Trong phủ của Thú nhân quân vụ đại thần. Ca Tư Đặc đang ở phòng khách cùng vài tên tướng lĩnh của đệ nhất quân đoàn tán dóc. Trong quân đội của mỗi đế quốc đều có tình trạng ‘Bè phái”----tướng lĩnh cao cấp của quân đội đều có thế lực thuộc về mình. Đệ nhất quân đoàn chính là ‘Bè phái’ của Ca Tư Đặc. Làm tiền nhiệm quân Doanh trưởng, hắn tuyệt đối có quyền uy tại đệ nhất quân đoàn, có thể nói là có thế lực thâm căn cố đế. Mấy tên tướng quân này đề là thân tín do một tay hắn đề bạt, trong đó có Áo Sâm hiện đang giữ chức quân Doanh trưởng, còn mấy người khác cũng đều là tướng lĩnh cao cấp. - Đại nhân, gần đây ngươi phái tới mấy sĩ quan trẻ tuổi, mỗi người đều cũng không đơn giản! Áo Sâm khen. - Phương pháp huấn luyện của bọn họ làm chúng ta cảm thấy mới mẻ, mang lại sức sống mới binh lính! Ta dám đánh cuộc cứ như vậy, trong thời gian ngắn lực chiến đấu của đệ nhất quân đoàn sẽ được đề cao tương đối lớn. Ca Tư Đặc cười nói. - Áo Sâm, những người đó tuy có lợi hại thì vẫn là người ngoài! Ngươi đó, nhiều năm như vậy rồi mà vẫn không học được cách nhìn người sao? - Ta đương nhiên là yên tâm dùng người đại nhân phái tới! Chẳng lẽ những người này có vấn đề? Áo Sâm khó hiểu hỏi. - Vấn đề thì không có nhưng biểu hiện của bọn họ làm ta thật sự kinh ngạc. Trong lòng ta cảm giác có chút không nỡ. Ca Tư Đặc thở dài. Tổng kết tình huống từ các đội quân cho thấy biểu hiện của thủ hạ Minh Lạc trong Thú nhân quân đội làm cho hắn cảm thấy giật mình. - Minh Lạc đại nhân cùng đại nhân có quan hệ tốt, ngài cần gì phải lo lắng chứ? Áo Sâm lại hỏi. - Đương nhiên quan hệ của ta cùng hắn rất tốt. Chỉ là ta không rõ cuối cùng hắn muốn cái gì. Hắn không quan tâm tới danh và lợi, kim tiền cùng nữ nhân đối với hắn cũng không có lực hấp dẫn gì. Quan hệ với một người như vậy, trong lòng ta không tin tưởng sao? Lúc này hoàng đế bệ hạ lại tín nhiệm hắn, nhưng ai biết được tương lai thế nào. Cho nên ngươi quản thật chặt đệ nhất quân đoàn cho ta. Chúng ta có thể có được chút tiền vốn! - Thuộc hạ hiểu được. Vậy những người đại nhân phái tới…. Ca Tư Đặc ngắt lời Áo Sâm. - Vẫn phải trọng dụng như bình thường. Hoàng đế bệ hạ muốn khôi phục Thú nhân đế quốc, quân đội nhất định sẽ phải trải qua chiến tranh cho nên phải tranh thủ đề cao năng lực bộ đội. Mà chiến tranh mới khiến cho địa vị chúng ta càng thêm củng cố, các ngươi mới có cơ hội lập công. Cho tới nay Ca Tư Đặc cùng Minh Lạc qua lại rất thân thiết. Thậm chí chuẩn bị ôm chặt lấy chân hồng nhân bên cạnh hoàng thượng này. Nhưng một số việc phát sinh gần đây làm cho lòng hắn cảm thấy do dự. Khi hắn đem hộ vệ của Minh Lạc phái tới đệ tam quân đoàn, đệ tam quân đoàn cũng không giống như những quân đoàn khác, đem những người này phân phó tới những vị trí trọng yếu mà để cho bọn họ làm những việc nhàn nhã. Đệ tam quân Doanh trưởng Nhã Khắc biểu hiện vẫn rất tôn trọng những người này nhưng trên thực tế lại rất phản cảm với bọn họ. Nhã Khắc là nhi tử Thú hoàng, người thừa kế tương lai của đế quốc. Đánh một trận ở Hàn thành, Thú nhân đệ tam quân đoàn bị thương vong nặng nề, quân Doanh trưởng Liệt Hổ bỏ mình, sau đó Nhã Khắc bị Thú hoàng phái tới đệ tam quân đoàn đảm nhiệm chức vụ quân Doanh trưởng, xây dựng lại chi quân đội bị đánh cho tàn phế này. Ca Tư Đặc không thể không chuẩn bị đường lui cho mình. - Đại nhân, sau khi quân Doanh trưởng đệ nhị quân đoàn từ chức, chức vị đó sẽ do ai đảm nhiệm? Áo Sâm hỏi. - Minh Lạc đại nhân đề cử Phong Tương của Lạp Mạn thành với bệ hạ. Bệ hạ đã đồng ý. - Phong Tương? Hình như trong đế quốc không có người như vậy? - Hắn là người của Minh Lạc. Lúc đầu do hắn dẫn quân ở Lạp Mạn thành ngăn cản công kích của quân đội Huyết thần giáo. - Xem ra việc Minh Lạc đại nhân quật khởi ở trong quân đội là điều không thể tránh khỏi. Áo Sâm thở dài nói. Ca Tư Đặc cười nói. - Hắn quật khởi cũng có nghĩa là Thú nhân đế quốc quật khởi. Đối với chúng ta mà nói thật ra là một chuyện tốt. Sau khi chiến tranh giữa các quốc gia trên đại lục và Huyết thần giáo kết thúc, hắn nhất định sẽ khuyên bệ hạ phát binh tấn công Hỏa Vân đế quốc, đối phó Lưu Vân bá tước cùng Hắc Ưng quân đoàn của hắn. Hện giờ tại Lam Nguyệt đại lục, Tây Tư cơ bản đã bị Huyết thần giáo diệt quốc, A Tư Mạn đế quốc bị Huyết thần giáo công kích cho nên đã dần dần xuống dốc. Có thể xưng là cường quốc cũng chỉ có chúng ta cùng Hỏa Vân đế quốc. Nếu như Hắc Ưng quân đoàn cùng Huyết thần giáo lưỡng bại câu thương thì chúng ta có thể ngồi làm ngư ông đắc lợi. Một khi thành công đánh bại Hỏa Vân đế quốc, đế quốc chúng ta sẽ trở thành bá chủ đại lục! Thú nhân cũng có thể hãnh diện! Một thị nữ đi vào phòng khách, châm lửa rồi đứng ở bên cạnh. - Nếu như Huyết thần giáo không công kích Hỏa Vân đế quốc mà công kích chúng ta thì nên làm gì bây giờ? Áo Sâm hỏi. - Minh Lạc đại nhân nói Hắc Ưng quân đoàn cùng Huyết thần giáo nhất định đánh một trận. Các ngươi cư an tâm chờ cơ hội kiến công lập nghiệp tới đi! Ca Tư Đặc thần bí nói. Trong bộ chỉ huy đệ tam quân đoàn, hai tướng lĩnh trẻ tuổi đang thỏa luận tương lai Thú nhân đế quốc. Gần đây quân đội Thú nhân đế quốc có biến hóa làm cho bọn họ nhận ra mùi vị chiến tranh. - Điện hạ, chẳng lẽ ngươi không muốn Thú nhân đế quốc xưng bá đại lục sao? Nếu như bệ hạ muốn phát binh tiến công Hỏa Vân đế quốc, ta là người thứ nhất giơ hai tay tán thành! Huyết cừu của ca ca ta còn chờ ta đi báo! Phó quân Doanh trưởng Tử Hổ đứng ở phía trước Nhã Khắc nói. - Tử Hổ, Huyết thần giáo tạo thành tai họa rất lớn cho đại lục. Cho nên tất cả các quốc gia trên đại lục mới có thể liên hợp lại cùng đối kháng. Lúc này tất cả mọi người trên đại lục đang chờ đợi hòa bình, chúng ta làm sao có thể khơi mào chiến sự? Xưng bá đại lục? Nghe thật mê người nhưng đó là một cái bẫy. Nó sẽ đẩy Thú nhân đế quốc đối mặt với cả đại lục, lâm vào cảnh vạn kiếp bất phục! Liệt Hổ đại ca không chỉ là huynh trưởng của ngươi mà cũng là huynh trưởng của ta. Ta cũng muốn vì hắn báo thù! Nhưng nếu như chúng ta chỉ biết chiến tranh mà không mưu cầu sự phát triển cùng tiến bộ cho Thú tộc thì sẽ có nhiều thú nhân bị chết thảm hơn! Nhã Khắc chân thành khuyên nhủ. - Nhưng bệ hạ rất tín nhiệm Minh Lạc đại nhân, ngươi có thể ngăn cản được sao? Tử Hổ thở dài nói. Nhã Khắc nói. - Minh Lạc quả thực đã vì Thú nhân mà làm nhiều chuyện tốt. Trong lòng ta cũng rất cảm kích hắn, thậm chí còn tôn kính hắn. Nhưng thợ săn sẽ không thả ưng ra ở nơi không có con mồi. Nếu như không phải vì lợi ích, hắn sẽ làm những việc này vì Thú nhân đế quốc sao? Ta phỏng chừng Ca Tư Đặc đề nghị với phụ hoàng, hơn phân nửa là chủ ý của hắn. Hắn muốn khơi mào chiến tranh. Mặc dù ta không rõ ràng về mục đích của hắn nhưng ít nhất ta không tin hắn là thánh nhân giáng xuống Thú nhân đế quốc nhằm giúp đế quốc phục hưng. Mặc dù chúng ta thắng nhưng cả Thú nhân bộ tộc sẽ bị tất cả các chủng tộc trên đại lục vứt bỏ. Tử Hổ chăm chú suy nghĩ rồi nói. - Có lẽ điện hạ nói rất đúng. Tử Hổ bị cừu hận che mờ hai mắt. Tuy nhiên lúc này không chỉ có bệ hạ nghe theo mưu kế của hắn mà cả Ca Tư Đặc cũng đi theo a dua hắn. Hắn đang nắm quyền thế giống như mặt trời giữa trưa. Điện hạ phải cẩn thận! Nhã Khắc cười nói. - Lần này ta cố ý không dùng thủ hạ của Minh Lạc, tin tưởng lão hồ ly Ca Tư Đặc nhất định sẽ nhận ra một chút. Hắn chính là cây cỏ đầu tường, ta là người kế thừa của đế quốc, ở trong lòng hắn hẳn vẫn có chút phân lượng. Về phần an toàn của ta, ngươi không cần lo lắng, đệ tam quân đoàn có thiên quân vạn mã, xem Minh Lạc có thể làm gì ta? Lúc đêm tối, Hắc Ưng Đặc chiến đại đội nhổ trại rời đi. Sau khi rời khỏi Á Đinh thành, Hắc Ưng Đặc chiến đại đội tiến hành hành quân thần tốc hai ngày liền. Mặc dù thời gian gấp gáp nhưng con người dù sao cũng không phải là gỗ đá. Mặc dù lòng nóng như lửa đốt nhưng Lưu Vân vẫn hạ lệnh cho bộ đội cắm trại và nghỉ ngơi hồi phục một đêm. Nhưng Lưu Vân lại không ngủ được. Một mình hắn bước đi chậm rãi trong nơi hoang dã, suy nghĩ xem làm như thế nào để đối phó với công kích của Huyết thần giáo. Từ tốc độ sản xuất Huyết khô lâu cùng thời gian hành quân mà tính toánh thì Huyết thần giáo phải mất một tháng mới tới được Phổ Lí Tắc Lợi thành. Nếu như pháo đài Tây Đặc có thể kiên trì một thời gian thì hắn cùng Hắc Ưng Đặc chiến đại đội có thể về tới Phổ Lí Tắc Lợi thành trước khi Huyết thần giáo tới. Bởi vì không có thời gian chuẩn bị cho cuộc chiến nên hắn đã phái Kinh Lôi cùng Ma Tước mang theo thuốc giải độc về Phổ Lí Tắc Lợi thành trước, đem tin tức Huyết thần giáo sắp công kích Phổ Lí Tắc Lợi thành nói cho Á Lịch Sơn Đại biết. Đồng thời hắn bảo Kinh Lôi tìm phụ thân Viêm Thiên, nhờ phụ thân hắn ra mặt mời những thánh giai cao thủ ở trụ sơ Đại hành sơn tới giúp Phổ Lí Tắc Lợi thành. Hơn nữa còn có tam đầu cự long của long tộc, hắn kỳ vọng cỗ lực lượng này có thể ứng phó được với ba gã thần sử của Huyết thần giáo. Một vạn Huyết Khô Lâu nọ chỉ có thể dựa vào Hắc Ưng quân đoàn giải quyết. Về phần gã giáo chủ Huyết thần giáo kia, không ai biết thực lực của hắn như thế nào, Lưu Vân chuẩn bị tự mình động thủ. Nếu thánh ma đạo sư Tạp Ba Tư Cơ cho rằng lục hệ ma pháp dung hợp là mấu chốt để tiêu diệt Huyết thần giáo thì chỉ cần hắn có thể dung hợp thành công quang hệ ma pháp nguyên tố, kết cục cuộc chiến có lẽ sẽ thay đổi. Lưu Vân rút Nguyệt Đao bên hông ra. Ở nơi hoang dã, một đạo quang mang nhiều màu bay vút lên. Hải Luân cũng không có nghỉ ngơi. Nàng đứng ở ngoài trướng, ánh mắt bị đoàn quang mang ở nơi hoang dã hấp dẫn. Đối với đại lục này mà nói, đoàn quang mang nọ đại biểu cho hy vọng cùng tương lai. Nàng cũng đã xem qua bút ký của thánh ma đạo sư Tạp Ba Tư Cơ. Trong chiến tranh năm trước, vị thánh ma đạo sư cuối cùng này đã thành công dung hợp lục hệ ma pháp, phát động lục hệ cấm chú có uy lực cực lớn, cùng đại quân Huyết thần giáo đồng quy vu tận, thu được một trận thắng thảm cho đại lục. Lưu Vân có thể chất lục hệ ma pháp, hắn có thể thành công dung hợp hay không là mấu chốt quyết định thắng bại trận chiến này. - Thời gian không còn nhiều, ngươi nhất định phải thành công! Hải Luân khẽ thở dài. Trên bầu trời đột nhiên có một bóng đen nhanh như tia chớp xẹt qua. Hải Luân ngẩng đầu lên nhìn. Đó là một người, trên lưng có cánh dài. - Dực nhân. Làm sao có thể! Sắc mặt Hải Luân đại biến, vội vàng chạy về phía Lưu Vân. ______________________________________