Chương : Quan tiểu thư, mẹ rốt cuộc muốn lấy ai?
'Xù là ai?'
Tuy rằng cái tên nghe có vẻ kỳ quái nhưng có thể khiến cô khẩn trương đến vậy, Sầm Chí Quyền không khỏi có chút tò mò, rốt cuộc là thần thánh phương nào?
'Nó là một con chó em nuôi.' Quan Mẫn Mẫn cố bắt bản thân bình tỉnh lại, 'Nó ngày thường rất tham ăn, tối nay ăn nhiều quá, em phải dẫn nó đi tản bộ.'
Haizz, công lực nói dối của cô càng ngày càng thăng tiến rồi!
Thực ra cũng không phải hoàn toàn là nói dối, con Xù đúng là con chó cô nuôi từ nhỏ nha.
Ánh mắt thâm trầm của Sầm Chí Quyền chăm chú nhìn cô nhưng trước khi buông tay để cô rời đi còn chậm rãi lên tiếng...
'Tại sao phải về cùng với Liên Chính Tắc?'
'Cùng anh ấy ăn cơm.' Lúc này đây, boss hỏi cái gì cô tốt nhất nên ngoan ngoãn trả lời thì tốt hơn, bằng không không biết bao giờ mới được xuống xe.
'Sau này không được phép cùng người đàn ông khác ra ngoài ăn cơm!'
Gật đầu.
'Không được ngồi xe của người đàn ông khác!'
Gật đầu.
'Không được để cho người đàn ông khác hôn!'
Lại gật đầu.
'Em có thể đi được chưa?'
'Đi đi!' hắn cọ nhẹ lên má cô, buông tay để cô xuống xe, bản thân cũng xuống.
'Sao anh còn chưa về?'
Quan Mẫn Mẫn nhìn người đàn ông đang đứng bên đường, trong lòng thắc thỏm không thôi.
'Anh nhìn em vào rồi lại đi.' Hắn nhàn nhạt trả lời.
Cô cũng không phải con nít! Quan Mẫn Mẫn cắn môi, 'Tĩnh Di sắp xuống rồi, em...em...'
'Tĩnh Di còn có cái gì chưa biết? Còn sợ con bé nhìn thấy sao?'
'Em chính là không muốn bạn ấy nhìn thấy đấy, không được sao? Anh đi mau đi!' Cô tức giận đến dậm chân nhưng giọng điệu rõ ràng là đang làm nũng khiến người đàn ông nhìn mà tâm tình đột nhiên tốt hơn nhiều lắm.
'Qua đây.' Hắn ngoắc tay về phía cô.
'Gì vậy?' Quan Mẫn Mẫn sốt ruột nhìn về phía cửa chung cư, vẫn chưa thấy bóng dáng Tĩnh Di đâu.
'Hôn tạm biệt.'
Hôn tạm biệt? vừa nãy không phải đã hôn rồi sao? Quan Mẫn Mẫn rất muốn lớn tiếng rống người đàn ông một tiếng nhưng cho dù tức giận đến mấy cô vẫn còn chút lý trí, cho nên, không dám!
Cuối cùng, cắn môi, vẫn bước về phía người đàn ông, câu cổ hắn xuống, vốn chỉ định hôn lên má hắn một cái gọi là nhưng cuối cùng, một người không biết xấu hổ nào đó lại phản ứng thần tốc, nặng nề mút lấy môi cô, hôn một hồi lâu mới hài lòng thỏa mãn, lên xe rời đi.
'Quan tiểu thư, nếu con không nhìn nhầm, chiếc xe vừa nãy rời đi là của Sầm tiên sinh?' Tay ôm con Xù, Quan Cảnh Duệ bĩu môi nhìn theo hướng chiếc xe vừa rời đi, hỏi bằng giọng nghi hoặc.
Chiều nay mẹ cậu gọi điện thoại về, rõ ràng là nói cùng ông bà ngoại ăn cơm tối, thế nào giờ lại cùng người kia về nhà?
'Con nhìn nhầm rồi!' Quan Mẫn Mẫn nhặt lại túi xách, 'Không phải nói muốn ra ngoài ăn khuya sao? Mẹ mời.'
'Quan tiểu thư, nếu như con biết mẹ lại bị ngủ một lần, vậy mẹ cứ ngoan ngoãn gả cho chú ấy đi.' Tiểu Quan tiên sinh rất không vui uy hiếp.
'Có muốn ăn khuya hay không đây?' Quan Mẫn Mẫn vỗ đầu con trai, thế nào mà con trai lại nói chuyện như thể nó là mẹ của cô thế chứ? Thật bất hiểu! 'Không ăn thì về nhà thôi. Mẹ mệt chết đi!'
Còn Sầm Tĩnh Di đứng bên cạnh thì sớm đã cười đến không thở nổi, thật vất vả mới đứng thẳng lưng được, cô thở hổn hển, 'Nếu bạn mệt thì lên trước đi, mình dẫn thằng bé đi là được rồi.'
'Vậy hai người đi đi.' Quan Mẫn Mẫn giờ chỉ hận không thể nhào lên chiếc giường lớn êm ái của mình mà ngủ một giấc, nghe vậy vội vàng xua tay nói.
Thế là một lớn một nhỏ vẫy xe rời đi.
'Con rất muốn mẹ con lấy anh hai cô sao?'
'Cũng không hẳn là.' Quan Cảnh Duệ ngồi ở băng sau, vừa nghịch con Xù vừa lơ đễnh trả lời.
'Vậy vừa nãy con nói nếu họ ngủ một lần thì...'
'Quan tiểu thư nhà con cũng không thể để người ta ngủ hết lần này đến lần khác chứ? Nào có chuyện dễ dàng như vậy?'
Ồ, thì ra là như vậy!
Xem ra, nếu như anh hai muốn cưới Mẫn Mẫn thì còn phải ngủ thêm nhiều lần nữa mới được!
Đến lúc đó cho dù Mẫn Mẫn không muốn lấy chồng, tiểu Quan tiên sinh nhà cô cũng không nuốt trôi cơn tức này!
Cô có cần lén lút nói cho anh hai biết tin tức trọng đại này không nhỉ? Rối rắm quá!
'Thêm một điểm nữa, nói chung giá trị con người của chú ấy cũng rất cao, chắc có thể đảm bảo Quan tiểu thư một đời vô tư vô lự.' Câu nói này, tiểu Quan tiên sinh nói cực kỳ nghiêm túc.
Tiểu Quan tiên sinh lớn trước tuổi kia, cậu xác định là muốn gả mẹ chứ không phải gả con gái đấy chứ?
Ngày hôm sau Quan Mẫn Mẫn vừa đến công ty thì mỗi một nhân viên nhìn thấy cô đều hớn hở nói chúc mừng khiến cô mờ mịt không rõ rốt cuộc người ta chúc mừng cô cái gì, chỉ theo phép lịch sự gật đầu nói cám ơn.
Vào tới văn phòng, khi thấy Trang Lâm cũng tươi cười tiến đến chúc mừng thì rốt cuộc nhịn không được nữa, 'Chúc mừng chị cái gì?'
'Cái này nè...' Trang Lâm đẩy điện thoại đến trước mặt cô...
Quan Mẫn Mẫn trừng to mắt khi nhìn thấy tiêu đề của một bài báo trên mạng – "Tổng tài của tập đoàn Á Tín Liên Chính Tắc dẫn bạn gái đi gặp cha mẹ hai bên, chuyện tốt đến gần!", phối hợp với phần tin là ảnh chụp tối qua khi cô, ba mẹ cô cùng cả nhà họ Liên ngồi ăn cơm với nhau, trên mặt ai nấy đều là ý cười vui vẻ.
Hiện giờ chẳng lẽ tờ báo nào cũng không chịu trách nhiệm vậy sao?Không phải chỉ là hai nhà cùng nhau ăn cơm thôi sao? Thế nào lại đưa tin thành thế này rồi? Tuy rằng đúng là hai người bị cha mẹ hai bên lừa đi ăn cơm nhưng mà...
Chẳng trách ai nấy đều nói chúc mừng, thì ra là...
Quan Mẫn Mẫn lật tới lật lui, ngoại trừ ảnh chụp ở nhà hàng còn có ảnh anh Ken đưa cô về nhà, ở bên ngoài căn hộ hôn cô...
Mà những bình luận trên mạng khiến Quan Mẫn Mẫn suýt nữa thì tức đến ngất xỉu, cái gì khó nghe cũng nói ra được! Mà khiến cô khó chịu nhất chính là nói cô tính tình phóng đãng, trời sinh hồ ly tinh, sáu năm trước trêu chọc anh em nhà họ Sầm, giờ lại vô sỉ bám theo thiếu gia nhà họ Liên.
Cô lúc nào thì trêu chọc anh em nhà họ Sầm rồi? Mà cũng phải cho cô có bản lĩnh đó mới được chứ! Tức chết cô! Tức chết cô!
'Là tờ báo nào lại dám truyền ra tin tức chưa hề qua chứng thực thế này?' Quan Mẫn Mẫn tức giận đập mạnh chiếc điện thoại của Trang Lâm lên bàn, cô đau lòng vội cầm nó lên, 'Hiện giờ trang mạng nào cũng đang lưu truyền...'
Ý chính là, tất cả những người đang theo dõi trên mạng đều biết cả rồi sao?
Quan Mẫn Mẫn thực sự là tức đến suýt ngất, cầm lấy điện thoại gọi ngay cho Liên Chính Tắc, bảo hắn đi xử lý chuyện tin tức kia sau đó gọi điện thoại về nhà họ Quan, nói với mẹ chưa được hai câu thì đã bị ba cô giật lấy...
'Bài báo kia cứ coi như thông báo trước cho giới truyền thông đi. Hai nhà chúng ta đối với hôn sự này đều cực lực tán đồng.'
Một câu này của ba cô rõ ràng chặn hết đường lui của cô sau đó thì trực tiếp ngắt máy, gọi lại lần nữa thì không có ai nghe, cuối cùng mới nhận được một tin nhắn của mẹ, nói là ba cô đã quyết định chuyện này, đừng cố tìm cách chọc giận ông.
Ba lúc nào thì trở nên bá đạo, chuyên chế thế này rồi? Chẳng lẽ sự phản bội rời đi của anh chị khiến cho tính tình của cô thay đổi đến vậy sao? Còn mẹ nữa? Chẳng lẽ mẹ cũng đứng về phía ba sao?
Hai người nhất định phải ép cô lấy chồng mới cam lòng sao?
Thực sự rất quá đáng nha! Tưởng rằng cô không dám phản kháng sao?
Tiếp theo đó, Quan Mẫn Mẫn nhận được thật nhiều cuộc gọi quan tâm, cô không có thời gian đi giải thích cho từng người một, chỉ trả lời lại một câu – "Căn bản không biết chuyện gì xảy ra!", sau đó thì cúp máy, cuối cùng chịu không nổi nữa, vừa định tắt máy thì điện thoại của tiểu Quan tiên sinh đã gọi đến...
'Quan tiểu thư, mẹ rốt cuộc muốn lấy ai?' Tin tức đầy rẫy trên mạng liên quan đến chuyện kết hôn của mẹ khiến Quan Cảnh Duệ không nhịn được nữa, cậu dù sao cũng có quyền được biết người cha "tương lai" của mình là ai chứ, phải không?
Nhưng nhìn thế nào, mẹ với chú Ken cũng không giống yêu nhau đến sắp kết hôn cả nha!
'Ai cũng không lấy hết!' Quan Mẫn Mẫn tức giận rống một câu, sau đó một ý tưởng chợt lướt qua đầu, cô hỏi dò, 'Con trai, hiện giờ tin tức trên mạng đều là giả cả, con có thể giúp mẹ giải quyết chúng hết được không?'
Liên Chính Tắc bên đó tới giờ vẫn chưa có hồi âm, vừa nãy trong điện thoại thì luôn miệng nói sẽ xử lý nhưng nói không chừng người này chỉ hận không thể khiến cho tin tức càng lan rộng càng tốt đây!
'Mẹ, ý mẹ là kêu con hack những trang mạng này sao?' Quan Cảnh Duệ nghe vậy lập tức nhao nhao muốn thử, làm chuyện xấu luôn là sở thích của cậu nhóc! Tuy rằng loại chuyện này đối với thiên tài như cậu mà nói, là quá đơn giản!
'Đúng vậy! Hack hết những trang mạng đang đưa tin này!' Đã giận tới cực điểm, Quan tiểu thư tùy hứng quyết định.