Đầu óc Cố Tích Cửu choáng váng, nhíu mày giãy giụa ở trong lòng ngực hắn: "Cài gì đang cắn ta...... Đau......"
"Đừng nhúc nhích!" Đế Phất Y dứt khoát điểm huyệt đạo của nàng, lúc này nàng mới ngoan ngoãn thuận theo.
Vừa rồi nàng chẳng những nôn ở trên quần áo, ngay cả trên người cũng có, đặc biệt là khu vực dưới cổ và trên ngực đều dính rất nhiều vết bẩn, muốn rửa sạch hoàn toàn nhất định phải cởi quần áo vướng bận ở trên người nàng.
Nếu Cố Tích Cửu tỉnh táo, có lẽ chỉ cần rửa vài lần là sạch.
Nhưng Đế Phất Y vốn có tính sạch sẽ, không thể chịu được dù là vết bẩn nhỏ.
Vì thế hắn nhìn nhìn Cố Tích Cửu vẫn đang mơ hồ hồi lâu, tiểu cô nương ngày thường khôn khéo như vậy, giờ phút này đang ngốc ngếch ôm một cánh tay của hắn, rõ ràng còn đang run rẩy.
Hắn thở dài một hơi, vừa âm thầm hối hận vì đã cho nàng uống rượu, vừa vén áo trước ngực nàng ra......
Bởi vì cuộc sống của nguyên chủ Cố Tích Cửu vốn không tốt, vì vậy luôn gầy như da bọc xương, hiện tại sau khi Cố Tích Cửu tiếp nhận, nàng đã điều dưỡng được một thời gian, trên người mới có thêm chút thịt, nhưng vẫn còn rất gầy.
Nàng còn nhỏ tuổi, dậy thì muộn, trước ngực vẫn còn bằng phẳng, thậm chí ngay cả dấu hiệu bánh bao nhỏ cũng chưa có. Ngực nàng không khác gì ngực nam hài.
Mặc dù lúc đầu Đế Phất Y kéo áo nàng ra, nhưng cũng không nhìn nàng. Hắn chỉ nhớ vị trí vết bẩn của nàng sau đó dùng nước rửa sạch.
Nhưng một lát sau hắn dường như nhận ra có điều không thích hợp, vì thế đưa ánh mắt nhìn lại. Khi hắn vừa chuyển mắt tới phong cảnh ở trước ngực nàng, lắc lắc đầu.
Rốt cuộc, vẫn còn là hài tử!
"Bảo bối, nàng nên cảm thấy vinh dự vì được bổn tọa đích thân giúp nàng rửa sạch mới đúng."
"Chẳng trách nàng lại nghiên cứu về cách nâng ngực, thì ra dáng người kém như vậy......"
Cố Tích Cửu hiện tại đang ở trong tình trạng nửa tỉnh nửa mê, linh hồn của nàng đã là hai mươi tuổi, vì thế vẫn cực kỳ mẫn cảm đối với vị trí trước ngực.
Khi áo vừa mới bị kéo ra, nàng lập tức mở to đôi mắt: "Lưu manh!" Nàng gầm lên, quanh thân đột nhiên trở nên lạnh lẽo: "Dám khinh bạc bổn cô nương, ta giết...... Ngươi!"
Mặc dù nàng đã bị điểm huyệt đạo, nhưng Đế Phất Y chỉ phong bế nội lực của nàng, nàng vẫn có thể hành động bình thường. Nàng tức giận nhanh tay đánh một chưởng về phía Đế Phất Y!
Đế Phất Y trực tiếp nắm lấy tay nàng, nhưng động tác của Cố Tích Cửu rất nhanh, tay phải của nàng vừa bị khống chế, tay trái cũng lập tức đánh ra!
Đế Phất Y tất nhiên sẽ không bị nàng đánh trúng, dứt khoát cầm cả hai tay nàng, xoay ngược ra phía sau lưng, sau đó dùng một bàn tay khoá tay nàng lại.
Cố Tích Cửu quả thực tức giận tới cực điểm rồi, không hề có chút suy nghĩ, nhấc chân lên đá! Nàng thậm chí sử dụng cả phòng lang thuật!
Tiểu nha đầu này là một con nhím?
Đế Phất Y nhấc chân lên và khoá chân nàng giữa hai chân của mình, cuối cùng hoàn toàn chế trụ được nàng.
Điều này khiến Cố Tích Cửu hoàn toàn không thể động đậy, khuôn mặt nhỏ của nàng đỏ lên, sau mấy động tác tránh đi không được, nàng oà lên khóc: "Lưu manh! Hỗn đản! Biến thái!"
Đế Phất Y: "......"
Đến lúc này hắn cũng phát hiện ra tư thế của hai người cực kỳ ái muội, đến nỗi hắn cũng không nỡ nhìn......
Trên trán hắn nổi gân xanh, đơn giản điểm huyệt đạo phong ấn lực hành động của nàng, lúc này mới buông nàng ra: "Trên người nàng quá bẩn, bổn tọa chỉ muốn giúp nàng rửa sạch......"
Thấy nàng vẫn thở hổn hển trừng mắt nhìn mình, hắn lại bồi thêm một câu: "Dáng người nàng như vậy thì có gì để ta lợi dụng? Ngực nàng còn không nhấp nhô bằng ngực bổn tọa ——"
Cố Tích Cửu: "!!!"
Mắc dù Cố Tích Cửu kiếp trước uống ngàn ly không say, nhưng dù sao cũng là sát thủ, ngày thường vẫn luôn hạn chế uống rượu, sẽ không khiến mình uống say. Vì vậy từ nhỏ đến lớn, nàng cực kỳ hiếm khi say rượu.
Lần duy nhất mà nàng say năm đó là ở trước mặt Long Tích.
~~~Happy New Year các nàng!~~~