Cố Mạn Phi nhìn về phía phát ra giọng nói, thì thấy một nam nhân đang ngồi phía sau chiếc rèm trân châu trong căn phòng lớn nhất nhị lầu... Tiếp đó rèm cửa được vén lên, để lộ ra gương mặt người đó...
Không thể không tán dương gen di truyền của Tây Môn gia thật quá nổi trội,Tây Môn hoàng tử người ai ai cũng tuấn tú, phong độ.
Người nam nhân này tầm trên dưới tuổi,dung mạo có nét giống Tây Môn Thiết... nhưng không giống như vẻ đẹp yêu nghiệt mà nho nhã của Tây Môn Thiết... nam nhân này sở hữu một vẻ sắc sảo,thâm trầm... hắn khoác trên người một chiếc bào màu đen bên trên có thêu ẩn hình rồng bay lượn...
Hắn ngồi đó, không có bất kí hành động gì, nhưng bản thân hắn toát ra một phong thái của kẻ bề trên....
Phía bên kia, Tây Môn Ngôn bất ngờ, người ngây ra mất vài giây,rồi vội vàng chạy ra khỏi phòng, đến quỳ gối phía bên ngoài gian phòng của vị nam nhân kia để hành lễ:
- Tham kiến thái tử ca ca! Thần đệ không biết Thái tử điện hạ đây nên không kịp thời tham kiến... Mong điện hạ đừng trách tội!
Vị Thái tử điện hạ dường như không có ý cho hắn đứng dậy, giọng điệu lạnh nhạt:
- Thập nhị vương gia không phải vội vàng,bổn thái tử đang chuẩn bị dời đi để nhường chỗ cho thập nhị vương gia đây...
Tây Môn Ngôn hoảng hốt:
- Thần đệ không dám! Không dám!
Rồi lại nói thêm vài câu nhận tội và cáo lỗi với Thái tử...
Lúc này, chị em họ Cố cũng kịp chạy đến tham kiến Thái tử...
Thái tử Tây Môn Gia Khánh không nói gì... Tây Môn Ngôn nói một loạt lời cáo lỗi, nhận tội mà đợi mãi không thấy thái tử nói gì thì bản thân đã có chút mất kiên nhẫn.
Mãi lúc lâu sau, Tây Môn Gia Khánh mới lên tiếng:
- Hai nữ nhân này là ai??
Tây Môn Ngôn ngơ người, chị em Cố thị vừa xong dập đầu nhận tội mắt hoa hết lên rồi.... Giờ nghe thái tử hỏi vậy, Cố Thiên Y vội đáp:
- Khởi bẩm điện hạ....
Chưa kịp nói hết câu thì đã bị Tây Môn Ngôn chặn lại:
- Khởi bẩm điện hạ,hai nữ nhân này là con gái của Võ Uy tướng quân, cùng thần đệ đến đây để mở mang hiểu biết. Không ngờ họ không hiểu chuyện lại nói lăng lung tung khiến Thái tử điện hạ không vui....
Lại một loạt lời cáo lỗi nhưng lại nói rất mơ hồ về thân phận thật của chị em họ Cố...
- Tiểu thư của Cố gia?
Giọng nói không chút biểu lộ cảm xúc của Tây Môn Gia Khánh....
- Một trong hai người này là vị hôn thê của ngươi, Cố lục tiểu thư??
Tây Môn Ngôn không ngờ Thái tử lại hỏi tỉ mỉ vậy nên không kịp phản ứng phải trả lời thế nào...
Cố Mạn Phi đứng đó xem kịch, nàng rất hiểu Tây Môn Ngôn đang lo sợ điều gì...
Cố Mạn Phi vốn là chuẩn vị hôn thê của Tây Môn Ngôn, không đưa vị hôn thê đi chơi mà lại dẫn theo hai cô em dì đến đây... Điều này mà truyền ra ngoài thì thật không hay...
Tây Môn Gia Khánh vẫn đang đợi câu trả lời...
Tây Môn Ngôn hoảng hốt,lại lợi dụng việc Thái tử không biết dung mạo thật của Cố Mạn Phi,nên hắn đã hàm hồ đáp:
- Vâng!... vâng ạ!
Cố Mạn Phi cũng khá bất ngờ khi thấy Tây Môn Ngôn dám cất lời lừa dối Thái tử...
Nàng nắm chặt tay, gánh tội hộ kẻ khác nàng không chịu đâu!
Đang suy nghĩ làm thế nào để bóc mẽ Tây Môn Ngôn mà không bị nghi ngờ thì Tây Môn Thiết đã thu quạt lại rồi quay người đi ra ngoài.
- Ah đúng là không đâu không gặp, Tam ca, thập nhị đệ, thật không ngờ có thể gặp mọi người ở đây... Ơ đây không phải la Vố đại tiểu thư và Cố ngũ tiểu thư sao? Thì ra là các vị cùng nhau đi du ngoạn à...!
Tiếng Tây Môn Ngôn cất lên giọng nói ấm áp tựa nắng xuân, nhưng đủ khiến Tây Môn Ngôn hóa đá, hắn không ngờ lời nói dối của mình lại bị bóc mẽ nhanh tới vậy....
Cố Mạn Phi cũng không ngờ Tây Môn Thiết lại dễ dàng giúp nàng minh oan như vậy.... trong lòng rất vui... khẽ nở nụ cười hài lòng rồi tiếp tục "nghe kịch ".......