Đồ Xấu Xa, Anh Là Của Tôi

chương 4: trời đánh tránh bữa ăn

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Giới thiệu sơ về đồng phục trừơng Kings:

Cả nam và nữ đều mặc áo sơ mi trắng bên trong, phía ngoài là áo vét màu xám kết hợp với cà vạt màu đen.

Đối với nữ sẽ là váy xếp li màu đen. Đối với nam sẽ là quần tây đen.

Về phần bảng tên thì tùy theo cấp độ sẽ có màu khác nhau từ đậm đến nhạt.

Bảng tên của Kings (Cấp A) sẽ là màu đen, Cấp B màu nâu, Cấp C màu đỏ, Cấp D màu vàng, Cấp E màu bạc. Màu càng đậm thì cấp bậc càng cao.

.....

Giờ ra chơi, tại căn tin trừơng đang xảy ta trận đánh kịch liệt giữa thủ lĩnh có quyền lực cao nhất trừơng. ngừơi chính là king(vua) của khối _ Lăng Thiên Hạo. Và kẻ còn lại tất nhiên là kẻ thù không đội trời chung của Hạo_ Lâm Thiên Hàn.

ngừơi đang ngồi đối diện nhau trên chiếc bàn. Lực lựơng đàn em đông đảo đang vây xung quanh.

- Càng nhìn mày, tao thấy càng ngứa mắt đấy_ Hạo khinh khỉnh nhìn Lăng Thiên Hàn, mỉa mai. Cái biểu cảm lạnh nhạt này của hắn làm cả đống con gái xung quanh chết mê, chết mệt.

- xin lỗi nhưng mà... Tao nhìn mày cũng không vừa mắt tí nào_ Hàn mở miệng đốp lại ngay, dùng nghĩa y đúc như câu Hạo đã nói. Độ mỉa mai càng tăng thêm gấp mấy lần.

- Ồ, vậy sao? ... Ừm... Tao lại không quan tâm cái đồ đần thối như mày nghĩ gì về tao_ Hạo bình tĩnh uống ly nứơc còn dở trên bàn, đáp.

- Thật vui quá! Vì tao...cũng chẳng quan tâm đến những tên đầu óc ngu si, tứ si phát triển như ai kia đâu_ Hàn chống cằm, cừơi nửa miệng. Nụ cừơi này của cậu lại làm cho cả đống con gái xịt máu mũi.

- Xem ra trận này không chiến là không đựơc rồi, đúng không?, Anh bạn cũ_ Hạo đứng dậy lãnh khốc nói, hắn còn nhấn mạnh cụm từ "Anh bạn cũ" như đang nhắc nhở Thiên Hàn điều gì đó.

- Nhào vô_ Cậu vẫn bình tĩnh ngồi đó ngoắc tay, giống như là đang bỡn cợt Hạo vậy.

Hạo phản ứng trong tích tắc, cú đấm mạnh mẽ, đầy nội lực đựơc tung ra. Mà mục tiêu của nó chính là khuôn mặt của Lâm Thiên Hàn. Nhưng cậu đã nhanh nhẹn tránh đựơc.

- Kĩ thuật có tiến bộ nhỉ? Xem ra, lần này đựơc chơi với mày khá lâu đấy_Hạo thu tay về, việc Hàn có thể né đựơc đòn chí mạng này cũng nằm trong sự tính toán của hắn.

- Tiến bộ sao? Lần này, tao sẽ là ngừơi hạ gục mày đấy_ Hàn tự tin, phán. Mái tóc đỏ của cậu cực kì chói mắt dứơi ánh ban mai.

- Oa, tự tin vậy sao? Ừm... Hay là vầy đi, nếu mày hạ đựơc tao thì mày... Sẽ đựơc lên làm King, thấy thế nào?_ Đôi mắt xanh dương của hắn bỗng loé lên tia kì lạ, nhưng... Rất nhanh và không ai thấy nó cả.

- Điều kiện nghe hấp dẫn đấy nhỉ? Nếu mày đã nói đến vậy rồi thì tao chỉ còn cách "chấp nhận" nó thôi nhỉ_ Cậu liếm liếm mép môi, có vẻ như rất hài lòng với câu nói vừa rồi của Hạo. Phải, đây chính là mục đích của cậu. Cái vị trí đó sẽ thuộc về cậu.

Lần này Hàn là ngừơi xông lên trứơc. Những chỗ cậu nhắm đến toàn là chỗ nguy hiểm trên cơ Hạo. Thiên Hạo cũng không thua kém gì, những chiêu thức đó hắn đều né đựơc. Khả năng kiểm soát cơ thể của Hạo, phải nói là rẩt tốt.

Đá móc, kẹp cổ, đánh giáp lá cà,... tất cả những cú đánh của cậu đều bị Hạo hoá giải đựơc. Hạo cũng bắt đầu tấn công nhưng cơ thể của Hàn lại linh hoạt đến khó tin.

Còn đám đàn em cùng mấy trăm ngừơi khác vây xung quanh để nhiều chuyện cũng đang cổ vũ cho ngừơi. Cho nên phe đựơc chia ra rõ rệt. bên ủng hộ Lăng Thiên Hạo, bên còn lại thì cổ vũ Lâm Thiên Hàn..

- Anh Hàn yêu dấu, cố lên...

- Thủ lĩnh, đập chết hắn đi...

- King của chúng ta sẽ chiến thắng

Giờ đây, căn tin trừơng "Lại" biến thành đống hỗn tạp. Nói "lại" là vì đây không phải lần đầu tiên ngừơi "XỬ" nhau ngay tại căn tin này. Cũng may là chỗ này đủ rộng mới nhét đựơc từng này ngừơi.

Tuy vậy, vẫn có bạn bị lạc bầy. Ở bàn gần đó Băng Băng của chúng ta đang ngồi thửơng thức món ăn trưa của ngày hôm nay. Ngoài âm nhạc ra thì thứ thu hút cô nhiều nhất chính là đồ ăn. Đặc biệt là thực đơn hôm nay có món thịt bò nứơng cô thích nhất.

(Nể chị ấy thật đánh nhau ầm trời vậy mà vẫn ngồi ăn đựơc -_-)

phút sau, ngừơi Hàn và Hạo vẫn chưa phân thắng bại. Cả đã gần như cạn hết sức lực. Khắp ngừơi, không có chỗ nào là không bị thương.

RẦM... Và cái bàn thứ đã gãy. Do không cẩn thận nên Hạo bị trúng quyền. Hắn chống tay đứng dậy.

- Mày đúng là dai như đỉa đấy... Nhưng mà tao sẽ không thua thằng như mày đâu, Không Bao Giờ_ Hắn lau vết máu trên khoé miệng rồi dồn hết tất cả sức lực còn lại hứơng về phía Thiên Hàn.

Bốp... Rầm...Loảng xoảng...

Lâm Thiên Hàn ngã xuống, chiếc bàn sau lưng cậu cũng bị gãy đôi. Những thứ trên chiếc bàn đó cũng chung số phận.

- Hoan hô...

- King thắng rồi

- Anh ấy giỏi quá

- Còn đẹp trai nữa.

Những tiếng tung hô liên tục vang lên, chiến thắng dành cho Lăng Thiên Hạo.

Lâm Thiên Hàn cậu không còn khả năng chiến đấu nữa. Đi còn không nổi huống chi. Lúc này, tụi đàn em lật đật chạy đến đỡ cậu dậy.

Chết tiệt! Cậu lại thua hắn ta nữa rồi. Hừ... Đợi đấy, Hạo à! trong ngày không xa nữa thôi, tôi sẽ hạ gục cậu.

Nhưng... Không chỉ có mình cậu có tâm trạng tồi tệ lúc này. Băng Băng cũng không hơn gì Thiên Hàn. Cái bàn mà Hàn ngã trúng chính là bàn của cô.

Do lúc nãy cô tập trung vào món ăn quá nên không để ý xung quanh. Đây chính là điểm yếu của cô, lúc ăn là lúc mà cô mất cảnh giác nhất. Điều hiển nhiên là tất cả thức ăn đều đổ hết rồi.

Băng tiếc nuối nhìn đống đồ ăn trên mặt đất.

"Đồ ăn! Đồ ăn của cô! Thịt bò! Nứơc xốt!"_ Băng cứ ngồi lẩm nhẩm hoài mấy từ này. Ánh mắt cô bắt đầu toát ra tia sáng lạnh. Tay cầm nỉa siết chặt đến nỗi gân tay nổi lên chằng chịt.

Thức ăn chính là điều tối kị của cô. Ngừơi ta bảo "trời đánh tránh bữa ăn" vậy mà...vậy mà...

Ngừơi Băng như run lên, sát khí toả ra tứ phía. Bị đánh, bị làm nhục... Cô có thể chịu đựơc nhưng... Nếu động đến đồ ăn của cô thì... Bọn họ chết chắc rồi.

Tay cầm nỉa của Băng bắt đầu di chuyển.

Xoẹt... Phập...

Trên từơng, ngay lúc này, chiếc nỉa ăn cơm dính chặt ở đó. Tuy chiếc nỉa rất nhỏ... Nhưng vết nứt của nó thật Con mẹ nó Kinh khủng mà. Nhiều học sinh giật mình trợn trừng mắt.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio