Đỉnh Cấp Lưu Manh

chương 550 : hoa đã có chủ

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Cho dù Hướng mẫu rất tức giận hành vi khác người của con trai, nhưng dù sao cũng là con trai cưng của mình sinh ra, nên trong lòng vẫn còn có ý bảo vệ. Đến lúc xuống lầu ăn cơm, cũng không có đem những chuyện bí mật trên lầu nghe được nói cho mấy người con dâu, những người lúc này đối với bà đang rất là lấy lòng.

Bà chia ra gắp đồ ăn cho mấy vị con dâu, nhất là nữ cảnh sát, trong bát nàng đồ ăn nhét tới đầy vun. Sở Sở đám người mặc dù trong lòng chua xót đến đỏ mắt, nhưng cũng không phải ghen ghét, ai kêu nữ cảnh sát trong bụng còn có một người đấy, tương lai bà bà yêu thương nàng cũng là chuyện đương nhiên, thế nên nàng nào thỉnh thoảng cũng liếc nhìn về phía Hướng Nhật, hận không thể lập tức kéo hắn lên giường.

Ăn xong bữa tối, thời gian đã 6 giờ rưỡi, Hướng Nhật lấy cớ tìm bạn học có chuyện, chuồn ra ngoài đi tham gia sinh nhật của Tô Úc. Hôm nay đúng lúc là thứ năm, còn có nửa giờ nữa sinh nhật mới bắt đầu.

Hướng Nhật đương nhiên không có quên lời hứa hẹn của mình, tuy nhiên trước khi đi, hắn còn phải đón một người. Dù sao lúc ấy khi Tô Úc mời mình, còn mời cả Nhâm Quân, nếu như mình tự đi một mình, ngày mai trở về trường học phỏng đoán sẽ bị nàng oán giận tới chết.

Đi đến trước cửa Nhâm gia, Hướng Nhật bỗng nhiên trong lòng nổi lên một suy nghĩ, không đi gõ cửa, mà lấy ra điện thoại bấm số gọi.

Điện thoại rất nhanh được bắt máy, âm thanh Nhâm đại tiểu thư mang đầy kinh ngạc vui mừng truyền tới:

- Hướng Quỳ, anh trở về rồi sao?

- Ừ, trở về rồi.

Hướng Nhật ra vẻ bình thường trả lời.

- Anh bây giờ ở đâu, muốn em đi đón anh không?

Nhâm Quân trong giọng nói ý kinh ngạc vui mừng càng đậm, dường như đang đầy khát vọng, nóng lòng muốn lập tức nhìn thấy nam nhân.

- Em bây giờ có rảnh không?

Hướng Nhật giả vờ quan tâm hỏi thăm.

- Đang ăn cơm đấy, tuy nhiên anh trở về rồi, em nào dám không đi đón a.

Nhâm Quân trong giọng nói mang ý hờn dỗi, đối với việc nam nhân đi nước ngoài lâu như vậy cũng không gọi điện thoại trở về hơi có chút oán giận.

Hướng Nhật cười hắc hắc:

- Vậy đi ra đi, không cần đi đâu xa, vừa bưng bát ăn vừa trực tiếp mở cửa ra là được rồi.

- A…

Điện thoại đầu kia truyền đến một tiếng thét kinh hãi, ngay sau đó là tiếng bước chân chạy vang lên, cửa đột nhiên bị mở ra.

- Hướng Quỳ!

Nhìn vào nam nhân trước mặt đang cười đùa cợt nhả, Nhâm Quân kích động vô thanh nhào vào trong lòng của hắn.

- Đáng ghét, cũng đã đến nhà em rồi, anh còn gạt em như vậy!

- Em sao lai bỏ bát xuống vậy? Anh kêu em bưng bát ra mở cửa mà.

Hướng Nhật hi hi cùng với Nhâm Quân đi vào trong nhà.

Mà trong phòng khách, Nhâm mẫu đã sớm từ bàn ăn đứng lên, vui mừng nhìn đệ tử đắc ý kiêm con rể của mình:

- Tiểu Hướng trở về khi nào?

Hướng Nhật vội vàng buông lưng Nhâm Quân ra, có mặt mẹ vợ, hắn cũng không dám quá láo xược:

- Con vừa mới xuống phi cơ thôi.

- Vậy chắc con còn chưa dùng cơm hả? Đến đây cùng ăn, ta xuống bếp xào đồ ăn cho.

Hướng Nhật vội vàng la lên:

- Không cần đâu, Trần lão sư, con ở trên phi cơ đã ăn rồi.

Vừa mới ở nhà đã dùng qua bữa tối, Hướng Nhật tự nhiên là ăn không vô, nhưng nghĩ lời của mình cũng xem như là từ chối lòng tốt của nhạc mẫu tương lai, đành chuyển chủ đề nói:

- Bá phụ không ở nhà sao?

Nhâm mẫu cũng không có so đo, lên tiếng:

- Ừ, lúc này đang ở trong công ty, đại khái đến khoảng hơn 9h tối mới quay về.

- Bá phụ làm việc nhiều a.

Hướng Nhật tiếp lời, trong lòng lại quả thực không biết nên như thế nào cùng giáo viên chủ nhiệm kiêm mẹ vợ nói chuyện nhà.

Lúc này, Nhâm Quân mở miệng giải quyết giúp hắn hoàn cảnh xấu hổ.

- Mẹ, con đã no rồi.

- Vậy con dẫn Tiểu Hướng lên phòng ngồi chơi, nhớ pha trà.

Nhìn lướt qua trên bàn ăn, con gái vừa rồi nóng lòng đi mở cửa mà bát cơm lưu lại còn quá nửa, Nhâm mẫu rất phóng khoáng nói.

- Con biết mà.

Nhâm Quân hưng phấn đáp, kéo nam nhân hướng về phía phòng ngủ. Nếu như ngày thường mình dám phí phạm nhiều lương thực như vậy, chắc chắn sẽ bị mẹ giữ lại ra sức dạy bảo, tuy nhiên hôm nay là ngoại lệ!

Hướng Nhật bị Nhâm đại tiểu thư dắt đi cùng phía sau người, nhìn vào Nhâm Quân diện bộ đồ mặc ở nhà, trong lòng ngứa ngáy, một luồng cảm giác rất nhẹ nhàng khoan khoái, lại như có luồng nhiệt lưu kích thích lướt qua trong lòng.

Vài ngày không thấy, cũng không biết có phải hay không mình bị ảo giác, cảm giác Nhâm đại tiểu thư dường như đầy đặn hơn một chút, không giống cảm giác hơi gầy như trước. Nhưng Hướng Nhật cũng không phải ghét bỏ, chỉ là cho rằng điều này tuyệt đối là một manh mối phương diện phát triển rất tốt. Trong số nhiều nữ nhân hắn nhận biết như vậy, chỉ có Nhâm Quân là người hắn cảm giác gầy nhất, bình thường Hướng Nhật là lo lắng nàng dinh dưỡng không đầy đủ, hiện tại xem ra, nàng ở nhà có vẻ được nuôi dưỡng cũng không tệ, chẳng lẻ duyên cớ là bởi vì nhận được mưa móc dễ chịu của mình?

Trong đầu nghĩ một cái như vậy, Hướng Nhật hận không thể làm thí nghiệm tại chỗ, đem Nhâm đại tiểu thư triệt để biến thành một hình tượng mỹ nữ trưởng thành đầy đặn.

Tiến vào trong phòng ngủ, Hướng Nhật còn đang suy nghĩ về chuyện này, vẻ mặt có vẻ đờ đẫn, làm cho Nhâm Quân sau khi đóng kỹ cửa phòng trừng mắt liếc hắn:

- Lại đang suy nghĩ chuyện xấu xa gì đây?

- Hắc hắc!

Bị Nhâm đại tiểu thư đánh thức, Hướng Nhật trước tiên là tiến đến ôm lấy Nhâm Quân, sau đó lại đem nàng, lúc này đang kêu lên sợ hãi, chậm rãi đi về phía giường ngủ.

Hành động như vậy, hơn nữa nhìn thấy vẻ mặt cười đầy ý đồ xấu của nam nhân kia, Nhâm Quân làm như nghĩ tới điều gì, đỏ mặt lên:

- Anh làm gì, người ta vừa cơm nước xong.

Không phải trong tâm Nhâm Quân không muốn, dù sao nam nhân mới từ nước ngoài trở về, vài ngày đều là bên ngoài lẻ loi một mình như vậy, bây giờ nhìn thấy mình, có một chút kích thích cũng là bình thường . Nhưng mà như vậy cũng có phần quá lớn gan chứ? Phải biết, lão mẫu đang ở bên ngoài. Với lại bây giờ sớm như vậy, vừa mới cơm nước xong, quả thực không nên làm chuyện vận động dữ dội.

Hướng Nhật tự nhiên biết Nhâm Quân đang lo lắng chuyện gì, nụ cười càng mập mờ:

- Không cần nghĩ lão công hư hỏng như vậy, anh chỉ muốn xem em nặng hay nhẹ thôi. Hắc hắc, vừa mới ước lượng được, ít nhất béo lên hai cân.

- Anh mới béo! Anh là con heo mập mạp!

Nói đến cái vấn đề quan hệ đến phương diện dáng người bản thân, Nhâm Quân luôn kiên trì quan điểm của mình, không cho phép người khác nói nàng chút xíu nào không ổn, dù người này là bạn trai thân mật nhất của nàng cũng không được.

- Được rồi, anh là con heo mập mạp, vậy là được chứ gì ?

Hướng Nhật không nghĩ tới Nhâm Quân phản ứng lại kịch liệt như vậy, quả nhiên là một đại tiểu thư có cá tính mạnh mẽ, tuy nhiên Hướng Nhật cảm thấy, chính mình nhất định phải uốn nắn cái quan điểm này, nếu không, gầy chút thì mặc dù dễ nhìn, nhưng nếu quá gầy, đối với Nhâm đại tiểu thư cao hơn một mét tám là cực kỳ bất lợi, thân thể phải được phát triển cân đối, như vậy mới có thể càng thêm khỏe mạnh.

- Quân Quân, em nghe anh nói đây, em lúc trước có phần gầy, đối với thân thể của em thật là bất lợi, anh thấy béo một chút mới được, với lại, em béo, như vậy cảm giác mới tốt a.

Nói xong lời cuối cùng, Hướng Nhật dĩ nhiên là mặt hiện lên đầy dâm quang.

Nhâm Quân xì một tiếng:

- Có quỷ mới tin anh, em thích như vậy đấy, anh nếu như cảm thấy. . . cảm giác không được tốt, anh tìm Sở Sở các nàng đi, không cần yêu thích em làm gì.

Trong lời nói hiện ra đầy vẻ ghen tuông.

Hướng Nhật cười khổ, như thế nào chuyện này lại quan hệ đến Sở Sở các nàng? Biết Nhâm Quân ghen, Hướng Nhật cũng không có biện pháp xử lý nào, chỉ đành khuyên nhủ:

- Quân Quân, em phải biết, thân thể quá gầy sẽ ảnh hưởng đến tương lai con của chúng ta, anh nghe nói, đàn bà khi mang thai thân thể phải có đủ một lượng mỡ nhất định theo một loại tiêu chuẩn, em nhìn em bây giờ đi, rõ ràng là chưa không đạt được cái loại tiêu chuẩn kia.

- Ai muốn cùng anh sinh con chứ?

Nghe nói thân thể béo gầy và sanh con còn có quan hệ, Nhâm Quân sắc mặt đột nhiên biến đổi, tuy vẫn còn ăn nói ngang ngạnh, nhưng có thể thấy được, tính tình bướng bỉnh vừa nãy đã tốt lên rất nhiều, hiển nhiên khi Hướng Nhật nói tới sự tình quan hệ tương lai sức khỏe đứa bé khiến cho nàng rất khẩn trương.

Hướng Nhật thấy lời nói của mình có hiệu quả, liền không nhắc lại làm phiền vấn đề này, một tay ôm lấy Nhâm đại tiểu thư đặt ở trên giường, cả người cũng dọc theo thân thể nàng, đè ép xuống.

Rõ ràng cảm giác được nam nhân thân thể ép xuống có một vật cứng chống ngay bụng mình, đã từng có kinh nghiệm Nhâm Quân đương nhiên biết vật kia đại biểu cho cái gì, sợ nam nhân nhịn không được, thú tính đã nổi lên, bị bên ngoài lão mẫu nghe được, khẩn trương nói ra:

- Hướng Quỳ, anh tìm em sẽ không chỉ là nói với em chuyện tăng cân béo gầy đó chứ?

- Thiếu chút nữa đã quên.

Được nhắc nhở một cái, Hướng Nhật đột nhiên tỉnh lại, mình là tới rủ Nhâm Quân cùng đi đến cuộc hẹn, như thế nào vừa nhìn thấy Nhâm đại tiểu thư sắc tâm nổi lên che mờ tâm trí thế?

- Thay đổi y phục, theo anh đi ra ngoài một chuyến.

Vừa nói, Hướng Nhật chống người ngồi lên.

- Đi đâu?

Nhâm Quân cũng có chút tò mò, sự tình gì quan trọng khiến cho nam nhân ngay cả cơ hội chiếm tiện nghi với mình lớn như vậy cũng vứt bỏ.

- Em đã quên sao? Lúc trước có người mời em đi tham gia sinh nhật tạ lỗi đó?

Hướng Nhật nhắc khéo.

- A, em nhớ ra rồi, hôm nay là thứ năm.

Nhâm Quân nghĩ ngợi một tý, đột nhiên ra dáng bừng tỉnh hiểu ra.

- Em còn tưởng rằng anh không trở lại đấy, cho nên đã . . .

Vừa nói tới đây, đột nhiên dừng lại, vừa hồ nghi nhìn vào nam nhân vừa nói :

- Anh hôm nay trở về, thật trùng hợp, không phải là đã sớm bấm đốt ngón tay tính thời gian, là vì tham gia tiệc sinh nhật của Tô Úc sao?

- Em cũng không nên đoán mò.

Hướng Nhật biết trong lòng cô nàng này dấm chua lại nổi lên, khẩn trương dẹp bỏ lo ngại của nàng:

- Anh chuyện xử lý xong mới trở về, cùng sự tình này một chút quan hệ cũng không có. Ban đầu đáng ra ngày hôm qua anh phải trở về rồi, tuy nhiên các bằng hữu nước Mỹ bên kia khiến cho anh ở lại một ngày, cho nên anh hôm nay mới trở về. Với lại, anh và Tô Úc sự tình ngày đó không phải đều giải thích rõ ràng rồi sao? Em như thế nào còn hoài nghi này nọ?

- Ai kêu anh từ đầu không làm cho người ta yên tâm chứ!

Nhâm Quân lẩm bẩm một câu, nhưng là không làm phiền nữa, hỏi:

- Chúng ta bây giờ đi qua đó sao?

- Đúng vậy, thời gian hẹn là 7 giờ, bây giờ là 6 giờ 45, còn có 15 phút.

Hướng Nhật lấy điện thoại ra nhìn một chút.

- Anh như thế nào không nói sớm? Làm sao bây giờ?

Nhâm Quân giọng thật khẩn cấp, nhìn cách ăn mặc trên thân người mình, đi tham gia sinh nhật người ta chắc chắn bị người cười chết. Nhưng mà thời gian đã không đủ nữa, vẻn vẹn chỉ đủ thời gian thay quần áo, sau đó lập tức đánh xe mới mong tới kịp, còn chuyện trang điểm là không có khả năng làm được.

- Đổi lại bộ y phục rồi chạy a.

Hướng Nhật nói rất thản nhiên, lúc này hắn còn không phát hiện nguyên nhân Nhâm đại tiểu thư sốt ruột.

- Nhưng mà bộ dáng của người ta. . .

Nhâm Quân nhìn đồ mặc ở nhà trên người mình, gấp đến độ nhanh chóng rơi lệ, bây giờ muốn ra ngoài gặp người, lại là một nơi tụ hội, chắc chắn sẽ có rất nhiều người tham gia, đối với nữ nhân mà nói, ăn mặc sao cho đẹp một chút là vô cùng trí mạng.

Thấy được hành động của Nhâm Quân, Hướng Nhật cuối cùng cũng hiểu ra, bĩu môi:

- Sợ cái gì, em cho dù không ăn mặc đồ sang trọng cũng đã bằng một đại mỹ nữ, chẳng lẽ em còn sợ người khác không biết thưởng thức sao? Ai nếu dám nói lão bà của anh không xinh đẹp, anh liền động thủ giết hắn!

Hướng Nhật đầy khí phách nói.

- Anh chỉ nói vớ vẩn.

Nhâm Quân thực tế chỉ thấy cách ăn mặc hiện tại của mình không phù hợp với việc đi dự hội, tuy nhiên có nam nhân nói những lời này, nàng thấy như vậy đủ rồi, dù sao cách ăn mặc của nàng cũng không phải cho người khác nhìn. Liền mừng rỡ, hướng tới tủ treo quần áo lấy quần áo ra.

Chọn một bộ lễ phục dạ hội tốt nhất, vừa muốn thay, Nhâm Quân lại nghĩ tới cái gì, xoay người sang chỗ nam nhân nói:

- Anh đi ra ngoài trước!

- Ra ngoài làm gì? Đều lão phu lão phụ cả rồi, em toàn thân cao thấp có chút nào anh chưa có xem?

Hướng Nhật cười rất đắc ý, cô nàng này lại còn thẹn thùng nữa.

Nhâm Quân lại đỏ bừng cả khuôn mặt, trừng mắt:

- Mẹ của em còn ở bên ngoài.

- Không sao, nhạc mẫu không có ý kiến đâu.

Hướng Nhật cười hắc hắc, không có chút nào tỏ vẻ giác ngộ muốn ra ngoài.

Thấy được bộ dáng này của nam nhân, Nhâm Quân cũng biết người này sẽ không dễ dàng bỏ qua, chỉ có tạm thời chịu đựng ngượng ngùng, dưới ánh mắt nhìn chăm chú gần như trần trụi của nam nhân, chậm rãi cởi đồ mặc ở nhà, lộ ra bên trong bộ đồ lót màu trắng cùng thân thể mềm mại.

Thân hình thon dài, da thịt trắng quang khiết, làn da dường như trong suốt. Cặp chân dài gần như chiếm cứ hai phần ba thân thể, cùng với cặp mông ngày càng no đủ kia ẩn trong cái quần lót nho nhỏ, làm cho Hướng Nhật thực chỉ đại động:

- Quân Quân, anh giúp em mặc nhé!

Vừa mới dứt lời, người đã đi tới.

- Anh bỏ đi!

Nhâm Quân đẩy hắn một cái, biết nam nhân hỗ trợ là giả, chiếm tiện nghi của mình và ăn một ít đậu phụ mới là thực sự, cho dù trong nội tâm cũng sẵn sàng nghênh đón, nhưng bây giờ là thời gian gì, lập tức đã sắp tới 7 giờ, để cho hắn làm một lúc như vậy, thời gian chắc chắn lại kéo dài gấp đôi.

Đẩy nam nhân ra, Nhâm Quân mặc bộ váy dạ hội lên, rồi đem tóc mở ra vuốt thành hình đuôi ngựa, tự nhiên buông xuống dừng ở bả vai và phía sau lưng, trông càng thêm quyến rũ.

- Lão bà, đêm nay anh muốn em ở bên cạnh anh một bước không rời.

Mặc dù không chiếm được đại tiện nghi, nhưng Hướng Nhật vẫn như cũ ánh mắt sáng quắc nhìn chăm chú vào thân hình Nhâm đại tiểu thư.

- Vì sao?

- Ai kêu em ăn mặc xinh đẹp như vậy, chắc chắn sẽ có người tìm biện pháp tiếp cận em, em ở bên cạnh anh, những tên kia mà xông tới, em không phải chứng minh rõ ràng là hoa đã có chủ sao?

Hướng Nhật trơ trẽn vuốt mông ngựa, Nhâm Quân thể xác và tinh thần đều sảng khoái, càng thêm quyến rũ liếc mắt lườm hắn.

Các bạn đang Đọc Truyện tại Website DocTruyenOnline.VN. Chúc Bạn Đọc vui vẻ

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio