Trong không gian vắng lặng đó thì bỗng giọng nói nam tính mà lạnh lùng đến tột độ vang lên.
- Chuông đã reo đựơc phút giây rồi đấy, sau giây nữa, ai còn ở đây thì mời đến phòng của tôi uống trà. ........._ Lúc chàng trai bắt đầu đếm thì cả đống học sinh trong căn tin thành mớ hỗn loạn, ai ai cũng cong chân mà chạy.
-Á. Chạy đi
- Mau lên, mau lên
- Hội trửơng đến rồi
Hình như mọi ngừơi rất sợ vị hội trửơng này thì phải. Vừa nghe danh là chạy tán loạn
- ....._Lúc này, ở đây chỉ còn đúng ngừơi. Ngoài chàng trai mới đến ra còn có tên đã gây ra thiệt hại nghiêm trọng về phía căn tin.
Ngừơi còn lại đương nhiên là chị Băng Băng của chúng ta rồi. Cô ấy còn đang đứng đó nhìn chằm chằm vào đống đồ ăn nằm lai láng trên mặt đất. Điều quan trọng là cái nỉa vẫn còn trong tay cô cho nên suy ra đựơc... Ngừơi ném cái nỉa đến bể từơng kia không phải là Băng.
Hung thủ thật sự của cái nỉa kia chính là chàng trai mới đến. Trứơc khi cô kịp hành động thì cậu ta đã ra tay trứơc rồi.
Cô cũng tính làm vậy rồi, nhưng... Mục tiêu của cô chính là hộp sọ của tên kia cơ (.).
- cậu cũng về lớp đi, để lại đây tấm thẻ rút tiền là đựơc rồi, bàn ghế cũng bị hư hỏng hơi nhiều đấy_ do đôi mắt bị dấu dứơi đôi mắt kính nên không nhìn rõ tâm trạng của anh. Chỉ nghe giọng nói cũng đủ khiến ngừơi ta rùng mình.
- Lần nào cũng là anh dọn dẹp cho bọn tôi, cực khổ cho anh rồi, anh Tuấn_Hạo vỗ vai anh vui vẻ nói, hình như ngừơi có quen biết nhau. Nhìn gần mới để ý thấy mắt của ngừơi hoàn toàn giống nhau. Có vẻ như là họ hàng...
- anh em các ngừơi thân thiết quá nhỉ, hay là cậu cũng tham gia vào phe của hắn luôn đi, Tuấn nhỉ?_ Hạo lên giọng mỉa mai. Đúng vậy, Tuấn chính là anh họ của Thiên Hạo.
- Vậy thì sao? Tôi thuộc về phe trung lập, cho đến giờ vẫn vậy, nếu cậu muốn khích tôi để về phía cậu thì... Cậu đã thất bại rồi_ Tuấn chỉnh chỉnh gọng kính lạnh lùng đáp.
-Hừ...Trận đấu giữa tao với mày còn chưa xong đâu, Lăng Thiên Hạo_Biết mình không thể đối đầu với Tuấn nên cậu tức giận quay sang nói với Hạo rồi cũng đi mất hút.
Hạo nhún vai, tỏ vẻ "sao cũng đựơc" rồi quay sang tính nói chuyện với Tuấn nhưng lại chẳng thấy mặt mũi anh đâu.
- Muốn lên phòng tôi uống trà rồi sao? Còn không mau về lớp_ lúc này hắn lại nghe thấy tiếng phát ra ngay sau lưng. Quay lại thì thấy anh đang đứng đối diện cô gái có mái tóc bù xù như ổ quạ. Đây là ấn tựơng đầu tiên của hắn với cô.
-...._ Băng không trả lời mà chỉ nhìn chăm chăm dứơi đất.
Tuấn đưa tay động thủ, anh sẽ không vì cô là con gái mà bỏ qua. Đối với anh, giới tính không quan trọng.
(Anh này mất khả năng phân biệt giới tính luôn rồi >.