ dàng quên nó đi, thậm chí còn nhớ đến tình tiết của giấc mơ rồi suy nghĩ mấy lần trong suốt ngày hôm đó.

Tối hôm ấy, Lục Hoành Lãng không tạo giấc mơ cho Lục Tranh nữa mà chỉ dùng năng lượng của tinh hạch vô thuộc tính tăng cường tinh thần lực cho cậu để cậu phản ứng nhanh nhạy một chút, nhìn tình huống phát sinh cũng không đần người ra mà sẽ phát hiện ra tình huống cậu gặp phải giống như đoạn đầu của hai giấc mơ kia.

Buổi sáng, Lục Tranh liền đi tưới cây, cậu liền nghe thấy đoạn nói chuyện của ông Lục và hai người khách, cậu liền nhớ đến hai giấc mơ hôm trước. Sau đó quả nhiên ba người ra ngoài khuôn viên tìm Lục Tranh, cậu đã phản ứng lại giống như giấc mơ thứ hai.

Lục Tranh về phòng khóa trái cửa lại, Lục Hoành Lãng lập tức đi theo, vào thẳng phòng cậu. Trong đây, Lục Hoành Lãng thấy cậu buồn bực tự rót cho mình một ly nước nhưng không may nước lại vừa lúc hết đi, cậu lại không muốn ra ngoài.

Lục Hoành Lãng buồn cười dùng dị năng thủy hệ làm đầy bình nước kia khiến Lục Tranh một phen tròn mắt.

Lục Hoành Lãng vẫn chọn hiện thân, chính mình nói chuyện với Lục Tranh phiên bản ông cụ non. Không biết có phải tinh thần lực được đề cao hay không, tâm lý của Lục Tranh hơi bị cứng, không hề hoảng loạn như những đứa trẻ khác thấy người lạ đột nhập vào trong phòng mà rất bình tĩnh, chỉ có một chút ngạc nhiên lúc đầu, ngoài ra không còn cảm xúc nào khác trêи khuôn mặt non nớt.

Nếu nói thứ khiến cho Lục Hoành Lãng tự hào nhất sau dị năng, khả năng học tập hơn người và một đầu kinh tế khá trâu bò thì đó chính là vẻ bề ngoài lãng tử phong trần. Lục Tranh rõ ràng đang bình tĩnh, duy trì bầu không khí im lặng với hắn ta nhưng trong lòng lại khen vẻ đẹp của hắn ta không hết lời, thầm nghĩ người trước mặt có phải Lục Hoành Lãng hay xuất hiện trêи mạng hay không nhưng lại bác bỏ vì không cho rằng hắn ta sẽ đến đây gặp một người không hề quen biết, dẫu trong đầu đang là một mớ loạn xị ngậu nhưng vẫn không chịu bỏ qua mối nguy hiểm do người lạ mang lại.

Lục Hoành Lãng là người phá vỡ bầu không khí im lặng này trước, lại khiến cho Lục Tranh hoàn toàn bỏ qua sự hoài nghi và sự đề phòng với mình.

Hai người trò chuyện rất lâu, phòng này lại bị Lục Hoành Lãng tạo một lớp cấm chế bên ngoài khiến âm thanh không tài nào phát ra nhưng có thể nghe được âm thanh từ bên ngoài, cửa cũng do hắn ta dùng dị năng gia cố khiến cho người ta không tài nào mở được. Người Lục gia bị Lục Hoành Lãng dùng tinh thần lực thâm nhập vào tiềm thức khiến họ không mở được cửa cũng không có ý định gọi người ngoài trợ giúp.

Đây là lý do hôm nay đăng trễ:

Đây là mặt trước

Đây là mặt sau

-------------

Truyện chỉ được đăng bởi trang_kenny ở s.truyenhd.com và Sweek, mọi trang web khác đều là giả mạo!

Vui lòng không chuyển ver hay bưng bê đi nơi khác!

Vui lòng tôn trọng công sức viết truyện của mình!

Thân ái và quyết thắng!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio