Chương : Cướp người ngay trước mặt
Vừa bị Mục Hàn điều đến tập đoàn Thiên Thành nhậm chức đội trưởng đội bảo vệ, Vũ Minh dĩ nhiên có quyền ngăn cản hành vi liên quan đến việc tiết lộ bí mật kinh doanh.
“Người đẹp, ở đây không được livestream”.
Nhìn thấy trong đó có một hotgirl mạng bước vào phòng dữ liệu của tập đoàn Thiên Thành để quay tình hình bên trong, Vũ Minh lập tức bước đến ngăn lại.
“Này, anh là ai?”, hotgirl mạng tên Tư Nhiên này liếc nhìn Vũ Minh, khinh thường nói: “Anh có biết anh đang làm phiền tôi livestream không?”
“Kênh livestream của tôi có mười mấy triệu fans hâm mộ, làm gián đoạn livestream của tôi rồi anh có chịu nổi trách nhiệm này không?”
“Cô cũng không chịu trách nhiệm nổi với việc làm lộ bí mật kinh doanh của tập đoàn Thiên Thành đâu”, Vũ Minh không vì đối phương là phụ nữ mà nhượng bộ, hắn nói: “Phải rồi, tôi là Vũ Minh, đội trưởng đội bảo vệ của tập đoàn Thiên Thành”.
“Đội trưởng đội bảo vệ?”, Tư Nhiên vẫn khinh thường nói: “Chẳng phải chỉ là một tên bảo vệ quèn thôi sao?”
“Anh có tư cách gì mà ngăn cản tôi?”
Dứt lời, Tư Nhiên thậm chí còn tương tác với các fans hâm mộ trong kênh livestream: “Các bạn, bây giờ tôi đang muốn livestream nhưng bảo vệ quèn của tập đoàn Thiên Thành không cho, các bạn nói nên làm sao đây?”
“Đánh chết hắn!”
“Dám cản trở Tư Nhiên đáng yêu của chúng ta livestream, không muốn sống nữa à?”
“Mười mấy triệu fans hâm mộ ủng hộ Tư Nhiên!”
“Bảo vệ quèn này nên bị đánh”.
“…”
Kênh livestream của Tư Nhiên xuất hiện vô số bình luận.
Đều là những lời công kích, chỉ trích Vũ Minh.
Thậm chí có không ít fans hâm mộ đề nghị công khai thông tin cá nhân của Vũ Minh, nhất định phải để tên bảo vệ quèn này thân bại danh liệt.
Thấy các fans hâm mộ của Tư Nhiên đổi trắng thay đen như vậy, không hỏi đúng sai đã ủng hộ Tư Nhiên, Vũ Minh liền vô cùng tức giận.
Ngay sau đó, cuộc tranh chấp của hai người đến tai Lâm Nhã Hiên.
Lâm Nhã Hiên thấy vậy liền vội vã chạy đến hỏi Vũ Minh: “Có chuyện gì vậy?”
Vũ Minh giơ tay lên chỉ vào Tư Nhiên nói: “Tổng giám đốc Lâm, người phụ nữ này không được bọn tôi cho phép mà đã vào livestream trong tập đoàn Thiên Thành. Rất nhiều tài liệu bí mật kinh doanh của tập đoàn chúng ta đã lọt vào ống kính của cô ta”.
Lúc này Tô Thiếu Dân cũng đến.
Hắn hỏi Tư Nhiên: “Tư Nhiên, đã xảy ra chuyện gì vậy?”
“Sếp Tô, chúng tôi đang livestream ở đây thì bị tên bảo vệ này ngăn lại một cách dã man”, Tư Nhiên cũng chỉ vào Vũ Minh nói: “Anh ta không những có thái độ thô lỗ mà còn đuổi chúng tôi đi”.
“Phải, cái tên bảo vệ này nói muốn đập thiết bị livestream của chúng tôi”.
“Còn bảo chúng tôi xin lỗi anh ta!”
Mấy hotgirl mạng khác bên cạnh Tư Nhiên đơm điều dựng chuyện, bịa đặt sự thật.
Ai cũng chỉ trích Vũ Minh.
“Tổng giám đốc Lâm, xem ra tập đoàn Thiên Thành không chào đón chúng tôi”, nghe vậy, Tô Thiếu Dân nói với Lâm Nhã Hiên: “Đã vậy thì chúng tôi đi trước”.
“Tổng giám đốc Tô, anh hiểu lầm rồi”, nghe Tô Thiếu Dân nói thế, Lâm Nhã Hiên vội nói: “Hoa Ức Đông Hải có thể đến hướng dẫn đã là vinh dự lớn với tập đoàn Thiên Thành chúng tôi, chúng tôi vui mừng còn không kịp, sao lại không chào đón chứ?”
“Còn chuyện này, để tôi giải quyết”.
Tô Thiếu Dân gật đầu nói: “Tôi mong Tổng giám đốc Lâm có thể cho tôi một lời giải thích hài lòng”.
“Tổng giám đốc Tô yên tâm”, Lâm Nhã Hiên kéo Vũ Minh sang một bên dặn dò: “Vũ Minh, tôi biết anh làm vậy cũng là nghĩ cho công ty”.
“Nhưng dù sao Hoa Ức Đông Hải cũng là một trong số các công ty điện ảnh hàng đầu trong nước. Họ hiếm khi đến đây một lần, chính là cơ hội lớn để chúng ta học hỏi”.
“Còn chuyện này, tạm thời các anh cứ nhẫn nhịn một chút nhé”.
“Được thôi”, nếu Lâm Nhã Hiên đã nói vậy, Vũ Minh chỉ đành gật đầu nói: “Tổng giám đốc Lâm, tôi nể mặt đại ca nên sẽ cho qua chuyện lần này”.
“Nếu không, với cái thái độ xem thường người khác của họ thì chỉ dựa vào tính tình của tôi thôi, dù có mất việc, tôi cũng phải cứng rắn với họ đến cùng”.
Sau khi Vũ Minh rời đi.
Hotgirl mạng tên Tư Nhiên kia đắc ý tiếp tục livestream.
Lâm Nhã Hiên cũng dẫn đám người Tô Thiếu Dân đi tham quan khu vực tầng của Giải trí Thiên Thành.
“Tổng giám đốc Lâm, không phải tôi nói cô, nhưng địa điểm và thiết bị quay chụp của Giải trí Thiên Thành cũng kém đến thế à?”
Sau khi đi một vòng, Tô Thiếu Dân nói với Lâm Nhã Hiên: “Cái nơi này chẳng hề giống một nơi có thể quay được một bộ phim chỉ mới ra rạp có ba ngày đã thu về được một tỷ rưỡi doanh thu phòng vé gì cả”.
“Tổng giám đốc Tô, chỉ với điều kiện như vậy, tập đoàn Thiên Thành chúng tôi thực sự không thể so sánh với công ty điện ảnh hàng đầu như Hoa Ức Đông Hải được”.
Lâm Nhã Hiên khẽ cười nói: “Nhưng Giải trí Thiên Thành quay một bộ phim luôn chú trọng chất lượng và kỹ năng diễn xuất”.
“Tôi tin chỉ cần kịch bản tốt, chất lượng tốt, kỹ thuật diễn của diễn viên ổn thì thiết bị hay địa điểm không phải là vấn đề. Chẳng hạn như TVB, bọn họ đã cho ra không ít các bộ phim kinh điển. Mặc dù bị giới hạn về môi trường, rất nhiều đạo cụ cũng được sử dụng nhiều lần trong các bộ phim, nhưng với kỹ năng diễn xuất tuyệt vời của các diễn viên, hoàn toàn có thể khiến khán giả bước vào tình tiết phim đặc sắc”.
“Cô nói không sai”, dù sao cũng là tổng giám đốc công ty điện ảnh hàng đầu, Tô Thiếu Dân vẫn rất tán đồng với nhìn nhận của Lâm Nhã Hiên: “Đúng rồi, Tổng giám đốc Lâm, nếu nói về kỹ năng diễn xuất, tôi có thể gặp nữ chính đạt kỷ lục phòng vé mới trong bộ phim của các cô không?”
“Tất nhiên là được”, Lâm Nhã Hiên đồng ý.
Sau đó cô gọi cho Lư Vy.
Chẳng bao lâu, Lư Vy đến.
“Không ngờ cô Lư không chỉ có kỹ năng diễn xuất xuất sắc mà còn rất xinh đẹp nữa!”, gặp được Lư Vy, ánh mắt Tô Thiếu Dân sáng rực: “Quả nhiên là nữ nghệ sĩ tuyến một trong nước!”
“Tổng giám đốc Tô, anh quá khen rồi”, Lư Vy khiêm tốn nói: “Tôi có thể có được thành công như hôm nay đều nhờ vào Tổng giám đốc Lâm và anh Mục”.
Mặc dù hiện nay thân phận đã tăng lên tuyến một nhưng Lư Vy vẫn luôn biết ơn.
“Cô Lư thật sự danh xứng với thực, đừng khiêm tốn quá như vậy”, Tô Thiếu Dân nói: “Tôi vừa tham quan Giải trí Thiên Thành, tôi thấy môi trường nơi này quá tệ, quả thật không có lợi có sự phát triển sau này của cô Lư”.
“Chi bằng cô Lư đổi công ty, sang Hoa Ức Đông Hải, tôi đảm bảo với cô không chỉ trả cho cô một năm mười triệu tệ mà còn dùng tất cả tài nguyên của công ty để lăng-xê cô lên, cô thấy thế nào?”
Tên này thế mà lại muốn “cướp người” ngay trước mặt Lâm Nhã Hiên.
Hắn còn không thèm che giấu ý định đó.
Điều này khiến Lâm Nhã Hiên cực kỳ kinh ngạc.
“Tổng giám đốc Lâm, tôi cướp người ngay trước mặt cô như vậy, cô sẽ không để bụng chứ?”, Tô Thiếu Dân híp mắt cười nói.
“Sao thế được chứ?”, Tô Thiếu Dân đã nói vậy, nếu Lâm Nhã Hiên từ chối thì thể hiện quá rõ sự tức giận của mình nên cô nói: “Nếu diễn viên dưới trướng của tôi có thể có được sự phát triển tốt hơn, tất nhiên tôi rất mừng cho cô ấy”.