Sau khi đánh nhau một thời gian dài, Cố Tích Cửu mới chậm rãi cảm nhận ra được điều này.
Vừa rồi thật ra nàng không chắc chắn lắm, nếu không bị đẩy tới cực điểm, nàng sẽ không mạo hiểm như vậy ——
Cũng may nàng thành công! Thành công thuấn di rời đi!
Bởi vì sợ hai con quái vật này đuổi theo, nàng thuấn di khá xa, hơn nữa trước đó cũng không quan sát địa hình phía trước......
Và chỉ vì một chút sơ sẩy nhỏ đã gần như lấy mạng sống của nàng!
Nói nàng một lần nữa xuất hiện, chính là ở một dòng sông tản ra khí màu xanh!
Nước sông có mùi rất gay mũi, có chút hương vị axít. Cố Tích Cửu hiện tại đang ở ngay phía trên dòng sông, cách mặt nước khoảng chừng hơn mười mét!
Nàng không biết cưỡi mây, đột nhiên xuất hiện ở giữa không trung như vậy, tất nhiên không thể lơ lửng, thân thể lập tức rơi xuống ——
"Phía dưới là độc axit! Ngươi ngã xuống sẽ tan!" Thương Khung Ngọc kêu to! Sợ tới mức cả khối ngọc đều run rẩy nói.
Cố Tích Cửu cũng không kịp để ý tới nó, mắt thấy sắp phải ngã xuống, nàng đảo mắt nhìn và thấy bờ bên kia dường như có một cái cây màu xanh trong gió. Nàng không kịp suy nghĩ, lắc cổ tay một cái, một sợi dây mềm được ném về phía cây kia ——
Nàng ném rất chuẩn xác, sợi dây mềm kịp thời bám vào trên thân cây, nhưng bởi vì nàng cách mặt nước thân quá gần, mặc dù nàng kịp thời kéo sợi dây mềm, đu người bay qua, nhưng hai chân vẫn không thể tránh né đụng chạm tới trên mặt nước ——
Nàng hơi nhắm mắt một chút, chuẩn bị tinh thần hai chân sẽ bị nước sông ăn mòn.
Nhưng không ngờ khi chân vừa rơi xuống, nàng dường như dẫm phải một khúc gỗ trên sông, dưới chân hơi chìm xuống, nàng lôi kéo dây mềm bay lên, phi về phía bờ bên kia.
"Ai nha ——" Phía đối diện đột nhiên truyền tới một tiếng kinh hô, không ngờ "cây xanh" mà nàng vướng vào lảo đảo về phía trước một chút.
Đúng lúc này, Cố Tích Cửu cũng kéo theo dây mềm lao tới!
Đó cũng là lúc, Cố Tích Cửu nhận ra, nàng căn bản không phải đang bám vào cây đại thụ nào cả, mà là một người mặc quần áo màu xanh!
Bởi vì sự tình xảy ra quá nhanh, nàng còn chưa kịp nhìn rõ đó là ai, cả người nàng đã lao tới, không thể tránh né đâm sầm vào người kia!
"Phốc!" Nàng giống như viên đạn nhỏ chui vào trong lòng ngực người kia, bởi vì đà lao tới rất mạnh, người nọ bị nàng đâm trúng nên liên tiếp lùi về phía sau mấy bước, ôm nàng cùng nhau ngã xuống mặt đất......
Tất cả mọi chuyện đều xảy ra chỉ trong chớp mắt. Từ lúc Cố Tích Cửu xuất hiện trên mặt sông cho đến khi kéo sợi dây mềm và ngoi đầu trong vòng tay hắn, chỉ mất khoảng ba đến bốn giây mà thôi.
Chờ đến khi tất cả lắng xuống, cả người nàng đã nằm trên người đối phương, môi nàng áp ở trên cằm hắn, cách khoé môi màu đỏ nhạt của hắn chỉ . centimet mà thôi!
Cố Tích Cửu: "......"
Nàng phản ứng có thể xem như cực nhanh, nhưng giờ phút này cũng hơi sững sờ một lúc!
Vừa rồi nàng rõ ràng nhìn thấy một cái cây thẳng tắp, vì sao bỗng nhiên lại biến thành người?
Cây yêu? Cây thành tinh?
Nàng luôn có thói quen chiếm thế chủ động, đặc biệt là ở trong rừng rậm hắc ám sát khí bốn phía nguy hiểm như vậy, nàng càng phải cẩn thận từng bước. Nếu như ở trong quá khứ, phản ứng đầy tiên của nàng là nhảy dựng lên xin lỗi. Nhưng hiện tại, ngay trong nháy mắt khi nàng vừa ngẩng đầu, ngón tay đã nắm lấy cổ đối phương ——
"Khụ!" Đối phương bị nàng túm cổ thì ho lên một tiếng, nàng cuối cùng cũng nhìn thấy rõ bộ dáng của đối phương, ngón tay cứng đờ: "Là ngươi!"
Người nọ môi hồng răng trắng, dung mạo đẹp đẽ nho nhã tuyệt luân, một thân quần áo màu xanh như ngọc. Trông hắn vẫn rất trẻ trung, nho nhã giống như tú tài lên kinh đi thi.
Cố Tích Cửu nhận ra người này. Hắn chính là vị "công tử một lượng" đã chống đối Dung Sở ở nhà đấu giá, bán Huyễn hành thảo năm vạn lượng bạc cho nàng! (Lời của tác giả: Các bạn còn nhớ rõ người này nữa không? Nếu không còn nhớ, xin hãy đọc lại từ chương đến chương . Người này từng xuất hiện và có một khoảng thời gian rất vui vẻ cùng với nữ chủ)