Ở thời điểm hai người đang giằng co, trên bầu trời Phổ Lí Tắc Lợi thành đột nhiên xuất hiện cầu vồng sáu màu rực rỡ. Cầu vồng rực rỡ này có chỗ khác thường chính là mỗi một sắc cầu vồng đều lóe lên quang mang ma pháp khiến người ta mê mẩn. Giáo chủ Huyết thần giáo cảm nhận được dao động ma pháp từ trên bầu trời. Lão vừa ngẩng đầu nhìn, sắc mặt đã đại biến. Sáu loại màu khác nhau biểu hiện cho lục hệ ma pháp dung hợp một lần nữa xuất hiện. - Rốt cuộc đã không nhịn được? Hắn hừ lạnh một tiếng, phóng tới Lưu Vân với tốc độ nhanh nhất. - Ta ngất. Chuẩn bị xong rồi cũng không thông báo một tiếng cho ta biết. Lưu Vân bay về phía cầu vồng trên bầu trời. Trên không trung, huyết sắc quang cầu đuổi theo bạch quang, càng bay càng cao, dần dần trở nên mơ hồ. Mới vừa tiếp cận cầu vồng ở trên không trung, Lưu Vân liền cảm giác được bạch quang bao bọc quanh mình xao động kịch liệt, nguyên tố ma pháp dường như muốn thoát khỏi sự trói buộc của bạch quang bay về phía cầu vồng. - Thành thật một chút, giờ không phải là lúc chơi đùa! Hắn vỗ nhẹ vào quang bích. Hắn cũng không biết nguyên tố ma pháp có thể hiểu được lời nói của hắn hay không. Hắn chỉ hy vọng vào lúc mấu chốt không xảy ra sai lầm. Cầu vồng trên bầu trời dường như cũng bị bạch quang hấp dẫn, bắt đầu nhẹ nhàng lay động. Cầu vồng trên không vừa động, lão Tạp đang giơ cao hai tay trên tường thành lập tức toát mồ hôi trán, mồ hôi nhỏ giọt như mưa. Giáo chủ Huyết thần giáo nhanh chóng đuổi theo. Lão Tạp cuối cùng cũng hoàn thành ngâm xướng, hai tay vô lực hạ xuống. - Tiểu tử, ta đã hết sức, hiện tại chỉ có thể nghe theo mệnh trời! Lão Tạp nhìn Lưu Vân trên không trung, khẽ thở dài. Lục đạo thải hồng (cầu vồng màu) trong khoảnh khắc lão Tạp hoàn thành ngâm xướng dường như liền có sinh mệnh. Chúng nó bắt đầu nhẹ nhàng bay lên, xuất ra từng đạo đồ án mỹ lệ. Tất cả mọi người thất thần nhìn bầu trời. Nhưng một lát sau ánh mắt mọi người lại nhìn về phía chiến trường trên tường thành. Bên trong Phổ Lí Tắc Lợi thành, nhóm ma pháp sư cũng đứng ở trên tường thành. Hai gã thần sứ huyết thần giáo mang theo tên Thần thị xuất hiện trên không trung ở phía trước tường thành. Ngoài hai gã thần sứ có thực lực ma pháp sư ngoài thánh giai thì tên Thần thị cũng đều là Ma Đạo Sư hoạc Thánh giai Ma Đạo Sư. Á Lịch Sơn Đại phái ba gã Thánh giai Long kỵ sĩ lao thẳng tới địch nhân. Các Thánh giai cao thủ: Hỏa Y, Thủy Như Yên, Phỉ Lệ Ti cũng bay lên bầu trời chắn ở phía trước tòa thành. Trên bầu trời, lục đạo thải hồng cuối cùng cũng đan vào nhau, tạo thành một cái lưới lớn. Sau khi tạo thành cái lưới, màu sắc rực rỡ biến mất, tất cả chỉ một một tầng quang mang giống như quang mang trên người Lưu Vân. - Để ta xem thử uy lực của lục hệ dung hợp như thế nào! Nhìn thấy quang võng của lục hệ tụ ở bên cạnh Lưu Vân, Giáo chủ Huyết thần giáo phá lên cười. Lục hệ quang võng thành hình liền tự động tạo thành cái lòng tiến về phía Huyết thần giáo. Giáo chủ Huyết thần giáo không tránh. Lão nhanh chóng bị quang võng kia bao phủ. Quang võng mang theo huyết cầu nhanh chóng rơi xuống. Lưu Vân đuổi theo phía sau. Bôn nguyệt đao điên cuồng múa may, mỗi một đao đều mang theo đao mang nặng nề đánh trên quang võng. - Nếu như vậy mà cũng không giết được lão thì ta cũng không có biện pháp! Trong huyết quang, giáo chủ Huyết thần giáo nở nụ cười. Lục hệ ma pháp dung hợp là khắc tinh thiên nhiên của Huyết thần giáo. Lão có muốn tránh cũng trốn không trốn được, dứt khoát phải mạo hiểm thử một lần. Kết quả hoàn toàn giống với tưởng tượng của lão. Tu vi của Lưu Vân cùng Lục hệ ma pháp sư kia kém hắn quá xa. - Các ngươi chuẩn bị chịu chết đi! Quang võng rơi xuống trên chiến trường. Hỏa nhiệt trên chiến trường bốc lên. Trên không trung, lúc nào cũng nhìn thấy quang mang của ma pháp thuẫn. Huyết tiễn, băng cầu, hỏa cầu, thiểm điện, phong nhận, phi thạch, các trung giai cùng cao giai ma pháp bay loạn đầy trời. Trong lúc ma pháp sư đối chiến, không ai có thời gian đi chuẩn bị đại hình ma pháp, tất cả đều liều mạng sử dụng ma pháp lực. Huyết thần giáo hoàn toàn dựa vào Huyết ma pháp mới đánh cho trận cước của ma pháp sư Phổ Lí Tắc Lợi thành đại loạn. Tuy rằng tạm thời không có thương vong nhưng rơi vào hoàn cảnh xấu. Ưu thế duy nhất chính là tiểu Tạp. Hắn thường thao túng ma pháp của vài tên Thần thị của Huyết thần giáo phát động đánh lén định nhân, làm giảm bớt áp lực cho ma pháp sư bên mình. Mà tổ hợp Thánh giai Long kỵ sĩ của Phổ Lí Tắc Lợi thành biểu hiện uy lực cường đại khiến cho mấy Thần thị của Huyết thần giáo bị đuổi bay tán toạn. Trên mặt đất, Huyết khô lâu tới gần sát tường thành liền lọt vào công kích như cuồng phong bạo vũ của ma pháp sư ở trên tường thành. Tuy rằng bọn họ không đánh chết được chúng nhưng cũng khiến cho huyết khô lâu không có cách nào leo lên tường thành. Cho dù có huyết khô lâu leo được lên tường thành, trong khoảnh khắc cũng bị ma thương bắn cho thành mảnh nhỏ. - Phá! Theo tiếng hét lớn vang cả bầu trời, quang võng trên chiến trường bị rách thành mảnh nhỏ. Một đầu huyết khô lâu cự đại xuất hiện trên không trung. Lưu Vân trợn tròn mắt. Bởi vì hắn đang hướng về phía đầu khô lâu kia. Lão Tạp cũng trợn tròn mắt bởi vì sau khi quang võng bị xé rách liền biến mất. Các tràng đấu trên chiến trường cũng tạm thời đình chỉ. Tất cả mọi người đều nhìn cái đầu khô lâu cự đại kia. Khô lâu chậm rãi mở miệng, giáo chủ huyết thần giáo với một thân hắc bào xuất hiện. - Bất luận phản kháng gì đều không có ý nghĩa. Dường như phối hợp với lời nói của lão, một tiếng vang lớn đánh thẳng vào đầu Lưu Vân khiến hắn hét lên một tiếng thảm thiết. Tiếp theo toàn thân hào quang tan hết, từ trên đầu khô lâu rơi xuống mặt đất, sinh tửu không rõ. - Thần giáo lướt qua, tất cả mọi sinh mệnh đều muốn được ôm ấp trong vòng tay của Huyết Thần. Hôm nay ta mở cho Phổ Lí Tắc Lợi thành một con đường. Ta chấp nhận các ngươi đầu hàng, cho phép các ngươi gia nhập bản giáo, chia sẻ vinh quang với Huyết Thần! Nói xong hắn lấy tay chộp một cái, lão Tạp liền từ trong tường thành bay ra ngoài. Giáo chủ Huyết thần giáo thu tay lại. Lão Tạp đang ở không trúng cũng giống như Lưu Vân, rơi tự do xuống đất. - Nhưng hai người kia nhất định phải chết! Giáo chủ Huyết thần giáo cười lớn, từ miệng khô lâu đi ra, phiêu phù tại không trung, bắt đầu ngâm xuớng. Huyết khô lâu trên không trung biến hình, biến ảo thành một thanh liêm đao cực lớn------giống như lưỡi hái tử thần trong truyền thuyết, chuyên đi gặt hái sinh mệnh của mọi người. Mọi người ở Phổ Lí Tắc Lợi thành trầm mặc, trơ mắt nhìn Lưu Vân cùng lão Tạp rơi xuống mặt đất. - Cũng nên đến đây chứ? Á Lịch Sơn Đại ngồi ở trên đài chỉ huy, nói thầm một câu. - Không! Trên tường thành, tiểu Tạp kêu lên một tiếng bi thiết khi nhìn thấy Lưu Vân cùng lão Tạp sắp sửa bị liêm đao chém chúng. Tiếp theo hắn hướng lên bầu trời, giơ hai tay lên. - Tiểu Tạp, ngươi làm gì vậy? Hải Luân vội vàng chạy lại. - Không nên đụng vào ta, sẽ thành tai nạn chết người đấy! Tiểu Tạp quay đầu nhìn nàng quát, lệ rơi đầy mặt. Sau đó lại nhìn lên bầu trời, điên cuồng vũ động hai tay. Tốc độ liêm đao hạ xuống dường như có chút chậm lại. Giáo chủ Huyết thần giáo vẫn ngâm xướng. Sắc mặt tiểu Tạp dần trở nên tái nhợt. Ngâm xướng của giáo chủ Huyết thần giáo gần kết thúc. Tiểu Tạp cảm giác mình sắp bị một lực lượng cực lớn áp thành mành nhỏ. Nhưng trong tâm hắn có một thanh âm luôn nhắc nhở hắn: - Tiểu Tạp, kiên trì! Ngươi là nam nhân, là chiến sĩ. Cho dù hy sinh tính mạng của mình cũng phải cứu đại thúc cùng đầu nhi quay về! Vào lúc giáo chủ Huyết thần giáo hoàn thành ngâm xướng ma pháp, liêm đao mới hạ xuống. Đôi môi tiểu Tạp bị cắn nát, máu tươi không ngừng rơi xuống mặt đất. Mạch máu toàn thân hắn cũng vỡ tan, máu tươi ướt đẫm toàn thân. Mấy người Á Lịch Sơn Đại vội vàng chạy tới bên cạnh tiểu Tạp. Lúc bọn họ tới nơi thì hắn đã mềm oặt, ngã vào trong lòng Hải Luân. Nhưng mà trên khuôn mặt hắn lại hiển hiện nụ cười. Hắn biết hắn đã thành công. - Cứu bọn họ….Liêm đao…đã bị ta làm chệch! Dựa vào ý chí kiên cường chống đỡ, sau khi nói xong câu cuối cùng hắn liền rơi vào hôn mê. Hải Luân rơi lệ. Tử Văn Thành đỏ mắt nhìn xung quanh, nổi giận mắng: - Con mẹ nó, ai dẫn hắn tới đây vậy! Liêm đao còn không có hạ xuống, tâm tình tất cả mọi người vẫn chưa buông lỏng được. - Đạt Mặc Lý Tư, tất cả cũng nên kết thúc! Trên không trung truyền đến thanh âm uy nghiêm của một nam nhân Long Ngạo Thiên cùng Thủy Tâm dắt tay nhau xuất hiện trên bầu trời phía tây chiến trường. Hai luồng bạch quang ôn nhu từ trong tay bọn họ bắn nhanh ra, phóng tới trên người Lưu Vân cũng lão Tạp, nâng thân thể bọn họ lên giữa không chung. Giáo chủ Huyết thần giáo nghe vậy toàn thân chấn động. Thanh âm này hắn đã từng nghe hơn năm trước. Nhưng lúc này nghe lại vẫn thấy quen thuộc. Tại sinh lộ hắc ám chỉ có hắn từng cho vị giáo chủ này thấy ánh sáng trên con đường. - Ngươi… Cho rằng…. Ngươi có thể ngăn ta sao? Giáo chủ Huyết thần giáo run giọng nói. - Ngươi cho rằng ngươi làm vậy là đúng sao, Đạt Mặc Lý Tư? Long Ngạo Thiên lạnh lùng nói. - Ta không có làm sai! Nhân loại không xứng đáng sống trên thế giới này! Đạt Mặc Lý Tư lặng lẽ kéo hắc bào xuống----lộ ra cái đầu. Phải nói chính là là một cái đầu lâu có bọc da người. - Trong lòng ngươi biết rõ vì sao ta lại làm như vậy? Đạt Mặc Lý Tư lặng lẽ nhìn vào Phổ Lí Tắc Lợi thành. Trong đôi mắt khô héo không ngờ nhỏ ra hai giọt nước mắt. Mỗi một giọt đều là sự bi thương ngưng tụ từ ngàn năm lại. - Đến đây đi! Long Ngạo Thiên thở dài nói. - Không! Đạt Mặc Lý Tư điên cuồng quát. - Ai cũng không ngăn được ta! Long Ngạo Thiên không thèm nói, hướng thê tử khẽ gật đầu. Thủy Tâm mỉm cười với hắn. - Thần thánh chuyển chú! - Long lực gia trì! Thanh âm hai người đồng thời vang lên, tiếp theo hai đạo bạch quang trên người lão Tạp cùng Lưu Vân đột nhiên tăng vọt lên tới mấy chục lần, hình thành cột sáng rộng vài mét, bắn thẳng lên trên người hai người. Một lát sau Lưu Vân cùng lão tạp đồng thời mở mắt. - Tiểu tử, động thủ đi. Hai người gật đầu, thân hình phóng lên cao. Quang mang Lục hệ ma pháp dung hợp đồng thời xuất hiện trên thân. Đạt Mặc Lý Tư vội vàng đuổi theo hai người nhưng bị Long Ngạo Thiên cùng Thủy Tâm ngăn cản. - Đừng phản kháng nữa! Long Ngạo Thiên thở dài nói. - Ta muốn hủy diệt nhân loại ghê tởm! Đạt Mặc Lý Tư căm hận nói. Ba người nhanh chóng giao chiến với nhau. Long Ngạo Thiên cùng Thủy Tâm mới hoàn thành xong phép thuật, không có nhiều lực đế chiến đấu do đó chỉ có thể áp dụng hình thức du đấu. Đạt Mặc Lý Tư không có thời gian phóng thích ma pháp nên chỉ dựa vào võ kỹ. Trong khoảng thời gian ngắn cũng không có biện pháp gì thoát khỏi hai người. - Động thủ cho ta! Giết! Đạt Mặc Lý Tư quát bảo thuộc hạ. Chiến trường lại khôi phục như cũ. - Mẹ nó, muốn chết hả. Dám đánh Như Yên của lão tử! Ma Tước vừa hiện thân trên chiến trường liền đánh bay một tên Thần thị mới đem hỏa cầu đánh về phía Thủy Như Yên. - Mie nó, ma lực sớm đã dùng hết rồi còn ném tiểu hỏa cầu sao? Thần thị đang phi hành kia trong lòng kêu lên ủy khuất: - Lão tử đánh tinh linh thì có liên quan gì tới đầu long nhà ngươi? Long Ngạo Thiên liếc mắt nhìn Ma Tước, trong lòng thì cười lớn: - Tiểu tử này không tồi. Có phong phạm của ta năm đó! Ma Tước đến cho thấy Long tộc cường thế đã trở về. Trên bầu trời đông nghìn nghịt thân ảnh cự long thiết trái tim của Thần sứ và Thần thị Huyết thần giáo băng giá. Những người ở Phổ Lí Tắc Lợi thành đột nhiên nhìn thấy nhiều cự long như vậy cũng cảm thấy da đầu tê dại. Một gã sĩ quan phụ trách hậu cần nghĩ: - Viện quân như vậy thì ta biết lấy cái gì cho bọn họ ăn bây giờ? - Bệ hạ, chiến sĩ chúng ta đã tới! Ma Tước hướng Long vương đang chiến đấu báo cáo. Long vương gật gật đầu, không thèm nói lời nào. Hắn cùng Thủy Tâm đã đấu xong với Đạt Mặc Lý Tư. Đạt Mặc Lý Tư buông bỏ quần đấu với bọn họ, quay về trong quân đội Huyết thần giáo. Bầu trời lại xuất hiện dị tượng. Vẫn là lục đạo thải hồng như trước nhưng bao phủ cả chiến trường, to hơn mấy chục lần so với trước. Hào quang trên người Lưu Vân tan hết, phiêu du ở trong thải hồng. Lão Tạp sau khi hoàn thành ma pháp liền vỗ vỗ vào bả vai Lưu Vân: - Tiểu tử, theo ta đoán thì thứ này tương đương với mười cấm chú. Chú ý một chút! Nói xong hắn liền bay về phía Phổ Lí Tắc Lợi thành. Bởi vì người xem phía dưới quá nhiều, Lưu Vân vẫn phải duy trì mỉm cười. Tuy nhiên trong lòng hắn đã sớm chửi ầm lên: Rõ ràng là ngươi làm ra thải hồng, khiến nó hút hết năng lượng trên người ta, biến chúng thành đầu đạn hạt nhân khủng bố. Vì cái gì lại muốn ta ở lại chiến đấu còn mình thì rời đi? Thật ra lúc này không thể trách lão Tạp được. Sau khi ma pháp hoàn thành, lão Tạp có thể hoạt động nhưng Lưu Vân lại bị lực lượng nào đó giam cầm ở trên không trung, không thể bay đi. Năng lượng ở phía sau lưu chuyển phát ra tiếng vang. Lưu Vân quyết định liều mạng, bắt đầu vận chuyển chân khí trong cơ thể. - Lão thần côn, chỉ mong ngươi có thể cứu được ta! Vừa động tức khắc giống như thiên lôi rống giận. Luống khí trong cơ thể không thể khống chế điên cuồng vận chuyển. Ma pháp năng lượng trong thải hồng cũng giống như thủy triều chảy vào trong cơ thể hắn. - Lão tử sẽ vì ăn no quá mà chết! Đây là phản ứng đầu tiên của Lưu Vân nhưng hắn ngoại trừ cười khổ thì cũng không làm gì được cả. Người cả đời khát vọng lực lượng bị lượng cường bạo khiến cho nổ chết có thể nói là khiến cho mọi người cười thối mũi. Nhưng khi năng lượng điên cuồng tràn vào thân thể Lưu Vân thì thân thể hắn vẫn duy trì nguyên trạng như cũ. Lục hệ quang mang đặc hữu cũng không có xuất hiện. Khi quang mang thải hồng hoàn toàn biến mất, tất cả mọi người đều ngây ngốc. - Ta ngất. Mười cấm chú như vậy mà cũng có thể ăn hết? Lão Tạp dùng sức lắc lắc đầu, không thể tin vào hai mắt của mình. - Dung hợp quá hoàn hảo? Long Ngạo Thiên thở dài nói. - Tiểu tử này do thứ gì tạo thành vậy? Thủy Tâm thở dài nói. Đạt Mặc Lý Tư vốn đang khẩn trương khẽ cười: - Thật là làm người ta sợ hãi chuyện không đâu. Tiếp tục tấn công! Lưu Vân chậm rãi rút bôn nguyệt đao, sau đó nhẹ nhàng chém về phía dưới. - Nhật Diệu thiên lý! Một đao kia đánh ra giống như đánh nát thái dương. Trong phạm vi vài dặm ở Phố Lí Tắc Lợi thành đều bị chói mắt, quang mang bao phủ. Ánh sáng mãnh liệt khiến tất cả mọi người tạm thời không nhìn thấy gì. Đợi cho hào quang tan đi, một màn quỷ dị đã xảy ra. Quân đội Huyết thần giáo ở dưới Phổ Lí Tắc Lợi thành, từ giáo chủ cho tới huyết khô lâu toàn bộ biến mất không chút tăm hơi. Thậm chí ngay cả một chút xương cốt cũng không nhìn thấy trên chiến trường. Giống như chưa từng có chi quân đội này xuất hiện. Long vương, Thủy Tâm, Long tộc viện quân cũng đều tiêu thất. Đương nhiên Ma Tước vẫn đang ở đó. Hắn đang ngơ ngác nhìn bầu trời, suy nghĩ xem có phải mình đang nằm mộng.